Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2127: Ra Bài Tập Cho Ngươi, Tháng Sau Kiểm Tra

Chương 2127: Ra Bài Tập Cho Ngươi, Tháng Sau Kiểm Tra
Nói thật, lúc nghe Bạch Thiên Đạo để lại lời nhắn nói mình sắp chết hẳn, ngay cả cơ hội hồi sinh cũng không có... Tống Thư Hàng không muốn nói gì cả, chỉ muốn âm thầm ném một mã QR kim đan ra.
Chết hẳn hay chưa cứ dùng tinh thần lực quét mã QR của hắn đi!
Nếu có thể kết bạn vậy thì đừng nhắc đến hai chữ “chết hẳn” với hắn.
Chủ yếu là hắn đã tiếp xúc với mấy tiền bối kiểu như tiền bối chết hẳn, tiền bối đang chết, tiền bối chết đã lâu, tiền bối chưa chết hoàn toàn, cộng lại có thể góp đủ một bàn mạt chược.
Trình Lâm tiên tử chết không thể lại chết.
Thánh Nhân Nho gia chết đến không cách nào hồi sinh.
Bạch long tỷ tỷ đang ở trạng thái chết.
@#%× chết thành ánh sáng công đức.
Tống Thư Hàng cảm thấy từ “chết hẳn” này trong thế giới quan của bản thân đã biên vị hoàn toàn rồi.
“Hết rồi à?” Bạch tiền bối two hỏi.
“Vâng, hết rồi.” Tống Thư Hàng trả lời.
Bạch tiền bối two: “...”
Một lúc lâu sau.
Bạch tiền bối two đột nhiên hỏi: “Ngươi nhớ hết nội dung lời nhắn?”
“Nhớ... Không không không, Bạch tiền bối, ta không nhớ gì hết, một chữ cũng không. Gần đây do ta chỉ còn lại cái đầu, không có tim cung cấp máu, não thiếu dưỡng khí nên có một số thứ không cách nào nhớ rõ.” Tống Thư Hàng xua tay lia lịa, trả lời.
Bia đá đạo hữu thầm tặng một like cho Tống Thư Hàng.
“Xạo vừa thôi, nếu ngươi không nhớ những nội dung này thì sao ta lại đọc được hả?” Bạch tiền bối two mệt tim hết sức.
“Nhớ tạm thời, đúng, đây là nhớ tạm thời, là kiểu vừa quay đầu đã quên sạch ấy.” Tống Thư Hàng nghiêm túc trả lời.
Bạch tiền bối two thở dài nói: “Thôi, chính ngươi nhớ giữ kín miệng là được. Về khả năng hai cá thể khác nhau đồng thời chứng đạo mà A Bạch nói, ngươi có ý kiến gì không?”
“Bạch tiền bối, nói thật ta chỉ là một tiểu tu sĩ lục phẩm thôi.” Tống Thư Hàng đáp.
Thiên Đạo là một tầm cao vĩ đại, hắn còn cách những mấy đại cảnh giới mới đến.
Tri thức lý luận của hắn cũng chưa đạt đến mức có thể thảo luận về Thiên Đạo.
Thậm chí hắn hoài nghi dù bản thân có tăng thêm mấy đại cảnh giới vẫn không có tư cách bàn về chuyện Thiên Đạo với người khác. Trừ khi cho hắn nhập mộng bám vào một vị Trường Sinh Giả thích học tập, học tất cả kiến thức của Trường Sinh Giả.
Đề tài này bàn không nổi, bàn không nổi.
“Thư Hàng, ngươi có từng nghĩ sẽ làm Thiên Đạo không?” Bạch tiền bối two đột nhiên lại hỏi.
“Hẳn là không, bởi vì cứ cảm thấy Thiên Đạo là một cái hố, mà tính cách của ta cũng không thuộc kiểu ‘trời sập xuống, ta đến chống’. Nếu được, ta hy vọng có thể trở thành một Trường Sinh Giả, sống nhìn từng đời Thiên Đạo thay đổi, tranh thủ sống đến phần đại kết cục. Thậm chí sống đến lúc thế giới mới mở ra.” Tống Thư Hàng trả lời thẳng thắn.
Nói thật, hắn có thể là Chân Quân lục phẩm hiểu rõ Thiên Đạo nhất trong chư thiên vạn giới.
Bởi vì hiểu nội tình khá rõ, biết càng nhiều lại càng không muốn nhảy vào cái hố Thiên Đạo này.
Nếu có một ngày trời sập thật, hắn hy vọng có thể hưởng ké sự bảo vệ của vị đại lão “chống trời” kia, bước vào thế giới mới.
“Thiên Đạo cũng không phải cái hố, cái hố là người trở thành Thiên Đạo.” Bạch tiền bối two chậm rãi nói: “Nếu sau khi trở thành Thiên Đạo, không làm chuyện ngớ ngẩn, không tự tìm đường chết, đó chính là tồn tại bất hủ bất diệt chân chính. Thậm chí dù chư thiên vạn giới có đến ngày tận thế, Thiên Đạo bất hủ bất diệt vẫn có thể sống đến chương mới. Đây đều là những điều A Bạch từng nói. Nếu ngươi trở thành Thiên Đạo, không đi tìm đường chết... Thôi, xem như ta chưa nói gì.”
Bàn về khả năng Thư Hàng không làm chuyện ngớ ngẩn sau khi trở thành Thiên Đạo?
Đề tài này không hề có giá trị nghiên cứu.
Tống Thư Hàng: “...”
“Chủ nhân của ta, hai cá thể khác nhau đồng thời chứng đạo, có khả năng này sao?” Bia đá hỏi.
“Ta không biết, cũng nghĩ không ra phải làm thế nào nhưng có lẽ ngay lúc tấn thăng Thiên Đạo, nhận thiên mệnh sẽ có khoảng trống thể thực hiện.” Bạch tiền bối two nói.
Hắn nhớ lại tình cảnh lúc bản thân tranh đoạt chức vị Thiên Đạo lần đầu tiên.
Lần đầu tiên tranh đoạt chức vị Thiên Đạo thành công, hắn vẫn ở cảnh giới Kiếp Tiên cửu phẩm, mặc dù đã ngộ ra đạo trường sinh của bản thân nhưng vẫn chưa bước ra bước cuối cùng, chưa trở thành Trường Sinh Giả.
Ngay lúc hắn sắp gánh thiên mệnh, trở thành Thiên Đạo, trong lòng đột nhiên có cảm giác. Trực giác nói cho hắn biết còn chưa đến lúc hắn trở thành Thiên Đạo.
Vì vậy hắn trao đổi tư cách Thiên Đạo với Công Đức Đạo Nhân.
Bạch quả thật là tồn tại cực kỳ đặc biệt trong số các đời Thiên Đạo.
Hắn là tồn tại duy nhất thành công đoạt được chức vị Thiên Đạo hai lần, cũng là tồn tại duy nhất chân chính siêu thoát Thiên Đạo nửa bước.
Sau khi nghĩ kỹ lại, Bạch tiền bối two cảm thấy nếu thật sự muốn làm gì đó đối với “kế thừa Thiên Đạo”, cũng chỉ có khoảnh khắc đó mới có cơ hội.
“Nói vậy nghĩa là một người trở thành Thiên Đạo, một người khác chỉ cần như cá mặn, ăn ké một chút là có thể ké thành Thiên Đạo à?” Tống Thư Hàng xoa cằm nói.
Bạch tiền bối two: “...”
“Thôi bỏ đi, đề tài này vẫn còn quá sớm đối với ta.” Tống Thư Hàng cười nói.
“Không sớm, có rảnh thì suy nghĩ kỹ về chuyện này, cân nhắc nên làm thế nào để hai người đồng thời trở thành Thiên Đạo.” Bạch tiền bối two nói: “Xem như bài tập ta ra cho ngươi, tháng sau ta muốn kiểm tra.”
“...” Tống Thư Hàng: “Có thể tìm ngoại viện không?”
“Có thể.” Bạch tiền bối two đáp.
Nếu không có ngoại viện hỗ trợ, dựa vào một tiểu tu sĩ lục phẩm chẳng biết gì về tri thức lý luận tu chân như ngươi thì hoàn thành bài tập này kiểu gì?
“Được rồi, nếu không có chuyện gì nữa thì ta đi đây.” Bạch tiền bối two lại nói, vừa nói vừa giải trừ trạng thái phụ thể.
“Khoan đã Bạch tiền bối.” Tống Thư Hàng vội đưa tay ra: “Ta có một việc. Lúc ở bí địa thí luyện thánh sơn Gars, do bị khống pháp pháp quyết cắn trả nên cơ thể bằng gỗ của ta chịu tác dụng phụ, bị bia đá đạo hữu hấp dẫn, trong thời gian ngắn không tách ra được, có cách nào giải quyết không?”
Trước đó hắn và bia đá tìm đủ mọi cách tiến vào thế giới hạch tâm chính là muốn hỏi Bạch tiền bối two về vấn đề này, nhưng do thao tác sai lầm, tiến vào thế giới hạch tâm lại bị Bạch tiền bối two chôn sống.
“Mang bia mộ của ngươi theo là được rồi, tạm thời cứ để nó ở chỗ ngươi. Khi nào ngươi chết thì ta tặng luôn nó cho ngươi.” Bạch tiền bối two lạnh lùng trả lời.
“Đúng rồi, bây giờ nhiệm vụ của ta đã kết thúc. Thế giới này không cần ta ở lại trấn áp nữa, đến lúc đó ta đi theo Tống tiểu hữu là được.” Bia đá rung lên khe khẽ.
Vấn đề nan giải đã được giải quyết dễ dàng!
Thấy bia đá vui như vậy, điểm vui vẻ của Bạch tiền bối two -1.
“Đúng rồi, Bạch tiền bối, còn một vấn đề nữa.” Tống Thư Hàng nói: “Trước đó Bạch tiền bối hiện thế đột nhiên biến mất, chỉ để lại y bào. Ta hoài nghi ngài ấy đã hòa làm một thể sa mạc, phải làm thế nào mới tìm được ngài ấy?”
“Ta là chúa tể Cửu U, tại sao phải giúp ngươi chứ?” Bạch tiền bối two cười to.
Ý thức của hắn rút khỏi hư không, biến mất tăm.
Tống Thư Hàng: “???”
Bạn cần đăng nhập để bình luận