Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2577: Ta chỉ ngó chút thôi, không có ý gì khác

Chương 2577: Ta chỉ ngó chút thôi, không có ý gì khác
Lúc hai tay Tống Thư Hàng bắt đầu ma sát, Xích Tiêu kiếm tâm ma tiền bối treo bên hông lập tức rục rịch ngóc đầu.
Nhưng mà, ngoài dự kiến của Xích Tiêu kiếm tâm ma tiền bối, đối mặt với ‘Trường Sinh trụ – Côn Vương trụ’ nện xuống, Tống Thư Hàng không hề dùng tới Dưỡng Đao thuật.
Tay áo hắn quét nhẹ một cái: “Tụ lý càn khôn!”
Roẹt ~~
Côn Vương trụ dài gần bốn mươi mét bị Tống Thư Hàng thu vào tay áo chỉ trong nháy mắt.
[Cuối cùng ta cũng làm màu được rồi!] Nội tâm Tống Thư Hàng sảng khoái tựa như niềm vui khi được uống nước đá trong ngày hè vậy.
Vài hôm trước, hắn muốn bộc lộ tài năng một cách cool ngầu ở trước mặt cha mẹ nhưng lại bị Tạo Hóa Tiên Tử đoạt mất tiên cơ, hắn vẫn luôn nghẹn khuất đến hiện tại, bây giờ rốt cuộc hắn cũng phát tiết ra được luồng nghẹn khuất này.
[Thủ đoạn không gian, hơn nữa lần này không dựa vào tool hack, là thủ đoạn không gian do chính hắn nặn ra.] Đại lão Rồng Đốm two xác định.
Mặc dù có câu nói gọi là: Ba ngày không gặp kẻ sĩ, phải lau mắt mà nhìn.
Nhưng cái ba ngày này cũng chính xác quá rồi đấy?
Sau khi trầm tư chốc lát, đại lão Rồng Đốm two đột nhiên nói: “Đây nhất định là nồi của tên cuồng mắt kia.”
Vũ Nhu Tử da đen nghi hoặc nhìn Rồng Đốm two tiền bối: “? ? ?”
“Không có gì, Ta thuận miệng mắng thôi.” Đại lão Rồng Đốm two mỉm cười với Vũ Nhu Tử da đen.
Vũ Nhu Tử da đen ngoan ngoãn gật đầu, nửa người chui vào trong cái bóng của Tống Thư Hàng.


Bên cạnh, bạch long tỷ tỷ nói với Tống Thư Hàng: “Tụ lý càn khôn của ngươi không chịu được bao lâu đúng không, bước tiếp theo ngươi định làm gì?”
Côn Vương trụ là Trường Sinh trụ, trong thời gian ngắn sẽ bị ‘tụ lý càn khôn’ ràng buộc, nhưng chỉ cần cho nó chút thời gian, chẳng mấy chốc nó sẽ vùng ra.
“Đã rơi vào trong tay áo của ta thì kết cục của nó được định trước rồi.” Tống Thư Hàng nói, hắn cố gắng duy trì tỉnh táo, nhưng không cách nào ngăn lại sự bành trướng trong lòng.
Chỉ muốn bắt nó lại, vậy kế tiếp cũng chỉ có một con đường có thể đi: xử nó!
Trong lúc nói chuyện, hắn dùng niệm lực kéo cho ống tay áo rộng thùng thình, hai tay đặt trên tay áo, áp chế Côn Vương trụ cách tay áo. Ngay sau đó, Dưỡng Đao thuật trên hai tay hắn đã vận sức chờ phát động từ sớm, hào quang bùng nổ!
Bời vì Tống four là quyền chúa tể Cửu U, hào quang Dưỡng Đao thuật bị nhuộm lên màu đen tà ác, biến thành tà thuật hàng thật giá thật.
Roẹt roẹt roẹt, mọi người nhìn thấy hai tay Tống Thư Hàng lấy tốc độ vượt cả tốc độ âm thanh, điên cuồng trượt trên cánh tay áo.
Đốm lửa bốc lên bốn phía.
Dưỡng Đao thuật mỗi giây gần 100 phát trượt ra từ bàn tay Tống Thư Hàng, thẩm thấu vào trong tay áo, tác dụng lên cây Côn Vương trụ kia.
Cây Bá Thần trụ mới sinh này chưa từng trải qua chiến đấu như vậy?
Phải biết rằng, trước đây hai tay Tống Thư Hàng một hơi trượt 30 phát Dưỡng Đao thuật là có thể khiến ‘Xích Tiêu kiếm tiền bối’ bản thể đường đường là thần binh Trường Sinh Giả cũng hưởng thụ được vui sướng xoa bóp vô thượng.
Cái loại vui sướng khi trên dưới trong ngoài thân kiếm đều được tôi luyện, xoa bóp kia, sinh vật hoàn toàn không cách nào thể nghiệm được.
30 phát Dưỡng Đao thuật liên tục còn có uy lực bực này, 100 phát Dưỡng Đao thuật liên tục càng không cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung.
Đáng tiếc Tống four là tên đầu trọc, không cách nào thi triển thuật bím tóc. Nếu không, hiệu quả của Dưỡng Đao thuật còn có thể tăng lên gấp hai mươi lần.
Bốn giây trôi qua.
Ầm ~~
Tay áo Tống Thư Hàng nổ tung.
Bộ y phục này không phải pháp khí, căn bản không chịu nỗi tần suất ma sát cao của Tống Thư Hàng.
Sau khi ống tay áo nổ tung, hiệu quả pháp thuật ‘tụ lý càn khôn’ của Tống Thư Hàng chịu ảnh hưởng, mấy giây sau cũng nổ tung.
Côn Vương trụ dài bốn mươi mét rốt cuộc thoát khỏi ma trảo của Tống four.
Thân trụ khổng lồ rơi xuống đất, lại không thể duy trì tư thái thẳng đứng đầy vương giả mà run rẩy ngã xuống đất, từ từ lăn hai vòng, lâm vào trạng thái cứng ngắc.
Tống Thư Hàng cool ngầu lắc hai tay, mặt không cảm xúc, lạnh lùng ra lệnh cho Côn Vương trụ: “Côn Vương trụ, lên!”
Trong hàng trăm cặp mắt đổ dồn vào, Côn Vương trụ lại lộn hai vòng nữa, thong thả mà kiên định dựng đứng lên từ trên mặt sa tinh.
Hình tượng Côn Vương trụ lúc này rất có cái bóng của nhân vật chính trúng vài phát súng nhưng tuyệt đối không ngã xuống trong phim hành động. Dù thân trúng mấy phát đạn, nhưng vẫn có thể kiên định từ từ đứng lên, kiếm đủ nước mắt từ người xem.
Xích Tiêu kiếm tâm ma nói: “Ta khóc rồi, các ngươi thì sao?”
“Xúc động lòng người, đây là cảnh tượng lấy được nhiều nước mắt nhất mà ta từng thấy trong năm nay.” Bia đá đạo hữu nghiêm túc bình luận.
Tống Thư Hàng lạnh lùng nói: “Hai vị tiền bối đừng làm rộn, nếu các ngươi cũng muốn Dưỡng Đao thuật, lát nữa ta trượt cho các ngươi một đợt. Nhưng phải từ từ, bàn tay ta hơi nóng rồi, trước tiên để nó hạ nhiệt độ đã.”
Đại lão Rồng Đốm two: “…”
Vì sao rõ ràng là kiếm tu hoặc đao tu đang bồi dưỡng cảm tình với đao, kiếm vì có thể đạt được pháp thuật phụ trợ trạng thái ‘nhân kiếm hợp nhất’, ‘nhân đao hợp nhất’, nhưng sao nghe vào tai lại có loại cảm giác biến chất thế nhỉ?
“Rất tốt, lên!” Tống Thư Hàng giơ tay phải lên, trầm giọng nói.
‘Vèo ~’ một cái, Côn Vương trụ đột nhiên đội lên từ mặt đất.
Ngay sau đó, ánh đao chói mắt lóe lên, ánh đao sắc bén mang theo hàn ý âm u, bao trùm mọi người tại đây.
Tống Thư Hàng: “? ? ?”
Ánh đao từ đâu ra mà làm màu như thế, lóa mắt như thế?!
Hắn híp mắt nhìn lại, bèn thấy… một thanh đại đao cửu hoàn cao hơn bốn mươi mét, phong cách tục tằng đang lơ lửng trên bầu trời, đao khí lẫm liệt kia, lưỡi đao lộ rõ sắc bén kia, khắp nơi đều tản ra khí tức khiến phong cách của Tống Thư Hàng sụp đổ.
Vốn là pho tượng thú Côn siêu ngầu, lúc này lại biến thành đồ trang sức cho phần chuôi đao, vô cùng đẹp mắt.
Ánh mắt Tống Thư Hàng lại nhìn xuống dưới, chợt nhìn thấy xác ngoài Côn Vương trụ vốn mọc đầy vảy cá vẫn còn lưu lại tại chỗ. Thì ra đó không phải là thân trụ mà chỉ là vỏ đựng đao.
Bản thể của Côn Vương trụ là đại đao cửu hoàn Côn thú đang lơ lửng trong hư không!
Xích Tiêu kiếm tâm ma tiền bối nắm lấy thời cơ, tàn nhẫn đâm tim: “Bất ngờ không, kinh hỉ không? Ngươi cho rằng ‘Bá Thần trụ số 2’ chính là cây trụ ư? Ngươi sai rồi, nó vẫn là đao!”
Tống Thư Hàng lật tay cho 100 phát Dưỡng Đao thuật lên người Xích Tiêu kiếm tâm ma tiền bối, để nó câm miệng lại.
“Trở về!” Tiếp theo, Tống Thư Hàng duỗi tay vạch một cái.
Đại đao cửu hoàn côn thú ‘roẹt ~’ một cái, chui vào trong ‘Côn Vương trụ’.
“Tổng thể mà nói thì vẫn có thể tiếp nhận.” Tống Thư Hàng gật đầu nói.
Chỉ cần không rút ‘đao cửu hoàn Côn thú’ ra thì nó chính là Côn Vương trụ. Mà cửu hoàn đao ẩn trong thân trụ, vào lúc mấu chốt cũng có thể mang đến hiệu quả ‘hố người một đợt’.
Nói tóm lại, Tống Thư Hàng vô cùng hài lòng.
Ý niệm của hắn chợt động, Côn Vương trụ xoay tròn, dung nhập vào cơ thể hắn. Bá Thần trụ số 1 là trụ căn bản ngưng tụ từ năng lượng tinh khiết, không cần thì tản đi là được. Nhưng Bá Thần trụ số 2 không giống, nó được ngưng tụ thành từ tài liệu quý hiếm, đương nhiên không thể tùy tiện tản nó đi, mà phải thu lại để tái sử dụng nhiều lần.
Sau khi cất Côn Vương trụ đi, ánh mắt Tống Thư Hàng bất giác rơi trên người bạch long tỷ tỷ. Đây nhất định là do lực lượng quyền hạn chúa tể Cửu U đang ảnh hưởng đến hắn!
Bạch long tỷ tỷ bị nhìn chằm chằm nên phát cáu: “Ngươi nhìn cái gì, nhìn nữa là ta quất ngươi đấy.”
Tống Thư Hàng xấu hổ cười cười, sau đó hắn ngẩng đầu, gan to bằng trời mà đặt ánh mắt trên người đại lão Rồng Đốm two.
Đại lão Rồng Đốm two: “…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận