Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2662: Nóng nảy quá! Ngươi thua xa kẻ địch cả đời Công Tử Hải của ta!

Chương 2662: Nóng nảy quá! Ngươi thua xa kẻ địch cả đời Công Tử Hải của ta!
“Thư Hàng?”
“Tống tiền bối?”
“Á đù, số Bá Tống!”
Những người bị cuốn vào trong mộng cảnh mở to mắt, nhìn ‘bất hủ giả’ xoay người lại với gương mặt của Bá Tống kia.
“Đây là cảnh tượng trong tương lai à?”
Quy tiền bối cũng có câu hỏi giống với Sở các chủ lúc trước.
“Trong tương lai chư thiên vạn giới đều sẽ sụp đổ, chỉ còn mỗi mình Thiên Đạo có thể tiếp tục sinh tồn? Chẳng trách từ xưa tới nay các đại lão trong chư thiên vạn giới đều muốn tranh đoạt Thiên Đạo.”
Thông Nương kẹt giữa mai của Quy tiền bối, nói.
Gần đây cô cũng tranh thủ bổ sung một số tri thức liên quan đến Thiên Đạo. Dù gì cũng có bao nhiêu đại lão nói cô có tư thái của Thiên Đạo như thế, cô cũng cần phải tìm hiểu một chút xem Thiên Đạo trâu bò nhường nào chứ. Đời hành dài đằng đằng, cũng cần phải có một ước mơ. Ví dụ như sau này cô thật sự trở thành Thiên Đạo, treo ông chủ Tống cấn tay lên đánh cho một trận chẳng hạn.
“Chúng ta có thể nói chuyện rồi à?”
Bạch tiền bối phân thân cảm thấy rất thú vị, trước khi vị bất hủ giả trong mộng cảnh kia xoay người lại, hắn phát hiện ra tuy rằng mọi người cùng bị vây trong một mộng cảnh nhưng không thể liên lạc được với nhau.
Bạch long tỷ tỷ nói:
“Có lẽ là lúc nãy đang phát ‘giới thiệu đầu phim’ nên chúng ta chỉ có thể xem không thể nói, bây giờ giới thiệu đầu phim kết thúc rồi nên bắt đầu mở tính năng trao đổi chăng?”
“Nếu như đây là mộng cảnh dự đoán tương lai, vậy tức là sau này Thư Hàng thật sự có khả năng trở thành Thiên Đạo?”
Tô thị A Thập Lục hỏi.
Số Hamster vô thức nói:
“Thiên Đạo dởm?”
“Thực ra chỉ cần trở thành Thiên Đạo thì không còn là hàng dởm nữa.”
Quy tiền bối đáp:
“Khi chư thiên vạn giới chỉ còn một mình hàng dởm như hắn, hắn sẽ trở thành hàng thật duy nhất.”
“Dáng vẻ Tống tiền bối mặc đạo bào trông cứ là lạ thế nào ấy, hắn hợp với khôi giáp hơn.”
Vũ Nhu Tử da đen không nhịn được mà bật cười.
[Đâm tim rồi, Vũ Nhu Tử da đen.]
Tống Thư Hàng muốn lên tiếng, nhưng giờ hắn đang ở trong ‘mạch truyện’, không thể nói chuyện với mọi người được.
Lúc này Tống Thư Hàng đang đóng vai nhân vật bất hủ giả đạo nhân trong cốt truyện của mộng cảnh, dùng kỹ năng diễn xuất của mình để thúc đẩy tình tiết phát triển.
Sức mạnh quy tắc Mộng Giới không thể diễn hóa ra thông tin của bất hủ giả, Bạch tiền bối two liền giúp một chân, phóng Tống Thư Hàng đến mộng cảnh, hóa thành lực đẩy.
Sau khi thấy mình không thể nào nói chuyện được với ‘khán giả’, Tống Thư Hàng thở dài trong lòng, tiếp tục thực hiện những hành động tiếp theo của ‘bất hủ đạo nhân’.
Cùng với sự phát triển của nội dung vở diễn, hắn thong thả đi tới vị diện hằng tinh bị dập tắt cuối cùng, học theo hành động của bất hủ đạo nhân trong kịch bản, bắt đầu ngưng tụ công đức, để sức mạnh công đức hóa thành ngọn lửa, định ‘đốt’ lại hằng tinh này.
“Tống tiền bối đang muốn cứu vớt cả chư thiên vạn giới ư?”
Vũ Nhu Tử da đen hỏi, cô cố gắng mở to mắt ghi nhớ cảnh tượng này, đồng bộ với bản thể.
Tình tiết lớn như hủy diệt thế giới rồi còn chuyện Tống tiền bối đứng ra cứu vớt cả thế giới nữa, chắc chắn bản thể của cô sẽ hứng thú lắm đây… Hơn nữa, hình tượng Tống tiền bối cứu vớt thế giới nom có vẻ rất cao lớn, rất thích hợp để làm gói meme!
Cô đã nghĩ kỹ chủ để của gói meme rồi – ‘Hôm nay Tống Thư Hàng ta lại giải cứu cả thế giới rồi!’
“Ông chủ Tống mà lại ra tay cứu cả thế giới cơ đấy! Trước giờ ta không hề thấy hắn có giác ngộ cao thượng như thế.”
Thông Nương nói với vẻ trăn trở.
Tô thị A Thập Lục nói nhỏ:
“Thực ra Thư Hàng đã cứu thế giới vài lần rồi.”
Cô lặng lẽ nhìn Tống Thư Hàng, hiện giờ nhất cử nhất động trong mộng cảnh đều ảnh hưởng tới chư thiên vạn giới. Hình ảnh Tống Thư Hàng đứng trước hành tinh đã bị dập tắt, cố gắng cứu vớt chư thiên vạn giới vô cùng chói mắt nhưng cũng khiến người ta không thể rời mắt được.
A Thập Lục đè giọng xuống nói:
“Anh hùng giải cứu cả chư thiên vạn giới.”
Bạch long tỷ tỷ: “…”
Mà trong lúc họ đang nói chuyện, trên tay bất hủ giả mặt Bá Tống đã ngưng tụ ra ngọn lửa công đức hừng hực.
Hắn xoay người châm lên ngọn lửa hy vọng này rồi ấn nó xuống hằng tinh đã tắt.
[Dừng tay!]
Đúng vào lúc này, một giọng nói vang lên bên tai Tống Thư Hàng:
[Ngươi đang làm gì thế!]
Tống Thư Hàng ngẩn ra: “Ơ?”
Đây là giọng nói của ai?
Hắn nhanh chóng làm phép loại trừ trong đầu một lượt, giọng không quen mà.
Nếu như đã không quen… vậy mặc kệ đi.
Vì thế Tống Thư Hàng tiếp tục dùng kỹ năng diễn xuất tinh tế của mình để thúc đẩy tình tiết.
[Ngươi điên rồi à, chỉ khi chư thiên vạn giới hoàn toàn bị hủy diệt, chúng ta mới được siêu thoát thực sự, không bị hạn chế nữa. Đây là cơ hội duy nhất của chúng ta!]
Giọng nói kia điên cuồng gào thét bên tai Tống Thư Hàng.
“Ngươi là ai? Chúng ta thân thiết làm à?”
Tống Thư Hàng đáp.
Nhưng vừa mở miệng, giọng nói của hắn lại vang lên như sấm rền:
[Là cơ hội duy nhất của ngươi, không phải của ta. Ta khác với ngươi, ta chỉ muốn lẳng lặng làm một Thiên Đạo bất hủ thôi.]
Ngữ khí này tràn ngập hơi thở của cá mặn, ta chỉ muốn an phận trên vị trí Thiên Đạo bất hủ, vô dục vô cầu, đừng ai hòng ngăn cản ta!
“Ơ?”
Tống Thư Hàng ngơ ra, tình tiết thay đổi rồi. Lần trước khi ta đứng xem từ góc độ ‘khán giả’, không có chi tiết này mà nhỉ?
Chẳng lẽ con hàng này còn có ‘bản đầy đủ’ và ‘bản tóm lược’ hả? Lần trước mình chỉ mới tiếp xúc với phiên bản đã lượt bớt một số tình tiết chăng?
Trong chư thiên vạn giới, còn có ý chí có thể ảnh hưởng đến kịch bản phim điện ảnh về bất hủ giả cơ à?
Sức mạnh ảnh hưởng khủng bố đến thế ư?
[Ngươi đang nói đùa à? Đã đến bước này rồi, ngươi lại nói với ta muốn yên lặng làm một Thiên Đạo bất hủ hả?]
Giọng nói bên tai tràn ngập nóng nảy.
Từ đoạn đối thoại này có thể nhìn ra, giọng nói bên tai hắn dường như là kẻ chủ mưu sau màn, có lẽ chuyện thế giới sụp đổ liên quan đến hắn ta.
‘Nóng nảy quá, không có sự bình tĩnh trầm ổn của đại lão chủ mưu gì cả, còn không bằng cả Công Tử Hải!’
Tống Thư Hàng đánh giá.
Trong ký ức của hắn, lúc trước khi Công Tử Hải bày bố kế hoạch, mỗi khi đi một bước đều phải tính sẵn mấy bước kế tiếp.
Ban đầu khi ngưng tụ Huyết Thần Toản, tuy rằng cả quá trình bị Tô thị A Thất + tay mơ Tống Thư Hàng quấy rồi, thậm chí có một viên Huyết Thần Toản còn rơi vào trong tay Tống Thư Hàng nhưng Công Tử Hải hoàn toàn chẳng có vẻ gì là nóng nảy cả.
Sự tự tin và bình tĩnh khi đối mặt với chuyện ngoài ý muốn như thể vạn vật trong trời đất đều nằm trong tay mình của Công Tử Hải hơn xa giọng nói nóng nảy bên tai này.
“Kẻ chủ mưu sau màn chân chính phải giống như Công Tử Hải trước đây ấy, dù đối mặt với cục diện gì cũng phải bình tĩnh, chuẩn bị nhiều phương án ứng phó cho mỗi một cục diện bất ngờ mới đúng chứ.”
Tống Thư Hàng thầm nói.
[Ta vẫn luôn muốn yên lặng làm Thiên Đạo, thế nên ngay từ đầu ngươi đã nhìn nhầm ta rồi. Chẳng dễ gì ta mới lấy được vị trí Thiên Đạo này, ta đã từng thề chỉ cần chứng đạo bất hủ, chỉ cần không có chuyện ngoài ý muốn, ta sẽ mãi mãi ngồi trên vị trí Thiên Đạo này.]
Đạo nhân kia lên tiếng.
Dứt lời, dưới sự thúc đẩy của mạch truyện, Tống Thư Hàng khom lưng, ấn ngọn lửa công đức ấy lên hằng tinh đã tắt.
Bùm ~
Thế giới tối đen lại được thắp sáng một lần nữa, xuất hiện ánh sáng mới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận