Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2164: Xin Chào Mọi Người, Ta Tên Là Hà Chỉ Ma Đế

Chương 2164: Xin Chào Mọi Người, Ta Tên Là Hà Chỉ Ma Đế
Tại sao mặt ta lại xuất hiện trên Huyền Thánh giảng pháp chứ? Người đang giảng pháp là ta, vậy thì kẻ đang ngồi đây lại là ai đây?
Không lẽ là do trạng thái bây giờ của ta không tốt, nên sinh ra tâm ma, xuất hiện ảo giác rồi chăng?
Hà Chỉ Ma Đế nhìn chằm chằm vào hình ảnh hiển thánh.
Ai cũng biết, lúc Huyền Thánh hiển thánh và giảng pháp thì khuôn mặt thật của bản thân sẽ lộ ra—— cho dù là dịch dung hay ngụy trang đi chăng nữa thì đến lúc Huyền Thánh giảng pháp cũng không thể giấu được.
Cho dù là yêu tu thì cũng chỉ có thể chọn hóa thành dạng người hay dạng thú mà thôi, nhưng tuyệt đối không thể biến thành một người khác được.
Không có tu sĩ nào có thể xen vào “Nhân tiền hiển thánh” của một vị Huyền Thánh, cho dù là tồn tại cấp bậc Thánh Nhân Nho gia đi chăng nữa cũng không thể.
Do đó, rốt cuộc tên “Hà Chỉ Ma Đế” đang giảng pháp này từ đâu chui ra đây?
"Đây cũng không phải là khung cảnh 'Nhân tiền hiển thánh' của ta năm đó, ta cũng chưa từng ôm con gái cùng nhau độ kiếp, bởi ta vốn không có con gái. Nên đây là kẻ nào chứ?"
Hà Chỉ Ma Đế lạnh lùng ngắm nhìn hình ảnh trong nhân tiền hiển thánh.
Sau khi suy nghĩ tỉ mỉ một lúc, hắn bèn nghĩ tới một khả năng.
Khắp chư thiên vạn giới, không có tu sĩ nào có thể xen vào “Nhân tiền hiển thánh” cả.
Nhưng nếu như là tồn tại siêu thoát hai chữ “Tu sĩ” thì sao?
Hà Chỉ Ma Đế bèn cảm thấy sợ hãi vô cùng.
"Nhưng như vậy thì lại không đúng. Nếu như là ‘Thiên’ siêu thoát cả tu sĩ, vậy thì tại sao nó lại lôi ta vào chuyện này chứ? Tại sao phải để cho vị Huyền Thánh đang độ kiếp này xuất hiện bằng khuôn mặt của ta?"
Hà Chỉ Ma Đế cau mày.
Sau một hồi lâu.
"Xem ra lại phải đổi địa bàn rồi."
Ma Đế nói khẽ.
Cứ có cảm giác như có người muốn chơi hắn vậy.
...
...
Các đạo hữu trong “Nhóm Cửu Châu Số 1” đều ngẩn người.
Bắc Hà Tán Nhân nhíu mày, nói:
"Không phải Thư Hàng sao? Không lẽ chúng ta đoán sai?"
"Hà Chỉ Ma Đế!"
Đông Phương Lục Tiên Tử lên tiếng nói, đồng thời cô nhanh chóng copy những đoạn liên quan tới Hà Chỉ Ma Đế trong sách giáo khoa, sau đó gửi vào nhóm.
Thất Tu Thánh Quân:
"Tên này chính là Hà Chỉ Ma Đế được nhắc tới lần trước sao? Nếu như là đoạn hiển thánh của Ma Đế, vậy thì đã có thể lý giải được việc nó thuộc về ‘Thời đại viễn cổ’ còn xa xưa hơn thời của Thánh Nhân Nho gia rồi."
"Không đúng... Đây là Tống tiền bối!"
Vũ Nhu Tử nghiêm túc nói.
Cho dù là khuôn mặt khác nhau, nhưng mà trực giác nói cho cô biết, đây chính là Tống Thư Hàng.
...
...
Hình ảnh của nhân tiền hiển thánh đã hiện ra hoàn toàn. Hình ảnh bắt đầu xoay tròn một cách chậm rãi, chiếu hết các góc độ từ trước đến sau của Huyền Thánh cho các tu luyện giả khắp chư thiên vạn giới xem.
Lên tivi của chư thiên vạn giới, có thể nói là vinh quang lớn nhất cả cuộc đời của một tu sĩ.
Tống Thư Hàng ngồi trên ngai vàng mát xa, hắn vươn tay ra, sờ nhẹ lên mặt mình.
Hắn có cảm giác trong nháy mắt khi tới đoạn “Nhân tiền hiển thánh”, thời gian trên người hắn xuất hiện sự chồng chéo.
Quá khứ và tương lai chồng chéo lên nhau.
Sau đó trên mặt hắn bèn xuất hiện một cái mặt nạ.
Lúc nhân tiền hiển thánh, Huyền Thánh sẽ phải lộ ra khuôn mặt thật của bản thân. Việc dịch dung khi nhân tiền hiển thánh không hề có chút tác dụng nào.
Nhưng hắn lại xuất hiện trong hình ảnh “Nhân tiền hiển thánh” bằng khuôn mặt đã “Dịch dung” của mình.
"Thú vị thật, không biết bây giờ ta đã 'Dịch dung' thành ai rồi nhỉ?"
Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Bạch Long tỷ tỷ liếc Tống Thư Hàng.
Cô có thể cảm ứng được, vừa rồi trong nháy mắt, quá khứ và tương lai chồng chéo lên nhau trên người Tống Thư Hàng, hiệu quả thí nghiệm mà bạch mã nói đã bắt đầu phát huy hiệu quả.
Dưới thí nghiệm quấy nhiễu của bạch mã, Tống Thư Hàng có thể hiển thánh bằng “Mặt nạ dịch dung”.
Đây rốt cuộc là thí nghiệm gì nhỉ? Bạch Long tỷ tỷ cũng cảm thấy tò mò.
Ngón tay Tống Thư Hàng quẹt lên mặt nạ dịch dung một cái, ngay lúc lòng hắn cảm thấy “Tò mò” thì... Bí pháp giám định tự động kích hoạt.
Đầu ngón tay hơi đau đớn, đây là cái giá phải trả của bí pháp giám định.
“Mặt nạ dịch dung của Ngân Quái Thiên Tôn (đã sử dụng): Hàng dùng một lần, dùng xong thì vứt. Nhân vật được dịch dung: Hà Chỉ Ma Đế của Ma Môn, một Trường Sinh Giả hàng đầu, là nhân vật khích lệ ý chí người khác khi lấy tám long văn bước ra đạo trường sinh của bản thân.”
Thì ra ta đã dịch dung thành Hà Chỉ Ma Đế à?
Tuy rằng không biết Hà Chỉ Ma Đế là ai, nhưng có cảm giác ngầu lắm đấy chứ.
Tống Thư Hàng sờ lên cái mặt nạ này, trong lòng đột nhiên có một loại xúc động mãnh liệt. Hắn muốn tháo mặt nạ xuống, nhìn về phía ống kính và mọi người... Nên nói là chào hỏi với Hà Chỉ Ma Đế mới đúng.
Nhưng hắn vẫn nhịn xuống loại xúc động này.
Xúc động nhất thời đều là lời xúi bậy của ma quỷ.
Hắn là một người cẩn thận, tinh tế và kiên nhẫn.
Do đó, việc chào hỏi Hà Chỉ Ma Đế không cần gấp như vậy.
Dục tốc bất đạt.
Hắn muốn chuẩn bị tâm trạng cho thật tốt, để vào lúc thích hợp nhất lại tháo mặt nạ ra, cho Hà Chỉ Ma Đế một điều kinh hỉ.
...
...
Vô Cực Ma Tông.
Công Tử Hải bản thể ngẩng đầu ngắm nhìn Hà Chỉ Ma Đế trong “Nhân tiền hiển thánh”, sau đó rơi vào trầm tư.
Tuy rằng khuôn mặt này là của Hà Chỉ Ma Đế.
Nhưng khí chất lại không phải.
Hắn đã lấy được truyền thừa của Hà Chỉ Ma Đế, nên cũng hiểu rõ phần nào về Ma Đế.
Do đó, hắn có thể nhận ra Hà Chỉ Ma Đế đang giảng pháp kia có vấn đề.
Nhưng mà... Nếu như đây không phải Hà Chỉ Ma Đế thì sẽ là ai chứ?
Công Tử Hải chậm rãi nhắm mắt lại, vươn tay ra đè lên ngực mình.
Tim hắn nặng trĩu đến lạ thường.
Trái tim đang quá tải, giống như một xe lại chở hàng có sức nặng của mười xe vậy, mỗi một lần tim đập đều vô cùng tốn sức.
************
Trong không gian Huyền Thánh.
Sau khi Tống Thư Hàng âm thầm quyết định xong, bèn lấy ngón tay ra khỏi mặt nạ.
"Chuẩn bị xong hết chưa? Sau khi nhân tiền hiển thánh sẽ tới ngưng tụ thánh ấn, sau đó chính là đoạn Huyền Thánh giảng pháp."
Bạch Long tỷ tỷ nhắc nhở.
Những thông tin liên quan tới trình tự của nhân tiền hiển thánh, ngưng tụ thánh ấn và Huyền Thánh giảng pháp, sẽ tự động xuất hiện ở trong đầu Tống Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục.
Đây là quy tắc đã được lập ra ngay từ thời thái cổ.
Đây vừa là nhắc nhở vừa là một loại hướng dẫn.
Nếu như thật sự xuất hiện một vị Huyền Thánh mới, thì sau khi vị Huyền Thánh đó độ kiếp thành công trong tình huống không biết gì cả, như vậy lời nhắc nhở này sẽ có thể hướng dẫn vị Huyền Thánh mới đó làm theo từng bước.
"Giảng pháp à?"
Tống Thư Hàng cau mày.
Không ổn, hắn đã mất trí nhớ rồi, phải nói gì đây?
Đến lúc đó sợ rằng sẽ trở nên tẻ nhạt đây.
"Tiểu tiên tử, cô đã chuẩn bị gì chưa?"
Tống Thư Hàng nhìn về phía Tô Thị A Thập Lục.
A Thập Lục lắc đầu.
Khăn quàng trắng tỷ tỷ trả lời giúp cô:
"Nếu cô ấy giảng pháp, ta có thể ở một bên giúp đỡ. Cho dù trí nhớ đã trở nên mơ hồ, nhưng cảnh giới của ta vẫn còn. Chỉ cần bắt được một trọng điểm thôi là ta sẽ có thể lập tức hiểu ra rất nhiều thứ, cũng đủ ứng phó giảng pháp rồi."
"Vậy tỷ tỷ cũng giúp ta một tay chứ?"
Tống Thư Hàng nói.
"Xin lỗi nhé, thứ lỗi cho sự bất lực của ta. Huyền Thánh giảng pháp là từng người một lên, ta cũng không thể phân thân được."
Khăn quàng trắng tỷ tỷ bó tay.
Tống Thư Hàng:
“...”
Má ơi, lúc này nên làm sao đây?
Hắn đang trong quá trình nhân tiền hiển thánh đó, tất cả tu luyện giả khắp chư thiên vạn giới đều đang nhìn chằm chằm vào hắn.
Nếu như lúc giảng pháp lại không nói được gì, thất lễ như vậy, chẳng phải sẽ mất mặt trước mọi người lắm sao?
Đến lúc đó, nhất định sẽ trở thành trò cười khắp chư thiên vạn giới mất.
Vậy hắn sao làm người được nữa đây trời?
Ừm... Ủa.
Đợi chút.
Mất mặt, bị cả chư thiên vạn giới chế nhạo à?
Ha ha ha.
Mất mặt à?
Khuôn mặt bây giờ của ta là vị “Hà Chỉ Ma Đế” kia mà.
Cho dù có mất mặt đi chăng nữa, người mất mặt cũng có phải là ta đâu.
Tống Thư Hàng vui vẻ.
"Chẳng qua là Huyền Thánh giảng pháp mà thôi, cho dù ta có mất trí nhớ đi chăng nữa cũng không làm khó được ta đâu."
Tống Thư Hàng tự tin nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận