Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2636: Ban ngày không hiểu nổi bóng tối của màn đêm

Chương 2636: Ban ngày không hiểu nổi bóng tối của màn đêm
Ngôi mộ lớn trăm tầng trên mặt đất, trăm tầng dưới lòng đất nhanh chóng đươc xây dựng xong. Trên thế gian chẳng còn công trình nào ngầu hơn thế.
“Hoàn thành.” Bất Hủ Giả nói khẽ như đang lẩm bẩm, lại như đang nói cho ai đó nghe.
Tống Thư Hàng hơi động trong lòng.
Bất Hủ Giả cảm nhận được hắn đang đứng bên cạnh xem trộm sao? Dù sao hắn cũng đã trải qua việc này nhiều lần rồi… Bắt đầu từ khi Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng nhập mộng truyền thụ Phần Thiên Hỏa Diễm đao, hắn suốt ngày bị các đại lão bắt tại trận khi đang nhập mộng.
[Tiền bối, xin được thỉnh giáo tôn tính đại danh?] Tống Thư Hàng ướm hỏi trong lòng. Kinh nghiệm mách bảo hắn, một khi các đại lão đã cảm ứng được “hắn” đang đứng xem thì có thể tiến hành giao lưu đặc biệt vượt qua thời không với hắn.
Nhưng Bất Hủ Giả không trả lời Tống Thư Hàng.
“Mỗi đời Thiên Đạo trước ta đều xây dựng một ngôi mộ lớn cho chính mình. Mới đầu ta không thể nào hiểu nổi, nhưng bây giờ thì ta lại hơi hiểu được một chút. Ngôi mộ này chôn vùi quá khứ, cũng là một khâu không thể thiếu trên con đường bọn họ theo đuổi cái gọi là “siêu thoát bất hủ”.” Bất Hủ Giả nói.
Siêu thoát bất hủ… đó là thứ mà Thiên Đạo Ba Mắt, Thiên Đạo cha Cẩu Đản, Bạch Thiên Đạo và đại lão quả cầu béo của Cửu U đều đang theo đuổi.
Trước mắt, Tống Thư Hàng chỉ biết trong tất cả các Thiên Đạo thì Bạch Thiên Đạo đã từng thành công vượt ra được nửa bước.
Thiên Đạo cha Cẩu Đản thì không siêu thoát được bất hủ, nhưng giống như nó lại có thể rút lui an toàn khỏi vị trí Thiên Đạo.
Kết cục của Thiên Đạo Ba Mắt thì chính Ba Mắt ở Cửu U cũng chẳng biết.
Trước kia có một Thiên Đạo công đức có duyên với Bạch tiền bối, nhưng theo Thiên Đạo tranh thủy mặc thuật lại thì Thiên Đạo công đức đã hoàn toàn biến mất.
Thiên Đạo quả cầu béo thì không chống đỡ được mà sụp đổ, đại lão quả cầu béo ở Cửu U cũng tiêu tán vỡ nát, chỉ còn một phân thân Bá Cầu ở trên sao Hỏa chinh chiến tứ phương.
[Xây cho mình một ngôi mộ lớn cũng là một khâu quan trọng trong quá trình siêu thoát bất hủ sao?]
Tống Thư Hàng tra cứu thông tin liên quan đến “siêu thoát bất hủ” trong đầu. Một Huyền Thánh bát phẩm như hắn không biết nhiều tri thức tu chân nghiêm chỉnh, nhưng lại nắm rõ các loại bí văn như lòng bàn tay.
Trong ký ức của hắn không chỉ có một manh mối tin tức liên quan đến “siêu thoát”.
“Siêu thoát bất hủ” là một chuyện cực kỳ mâu thuẫn. Muốn siêu thoát bất hủ, đầu tiên chắc chắn phải chứng đạo bất hủ, nhưng một khi đã chứng đạo bất hủ, thì trong quá trình siêu thoát, quyền hành của Thiên Đạo lại như một sợi dây thừng siết chặt kẻ siêu thoát, kéo giật ngược người ta về. Bạch Thiên Đạo bị chơi một vố như vậy đấy.
Sau khi siêu thoát được nửa bước, Bạch Thiên Đạo đã để lại một manh mối quan trọng: Hai cá thể khác biệt đồng thời chứng đạo là một bước trọng yếu trong quá trình siêu thoát, là chía khóa của siêu thoát bất hủ!
Mặt khác, Bạch Thiên Đạo còn nhắc tới kế hoạch Bạch muội muội. Vốn dĩ đó cũng là một trong chín kế hoạch lớn nhằm thoát thân khỏi vị trí Thiên Đạo của hắn, nhưng cuối cùng lại thất bại.
Sau đó là “tạo ra không gian đặc biệt”. Đây là phương án 1 để thoát thân khỏi vị trí Thiên Đạo của Thiên Đạo cha Cẩu Đản, nhưng cuối cùng phương án thoát thân thực sự của nó lại là Cửu Tu Phượng Hoàng đao. Mà “Quỷ Thần” Trình Lâm là phương án phụ kết hợp với Cửu Tu Phượng Hoàng đao để bảo vệ cha Cẩu Đản U U.
Trước khi sụp đổ, Thiên Đạo quả cầu béo cũng đang nghiên cứu hai phương án “Quỷ Thần Trình Lâm” và “Kim Liên, Tà Liên”. Mặt khác, kế hoạch Thiên Đình Viễn Cổ của Thiên Đạo quả cầu béo giống như cũng liên quan đến việc thoát thân này.
Cuối cùng là “kế hoạch thành thần” mà Bạch tiền bối tại hiện thế đang gấp rút nghiên cứu. Có vẻ đây là một kế hoạch vô cùng quan trọng và tựa hồ cũng không thoát khỏi quan hệ với “siêu thoát”.
[Hai cá thể khác biệt đồng thời chứng đạo? Không biết “hai cá thể khác biệt” được lý giải như thế nào? Là hai người hoàn toàn không liên quan gì đến nhau đồng thời chứng đạo bất hủ? Hay là cá thể khác biệt kiểu như bản thể, phân thân two, phân thân bọc thép three và Tống four U U đây?]
“Đối với ta mà nói, “siêu thoát” là một chuyện quá xa vời. Nhưng bây giờ ít nhất ta cũng là Cửu Tu dự bị của Cửu Tu Phượng Hoàng đao, phương án sáng tạo không gian thì ta có thế giới hạch tâm, phần lớn mảnh vỡ của Thiên Đình Viễn Cổ trong kế hoạch Thiên Đình Viễn Cổ còn đang được đặt trong thế giới hạch tâm của ta, mà với phương án Quỷ Thần Trình Lâm thì ta chính là Trình Cẩu Đản đời thứ hai rồi. Vậy bây giờ nếu có cơ hội thì xây một ngôi mộ lớn chắc cũng không sao đâu ha?” Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Nói thật là Tống Thư Hàng chẳng ao ước gì cái ngôi Thiên Đạo. Bởi vì đúc kết từ những điều mắt thấy tai nghe, thì Thiên Đạo không phải là một vị trí muốn lên là lên, muốn xuống là xuống được.
Nhưng xuất phát từ tâm thái “mọi sự cẩn thận” đã ăn sâu vào xương cốt, Tống Thư Hàng cảm thấy mình cứ dự phòng trước cũng không sai. Dù sao thì người kiểu gì chẳng phải chết, mà tương lai có khi Bá Tống hắn còn chết vô số lần. Nếu xui xẻo gặp phải thủ đoạn hồi sinh có thời gian CD, chuẩn bị trước cái mộ để chờ CD cũng không tệ.

“Cũng đến lúc rồi, chờ ta ra ngoài thì kết thúc thôi.” Bất Hủ Giả nói.
Dứt lời, hắn đưa tay mở cửa ngôi mộ nửa thực nửa ảo rồi rảo bước đi vào. Ngay khi bước vào trong mộ, cảm giác tồn tại trên người hắn bắt đầu yếu đi.
Trạng thái của Bất Hủ Giả trở nên cổ quái như thể sẽ biến mất bất cứ lúc nào.
Mà tầm nhìn của Tống Thư Hàng không theo vào trong tháp mộ, như thế có người đang cố ý quay lại cảnh tượng này vậy.
Cửa tháp mộ từ từ đóng lại, cảnh tượng trong mộng của Tống Thư Hàng cũng dần dần tối đi.
Két ~ Cửa mộ khép kín.
Đúng lúc này, Bất Hủ Giả đột ngột quay người, lách bàn tay vào khe hở giữa hai cánh cửa lớn sắp khép kín rồi kéo phanh chúng ra.
Nghiệp hỏa nhân quả trên mình Bất Hủ Giả hóa thành màu đen kịt che kín cả khuôn mặt hắn, nhưng đôi mắt tỉnh táo và lạnh lùng như máy móc của hắn thì lại lộ ra ngoài nghiệp hỏa.
Bất Hủ Giả ngắm nhìn khung cảnh ảm đạm trong cảnh mộng, sau đó đột nhiên chạy như điên về một nơi rất xa, cuối cùng biến mất không còn tăm tích.
Tháp mộ vất vả lắm mới xây xong cứ thế bị vứt bỏ.
Cảnh mộng kết thúc trong vẻ mặt tràn đầy nghi hoặc của Tống Thư Hàng.
[Quay phim kinh dị dài kỳ hay sao mà còn cài after credit ở cuối phim thế hả?]
[Mà mình cũng chẳng biết cái tháp mộ trên trăm tầng, dưới trăm tầng kia nằm ở tọa độ nào. Một cái mộ bất hủ lớn thế mà bị bỏ hoang thì có tiếc không cơ chứ? Quy ra biết bao nhiêu là tiền!] Tống Thư Hàng xót của không thở nổi.
Vì không thở nổi, hắn bị ngạt mà bừng tỉnh khỏi cảnh mộng.
Vừa mở mắt ra, Tống Thư Hàng đã phát hiện ra mình mù rồi.
Mắt phải đã hóa thành lưu ly vỡ vụn, con mắt của Thánh Nhân Nho Gia bên trái cũng tiến vào trạng thái tắt máy nghỉ ngơi.
“May mà ta không còn là Huyền Thánh rởm phải dùng mắt để nhìn đời nữa.” Tống Thư Hàng thầm nhủ. Hắn dùng thần thức còn nhìn rõ hơn cả mắt thường.
Thế là thần thức của Tống Thư Hàng mở ra quét nhẹ một cái… Tối om.
Hả? Sao vẫn tối như hũ nút thế?
Chẳng lẽ thần thức của ta cũng mù luôn sao? Di chứng của việc nhìn thẳng vào pháp tắc bất hủ trong mộng cảnh đáng sợ đến vậy kia à?
“Dù gì cũng là pháp tắc bất hủ, trâu chó một tí thì cũng dễ hiểu thôi.” Tống Thư Hàng thầm nhủ. Cũng may là hắn vẫn còn thủ đoạn cuối cùng.
Xem con mắt thần thứ ba của ta đây!
Con mắt thần thứ ba mở ra giữa trán Tống Thư Hàng, nhìn quanh bốn phía thay cho hai mắt và thần thức của hắn.
Tối đen như mực. Là bóng tối của đêm đen mà ban ngày không thể nào hiểu được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận