Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1736: Gay to, quên mất lời thoại làm màu rồi

Chương 1736: Gay to, quên mất lời thoại làm màu rồi
Có lẽ ta nhìn nhầm, trên đời này có nhiều chó Bắc Kinh như vậy, có phải con nào cũng tên là Đậu Đậu đâu. Hơn nữa con chó Bắc Kinh này trông hơi bị xù, vẫn có điểm khác so với Đậu Đậu mà.
Túy * Cư Sĩ tự an ủi mình.
Nghĩ vậy xong, ngụm máu trong miệng lại trôi xuống.
Lần trước Thất Sinh Phù đạo hữu và Thư Hàng tiểu hữu trong nhóm cùng hiển thánh, hoàn toàn là do trùng hợp và bất ngờ. Loại trùng hợp đó không thể phục chế được. Thậm chí nhìn khắp lịch sử bao năm của tu chân giới cũng chỉ có một lần của Thư Hàng tiểu hữu và Thất Sinh Phù đạo hữu đó thôi.
“Đây chắc là một vị tiền bối chó Bắc Kinh lánh đời tu hành rồi.” Túy * Cư Sĩ nói.
Còn chuyện vị tiền bối chó Bắc Kinh này không hóa thành hình người xuất hiện cũng rất bình thường, nhân tiền hiển thánh là cảnh tượng làm vẻ vang cho tộc của mình, đương nhiên phải hiện ra bản thể mới đúng.
Lúc này, con chó Bắc Kinh lớn đã bước vào giai đoạn ‘ngưng tụ thánh ấn’.
Đầu tiên, ống kính của ‘nhân tiền hiển thánh’ đặc tả đủ 360 độ từ đầu đến chân đại yêu chó Bắc Kinh cho mọi người xem một lượt. Sau đó ống kính kéo xa, quay cho nó một khung hình toàn thân. Đồng thời, trong hư không có một loại lực lượng đang ngưng tụ.
“Không gian độ kiếp này có vẻ đơn điệu.” Túy * Cư Sĩ xoa cằm nói. Xem hình ảnh ‘nhân tiền hiển thánh’ có thể thấy không gian độ kiếp của con chó Bắc Kinh lớn này chỉ có một màu trắng thuần, không còn màu sắc nào khác.
Ầm ~~
Trong hư không, lực lượng ngưng tụ bùng nổ, hóa thành một hư ảnh rồng đen khổng lồ sống động như thật.
Tu luyện giả của chư thiên vạn giới đều đần ra.
Nhân tiền hiển thánh còn có phân đoạn như vậy ư?
Khi bảy vị nghìn năm thánh trước đó hiển thánh đều không có dị tượng như vậy xuất hiện. Chẳng lẽ vị nghìn năm đệ bát thánh này lại khác với những người còn lại à?
...
...
Đậu Đậu quay đầu lại, cũng ngu mặt ra mà nhìn hư ảnh rồng đen khổng lồ.
Giờ nó còn chưa hiểu hoàn cảnh vị trí của bản thân.
Hư ảnh rồng đen khổng lồ giương cánh, khiến người ta có cảm giác nó đã che phủ cả đất trời. Sau đó, nó cúi mình hạ xuống trên người Đậu Đậu..
Hư ảnh rồng khổng lồ biến mất không còn tăm hơi, còn phía sau Đậu Đậu có thêm một đôi cánh rồng màu đen.
Đậu Đậu: “...”
Nó thử vỗ cánh, đôi cánh rồng màu đen này vẫy đập theo ý nó, như vốn là một phần thân thể của nó vậy.
[Thế này là sao? Trời ban cho hai cánh? Hay là huyết mạch viễn cổ trong cơ thể ta thức tỉnh? Cái thứ này có tác dụng gì?] Đậu Đậu nghĩ thầm trong lòng.
Đậu Đậu vừa nghĩ như vậy thì cặp cánh rồng màu đen đã rơi xuống từ trên người nó. Cánh rồng xoay tròn, ngưng tụ thành một quầng sáng rồi xuất hiện bên cạnh Đậu Đậu.
Trong quầng sáng xuất hiện một chuỗi phù văn.
Đây là ngôn ngữ của ‘thế giới Hắc Long’, Đậu Đậu không biết loại ngôn ngữ này.
Như đang nghĩ thay cho Đậu Đậu, bên cạnh chuỗi phù văn này xuất hiện hai chữ Hán, [Đậu Đậu].
Đậu Đậu biết hai chữ này, đây là tên nó.
Suy nghĩ này của nó đã hoàn thành phân đoạn ‘xác định đạo hiệu’.
Quầng sáng ngưng tụ, nén lại, hóa thành một long ấn màu đen, trên long ấn có khắc hai hàng chữ. Bên trái là Đậu Đậu theo chữ Hán, bên phải là phiên bản ‘ngôn ngữ thế giới Hắc Long’.
Long ấn thành hình.
Trên long ấn có hào quang hùng vĩ tỏa ra, bao phủ Đậu Đậu vào trong, khiến nó trở nên chói mắt như một vầng mặt trời nhỏ.
Trong khoảnh khắc đó, Đậu Đậu cũng nhận ra hoàn của mình lúc này, nhân tiền hiển thánh!
[Tống Thư Hàng ngươi hại ta, chẳng phải bảo không có giai đoạn ‘nhân tiền hiển thánh’ sao? Chẳng phải bảo cánh cửa kia là cửa về nhà sao? Ta vừa nhảy qua đã phải nhân tiền hiển thánh là thế quái nào?] Đậu Đậu âm thầm lo lắng.
Nó không phải là ma mới trong giới tu chân, nó có kiến thức uyên thâm, biết tất cả các trình tự của nhân tiền hiển thánh.
Sau khi hiển thánh, còn phần Huyền Thánh giảng pháp đang chờ nó!
Làm sao bây giờ?
Có phải ta sắp chết rồi không?
...
...
Ngụm máu mà Túy * Cư Sĩ nuốt về, cuối cùng vẫn phun ra.
Trong thời khắc ấy, người của chư thiên vạn giới + thế giới Hắc Long đều ghi nhớ thánh hào của yêu khuyển này.
Thánh danh tiếng Trung ‘Đậu Đậu’, thánh danh thế giới Hắc Long ‘Lars Lars’.
Nghìn năm đệ bát thánh.
Mặc dù vị đệ bát thánh này có vẻ kỳ quái... Thánh ấn được ngưng tụ cũng có vẻ sai sai.
Nhưng trình tự ‘hiển thánh, ngưng tụ thánh ấn’ thì chẳng sai chút nào.
Có thể khẳng định địa vị nghìn năm đệ bất thánh của nó.
Đậu Đậu Cổ Thánh, hay gọi là ‘Lars Lars Cổ Thánh’ cũng được.
Không sai, lúc này một số tu luyện giả cẩn thận trong chư thiên vạn giới đã chú ý tới một chi tiết.
Thánh hào của nghìn năm đệ bát thánh không phải Huyền Thánh mà là Cổ Thánh.
“Chẳng trách nửa ngày rồi không ai gửi mã QR cho ta, nhắn tin riêng cũng chẳng trả lời, hóa ra các ngươi lại đi hiển thánh... mà không dẫn ta theo?” Túy * Cư Sĩ cảm thấy đạo tâm của mình sắp nổ tung đến nơi.
Trong toàn bộ Nhóm Cửu Châu số 1, hắn mới là người cần nhân tiền hiển thánh nhất cơ mà!
**** ****
‘Long ấn’ hóa thành mặt trời nhỏ, bao phủ lấy Đậu Đậu, tôn lên vẻ uy nghiêm của nó.
Nhưng hiện giờ trong lòng Đậu Đậu đang hết sức lo lắng.
Trong đầu của nó đã xuất hiện thông báo ‘Cổ Thánh giảng pháp’.
“Cổ Thánh giảng pháp? Không phải Huyền Thánh giảng pháp?” Trong lòng Đậu Đậu dâng lên cảm giác nghi hoặc, nhưng nó không nghĩ tiếp vấn đề này.
Bất kể là cái gì thánh giảng pháp, giảng pháp vẫn là giảng pháp.
Giảng hay thì chư thiên vạn giới đều sẽ ngợi khen ngươi. Giảng không hay, khiến cho tu luyện giả của chư thiên vạn giới không thỏa mãn thì không thể thu được nhiều ánh sáng công đức, sẽ hóa thành tro bụi trong tâm ma kiếp kế tiếp.
Ai cứu ta trong cơn nước lửa này?
Bất kể là ai giúp ta một tay, cho dù bảo ta lấy thân báo đáp cũng được! Đậu Đậu cảm thấy mình sắp phát điên tới nơi rồi.
[Đậu Đậu, Đậu Đậu, có nghe thấy ta nói không?] Ngay lúc này, giọng nói của Tống Thư Hàng vang lên trong đầu Đậu Đậu. Hắn đang liên lạc với Đậu Đậu thông qua tiểu trợ lý lưới rồng.
[Có có có!] Đậu Đậu nhanh chóng trả lời.
[Xảy ra chút chuyện bất ngờ, tiếp theo ta sẽ truyền một bản thảo giảng pháp cho ngươi, ngươi nhận lấy, đầu tiên cứ vượt qua bước giảng pháp đột ngột này đã. Ngoài ra, bao giờ giảng pháp kết thúc, trước khi rời khỏi ‘không gian nhân tiền hiển thánh’ đặc thù này thì ngươi để bản thảo giảng pháp lại. Bọn ta muốn làm một thí nghiệm.] Tống Thư Hàng nói.
[Không thành vấn đề!] Đậu Đậu cảm động tới phát khóc.
Tống Thư Hàng ra tay giúp đỡ quá đúng lúc.
...
...
Dưới hành động ngầm của Tống Thư Hàng, trước khi giai đoạn ‘Cổ Thánh giảng pháp’ của Đậu Đậu chính thức bắt đầu, một cuộn sách da thú lặng lẽ rơi xuống trước mặt nó.
[Dùng cái này thế nào?] Đậu Đậu hiếu kỳ hỏi.
[Lát nữa khi giảng pháp, ngươi không cần làm gì cả, chỉ cần ra vẻ cao thủ tuyệt thế. Sau đó giơ móng chạm lên bản thảo giảng pháp này. Nó sẽ tự động lựa chọn bản thảo giảng pháp thích hợp với ngươi nhất, đến lúc đó ngươi chỉ cần thuận theo hoàn thành bài giảng là được.] Tống Thư Hàng nhắc nhở nó.
Đậu Đậu thở phào nhẹ nhõm.
Thời gian ‘Cổ Thánh giảng pháp’ bắt đầu.
Đậu Đậu duy trì tư thế ngồi xổm, ‘long ấn’ lơ lửng sau lưng nó, hóa thành mặt trời nhỏ bao phủ lấy nó.
‘Khí chất cao thủ, giờ ta không phải Đậu Đậu mà là Yêu Thánh bát phẩm.’ Đậu Đậu thôi miên bản thân.
Chỉ đơn giản mô phỏng khí chất cao thủ thì không khó khăn gì.
Nó còn nghĩ xong mấy câu lời thoại làm màu rồi kia.
Đang lúc nghĩ vậy, đột nhiên Đậu Đậu cảm ứng được có vô số ánh mắt nhìn vào người nó. Đó là ánh mắt của tu luyện giả trong khắp chư thiên vạn giới + thế giới Hắc Long đang nhìn qua việc quan sát ‘nhân tiền hiển thánh’.
Đậu Đậu lập tức căng thẳng hẳn lên.
Giảng pháp bắt đầu.
Đậu Đậu há miệng: “Gâu ~ gâu gâu gâu!”
Gay to, quên mất lời thoại rồi, căng thẳng quá đây mà.
Tu luyện giả chư thiên vạn giới: “???”
Túy * Cư Sĩ: “...”
Thất Tu Thánh Quân: “...”
Tống Thư Hàng: “...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận