Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1266: Pháp khí bản mệnh Nghịch Kình Võ Sĩ (bốn tầng phong ấn)

Chương 1266: Pháp khí bản mệnh Nghịch Kình Võ Sĩ (bốn tầng phong ấn)
Bạch tiền bối two:
[Ta đi xử lý hành tinh có mắt kia đã, gặp lại sau.]
Nói xong thì Bạch tiền bối two liền ngắt kết nối với Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng xoa cằm trầm tư.
Hắn nhớ tới một chuyện rất thú vị… Chẳng phải trước đây Bạch tiền bối two từng nói, đối với hắn thì thánh quang cũng y như bãi shit à. Nhưng cả hành tinh mọc mắt kia lại được bao trùm trong thánh quang âm lãnh, thậm chí cả nguồn năng lượng bên trong của nó cũng là thánh quang âm lãnh còn gì.
Đối với Bạch tiền bối thì chẳng phải nó như bôi đầy phân? Thậm chí bên trong cũng toàn phân còn gì?
Càng nghĩ càng thấy ghê.
Trong lúc đang suy nghĩ, Tống Thư Hàng lại thấy đầu óc choáng váng.
Sau đó, trong đầu của hắn hiện lên hình ảnh của đủ loại phân.
Đúng là một đống ảnh bốc mùi.
Rõ ràng chỉ là hình ảnh thôi nhưng nhìn xong lại có cảm giác như thật sự ngửi thấy mùi thối vậy.
Mặt Tống Thư Hàng tái nhợt, buồn nôn quá…
[Lúc ăn cơm đừng dùng trao đổi tâm linh để gửi mấy tin thấy gớm đó cho ta. Cơn thèm đồ nướng của ta đã giảm đi phân nửa rồi đây này.]
Bạch tiền bối two nói.
Tống Thư Hàng tò mò hỏi:
[Bạch tiền bối, chẳng phải ngươi đã ngắt kết nối rồi ư? Chẳng lẽ tiền bối đang nhìn trộm à?]
Bạch tiền bối two: […]
Tút ~
Đúng lúc này, kết nối tâm linh hoàn toàn bị ngắt.
Tống Thư Hàng: “…”
*********
Lục Tu Tiên Tử thấy Tống Thư Hàng thoát khỏi chế độ ‘kết nối tâm linh’ thì hỏi ngay:
“Tống Thư Hàng tiểu hữu, vị tiền bối đó đi cứu Tứ Tu và Thất Tu rồi à?”
Tống Thư Hàng gật đầu:
“Yên tâm đi, Lục Tu Tiên Tử. Chỉ cần vị tiền bối đó ra tay thì chắc chắn Tứ Tu và Thất Tu sẽ không có chuyện gì đâu.”
Lục Tu Tiên Tử thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó, cô lại hưng phấn nói:
“Nếu như thế thì chúng ta nhân lúc này chế tạo nốt pháp khí bản mệnh ‘găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ’ của ngươi đi.”
Cô lại tế hai chiếc búa ra.
Lục Tu Tiên Tử đi tới bên cạnh lò rèn, nhìn găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ, chuẩn bị đập búa xuống.
Tiếp đó, cô liền thấy trên găng tay có thứ chất lỏng gì đó ngọ nguậy.
“A, đây là cái gì vậy?”
Lục Tu Tiên Tử hỏi.
Tống Thư Hàng thở dài:
“Đây chính là ta.”
“Hả?”
Lục Tu Tiên Tử đần mặt ra.
“Nói chính xác hơn, đây là ‘ta cũ’.”
Tống Thư Hàng ngẩng đầu lên, tỏ vẻ cao thâm khó lường:
“Vì để luyện chế ra pháp khí bản mệnh mạnh nhất, hoàn hảo nhất, ta chọn cách đưa nhục thân của mình vào trong ngọn lửa thánh quang đúc khí, lấy thân luyện khí.”
Hai mắt rùa biển lớn sáng lên:
“Dùng cơ thể để luyện khí ư? Sau đó dùng mệnh phù để hồi sinh à?”
“Đầu ngươi bị lừa đá rồi hả?”
Lục Tu Tiên Tử trợn trừng mắt.
Khóe miệng của Tống Thư Hàng co giật:
“Chúng ta đừng đề cập đến lừa được không?”
“Chỉ là luyện một pháp khí bản mệnh thôi mà ngươi lại chết một lần á? Còn lấy thân luyện khí…”
Lục Tu Tiên Tử không biết nên nói gì cho phải.
Tống Thư Hàng thở dài, nói:
“Thực ra tình hình lúc đó rất phức tạp. Ta trúng kịch độc, nguyền rủa, huyễn thuật, tâm ma. Chịu ảnh hưởng từ bốn loại trạng thái tiêu cực này, cộng thêm việc ấn đường đen thui nên cuối cùng mới có tiết mục lấy thân luyện khí này đấy chứ.”
“Ấn đường của ngươi bây giờ vẫn còn đen lắm đấy.”
Rùa biển lớn nói.
Tống Thư Hàng:
“Thế nên giờ ta cẩn thận lắm, chỉ sợ sẩy ra là ngủm củ tỏi. Đúng rồi Lục Tu Tiên Tử, ở trạng thái này thì có luyện khí tiếp được không? Ý của ta là cái cơ thể bằng chất lỏng này sẽ không ảnh hưởng gì tới pháp khí đấy chứ?”
“Đây cũng là lần đầu tiên ta nhìn thấy kiểu lấy thân luyện khí, đành cố xem sao vậy.”
Lục Tu Tiên Tử đáp.
Đây là cách thức luyện khí mà chỉ tà ma ngoại đạo mới dùng, cô cũng chưa thử bao giờ.
Lục Tu Tiên Tử:
“Ta sẽ tiếp tục chế tạo găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ theo như các bước của nó, trong quá trình này có xảy ra thay đổi gì không thì chỉ có thể xem ý trời thôi.”
Dứt lời, Lục Tu Tiên Tử giơ tay lên ấn xuống lò rèn.
Ngọn lửa bốc lên đài luyện khí, lửa lần này không phải là Cửu Tu Phượng Hoàng hỏa nữa mà là hỏa chủng rèn khí mà Đông Chi Điện lưu giữ.
Vì Cửu Tu Phượng Hoàng Đao đang tạm thời chặn Lục Tu Tiên Tử, trong thời gian ngắn cô không thể mượn ngọn lửa phượng hoàng được.
Cũng may xương Kình Thánh bát phẩm đã được chế tạo xong, những bộ phận khác của găng tay cũng không cần dùng đến lửa phượng hoàng nữa.
Trong ngọn lửa, cơ thể dạng lỏng của Tống Thư Hàng hoàn toàn không tổn hại gì mà chỉ đẩy nhanh quá trình dung hợp với găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ.
Búa lớn và búa nhỏ được vung lên lần nữa.
Nhưng lúc này, +100 và + 50 đau đớn lòng lại không xuất hiện.
“Ấy? Lục Tu Tiên Tử, phù văn hỏa diễm tính giá đâu rồi?”
Tống Thư Hàng tò mò hỏi.
Đôi khi thói quen là một điều rất đáng sợ.
Trước đây +100 +50 không ngừng hiện lên làm hắn đau lòng, nhưng một khi đã quen, phù văn hỏa diễm không xuất hiện thì hắn lại cảm thấy trong lòng nao nao như thiếu đi thứ gì đó.
Lục Tu Tiên Tử thở dài:
“Chẳng phải tiền luyện khí là do vị tiền bối kia của ngươi trả hết à? Nếu như đã thanh toán xong rồi thì ta còn tính làm gì nữa? Tính ra giá tiền cuối cùng để bản thân ta nghẹn lòng à?”
Búa lớn và búa nhỏ lại vung lên, tính ra giá cuối cùng nhưng lại không lấy được tiền, tim cô đau biết bao.
Tống Thư Hàng: “…”
Hai chiếc búa không ngừng nện xuống.
Các loại nguyên liệu luyện khí đa dạng phong phú mà quý giá không ngừng bị ném vào trong lửa, rồi lại bị Lục Tu Tiên Tử chế tạo thành đủ mọi hình dáng. Ngoại trừ búa, khi chế tạo những bộ phận nhỏ, Lục Tu Tiên Tử còn sử dụng một bộ đủ loại pháp khí.
Cuối cùng, những linh kiện được chế tạo xong được lắp vào Nghịch Kình Võ Sĩ.
Keng!
Búa lớn vung lên, từng khớp ngón tay được ráp vào Nghịch Kình Võ Sĩ.
Xì ~~
“A ~~”
Tống Thư Hàng đúng bên cạnh đột nhiên kêu lên thảm thiết.
Lục Tu Tiên Tử tò mò quay đầu lại.
“Đau thấu tim luôn.”
Tống Thư Hàng nói.
Lục Tu chớp mắt rồi vung búa, tiếp tục đập xuống găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ.
“Ui da ~~”
Tống Thư Hàng lại không nhịn được mà kêu ra tiếng.
“Cơ thể cũ của ngươi vẫn còn ‘cảm quan tương liên’ với ngươi à?”
Lục Tu Tiên Tử nghi hoặc hỏi.
Tống Thư Hàng:
“Ta cũng không biết nữa.”
Hắn nhìn găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ, lúc này dường như giữa hắn và chiếc găng kia lại sinh ra cảm giác ‘cốt nhục tương liên’.
Hắn giơ tay phải ra, giật nhẹ ngón cái.
Ngón cái của găng tay cũng động đậy theo.
Rõ ràng pháp khí còn chưa hoàn toàn thành hình, chưa khắc trận pháp và hạch tâm của pháp khí vào nhưng nó đã tương thông với Tống Thư Hàng rồi.
“Thú vị thật, đây là hiệu quả khi lấy thân luyện khí à?”
Lục Tu Tiên Tử nói.
Dứt lời, cô lại vung búa lên, nhanh chóng đập xuống mấy cái nữa.
Lên tinh thần, cô lắp hết tất cả các linh kiện vào găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ.
Tống Thư Hàng cắn chặt răng.
Nhưng về sau cảm giác đau đớn càng ngày càng ít, đến cuối cùng, cơn đau đã hoàn toàn biến mất.
“Khung găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ đã xong rồi, bây giờ ngươi tiến hành các bước tiếp theo của quá trình luyện chế pháp khí đi, khắc trận pháp và hệ thống hạch tâm lên để hoàn thành việc luyện chế.”
Lục Tu Tiên Tử nói.
Tống Thư Hàng gật đầu.
Hắn đi tới bên cạnh găng tay, mượn búa của Lục Tu Tiên Tử để đập nát năm loại nguyên liệu luyện khí thủy hệ, dùng bột đó để khắc trận pháp.
Cùng với việc trận pháp dần hoàn thiện, găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ hơi rung lên.
“Bước cuối cùng.”
Tống Thư Hàng lấy một viên linh thú tinh hệ cá voi ngũ phẩm ra để gắn vào găng tay.
Nhưng đúng lúc này, cơ thể dạng lỏng của Tống Thư Hàng trong găng tay lại tự động tụ lại, cuối cùng hóa thành một quả cầu tròn vo, chiếm lấy vị trí của linh thú tinh.
Găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ phát ra ánh sáng chói mắt.
“Thế này cũng được à?”
Tống Thư Hàng nói.
Trong lúc đang nói, thánh ấn của hắn chủ động bay ra, đóng dấu cái ‘bụp’ lên găng tay.
Lại trò gì thế này?
Rùa biển lớn giải thích:
“Đóng dấu thánh ấn, sau khi Huyền Thánh bát phẩm luyện chế pháp khí xong, thánh ấn sẽ chủ động đóng dấu lên pháp khí đó, tăng mối liên hệ giữa pháp khí và Huyền Thánh.”
“Pháp khí bản mệnh của ngươi thật là nghịch thiên.”
Xích Tiêu Kiếm nói.
Khi ở cảnh giới tứ phẩm các tu sĩ sẽ luyện chế pháp khí bản mệnh của mình.
Vì lúc từ tứ phẩm tấn thăng lên ngũ phẩm, một pháp khí bản mệnh tốt có thể khiến tỉ lệ độ kiếp thành công của tu sĩ tăng lên 30%.
Nói cách khác, phần lớn pháp khí bản mệnh của Huyền Thánh bát phẩm đều được luyện ra lúc họ ở tứ phẩm. Thánh ấn trên pháp khí bản mệnh chỉ được đóng lên sau khi họ tấn thăng bát phẩm.
Đồ được ghép vào sau và hàng xưởng nguyên đai nguyên kiện thì sẽ có hiệu quả khác nhau.
Sau khi đóng thánh ấn, phẩm chất của Nghịch Kình Võ Sĩ cũng được tăng lên một tầm cao mới.
“Hiện găng tay này là pháp bảo mấy phẩm?”
Lục Tu Tiên Tử hỏi.
Vốn cô cho rằng mình có thể đúc ra một pháp khí thất phẩm hoàn hảo, nhưng giờ xem ra đẳng cấp của pháp khí này không chỉ là thất phẩm mà thôi.
“Pháp khí bát phẩm.”
Xích Tiêu Kiếm khẳng định.
Rùa biển lớn:
“Đúng là bát phẩm, nhưng nếu thế thì Tống Thư Hàng không thể dùng pháp khí bản mệnh này ngay nhỉ?”
Lục Tu Tiên Tử:
“Ta đã tính trước rồi, nên trong lúc rèn pháp khí này ta đã để lại vài chỗ phong ấn. Chỉ cần nhờ đại năng ra tay phong ấn nó là Tống Thư Hàng sẽ dùng được ngay.”
Khi cô còn đang nói chuyện thì Tống Thư Hàng đã giơ tay cầm lấy Nghịch Kình Võ Sĩ.
“Ta cảm thấy mình có thể dùng nó ngay bây giờ luôn… nó đã ở trạng thái phong ấn rồi!”
Tống Thư Hàng nói.
Hắn gỡ găng tay tình yêu của Mộc Ngưu kiếm khách xuống rồi đeo Nghịch Kình Võ Sĩ lên.
Bí pháp giám định tự động khởi động.
Sau đó, chỉ phải trả giá bằng một vết thương nhỏ, tất cả tin tức về găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ đã xuất hiện trong não hải của Tống Thư Hàng.
……
Một trong tam thập tam thú tổ hợp thần khí – găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ, pháp khí bát phẩm (trạng thái phong ấn bốn tầng). Đạt được cảnh giới tương ứng thì lần lượt gỡ bỏ phong ấn, phát huy toàn bộ uy lực của pháp khí.
Tăng cường ba phần uy lực và hiệu quả tu luyện của Cự Kình Thiên trong Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công, sau khi lần lượt cởi bỏ phong ấn, nhiều nhất có thể tăng lên bốn phần.
Đeo găng tay có thể tăng hiệu suất minh tưởng lên 20%, sau khi gỡ bỏ phong ấn, hiệu suất tăng cường nhiều nhất có thể lên tới 24%.
Tăng cường tốc độ khôi phục linh lực, hiệu quả cụ thể phải xem hoàn cảnh.
Tăng cường uy lực hỏa hệ.
Tăng cường uy lực thánh quang.
Bổ sung sát thương nguyền rủa, sát thương kịch độc, sát thương hỏa diễm, sát thương thánh quang.
Bổ sung hiệu quả huyễn thuật.
Bổ sung tính năng phá tâm ma.
Bổ sung pháp thuật trị liệu ‘Kình Thân Hóa Lộ Chú’, mỗi ngày dùng bốn lần, giải trừ phong ấn thì hiệu quả và số lần trị liệu sẽ tăng lên.
Bổ sung quyền pháp Cự Kình Phún Xạ, theo dẫn dắt của găng tay, khởi Động Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công, có thể thi triền quyển pháp Cự Kình Phún Xạ một cách hoàn mỹ.
Bổ sung bí thuật hệ bộc phát Nghịch Kình Kim Thân, (phong ấn 1) ngũ phẩm được phép thi triển. Ở cảnh giới tứ phẩm, trả giá bằng thương tổn nhục thân cũng có thể dùng được.
Bổ sung bí thuật sóng âm Tiếng Gầm Tuyệt Vọng, (phong ấn 2) lục phẩm được phép thi triển, ở ngũ phẩm phải trả giá bằng thương tổn kinh mạch cũng có thể dùng được.
Bổ sung bí thuật quyền pháp ‘Thế Giới Long Kình Chân Thực’, (phong ấn 3) thất phẩm có thể thi triển, cần phối hợp với Thực Tại Ảo.
Bổ sung bí thuật phòng ngự Kình Thánh Bí Pháp, (phong ấn 4), bát phẩm có thể thi triển, cần phối hợp với thánh ấn.

Lúc đeo pháp khí bản mệnh, Tống Thư Hàng cảm thấy găng tay đã hòa thành làm một với bản thân mình.
‘Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công’ và găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ sinh ra cộng hưởng, tốc độ di chuyển của tiên thiên chân nguyên trong cơ thể tăng lên. Điều này khiến Tống Thư Hàng cảm thấy cơ thể nhẹ nhõm đi nhiều, cảm giác như ném được gánh nặng cả trăm cân xuống vậy.
Cảm giác này hoàn toàn không giống khi hắn cầm bảo đao Bá Toái.
Đây là pháp khí bản mệnh.
Nó gắn liền với tính mệnh của tu sĩ, đẳng cấp của tu sĩ tăng lên thì đẳng cấp của nó cũng tăng theo.
Tống Thư Hàng chỉ vừa suy nghĩ, Nghịch Kình Võ Sĩ liền tiến vào trạng thái tàng hình, nó vẫn nằm trên tay Tống Thư Hàng nhưng người khác không thể nhìn thấy được.
“Tổng cộng có bốn tầng phong ấn, mỗi lần ta tấn thăng một cảnh giới thì sẽ giải trừ một tầng.”
Tống Thư Hàng nói.
Mặt khác, mấy tính năng như sát thương hệ thánh quang, sát thương kịch độc, dẫn dắt tâm ma, hiệu quả huyễn thuật nghe rất quen tai.
Đây không phải là trạng thái tiêu cực của cơ thể hóa lỏng của hắn à!
Chẳng lẽ những trạng thái tiêu cực này đều hòa vào găng tay theo cơ thể hóa lỏng, trở thành một chức năng của găng tay ư?
“Cảm giác thế nào?”
Lục Tu Tiên Tử tò mò hỏi.
“Tuyệt lắm, trạng thái của ta chưa bao giờ tốt như bây giờ.”
Tống Thư Hàng vung nhẹ nắm đấm lên, đập vào hư không, phát ra tiếng nổ lách tách.
“Pháp khí có hiệu quả gì?”
Xích Tiêu Kiếm hỏi.
“Tặng kèm rất nhiều sát thương, tăng hiệu suất và mấy kỹ năng nữa. Nhưng phần lớn kỹ năng đều đang bị phong ấn, giờ chỉ có thể dùng cái này thôi.”
Tống Thư Hàng báy ra một tư thế quyền pháp.
‘Cự Kình Phún Xạ!’
Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công được khởi động, chân khí bạo phát, trên nắm đấm của hắn ẩn ẩn xuất hiện ảnh ảo của một con cá kình.
“Uy lực của quyền pháp này cũng không tệ.”
Xích Tiêu Kiếm đánh giá.
Tống Thư Hàng lắc đầu:
“Thua Kim Cương Cơ Sở Quyền Pháp một chút, càng không thể bằng Kim Cương Phục Ma Quyền được.”
Cho dù Cự Kình Phún Xạ có Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công hỗ trợ, uy lực của nó vẫn không bằng Kim Cương Phục Ma Quyền được.
Lục Tu Tiên Tử cười nói:
“Trong tất cả các công pháp tôi thể nhất phẩm, Kim Cương Cơ Sở Quyền Pháp mà ngươi tu luyện đã được coi là công pháp thượng đẳng, càng khỏi nói đến bản Kim Cương Phục Ma Quyền của nó. Không có đất so đâu.”
Tống Thư Hàng gật đầu.
“Nhưng lúc nãy khi thi triển Cự Kình Phún Xạ ta lại có một cảm giác rất vi diệu.”
Tống Thư Hàng niết cằm, nói:
“Lúc ngưng tụ Cự Kình Phún Xạ thì ta cứ có cảm giác nó và Kim Cương Phục Ma Quyền khá giống nhau.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận