Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2755: Mỗi một món pháp khí được thăng cấp, là có một con Tống Thư Hàng mất đi trái tim

Chương 2755: Mỗi một món pháp khí được thăng cấp, là có một con Tống Thư Hàng mất đi trái tim
Chết vì thể diện, vậy cũng chỉ có thể dùng linh thạch để tiêu hao thay.
Nếu như có thể bỏ qua thể diện, không chỉ có thể bớt đi một ít linh thạch, càng quan trọng hơn là, lúc dùng thiên hỏa thiêu đốt ra từ linh lực của ‘chủ nhân pháp khí’ để tôi luyện pháp khí thì có thể tăng cường liên hệ giữa pháp khí và chủ nhân.
Đây là một thói quen khi Đông Phương Đại Đế luyện khí cho người khác, mặc kệ chủ nhân pháp khí có thể bỏ qua thể diện hay không, Đông Phương Đại Đế đều sẽ không vạch trần.
Tống Thư Hàng nghe vậy, đột nhiên lâm vào trạng thái trầm tư.
[Không bỏ được thể diện ư?] Đông Phương Đại Đế nhìn Tống Thư Hàng đang trầm tư, thầm nghĩ.
Vốn cho rằng với tính cách của Bá Tống, hẳn sẽ không câu nệ tiểu tiết. Không ngờ thế mà bản thân lại nhìn lầm…
“Đông Phương tiền bối.” Tống Thư Hàng đột nhiên trưng ra vẻ nghiêm túc nói: “Nếu như, ta có thể cung cấp linh lực càng nhiều, vậy có thể đem linh lực dư thừa quy ra thành linh thạch với ngươi không?”
Đối với trình độ dồi dào của linh lực nhà mình, Tống Thư Hàng vẫn khá là tự tin. Hắn có nhiều tiểu đan điền như vậy, nhiều hạch tâm như vậy, hắn chưa bao giờ phải lo lắng chuyện ‘linh lực cạn kiệt’ khi thi pháp cả.
Đông Phương Đại Đế: “…”
Mỹ nhân rắn công đức hai tay che mặt: “A a a~” Đừng nhìn ta, đừng nhìn ta, ta không biết người bên dưới đâu.
“Không được à?” Tống Thư Hàng nhỏ giọng hỏi.
“Ta xem thường ngươi rồi, Bá Tống. Ngươi không hổ là người đàn ông được Thiên Đế nhìn trúng.” Đông Phương Đại Đế đột nhiên cười ha ha nói.
Tống Thư Hàng được khen đến thẹn thùng, lộ ra nụ cười xấu hổ.
“Nhưng mà, ngươi đừng nghĩ quá đẹp. Dùng linh lực của ngươi bù vào năng lượng thiên hỏa thiêu đốt cũng đã là ưu đãi ta cho ngươi. Ngươi còn muốn ta cấp lại linh thạch cho ngươi, mau cút cho ta!” Đông Phương Đại Đế nói.
Tống Thư Hàng: “…”
“Chuẩn bị xong rồi, mở lò!” Đông Phương Đại Đế vươn tay cởi áo bào sang trọng trên người mình, lộ ra một thân cơ bắp cường tráng.
Thân thể vốn có trạng thái u linh của hắn ngưng tụ vào thời khắc này, hóa thành thực thể.
Trên cây búa của Đại Đế có vô số phù văn phức tạp sáng lên.
Tống Thư Hàng lập tức tới bên cạnh Thiên Hỏa lô, hai tay ấn một cái, liên tục không ngừng rót linh lực trong cơ thể mình vào trong Thiên Hỏa lô.
Thiên hỏa thiêu đốt hừng hực.
Thuẫn Vương Bá chuyên gia bị Đông Phương Đại Đế đặt trong lò rèn.
Từ trong nhóm tài liệu luyện khí Tống Thư Hàng cất giữ kia bay ra hai loại tài liệu cửu phẩm và một loại tài liệu siêu cửu phẩm quý giá, bị Đông Phương Đại Đế ném vào trong Thiên Hỏa lô, luyện hóa.
Dung dịch từ linh thạch và tài liệu luyện khí biến thành được cuốn lên, bị Đông Phương Đại Đế đặt trên thuẫn rùa.
Thiên hòa càng đốt cùng mạnh.
Ba loại tài liệu ném vào trong lò tự chủ bay ra, lơ lửng bên trên thuẫn rùa.
Đại Đế vung búa, đập mạnh xuống.
Tiếng búa sấm nổ vang lên.
Dường như giữa mỗi một lần Đông Phương Đại Đế vung búa lên đều ẩn chứa một loại búa pháp siêu nhiên, búa pháp này vừa là công pháp luyện khí, cũng là thủ đoạn công kích vô thượng.
“Mỗi một búa đều là tiền cả.” Tống Thư Hàng nhìn cánh tay Đại Đế chằm chằm. Mỗi một búa hạ xuống, một tỉ linh thạch kia của Thiên Đế bèn giảm bớt không ngừng. Linh thạch và tài liệu luyện khí hắn thanh toán cũng không ngừng cắt giảm.
Tiếng búa rung trời, cũng chấn động tim gan Bá Tống.
“Vật chất thần bí!” Lúc này, Đông Phương Đại Đế hô lên.
Tống Thư Hàng thúc giục niệm lực, cắt lấy một miếng từ khối ‘vật chất thần bí’ kia, tế đến trước mặt Đông Phương Đại Đế.
Đông Phương Đại Đế vung búa, đồng thời sau lưng lại duỗi ra một đôi cánh tay năng lượng, đôi cánh tay năng lượng này cầm lấy đao bút khắc họa trận văn, cắt một mẩu nhỏ từ vật chất thần bí rồi bắt đầu không ngừng khắc họa trên thuẫn rùa.
Trong cảm ứng của Tống Thư Hàng, phẩm chất của ‘thuẫn Vương Bá chuyên gia’ không ngừng tăng lên, chẳng mấy chốc đã đột phá cấp độ ‘pháp khí cửu phẩm’.
Bản lĩnh luyện khí của Đông Phương Đại Đế thật sự cao siêu. Lấy thủ pháp và cảnh giới luyện khí của hắn, việc đề thăng pháp khí lên cửu phẩm quả thực dễ dàng không khác gì hô hấp uống nước cả.
Hơn nữa, tôi luyện pháp khí vừa mới bắt đầu. Phẩm chất của thuẫn Vương Bá chuyên gia còn đang đề thăng không ngừng.
Một tia linh thức pháp khí trong thuẫn kia cũng đang tăng cường, đề thăng liên tục.
Mấy phút sau.
Đông Phương Đại Đế đột nhiên hơi nhíu mày, hắn lại cắt xuống một tí tẹo từ trên vật chất thần bí, dung nhập vào trong tấm thuẫn rùa kia. Nhưng linh thức của thuẫn rùa không cường hóa được nữa.
“Đến cực hạn rồi ư?” Đông Phương Đại Đế tiếc nuối nói: “Đáng tiếc, rõ ràng chỉ kém một bước nhỏ là có thể ngưng tụ ra khí linh rồi.”
Hiệu quả của ‘vật chất thần bí’ mà Tống Thư Hàng tìm được không đủ để trực tiếp thúc đẩy thuẫn rùa sinh ra khí linh.
Trong lòng Đông Phương Đại Đế có chút không cam.
Hắn đã dùng hết bản lĩnh trận văn và bản lĩnh luyện khí để tăng cường hiệu quả của vật chất thần bí, nhưng khoảng cách sinh ra khí linh lại kém một đoạn như thế.
“Bá Tống, có phải trước đó pháp khí này của ngươi từng dùng loại bảo vật nào đó tăng cường linh thức pháp khí hay không?” Đông Phương Đại Đế quay đầu hỏi.
“Ừm, ta dùng thuốc nhỏ mắt.” Tống Thư Hàng gật đầu nói.
Đông Phương Đại Đế: “? ? ?”
“Một loại thuốc nhỏ mắt đặc thù mở ra linh thức cho pháp khí của ta.” Tống Thư Hàng thành thật trả lời.
“Linh thức 65 món pháp khí này của ngươi đều là linh thức được mở ra thông quả bảo vật?” Đông Phương Đại Đế trừng to mắt.
Tống Thư Hàng gật đầu.
Đông Phương Đại Đế: “…”
Thế mà một mình ngươi lại có được hai loại bảo vật đề thăng linh thức, vận may này của ngươi là muốn nghịch thiên ư?
Sau khi Đông Phương Đại Đế suy nghĩ chốc lát lại hỏi: “Vậy trừ hai loại bảo vật này ra, ngươi còn có thủ đoạn thứ ba đề thăng linh thức pháp khí không?”
Lỡ như có thủ đoạn thứ ba, thêm chút sức mạnh, một hơi là có thể tạo ra khí linh cho pháp bảo.
“Thủ đoạn đề thăng linh thức pháp khí ư?” Tống Thư Hàng nhìn khí linh tiểu tiên tử đang ngoan ngoãn ngồi quỳ bên cạnh, nói: “Lấy thân luyện khí?”
“Ngươi ngốc à, loại thủ đoạn như lấy thân luyện khí này có thể tùy tiện dùng ư?” Đông Phương Đại Đế trách mắng: “Loại thủ đoạn luyện khí vô nhân đạo và mưu lợi này, quả thực là vũ nhục đối với luyện khí sư.”
Tống Thư Hàng lộ ra nụ cười lúng túng.
“Đừng nói với ta ngươi từng thử nhé?” Đông Phương Đại Đế nói.
“Vào lần đầu tiên luyện khí, không cần thận rơi vào lò lửa, lấy thân luyện khí một đợt. Lãng phí một lần hồi sinh quý giá.” Tống Thư Hàng chỉ găng tay Nghịch Kình mà khí linh tiểu tiên tử đang ngồi lên.
Đông Phương Đại Đế: “…”
Khó trách găng tay của ngươi lại ngưng tụ ra khí linh nhanh như thế.
“Có điều, mặc dù ta không thể lấy thân luyện khí, nhưng mà… dùng một bộ phận thân thể có được không?” Tống Thư Hàng vươn tay đè lên ngực mình, năng lực không gian phát động.
Sau đó, một trái tim lưu ly bảy mù tựa như tác phẩm nghệ thuật bị hắn móc ra.
Bằng vào ‘Trình Lâm tự dũ pháp’ + tổng cương ‘Thánh Viên Long Lực Thần Công’ của hắn hiện tại, sau khi lấy trái tim mình ra, chỉ chừng vài phút, một ytái tim mới có thể mọc lại.
Đông Phương Đại Đế nhìn trái tim lưu ly trong tay Tống Thư Hàng.
Trái tim lưu ly này vô cùng đặc thù. Trên cơ bản đã cùng cấp bậc với tài liệu luyện khí trên người thần thú.
Có lẽ, thật sự có thể được?
“Ta thử xem.” Đại Đế gật đầu.
Đối diện, thân thể Tống Thư Hàng hơi khựng lại.
Hắn phát hiện… trái tim mình vừa bị lấy ra, trong lồng ngực đột nhiên có một luồng ‘lực lượng bất hủ’ từ hư không Kiếp Tiên vọt tới.
Sau đó, trong thời gian một cái hô hấp, trái tim mới đã mọc ra lại.
[Sức mạnh bất hủ của Vân Tước Tử tiền bối ở tiết điểm hư không?] Trong lòng Tống Thư Hàng hơi động.
Hắn phát hiện ra một ý tưởng phát tài.
Có lẽ hắn có thể bán trái tim mình để kiếm sống?
Bạn cần đăng nhập để bình luận