Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2017: Ngươi Đã Từng Yêu Ai Thật Sự Chưa?

Chương 2017: Ngươi Đã Từng Yêu Ai Thật Sự Chưa?
Tống Thư Hàng còn chưa nói xong thì đã bị vả thẳng vào mặt, lòng đau như cắt.
Rõ ràng thiên kiếp đã kết thúc rồi, nhưng không ngờ vào phút cuối thì tâm ma ẩn nấp trong người Đinh Cam lại chuyển hóa thành “Tâm ma kiếp”, làm cho độ khó của thiên kiếp tăng mạnh.
Lúc tấn thăng tam phẩm là đã được hưởng đãi ngộ tâm ma kiếp rồi, cũng không biết nên nói đây là may mắn hay bất hạnh của Đinh Cam tiểu đạo hữu đây nữa.
"Cho nên đôi khi đừng có nói trước kẻo bước không qua mà ngã vỡ mặt đấy."
Lời nói của Sở các chủ vô cùng thấm thía:
"Sau này trước khi nói gì đó thì tốt nhất là hãy nói một lần trong đầu trước đã."
Tống Thư Hàng khẽ thở dài rồi đáp:
"Ta cũng muốn lắm chứ."
Nhưng đôi lúc ta không điều khiển được bản thân mà.
Sở các chủ:
"..."
Lúc đang nói chuyện, tâm ma trên người Đinh Cam tiểu đạo hữu ở bên dưới đã xảy ra biến hóa.
Rất nhiều xúc tu của loài mực xuất hiện, bện thành một cục, trong đó có mấy cái xúc tu đã bị thắt thành nút chết. “Tính chất tồn tại” của những xúc tu này thoắt cái đã xảy ra một số thay đổi.
Nó từ “Tâm ma” tiến hóa thành “Tâm ma Kiếp”!
Chỉ khác một chữ thôi, nhưng nó lại tiến hóa từ nguyên liệu tâm ma chỉ có “ m Ảnh Lãnh Chúa” mới có thể ăn thành nguyên liệu nấu ăn trong “Thực đơn thiên kiếp thịnh yến” rồi.
Cơ thể Đinh Cam bị những cái xúc tu mực này bao phủ... Nếu chỉ xét về mặt hình ảnh thì trông khá là 18+.
Tống Thư Hàng nhớ Sở các chủ đã từng nói tâm ma của Đinh Cam là “Yêu”.
Cái thứ gọi là yêu này là câu hỏi khó mà tất cả sinh vật có trí tuệ đều gặp phải.
Cho dù các môn phái tu chân lớn đều có mở những lớp phụ đạo tâm lý, tăng cường sự hiểu biết về “Yêu” của các đệ tử, nhưng mỗi lần các đệ tử sinh ra “Tâm ma” thì đa số đều có liên quan tới “Yêu”.
Cái thứ gọi là yêu này, cho dù ngươi có hiểu được tính chất của nó thì cũng không thể hoàn toàn nắm giữ được nó.
Cho dù là những tu sĩ tu luyện công pháp “Đoạn tuyệt tình yêu, cắt đứt tình cảm”, biến con tim của mình thành một tảng băng... Nhưng một khi những tu sĩ này yêu thì họ sẽ yêu cuồng nhiệt hơn hẳn những người khác, hậu quả cũng sẽ đáng sợ hơn.
...
...
"Nói ra thì nguyên nhân hình thành tâm ma về ‘Yêu’ mà Đinh Cam dính phải là gì nhỉ?"
Tống Thư Hàng thật ra cũng lấy làm tò mò.
Lần trước, bản thân Đinh Cam cũng đã nói về mặt tình cảm nam nữ hắn không có vấn đề gì, hắn có một đạo lữ tâm đầu ý hợp, tình cảm khá bền vững.
Về mặt tình bạn thì hắn càng không có sơ hở nào.
Nên rốt cuộc cái “Tình yêu méo mó” này từ đâu ra chứ?
Tống Thư Hàng nhìn về phía hai vị sư tỷ và sư phụ của Đinh Cam.
Lần trước hắn đã từng nhắc nhở Đinh Cam, kêu hắn chú ý chuyện tâm ma.
Vậy thì trong quãng thời gian này, ít nhất hắn cũng sẽ nghĩ ra nguyên nhân sinh ra tâm ma của bản thân, đồng thời tìm cách khắc chế rồi chứ nhỉ?
Ở đằng xa, hai vị sư tỷ của Đinh Cam lắc đầu.
Lần trước sau khi bái phỏng Bá Tống tiền bối, lúc Đinh Cam trở về quả thật đã vắt óc suy tư rất lâu... Nhưng hắn hoàn toàn không hiểu tại sao mình lại có “Tâm ma”.
Bất kể là tình yêu, tình thân hay tình bạn thì hắn đều không tìm được đầu mối.
"Bạch tiền bối, ngươi thấy sao?"
Tống Thư Hàng xoay đầu lại nhìn về phía Bạch tiền bối.
Bạch tiền bối chậm rãi lắc đầu rồi nói:
"Ta cũng không hiểu rõ thứ gọi là yêu này lắm."
"Ơ? Bạch tiền bối ngươi mà lại không hiểu gì về yêu ư?"
Tống Thư Hàng kinh ngạc:
"Rõ ràng lúc ấy có người tỏ ... Khụ khụ khụ!"
Khuôn mặt Bạch tiền bối lộ rõ vẻ nghi hoặc:
"? ? ?"
"Không có gì đâu, Bạch tiền bối. Có thể là do lại bị viêm họng rồi, cổ họng hơi ngứa. Vừa tự nhiên ta lại nhớ tới Bạch Hạc tiền bối ấy mà."
Tống Thư Hàng từ tốn đáp, vừa rồi hắn đột nhiên nhớ tới lời nhắc nhở của Sở các chủ, bèn nói qua một lượt trong đầu đã. Sau đó lập tức phanh gấp, nhờ vậy mà giữ được cái mạng nhỏ, sẵn tiện đổ sang cho Bạch Hạc tiền bối.
"Thật ra Bạch Hạc cũng không phải thật sự yêu ta, nó chỉ đơn thuần là muốn đền ơn mà thôi."
Bạch tiền bối giải thích:
"Nếu như nó thật sự yêu ta thì giới tính của nó đã định hình từ lâu rồi."
"Ơ? Không phải đã nói Bạch Hạc tiền bối cần xác định quan hệ với đạo lữ thì mới có thể định hình giới tính sao?"
Tô Thị A Thập Lục tò mò hỏi lại.
"Một khi yêu thật thì giới tính của nó sẽ được định hình ngay. Đối với nó, việc xác định quan hệ đạo lữ lại không quan trọng lắm."
Bạch tiền bối từ tốn đáp:
"Nếu như tình cảm không nhiều thì mới cần thực hiện nghi thức xác định quan hệ đạo lữ để định hình giới tính của tộc Bạch Hạc này."
"Chủng tộc này của Bạch Hạc tiền bối có thể lưu truyền đến bây giờ mà vẫn chưa bị tuyệt chủng đúng là không dễ dàng."
Tống Thư Hàng cảm thán.
"Vậy Bạch tiền bối, ngươi có từng thật sự yêu ai chưa vậy?"
Lúc này Thông Nương đột nhiên lên tiếng hỏi.
Cô rất tò mò, rốt cuộc người như thế nào mới có thể khiến cho một người như Bạch tiền bối yêu thương thật lòng đây?
Rốt cuộc người hoặc sinh vật có thể được Bạch tiền bối yêu thương phải ưu tú đến mức nào đây?
Thông Nương đã hỏi một câu mà tất cả mọi người đều muốn biết, nhưng lại không dám hỏi theo bản năng.
Xích Tiêu Kiếm tâm ma liếc Thông Nương, trong lòng thầm cảm thán:
“Không hổ là tuyển thủ hạt giống có tiềm lực trở thành Thiên Đạo!”
"Người mà ta từng yêu thật sự à?"
Bạch tiền bối sờ cằm rồi cố nhớ lại.
Trong lúc nhất thời, Tống Thư Hàng, Tô Thị A Thập Lục, Bạch long tỷ tỷ, Sở các chủ, Quy tiền bối thậm chí là mỹ nhân rắn công đức và Tạo Hóa Tiên Tử đều vểnh tai lên chờ câu trả lời của Bạch tiền bối.
Ngay cả ở phía dưới, “Tâm ma kiếp” trên người Đinh Cam cũng không động đậy nữa mà lập tức trở nên yên lặng.
Hai sư tỷ và sư phụ của Đinh Cam ở nơi xa cũng vểnh tai lên.
Mọi thứ rơi vào yên lặng, không có chút âm thanh nào.
Mọi người đều nín thở, đợi câu trả lời của Bạch tiền bối.
"Hình như..."
Bạch tiền bối cố gắng nhớ lại một lúc rồi nói:
"Có lẽ... Không có ai cả."
Đáp án này khá hợp tình hợp lý, nhưng lại khiến cho mọi người cảm thấy tiếc nuối.
Mọi người ở đây đều muốn biết người mà Bạch tiền bối “Đã từng yêu thật sự” là ai.
Nhưng mặt khác, dường như trong lòng mọi người đều đang kháng cự lại đáp án này.
Cảm giác rất mâu thuẫn.
Tất cả mọi người thở dài thườn thượt, sau đó ai đang làm gì thì cứ làm tiếp.
Tâm ma xúc tu trên người Đinh Cam cũng bắt đầu vặn vẹo lần nữa.
"Vậy Bạch tiền bối này, ngươi có tiêu chuẩn gì cho đối tượng yêu đương của mình không?"
Hai mắt Thông Nương sáng lên, hỏi thêm một câu.
Trạng thái hôm nay của Thông Nương vô cùng dũng mãnh, giống như được thần linh trợ giúp vậy, liên tục hỏi mấy câu quan trọng.
"Chưa từng nghĩ tới."
Bạch tiền bối lắc đầu, sau đó lại nói tiếp:
"Ít nhất là không phản cảm, phải chung sống với nhau được. Cho tới bây giờ, những đạo hữu có thể chung sống hòa hợp với ta chính là thành viên trong ‘Nhóm Cửu Châu Số 1’. Nếu như thật sự phải có yêu cầu gì đó thì mặt tình cảm ít nhất phải cỡ như những đạo hữu trong‘Nhóm Cửu Châu Số 1’ mới được."
Không hiểu sao câu trả lời này của Bạch tiền bối cứ có cảm giác thiếu thiếu cái gì đó ----- trả lời hơi qua loa.
Cứ có cảm giác Bạch tiền bối không nói vào trọng điểm vậy.
"Chuyện liên quan tới ‘Yêu’ dừng ở đây đi. Chuyện này thì tiền bối ta cũng không thể trả lời gì nhiều cho các ngươi được."
Bạch tiền bối mỉm cười đưa tay ra, sờ lên mầm hành củaThông Nương rồi nói:
"Đối với ta, ít nhất thì thứ gọi là ‘Yêu’ này phải làm cho người ta cảm thấy hạnh phúc."
Phía dưới.
Hai tay Đinh Cam chống đất, từ từ đứng lên.
"Đúng vậy tiền bối, yêu là một chuyện hạnh phúc."
Hắn dùng hết sức gào lên, phát cẩu lương cho mọi người:
"Ta cảm thấy mình rất hạnh phúc!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận