Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3076: Đánh nó trở tay không kịp, ép nó vào khuôn khổ!

Chương 3076: Đánh nó trở tay không kịp, ép nó vào khuôn khổ!
“Đối với một thanh kiếm thì thiết lập nhân vật có là gì mà to tát? Ta là kiếm chứ có phải là người đâu?” Xích Tiêu Kiếm tiền bối chẳng thèm để tâm đến chuyện này.
“Huynh đài, ngươi là đao.” Bia đá đạo là người đầu tiên không phục, bèn lên tiếng nhắc nhở ngay. Nó cảm thấy mình đang ghen tị, ghen tị khi thấy Xích Tiêu Kiếm đạo hữu là pháp bảo đầu tiên tiến hóa ra hình người. Nó cũng muốn tiến hóa!
Xích Tiêu Kiếm tiền bối ngó lơ lời phát biểu của cạ cứng bia đá đạo hữu, hất mái tóc dài gợn sóng bằng động tác rất chi là ngầu lòi: “Đối với một thanh kiếm, cầm ở trong tay có thể tăng cường bao nhiêu lực chiến mới là điều quan trọng nhất. Các ngươi đừng có nhìn ta bằng ánh mắt thiển cận thế, đừng có nhìn bề ngoài, nhìn vào nội tại của ta ấy!”
“Xích Tiêu Kiếm đạo hữu siêu việt rồi hả ta?” Á Nè Đản quan sát Xích Tiêu Kiếm tiền bối cẩn thận rồi hỏi bằng giọng không chắc chắn.
Theo quan sát của cô, Xích Tiêu Kiếm đã đột phá cực hạn của một thần binh Trường Sinh Giả.
Mặc dù chỉ tăng cường có một chút xíu xiu.
Nhưng “một chút xíu xíu” này lại là một bước chân mang tầm lịch sử.
Sau khi đột phá cực hạn, Xích Tiêu Kiếm có thể tiếp tục cường hóa, không còn bị “cực hạn” cũ trói buộc nữa!
“Không sai, mặc dù ta không thể tiến hóa thành đạo khí, nhưng hiện tại ta đã đột phá cực hạn. Trước khi đến “cực hạn” mới, ta có thể tiến hóa thỏa thích, không ngừng mạnh lên. Đến chính ta cũng không thể tính ra điểm cuối của cực hạn này là ở đâu.” Xích Tiêu Kiếm đắc ý vênh mặt lên trời.
Nói đến đây, nó quay đầu sang nói với Tống Thư Hàng: “Nào Bá Tống, sử dụng ta đi, chém một phát Phần Thiên Hỏa Diễm đao cho thiên hạ lác mắt chơi!”
Tống Thư Hàng nhìn Xích Tiêu Kiếm rồi lại nhìn tay mình.
Bảo “sử dụng” là “sử dụng” thế nào mới được?
Ngươi không ở trong hình kiếm, ta cầm vào chỗ nào của ngươi mà chém Phần Thiên Hỏa Diễm đao?
“Cổ! Nắm cổ ta ấy! Lúc trước Xích Tiêu Tử làm thế mà, cổ chính là chuôi kiếm đó!” Xích Tiêu Kiếm tiền bối bất mãn nói.
Tống Thư Hàng: “…”
Dù cổ ngươi chính là “chuôi kiếm”, nhưng với cái hình thể của ngươi bây giờ thì ta cũng không dám cầm mà chém đâu!
Đúng lúc này, mỹ nhân rắn công đức sau lưng Tống Thư Hàng đột nhiên tiến lên một bước.
Sau khi phóng thân mình lên to gấp mấy lần, cô vươn tay thộp cổ Xích Tiêu Kiếm tiền bố, xách lên như một con gà rồi vẩy nhẹ một cái.
Đao khí tung hoành, vung nhẹ tiện tay, không hề sử dụng bất cứ kĩ năng nào, thế mà không gian dường như bị chém rách!
Cha Cẩu Đản: “…”
Thiếu niên ba mắt tiền bối: “…”
Sau khi tiện tay vung đao một nhát, mỹ nhân rắn công đức xách ngược Xích Tiêu Kiếm tiền bối lên, đối mắt với nó, bốn mắt nhìn nhau đắm đuối.
“Từ từ đã @#%× Tiên Tử, cô muốn làm gì?” Xích Tiêu Kiếm tiền bối hơi ren rén.
Nó vừa dứt lời thì mỹ nhân rắn công đức ở phía đối diện dường như đã hạ quyết định. Cô từ từ mở cái miệng nhỏ của mình ra.
“Đừng, Công đức tiên tử mau dừng tay… Xích Tiêu Kiếm tiền bối bây giờ không phải là hình kiếm, cô mà nuốt thì không phải nuốt kiếm đâu, là nuốt người đấy! Hình ảnh này kinh dị quá!” Tống Thư Hàng vội vàng hét toáng lên.
Mỹ nhân rắn công đức dừng động tác trong tay với vẻ đầy tiếc nuối.
“@#%× Tiên Tử, cô giao Xích Tiêu Kiếm đạo hữu cho ta xem thử.” Lúc này, Bạch tiền bối ở bên dưới đột nhiên lên tiếng.
Mỹ nhân rắn công đức hơi hạ đuôi rắn, túm Xích Tiêu Kiếm tiền bối, giao cho A Bạch.
Bạch tiền bối vươn tay đón lấy Xích Tiêu Kiếm, rồi dùng hai tay xốc nách nó lên như bế trẻ con.
Lần đầu tiên được người ta ôm lấy dịu dàng như thế khi đang ở trạng thái con người, Xích Tiêu Kiếm cảm thấy vô cùng kỳ diệu.
Bạch tiền bối giơ cao Xích Tiêu Kiếm lên như đang quan sát.
Một lát sau…
“Là tiến hóa về hệ thống tu luyện.” Bạch tiền bối kết luận.
Tống Thư Hàng vô cùng kinh ngạc: “Hệ thống tu luyện? Pháp khí có hệ thống tu luyện riêng sao?”
Dù gì hắn cũng là kẻ đã luyện đến hai bộ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú. Việc cường hóa pháp khí phải dựa vào tu sĩ ôn dưỡng từng chút một, hoặc là gia tăng các loại phù văn và vật liệu quý báu để tăng đẳng cấp cho chúng.
“Đây chính là sự biến hóa của Xích Tiêu Kiếm đạo hữu hiện tại.” Bạch tiền bối ném Xích Tiêu Kiếm lên thật cao rồi lại đón lấy, chơi vui quên cả trời đất.
A Bạch vừa chơi vừa giải thích: “Trong thể nội của Xích Tiêu Kiếm đạo hữu tiến hóa ra hệ thống tu luyện hoàn chỉnh. Nói cách khác, từ giờ trở đi, Xích Tiêu Kiếm có thể tu luyện từng chút một, sau đó nhờ phản hồi của việc tu luyện mà cường hóa thêm một bước nữa.”
Đây là lí do vì sao Xích Tiêu Kiếm tiền bối phá vỡ cực hạn mà lại chỉ mạnh lên được một chút xíu.
Nhưng bản thân Xích Tiêu Kiếm tiền bối đã thuộc cấp bậc thần binh của Trường Sinh Giả. Sau khi tiến hóa ra hệ thống tu luyện hoàn chỉnh, chỉ cần cho nó một chút thời gian để làm quen, nó có thể tự tăng cảnh giới của mình lên cùng cấp bậc với trạng thái pháp khí. Mượn Trường Sinh đạo của Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng, cảnh giới của nó còn có thể xấp xỉ Trường Sinh Giả.
Thậm chí nếu lĩnh ngộ ra một Trường Sinh đạo hoàn chỉnh, Xích Tiêu Kiếm tiền bối còn có thể tiến hóa thành một Trường Sinh Giả thực thụ. Đến lúc đó, với hai thân phận là thần binh của Trường Sinh Giả và Trường Sinh Giả, nó có thể đồng thời điều động lực lượng của hai Trường Sinh đạo.
Tiếc rằng…
Pháp khí và tu sĩ không thể xem là “hai cá thể khác biệt”.
Nếu không, sự phối hợp ăn ý giữa pháp khí có được hệ thống tu luyện hoàn chỉnh và tu sĩ có thể là sự lựa chọn tối ưu cho “hai cá thể khác biệt đồng thời chứng đạo”.
Nhưng hiện tại, để tạo cơ sở cho “hai cá thể khác biệt đồng thời chứng đạo”, mối quan hệ mà Bạch tiền bối và Tống Thư Hàng từng bước xây dựng nên đã vượt xa quan hệ giữa tu sĩ và pháp khí rồi.
“Vậy thì tiếp theo, trước khi Đạo Tử đạo hữu thoái vị… Thư Hàng, ngươi hãy thăng cấp toàn bộ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú một lần đi. Ta cảm thấy bọn chúng sẽ phát huy được tác dụng đấy.” Cuối cùng, Bạch tiền bối khẳng định.
Đồng thời, Lưu Tinh kiếm bên hông hắn cũng ngân lên khe khẽ.
Trừ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú, Lưu Tinh kiếm của hắn cũng cần phải cường hóa.
“Sẽ phát huy được tác dụng? Ta biết rồi, Bạch tiền bối. Trong thời gian tới, ta sẽ dốc toàn bộ tinh lực để thăng cấp pháp khí tổ hợp tam thập tam thú và Lưu Tinh kiếm.” Tống Thư Hàng nghiêm túc nói.
Trong lòng hắn biết rõ nếu Bạch tiền bối đã nói như vậy thì trong một giai đoạn nào đó ở tương lai, ngài nhất định sẽ cần dùng đến pháp khí tổ hợp tam thập tam thú + Lưu Tinh kiếm đã thăng cấp.
Ba bộ pháp khí, một bộ là Thiên Đạo Bạch luyện chế cho Bạch tiền bối; hai bộ khác, một bộ là Tống Thư Hàng tự có, còn một bộ là Bạch tiền bối two nhờ hắn chế tạo ra. Tuy sau đó toàn là Tống Thư Hàng dùng, nhưng thực chất quyền sở hữu vẫn thuộc về Bạch tiền bối two.
“Vì hiện tại bình yên, cũng là vì một tương lai tốt đẹp hơn.” Tống Thư Hàng thi triển Tăng Phát thuật cho mái tóc dài bay múa, sau đó hóa thành một trăm bàn tay nhỏ uốn lượn.
Hắn sẽ trở thành một công cụ hình người sờ ra cảm ngộ, tăng cường uy lực cho tất cả pháp khí bằng tình yêu dạt dào.
Không chỉ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú và Lưu Tinh kiếm, mà cả bia đá đạo hữu cũng phải cường hóa!
Đúng rồi, còn cả Cửu Tu Phượng Hoàng đao nữa.
Tống Thư Hàng nhìn vầng sáng trước mặt. Cửu Tu Phượng Hoàng đao đã hoàn thành cửu chuyển, nhưng nó không hóa thành hình người. Trong vầng sáng có thể thấy một hư ảnh phượng hoàng mờ nhạt.
Mà Cửu Tu Phượng Hoàng đao cũng không bước ra khỏi vầng sáng như Xích Tiêu Kiếm tiền bối.
Sau khi ngân dài một tiếng, nó bay ra phía sau Tống Thư Hàng, dung nhập vào cơ thể hắn, biến thành hình xăm đôi cánh rực lửa trên lưng hắn.
“Hình xăm đẹp lắm, tiếc là lại in trên thân Tống Cẩu Đản.” Cha Cẩu Đản nói với vẻ tiếc nuối. Hình xăm đẹp như thế mà ở trên người Trình Cẩu Đản có phải là hợp không? Nếu không được thì còn có Bạch đạo hữu nữa mà?
“Đều là Cẩu Đản, sao cha Cẩu Đản nhà ngươi bên trọng bên khinh thế?” Thiên Đế Tử rất vui vẻ. Chỉ cần đồ tốt không rơi vào tay Trình Lâm Tiên Tử là cô vui rồi.
Cha Cẩu Đản nói như đúng rồi: “Bởi vì Tống Cẩu Đản không đủ đẹp.”
Tống Thư Hàng: “…”
Mặt mũi ta bây giờ vẫn rất đẹp trai mà?
Mặt khác…
Cửu Tu Phượng Hoàng đao sau khi hoàn thành cửu chuyển đã ở trạng thái tích lực chờ bùng nổ. Nó nhập thân vào Tống Thư Hàng, trở thành một bí pháp chờ kích hoạt.
Bí pháp này có liên quan tới sự thoát thân của Thiên Đạo rồng đốm.
“Cha Cẩu Đản, có thể giao mảnh vỡ của Trình Cẩu Đản cho ta trước được không?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Làm gì?” Cha Cẩu Đản hỏi lại.
“Thiên Đạo rồng đốm để lại một vài manh mối, cần mấy điều kiện để mở manh mối ra.” Tống Thư Hàng nói như có điều suy nghĩ.
Hắn đã tập hợp đủ các điều kiện này.
Cửu Tu Phượng Hoàng đao cửu chuyển.
Bất kể cái nào trong thế giới hạch tâm, thế giới Kim Liên hoặc thế giới Tà Liên.
Sau đó là một mảnh lớn quỷ thần Trình Lâm, không cần hoàn chỉnh, chỉ cần một mảnh lớn là được.
Cuối cùng… chính là sự thừa nhận của cha Cẩu Đản.
Chẳng biết làm thế nào, Tống Thư Hàng nhận ra hắn đã tập hợp đủ các điều kiện cần có này.
Mà có lẽ, không phải là “chẳng biết làm thế nào”.
Khi hắn tiếp xúc với những điều kiện cần có này, những vật phẩm thuộc về Thiên Đạo rồng đốm cũng thu hút lẫn nhau để rồi tề tụ trong tay hắn.
Cha Cẩu Đản vừa nghe thấy “manh mối do Thiên Đạo rồng đốm để lại” thì đã lấy quả trứng chứa mảnh vỡ của Trình Lâm ra, ném cho Tống Thư Hàng.
“Cảm ơn cha Cẩu Đản.” Tống Thư Hàng vô thức nở một nụ cười dịu dàng đáng tin.
Nụ cười đáng tin này khiến cha Cẩu Đản rùng mình một cái!
Hình tượng thay đổi quá lớn, khó chịu quá đi thôi!
Rốt cuộc Tống Cẩu Đản đã nhìn thấy cái gì khi khám phá dòng sông thời gian vậy?
Tống Thư Hàng nhận lấy quả trứng kia, nâng nó ở trong tay.
Sau lưng hắn, cửa vào thế giới hạch tâm mở ra, một hình chiếu hoa sen tượng trưng cho thế giới hạch tâm ngưng tụ thành hình.
Tống Thư Hàng đặt quả trứng lớn vào hình chiếu hoa sen.
Hình xăm Cửu Tu Phượng Hoàng đao trên lưng hắn biến thành một đôi cánh đỏ rực, bám vào quả trứng trên đóa hoa ấy.
Thế là giữa đóa sen sinh ra một quả trứng mọc cánh.
Hình ảnh ấy mới đẹp làm sao.
Còn “được cha Cẩu Đản thừa nhận” thì lại càng đơn giản.
Cái tên Trình Cẩu Đản biến thành Tống Cẩu Đản đã chứng minh cho sự thừa nhận của cha Cẩu Đản đối với hắn rồi.
“Trước kia mọi người đã vất vả rồi.” Tống Thư Hàng nói với quả trứng trong hoa sen: “Bây giờ cứ giao tất cả cho ta!”
Hoa sen, quả trứng, đôi cánh và đạo hiệu Trình Cẩu Đản, bốn tầng mã khóa cùng nhau lóe lên.
Chứng nhận thành công.
Sau đó, hết thảy đều tiêu tán.
Chẳng có biến hóa gì.
Cửu Tu Phượng Hoàng đao vẫn là hình xăm như cũ.
Thế giới hạch tâm vẫn là thế giới hạch tâm như trước.
Mảnh vỡ Trình Lâm và Tống đầu gỗ trong quả trứng cũng chẳng ngưng tụ.
Trên đỉnh đầu Tống Thư Hàng, cọng tóc ngố của Sở Các Chủ hơi chuyển động.
Tần suất chuyển động của cô nhanh hơn bình thường chút xíu.
Tống Thư Hàng cũng vẫn là Tống Thư Hàng đó, nhưng dường như hắn trở nên đáng tin hơn.
Sự đáng tin này là thay đổi từ khí chất.
Manh mối thoát thân của Thiên Đạo rồng đốm để lại khiến Bá Tống tự tin hơn ư?
“Cha Cẩu Đản, có thể gửi đám Trình Cẩu Đản ở chỗ ta được không?” Tống Thư Hàng quay đầu nói với cha Cẩu Đản, khi nói chuyện, nụ cười đáng tin kia lại xuất hiện.
Nụ cười này có ma lực. Suýt nữa thì cha Cẩu Đản đã cảm thấy “Bá Tống quá đáng tin, ta hoàn toàn có thể giao Trình Cẩu Đản cho hắn.”
“Không.” Nhưng thân là chúa tể Cửu U, cha Cẩu Đản vẫn kiên quyết nói “không” với sự đáng tin này.
“Vậy nếu… ta nói là nếu… trong tương lai ngươi có cháu gái, thì ta có thể nhờ ngươi lấy tên cúng cơm cho nó không?” Tống Thư Hàng nói.
“Chốt.” Cha Cẩu Đản gật đầu cái rụp.
Thiên Đế Tử: “…”
Đây chính là hình thức giao lưu thần kỳ giữa Tống tiền bối và chúa tể Cửu U.
“Cảm ơn cha Cẩu Đản.” Tống Thư Hàng cất nhóm Trình Cẩu Đản vào túi.
Sau đó hắn quay sang hỏi ý chí của Đạo Tử: “Đạo Tử sư huynh, bao giờ thì hack năng lực tính toán của Thiên Đạo hoàn thành?”
“Là fine nén năng lực tính toán của Thiên Đạo, không phải hack.” Ý chí của Đạo Tử nghiêm túc sửa lại.
Ta đường đường là Thiên Đạo 8.5, hack là hack thế nào?
Là file nén!
“Vâng, file nén.” Tống Thư Hàng giơ ngón tay cái với Đạo Tử tiền bối: “Để trò chơi công bằng, từ chối bật hack, chúng ta cùng xây dựng cơ đồ!”
Cọng tóc ngố của Sở Các Chủ: “…”
Ban nãy ta cảm thấy Bá Tống đáng tin hơn, chắc chắn là ảo giác!
“Thực ra thì ta đã làm xong rồi.” Đạo Tử sư huynh trả lời.
Không hổ là Thiên Đạo đang tại nhiệm, hiệu suất làm việc đỉnh ghê!
“Bản mẫu và con đường đều đã xong, ta chỉ cần điều động một chút tin tức còn sót lại của Thiên Đạo Cầu để sửa đổi một chút là có thể sử dụng. Để đề phòng vạn nhất, ta phải thí nghiệm vài lần, đảm bảo không còn sai sót và có thể dùng được bất cứ lúc nào.” Đạo Tử sư huynh giải thích.
Nói đến đây, Đạo Tử sư huynh dừng một chút rồi nói tiếp: “Ta chuẩn bị lui khỏi vị trí Thiên Đạo sớm một bước.”
Tống Thư Hàng: “???”
“Chúng ta tranh thủ một khoảng thời gian chênh lệch. Nếu tên cự lão màu đen kia đã âm thầm núp sau màn rình rập toan gây sự, vậy chúng ta sẽ đánh cho nó không kịp trở tay. Ta sẽ cố mô phỏng ra trạng thái “Thiên Đạo còn hưng thịnh, ít nhất cũng phải được vài vạn năm” cho nó xem và che đậy thiên cơ lại. Như vậy dù có khả năng bói toán cường đại đến mức nào, nó cũng chỉ có thể tính ra kết quả “Thiên Đạo sẽ thay đổi trong vạn năm nữa” mà thôi.”
“Sau đó chúng ta sẽ hoàn thành tất cả việc chuẩn bị trong mấy ngày tới… rồi ta tìm cơ hội tập hợp tất cả Trường Sinh Giả trong Chư Thiên Vạn Giới vào một chỗ.”
“Đến lúc đó ta sẽ thoái vị trong chớp nhoáng. Thư Hàng ngươi lập tức lên sàn, phối hợp với Bạch đạo hữu, trấn áp tất cả Trường Sinh Giả, chứng đạo bất hủ.”
“Các ngươi phải nhắm đúng thời cơ, thí nghiệm phương pháp hai cá thể khác biệt đồng thời chứng đạo trước khi cự lão màu đen kịp phản ứng. Nếu thành công thì không còn gì tốt hơn, nếu thất bại thì một trong hai người chứng đạo trước!”
“Đến khi cự lão màu đen bị đánh bất ngờ phát hiện ra chuyện lạ thì nó đã không còn thời gian để cân nhắc nữa, chỉ có thể lập tức giáng cho các ngươi một phát Bá Chiếm bí pháp.”
“Nhưng Phản Bá Chiếm bí pháp mà chúng ta sáng tạo ra vừa hay có thể biến Bá Chiếm bí pháp của nó thành của mình.”
“Đến lúc đó, chúng ta sẽ ép nó vào khuôn khổ!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận