Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2558: Bạch tiền bối, ta có rồi

Chương 2558: Bạch tiền bối, ta có rồi
Tống Thư Hàng: “…”
Thực ra lo lắng của mẹ Tống là hoàn toàn không cần thiết, tuy rằng hiện giờ Tống Thư Hàng vẫn chưa tấn thăng lên Huyền Thánh bát phẩm, nhưng do cơ thể không ngừng cường hóa, hắn chỉ còn cách ‘tuyệt dục’ một bước nhỏ nữa thôi.
Cho dù không hoàn toàn tuyệt dục, nhưng sinh con đã trở thành chuyện rất khó khăn rồi.
Thực ra, đừng nói Tống Thư Hàng, cho dù là Tôn Giả thất phẩm, muốn sinh ra đời sau cũng chẳng dễ dàng gì. Cần phải có đủ loại thủ đoạn tăng xác suất mang thai, đồng thời phải cố gắng nhiều năm mới có thai được.
Tống Thư Hàng phất tay một cái, cười hì hì, đáp:
[Mẹ, con nhóc trong bụng con còn lâu mới ra, vừa mới có thôi, ít nhất phải mang thai mười tháng con bé mới ra đời được. Thế nên mẹ không phải lo đâu, hiện tại chưa cần phải đề phòng sinh sớm.]
Đương nhiên hắn hiểu hàm ý trong tin nhắn lúc trước của mẹ mình, nhưng hắn muốn quậy một chút nên mới trả lời mẹ mình như thế.
Niềm vui khi quậy phá sẽ gây nghiện đấy.
“Đi thôi, A Thập Lục, Vũ Nhu Tử.”
Tống Thư Hàng không đợi mẹ Tống trả lời lại đã cất điện thoại đi, vươn tay mở cửa thế giới hạch tâm.
Ở đằng sau, Tô thị A Thập Lục kéo chặt bạch long tỷ tỷ, chui đầu vào trong thế giới hạch tâm… Nhãn lực của tu sĩ tốt thế nào chắc không cần nói nữa, cô vô tình liếc một cái, đúng lúc nhìn thấy tin nhắn trả lời lúc trước của mẹ Tống.
Bạch long tỷ tỷ trợn mắt, cô bắt đầu nghiêm túc suy ngẫm ý kiến lúc trước của Sở tóc ngố… có nên để Tống Thư Hàng tung một chiêu Biến Dị Tăng Phát Thuật lên người cô, để cô biến thành một lọn tóc không nhỉ. Nếu không cứ để A Thập Lục co kéo thế này, cô nghĩ mình sẽ bị kéo dãn, cơ thể biến dạng mất.
Vũ Nhu Tử cũng nhảy lên, linh điệp xung quanh bay múa, bảo vệ cô đi vào thế giới hạch tâm.
“Hai vị tiểu hữu, trong mấy hôm nay làm phiền hai vị thu thập toàn bộ địa điểm tập trung tà vọng ở thành phố Văn Châu và vùng lân cận lại giúp ta. Đợi lúc trở về, ta muốn giải quyết hết đám tà vọng một lượt, diệt trừ hậu hoạn.”
Tống Thư Hàng dặn dò, sau đó hắn chắp hai tay sau lưng, bước vào thế giới hạch tâm một cách tiêu sái, hoàn toàn biến mất.
Thương Hải Thư Sinh và Diệu Thanh Đạo Cô cung kính đưa mắt tiễn Tống tiền bối.
“Hận không thể xông vào thế giới Cửu U cùng Tống tiền bối, chém giết đám tà ma tấn công thông đạo hiện thế, chiến đấu vì sự an bình của chúng sinh!”
Thương Hải Thư Sinh nắm chặt tay lại, chỉ hận bản thân chưa đủ mạnh mẽ.
“Trong mấy ngày Tống tiền bối vắng mặt, chúng ta phải chăm sóc thật tốt cho Tống gia lão tổ và Triệu gia lão tổ tiên tử. Tuyệt đối không thể để tà vọng ảnh hưởng đến cuộc sống của họ.”
Diệu Thanh Đạo Cô bổ sung.
Khi Bá Tống tiền bối đến tiền tuyến chiến đấu vì mọi người, bọn họ không thể giúp đỡ gì, không thể cùng chinh chiến Cửu U với Tống tiền bối. Vì thế ở hậu phương, ít nhất bọn họ cũng phải âm thầm hỗ trợ tiền bối, để hắn không phải lo lắng chuyện ở nhà.
Thư sinh và đạo cô cảm phục hành lễ theo hướng mà Tống Thư Hàng biến mất, sau đó họ cũng đưa đệ tử của Vô Cực Ma Tông rời đi.


Trong thế giới hạch tâm.
Tống Thư Hàng chuyển toàn bộ tà vọng săn được lần này cho Biệt Tuyết Tiên Cơ và Sở Sở, tiếp theo hắn gửi cho tiên cơ tài liệu nuôi dưỡng tà vọng của Vô Cực Ma Tông mà mình lấy được từ Vương Lâm Đạo Nhân.
Những tài liệu này đều có thể làm phong phú hiểu biết của Biệt Tuyết Tiên Cơ đối với tà vọng, sớm ngày chế biến tà vọng thành món ăn, mang lên bàn ăn của tu chân giới.
Mục tiêu của Tống Thư Hàng và Biệt Tuyết Tiên Cơ là biến tà vọng hoang dã thành ‘yêu quái được bảo vệ cấp 1 của tu chân giới’, đồng thời đưa tà vọng vào thời kỳ nuôi dưỡng khoa học, nuôi dưỡng tà vọng theo dây chuyền, khiến sinh linh trong cả chư thiên vạn giới đều thích tà vọng.
Để hỗ trợ thí nghiệm của Biệt Tuyết Tiên Cơ, Tống Thư Hàng để tiểu trợ lý hạch tâm ở bên cạnh giúp đỡ cô. Hắn cung cấp linh thú, ma thú, linh thực được nuôi dưỡng trong thế giới hạch tâm, nguyên liệu quý giá, nước suối nguồn sự sống và một số bảo vật thực dụng lá được từ chỗ Côn Vương cho thí nghiệm của cô.
Sau khi dặn dò Biệt Tuyết Tiên Cơ, Tống Thư Hàng mở lối vào thế giới Tà Liên, dẫn Tô thị A Thập Lục và Vũ Nhu Tử vào trong.


Thế giới Tà Liên.
Tống Thư Hàng vừa hiện thân đã có một con Hamster tàng hình nhảy lên mặt hắn, đâm nhiều nhát vào chiếc cằm lộ ra ngoài mặt nạ của hắn.
Keng keng keng ~ một loạt tia lửa lóe lên.
“Đừng nghịch nữa, số Hamster.”
Tống Thư Hàng tiện tay túm số Hamster lại:
“Đưa tay đi gặp Bạch tiền bối đi, muộn chút nữa hắn ngủ say rồi thì lại rắc rối.”
Một giấc ngủ của Bạch tiền bối two có thể kéo dài ngàn năm, thậm chí còn lâu hơn.
Nếu như hắn ngủ say thật, ngàn năm qua đi, chuyện gì cũng xong cả rồi.
“Da mặt của ngươi cứng hơn rồi.”
Số Hamster nói với giọng lạnh lùng.
“Ơ? Hây hây ~”
Sau khi nhìn thấy số Hamster có kích thước tương đương với mình, khí linh tiểu tiên tử vui mừng kêu lên.
“Đây là khí linh trong găng tay Nghịch Kình của ta, số Hamster, sau này ngươi có thể chơi cùng cô ấy… Chiêu Thiên Ngoại Phi Ma của ngươi thú vị đấy, ngươi thử cân nhắc đến việc dạy chiêu này cho khí linh tiểu tiên tử của ta đi nhé? Cô ấy học nhanh lắm.”
Tống Thư Hàng giới thiệu đầy kiêu ngạo.
Khí linh tiểu tiên tử nhìn chằm chằm vào trường kiếm tăm xỉa răng trong tay số Hamster, hai mắt sáng bừng lên.
“…”
Số Hamster:
“Đừng làm loạn nữa, khí linh của găng tay thì học kiếm pháp gì chứ. Còn nữa mau trả lại ta phi toa xuyên thấu chư thiên vạn giới mà lần trước ngươi mượn chủ ta đi.”
Tống Thư Hàng gật đấu, tế phi toa ra giao cho số Hamster:
“Sao ta cứ cảm thấy mượn đồ của các tiền bối xong rồi mang trả lại cứ là lạ thế nào ấy nhỉ.”
Số Hamster: “…”
“Đi thôi, ta mang cả bia đá đạo hữu theo rồi.”
Tống Thư Hàng lấy bia đá đạo hữu ra.
Bia đá đạo hữu nói:
“Vừa hay lần này ta muốn chủ nhân của ta đổi chữ khắc trên bia thành ‘Bá Tống chi mộ’, như thế sẽ càng nổi tiếng hơn.”
“Chít chít!”
Số Hamster tán đồng.
Bá Tống chi mộ, nghe gợi tả hơn Tống Thư Hàng chi mộ nhiều…. Bởi vì nó quen gọi Tống Thư Hàng là số Bá Tống, khi gọi tên thật của hắn là ‘Tống Thư Hàng’, nó lại thấy không quen.
“Được, lát nữa ta nhờ Bạch tiền bối đổi chữ cho.”
Tống Thư Hàng vui vẻ nói.
Số Hamster: “???”
Đại não của số Bá Tống vẫn chưa hết lag à? Sửa chữ trên bia mộ của hắn thôi mà, sao hắn lại vui vẻ thế?
“Bởi vì Bá Tống đạo hữu đang cần xây một ngôi mộ lớn cho mình.”
Bia đạo hữu nhìn ra nghi hoặc trong lòng số Hamster nên lên tiếng giải đáp.
Số Hamster:
“Tự xây mộ cho mình làm gì, hắn chán sống rồi, muốn chết một lần à?”
“Ha ha, số Hamster này, ngươi có muốn xây một ngôi mộ nhỏ bên cạnh mộ của ta không?”
Tống Thư Hàng trêu ghẹo.
“Cút!”
Số Hamster tức giận nói.
Trong khi nói chuyện, mấy người đi tới nơi Bạch tiền bối two nghỉ ngơi.
Lúc này Bạch tiền bối two đang nằm trong một phong ấn trụ, lơ lửng trong không trung.
Tống Thư Hàng: “???”
Đây là phong ấn trụ của đại lão cầu béo ư? Nhưng không phải phong ấn trụ đã dùng để phong ấn quả cầu di vật Thiên Đạo rồi sao? Vì sao Bạch tiền bối two lại nằm trong phong ấn trụ này vậy.
“Ngươi tới rồi à Thư Hàng.”
Bạch tiền bối two vẫn còn ngái ngủ, hắn nhìn Tống Thư Hàng, nói:
“Ơ? Trạng thái của ngươi?”
Bạch tiền bối two lật người lại, nhìn chằm chằm vào Tống Thư Hàng, hai mắt tỉnh táo hơn nhiều.
Tống Thư Hàng nghi hoặc hỏi:
“Làm sao thế?”
“Gần đây ngươi đang nghiên cứu chủ đề làm thế nào để ‘hai cá thể khác nhau cùng chứng đạo bất hủ, tấn thăng Thiên Đạo’ đúng không?”
Bạch tiền bối two vui vẻ hỏi, đây là bài tập hắn giao cho Tống Thư Hàng lần trước.
Đây là ám hiệu mà Bạch Thiên Đạo để lại, ‘hai cá thể khác biệt cùng chứng đạo bất hủ’ là chìa khóa để phá giải thế cục. Lúc trước Bạch tiền bối two giao bài tập cho Tống Thư Hàng, bảo hắn nếu rảnh rỗi thì suy ngẫm vấn đề này.
Tống Thư Hàng lúng túng đáp:
“Ha ha, ừm… thực ra… Bạch tiền bối, ta có rồi.”
Bạch tiền bối two: “???”
Bạn cần đăng nhập để bình luận