Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1967: Ăn Một Chiêu Thiên Băng Địa Liệt Hủy Diệt Pháo Của Ta Đây!

Chương 1967: Ăn Một Chiêu Thiên Băng Địa Liệt Hủy Diệt Pháo Của Ta Đây!
Thánh Nhân đâu?
Thánh Nhân nhà mình đâu?
Thánh Nhân vừa mới chiến đấu với kẻ địch, to lù lù một đống nay đã biến đi đâu mất rồi?
Sao lại biến thành Bá Tống Huyền Thánh thế này?
Sau một hồi thộn mặt ngu ngơ, một suy nghĩ táo bạo hiện lên trong lòng phần lớn các thành viên Nho gia.
Chẳng lẽ giữa Thánh Nhân và Bá Tống Huyền Thánh có…
“Thư Hàng!” Tô Thị A Thập Lục nhìn bạch long tỷ tỷ với vẻ lo lắng.
Bạch long tỷ tỷ lắc đầu.
Với trạng thái của cô bây giờ thì không thể cưỡng chế tiến vào không gian chiến đấu của Nho gia. Dù cô có muốn vào giúp Tống Thư Hàng thì cũng là có lòng mà không có sức.
Bạch tiền bối phân thân bình thản nói: “Có lẽ ta có thể vào, nhưng với trạng thái bây giờ của ta mà vào thì cũng chỉ đứng bên cạnh hô 666 được thôi.”
Thậm chí với năng lượng dự trữ của hắn lúc này, chỉ sợ vừa mới vào đã biến mất ngay tắp lự.
“Giờ thì Thư Hàng tiểu hữu chỉ có thể dựa vào chính mình thôi.” chẳng biết m Ảnh Lãnh Chúa tiền bối đã đến bên đám người từ lúc nào, cất giọng phân tích đầy tỉnh táo.
“Đừng lo, trên người hắn vẫn còn trang bị hồi sinh.” Bạch Hạc Chân Quân an ủi mọi người. Nó nhớ Tống Thư Hàng từng nói trên người hắn có một pháp thuật hồi sinh rất mạnh.
“Nhưng không biết đối phương có lai lịch gì mà thực lực vô cùng cường đại. Tồn tại ở cấp bậc đó có thể bóp Bá Tống đạo hữu chết dí không hề cấn tay, thậm chí còn bóp chết theo kiểu thần hình câu diệt, không có cơ hội mà hồi sinh ấy chứ.” Một giọng nói trầm tĩnh vang lên bên tai mọi người.
Là cha rùa.
Không biết nó đến gần từ khi nào.
Thực tế thì chỉ cần không nhìn thấy linh kiện thân thể của Vân Tước Tử thì tộc rùa tai ương khổng lồ này đều rất hòa đồng.
“Thần hình câu diệt? Vậy phải làm sao đây? Có cách nào để cứu Thư Hàng tiểu hữu không?” Hằng Hỏa Chân Quân chạy tới nói với vẻ lo âu.
“Trong tay Thư Hàng còn có một tấm phiếu bảo hiểm.” Tô Thị A Thập Lục đột nhiên nhớ tới phiếu bảo hiểm của đại lão cái gì cũng có thể bán.
Với thực lực của đại lão cái gì cũng có thể bán, có lẽ hắn có thể cứu Tống Thư Hàng ra khỏi không gian chiến đấu của Thánh Nhân cũng nên?
Vấn đề là… bây giờ Tống Thư Hàng có nhớ đến tấm phiếu bảo hiểm ấy hay không kìa.

Thực tế chứng minh Tô Thị A Thập Lục lo lắng cực kì đúng chỗ.
Tống Thư Hàng ở trong không gian chiến đấu không hề nghĩ tới tấm phiếu bảo hiểm của đại lão cái gì cũng có thể bán.
Thứ nhất là lúc trước bị Thiên Đế lừa gạt, cho rằng đại lão cái gì cũng có thể bán còn đang bị hố.
Thứ hai, trong đầu Tống Thư Hàng bây giờ chỉ nghĩ mỗi việc phải làm thế nào để giải trừ phong ấn cho chấp niệm âm ảnh của Thánh Nhân Nho gia, căn bản không nghĩ được thêm gì khác nữa.
Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?
Phải làm sao để hóa giải nguy cơ lúc này đây?
Tự sát chờ hồi sinh ư?
Nhưng đối phương là đại lão quả cầu béo chúa tể Cửu U đấy! Người ta vừa ra tay một phát, có thể hắn sẽ thân tử đạo tiêu ngay tắp lự, không có cả cơ hội mà hồi sinh luôn.
Trước kia khi gặp nguy cơ liên quan đến tính mạng thế này thì ta giải quyết như thế nào nhỉ?
Dùng hình thức Nữ Đế đội mũ Bình Thiên của mỹ nhân rắn công đức? Không có năng lượng.
Phần Thiên Hỏa Diễm đao của Xích Tiêu Kiếm tiền bối? Cũng không có năng lượng.
Sở các chủ hình thái tóc dài? Vừa cho Sở two mượn mất ba sợi tóc ngố, bất lực.
Bạch tiền bối… còn đang độ kiếp kia kìa.
Bạch tiền bối phân thân… cạn năng lượng rồi.
Bạch tiền bối two… vừa bị đại lão quả cầu béo chơi xỏ vố đầu tiên từ khi quen biết đến nay.
Nhân Quả đao… chưa luyện đến nơi đến chốn, không thể kết nối với lực lượng của bảy vị đại lão một lúc như lần trước được.
Hình thái người khổng lồ hủy diệt của pháp khí tổ hợp tam thập tam thú? Chưa đủ cho đại lão quả cầu béo dí một ngón.
Đúng là khốn cảnh khiến cho người ta tuyệt vọng mà.
Ở phía đối diện, đại lão quả cầu béo hóa thân giơ cao cánh tay, sức mạnh hủy diệt đáng sợ ngưng tụ trong lòng bàn tay nó.
Tiêu rồi.
Tuy đã chết rất nhiều lần, nhưng có vẻ lần này hắn sẽ chết triệt để luôn.
Ta còn chưa lấy vợ sinh con, ta còn chưa được gặp em gái sắp ra đời, ta còn chưa được thấy Bạch tiền bối lấy chồng mà…
Tống Thư Hàng nhìn về phía Xương – Giết Bạch số 02 trong tay mình.
Đột nhiên, hắn nảy ra một ý.
Tống Thư Hàng khống chế thân thể mình, từ từ giơ tay lên, nhắm thẳng về phía đại lão quả cầu béo.
“Ồ, còn muốn giãy chết nữa à?” Đại lão quả cầu béo hóa thân bình thản nói, sau đó hướng lòng bàn tay về Tống Thư Hàng.
“Xưa nay có ai mà không chết? Nhưng dù có chết, ta cũng phải chết sao cho có giá trị!” Tống Thư Hàng gầm lên: “Nhận lấy chiêu Thiên Băng Địa Liệt Hủy Diệt pháo của ta đây!”
“Ha ha, đó là tuyệt chiêu của ta đấy.” Đại lão quả cầu béo nói.
Tống Thư Hàng: “…”
Ta đặt bừa tên thôi mà.
Sao đại lão quả cầu béo lại có cái tên chiêu nghe dở hơi thế nhỉ?
Nhưng đã thành công rồi.
“Liều một phen vậy!” Tống Thư Hàng lại gầm lên.
Sau đó, một kiến trúc hình thang hiện lên sau lưng hắn.
Trên đỉnh của kiến trúc hình thang có một chiếc vương tọa.
Mái tóc của Tống Thư Hàng dựng lên phóng thẳng đến trời. Mái tóc ngắn bình thường bỗng chốc dài ra, sợi nào sợi nấy nhuộm sắc vàng kim.
Sức mạnh của vương tọa kì lạ phụ sau lưng Tống Thư Hàng, biến thành một đôi cánh ánh sáng khổng lồ.
Trên đôi cánh ấy là một con mắt vô cùng đẹp đẽ.
Đôi cánh ánh sáng đó là một cây cầu, giúp sức mạnh trong con mắt kia bắn ra ngoài.
Vừa mới xuất hiện, con mắt nọ đã nhìn chằm chằm vào đại lão quả cầu béo hóa thân.
Khi bị ánh mắt ấy nhìn vào, đại lão quả cầu béo hóa thân lập tức cảm thấy khó ở, dường như đã bị khắc chế trong mơ hồ.
Từ con mắt ấy, có một luồng ý chí cường đại vượt thời không mà đến, ảnh hưởng trực tiếp lên ý chí của đại lão quả cầu béo và chính bản thân đại lão quả cầu béo, quấn riết lấy nó không buông.
Ý chí trong con mắt ấy âm thầm kéo dài thời gian cho đại chiêu mà Tống Thư Hàng sắp thi triển.
“Đây là sức mạnh cuối cùng của ta.” Tống Thư Hàng hô lên: “Cược hết toàn bộ… bảo vật!”
Trong lòng bàn tay hắn, khúc Xương – Giết Bạch số 02 tỏa sáng lập lòe.
Đồng thời, vô số pháp bảo linh tinh bay ra khỏi vòng tay pháp khí không gian của Tống Thư Hàng. Những pháp khí và đan dược này đều là chiến lợi phẩm, phần lớn thu được từ tay kẻ khác mà cả Tống Thư Hàng và đệ tử của hắn đều không dùng đến.
Một số lượng lớn pháp khí dung nhập vào lòng bàn tay của Tống Thư Hàng, hội tụ cùng Xương – Giết Bạch số 02.
Cứ mỗi món bảo vật dung nhập thì lực lượng trong lòng bàn tay của Tống Thư Hàng lại mạnh hơn rất nhiều.
Nhưng lực lượng gia tăng từ những bảo vật này vô cùng có hạn đối với đại lão quả cầu béo. Bọn chúng chỉ góp cho đủ số mà thôi.
Vì bí pháp mà Tống Thư Hàng muốn thi triển có yêu cầu nhất định với số lượng pháp khí.
Vật chủ lực dùng để hiến tế là Xương – Giết Bạch số 02 ẩn chứa bất hủ chi lực và chí bảo “một bộ phận thân thể của đại lão quả cầu béo”!
Khúc xương đang bị giữ trong tay Tống Thư Hàng có thể trở thành vật hiến tế.
Tất cả pháp khí biến thành năng lượng, áp súc ở mức độ cao, cuối cùng hình thành một điểm sáng nhỏ xoay tròn và quấn quanh ngón tay của Tống Thư Hàng.
Thế nhưng…
Vẫn chưa đủ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận