Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2298: Quan hệ phức tạp

Chương 2298: Quan hệ phức tạp
Sau đó mỗi ngày Tống Thư Hàng đều đến nơi ở của Bạch tiền bối two.
Thứ nhất là để học phát âm ngôn ngữ viễn cổ, thứ hai là để bổ sung Dưỡng Đao thuật cho trụ phong ấn.
Nếu thi triển đủ Dưỡng Đao thuật cho trụ phong ấn, nói không chừng còn có thể triệu hoán nó từ thế giới Tà Liên vào thế giới hạch tâm, rồi lại dùng thế giới hạch tâm làm cầu nối để kéo nó đến hiện thế cũng nên.
Chỉ cần kéo được trụ phong ấn đến hiện thế thì thủ pháp của hắn sẽ nhiều lên!
Đây chính là phong ấn có thể vây khốn chúa tể Cửu U một vạn năm, trước đó Bạch tiền bối two phải mất năm ngàn năm mới phá được nó ra đấy!
Phong ấn mạnh mẽ này mà chụp lên đầu ai là kẻ đó xong đời.
“Bạch tiền bối, ta về hiện thế trước đây. Đêm nay ta sẽ nghiên cứu phương pháp luyện chế tâm ma kiếp cùng Biệt Tuyết Tiên Cơ, đêm nay gặp lại nhé.” Tống Thư Hàng đứng dậy từ Nhẫn Nại Vương Tọa và thu hồi nó lại.
“Đi cùng nhau đi, hình chiếu phân thân của ta cũng có thể vào hiện thế.” Bạch tiền bối two nói.
Sau khi được giải phong ấn, hình chiếu phân thân của Bạch tiền bối two lại có thể đến hiện thế thông qua thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng. Đây cũng chính là động lực thôi thúc Tống Thư Hàng vất vả thi triển Dưỡng Đao thuật suốt đêm.
Bạch tiền bối two có thể tự do hành động mới là đại sư huynh cứu mạng của Tống Thư Hàng, cho hắn cảm giác an toàn khi được bảo vệ.

Kí túc xá trường đại học Giang Nam.
Khi Tống Thư Hàng và Bạch tiền bối two trở về hiện thế từ thế giới hạch tâm thì nhận ra đã sắp đến giờ tan học buổi trưa.
Bạn bè trong kí túc xá đã đi học hết.
Thông Nương không đầu cũng chẳng thấy tăm hơi.
“Đã đến lúc này rồi cơ à?” Tống Thư Hàng khuếch tán thần thức, yên lặng bao phủ toàn bộ khuôn viên trường đại học.
Trong phòng học, thụ yêu Khinh Vũ đã lên lớp thay Tống Thư Hàng.
Cảm ứng được thần thức của Tống Thư Hàng, Khinh Vũ ngẩng đầu mỉm cười, sau đó cúi đầu xuống, tiếp tục học tập và ghi chép cực kì nghiêm túc.
Ba người bạn cùng phòng kí túc có trạng thái tinh thần sung mãn… vì tinh thần tốt nên khi học tập chẳng mệt mỏi chút nào.
Tống Thư Hàng bật cười hì hì, dời ý thức sang sân vận động.
Thông Nương không đầu đang đi dạo ở đó.
Sau một đêm, búp hành của cô đã mọc ra một chút.
Cách đó không xa, một người bắt yêu ăn mặc như công nhân vệ sinh đã để ý tới Thông Nương, song hắn không hành động ngay, mà cẩn thận tránh mặt cô, duy trì một khoảng cách nhất định.
Cọng hành thành tinh này là người nhà Bá Tống Huyền Thánh, không thể động vào được.
Đã thế trên người Thông Nương còn có một thanh thần đao hộ chủ. Thanh thần đao này cực kì khủng bố, nhìn từ xa đã cảm thấy tinh thần bị chấn nhiếp rồi.
Giao thanh thần đao bậc này cho một cọng hành thành tinh nho nhỏ, đúng là không hổ là ngàn năm đệ nhất thánh - Bá Tống Huyền Thánh.
Thông Nương đang đi dạo không cảm nhận được khí tức của Tống Thư Hàng.
Cô đi tới quầy bán quà vặt, mua đồ ăn mình muốn rồi đặt tiền lẻ lên quầy.
Mua đồ thì phải trả tiền, đây là thường thức.
Tống Thư Hàng thỏa mãn thu thần thức về.
“Bạch tiền bối, trưa nay…Hả?” Khi Tống Thư Hàng quay người lại thì phát hiện ra Bạch tiền bối two hình chiếu phân thân đã biến mất từ bao giờ.
“Thôi được rồi, chỉ cần Bạch tiền bối two phân thân có thể tự do đi lại ở hiện thế là được.” Tống Thư Hàng nói.
Hắn ngồi lên giường mình, nhìn máy tính, ngẩn ra.
Muốn kéo ba người Cao Mỗ Mỗ vào nhóm thì phải dùng một chút thủ đoạn huyễn thuật mới được.
Tống Thư Hàng chỉ học được mấy loại huyễn thuật cơ bản nhất.
Song, quả thận bảy màu và nguyên anh sinh ra từ Thận Long châu trong thể nội của hắn đều có khả năng thao túng huyễn tượng.
Vậy thì tạo nên một kịch bản, để thêm đám Cao Mỗ Mỗ vào thành ba tài khoản Bạch Nhận Kiếm Khách, Hồng Mai Chân Quân và Đông Phương Nguyệt Dạ trong nhóm đi.
Tống Thư Hàng đưa tay, lật một cuốn vở trên mặt bàn. Ở một trang vở ghi chép ba quẻ của Hoàng Sơn tiền bối.
Thần điểu + cây cối.
Ban ngày + đêm tối.
Quay đầu + ánh đèn + người.
Trong cuốn vở này còn kẹp một tờ giấy khác.
[Thần điểu + cây cối: Trên trời nguyện làm chim liền cánh, dưới đất nguyện làm cây liền cành.]
[Ban ngày + đêm tối: Có rất nhiều câu tương tự nên khó xác định, song câu tương đối phù hợp có lẽ là “sớm sớm chiều chiều”.]
[Quay đầu + ánh đèn + người: Câu này quá đơn giản, “Bỗng nhiên quay đầu, vẫn thấy người ở nơi đèn đuốc đã lụi tàn” trong Thanh Ngọc Án của Tân Khí Tật.]
[Like cho tao đi ~]
Đó là nét bút của Cao Mỗ Mỗ.
Khi viết đáp án, Cao Mỗ Mỗ còn cẩn thận viết ra một tờ riêng chứ không đè lên trang giấy vốn có của Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng nhìn đáp án của Cao Mỗ Mỗ mà vẻ mặt thay đổi liên tục.
Thần điểu + cây cối… không sai, chim liền cánh có thể tính là thần điểu, cây liền cành đúng là cây cối thật.
Ban ngày + đêm tối…là sớm sớm chiều chiều.
Còn trong câu cuối cùng, bỗng nhiên quay đầu ứng với quay đầu, đèn đuốc và người cũng ứng với nửa sau.
Hợp tình hợp lý.
Vẻ mặt của Tống Thư Hàng lại càng phong phú hơn.
Chính vì đáp án của Cao Mỗ Mỗ quá thuyết phục nên Tống Thư Hàng mới thấy hơi hoảng.
Ba quẻ mà Hoàng Sơn tiền bối tính ra lúc ấy chẳng phải là ba quẻ này hay sao?
“Hay là tìm cơ hội nào đó để lặng lẽ nghiệm chứng đi? Ví dụ như nhân cơ hội nhắc đến ba câu thơ từ này trước mặt Hoàng Sơn tiền bối chẳng hạn?” Vô số suy nghĩ hiện lên trong đầu Tống Thư Hàng.
“Từ từ đã, đừng hoảng. Lúc đó Hoàng Sơn tiền bối tính duyên của mình với nhóm Cửu Châu số 1. Nếu nghĩ theo chiều hướng này thì…” Tống Thư Hàng nhìn đăm đăm vào câu cuối cùng.
Bỗng nhiên quay đầu… hình như hắn thực sự có trải nghiệm ấy rồi.
Nếu suy nghĩ theo chiều hướng này…
Thì có lẽ ba đáp án là đại diện cho ba điều mà hắn trải qua chăng?
Đặc biệt là câu đầu tiên: Trên trời nguyện làm chim liền cánh, dưới đất nguyện làm cây liền cành.
Có phải câu này ám chỉ người đạo lữ kết duyên chim liền cánh, cây liền cành với hắn đang ở ngay trong nhóm Cửu Châu số 1 không?
Thôi cứ nghĩ thế đi!
Trí tưởng tượng của con người luôn diệu kì như vậy đó.
Khi gặp bất cứ chuyện gì, trí tưởng tượng cũng có thể hướng nó về phương hướng tốt hoặc là có lợi cho mình.
Tống Thư Hàng khép cuốn vở lại.
Tóm lại là có cơ hội thì hắn sẽ tìm Hoàng Sơn tiền bối để nghiệm chứng một chút, xem câu trả lời của Hoàng Sơn tiền bối ra sao.
Ra tay từ câu “chim liền cánh” kia trước.
“Nhưng mình phải đi đâu mà bắt chim liền cánh đây nhỉ?”

Ở một nơi khác, trong khe hẹp của phòng tối Thiên Đạo.
Di vật Thiên Đạo buông chiếc giày trong tay xuống.
Đây là lần thứ hai nó bị một lực lượng cường đại quấy nhiễu khi đang khóa chặt vị trí của Tống Thư Hàng.
Đồng thời còn bị đối phương đánh trả, khiến nó không thể ghim vị trí của Tống Thư Hàng trong thời gian tới.
Nhưng… không sao cả.
Nhờ lần khóa vị trí trước đó mà nó đã có được một tin tức có tác dụng.
Ví dụ như, trong phòng tối Thiên Đạo có một vật có quan hệ cực kì phức tạp với chủ nhân của chiếc giày này.
Việc nó muốn làm bây giờ chính là vào phòng tối Thiên Đạo, tìm cho ra “sinh vật” kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận