Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1441: Bỗng Dưng Nhặt Được Một Cái Ổ

Chương 1441: Bỗng Dưng Nhặt Được Một Cái Ổ
“Đây là thứ được người ta phỏng chế ra sau khi nghiên cứu thuộc tính bất hủ ư?” Quả cầu kim loại thể lỏng lẩm bẩm.
Bởi vì chính nó cũng đang nghiên cứu khúc xương bất hủ kia, tuy chỉ mới đây thôi, nhưng nó cũng nghiên cứu ra được vài thứ tương tự, chỉ là không cường đại như loại sương mù hạt này mà thôi.
Vấn đề là Tống Thư Hàng chỉ bị chạm nhẹ có một cái, tại sao lại biến thành loại quái vật sương mù như thế này chứ?
Lẽ nào loại sương mù hạt bất tử bất diệt này còn có tính truyền nhiễm? Sinh vật bình thường tiếp xúc với chúng sẽ hóa thành sương mù, có được thân thể sương mù… nhưng sẽ mất đi lý trí ư?
“Dám lắm ấy chứ, có thể nghiên cứu thử xem sao.” Quả cầu kim loại thể lỏng thầm nghĩ.
Thân thể nó diễn hóa ra một đôi tay, tóm lấy cột băng phong ấn Tống Thư Hàng kia.
“Sau khi có được đám sương mù bất hủ bất diệt này, thí nghiệm nghiên cứu khúc xương bất hủ của ta nhất định sẽ có tiến triển lớn.” Quả cầu kim loại thể lỏng nói.
Cũng không biết Tống Thư Hàng mất đi lý trí thì còn đào được ký ức ra hay không? Nếu như có thể đào được trí nhớ trước đây của hắn ra, quả cầu kim loại thể lỏng xem như thỏa mãn hoàn toàn.
Có điều, lúc nó tóm lấy cột băng thì bỗng phát hiện phong ấn trên cột băng đang bị ăn mòn từ từ.
Tống Thư Hàng sương mù hóa thôn phệ tất cả năng lượng có thể ăn được.
Cột băng cấu thành từ tà năng Cửu U đến phong ấn do lực lượng của quả cầu kim loại thể lỏng tạo thành đều bị thôn phệ để tăng cường cho bản thân.
“Gặp quỷ rồi.” Quả cầu kim loại thể lỏng nói.
Trong vài hơi thở ngắn ngủi, cột băng đã bị ăn mòn ra một cái lỗ nhỏ.
Sau đó, Tống Thư Hàng trạng thái sương mù bay ra từ trong cái lỗ nhỏ này, ngưng tụ lại giữa không trung lần nữa, tiếp tục tự do hành động ~
Bực quá đi mất
“Tồn tại có thể nghiên cứu ra thứ này chắc chắn phải có cùng một cấp bậc với ta, thậm chí còn cao hơn cả ta. Nói cách khác, đây ít nhất cũng là tác phẩm của một vị nào đó từng đảm nhiệm chức vị chúa tể Cửu U hoặc Thiên Đạo.” Quả cầu kim loại thể lỏng nhìn Tống Thư Hàng trong hư không chằm chằm.
Gần đây, làn sóng linh lực đến, thời đại mới sắp mở ra, đủ loại tạo vật Thiên Đạo và tác phẩm của chúa tể Cửu U cũng bắt đầu xuất hiện.
Ví như hành tinh mọc mắt đáng ghét kia, hoặc như thanh Cửu Tu Phượng Hoàng Đao khó ưa nọ, hoặc giống như cái miệng đột nhiên nuốt Bá Tống rồi chạy trốn lúc trước… Còn có thế giới Kim Liên, Tà Liên mà một tay mình thúc đẩy rồi làm lợi cho tên khốn kia nữa.
Những tác phẩm của Thiên Đạo hoặc chúa tể Cửu U ít nhiều gì cũng sẽ liên quan tới thuộc tính bất hủ, muốn giải quyết chúng cũng khá phiền phức.
“Trong ấn tượng của ta, thời kỳ làn sóng linh lực trước kia cũng không có nhiều việc như vậy. Chẳng lẽ trong đợt sóng linh lực lần này có ẩn tình khác ư?” Quả cầu kim loại thể lỏng suy tư.
“U u u.” Trên bầu trời, Tống Thư Hàng sương mù hóa lại phát ra tiếng kêu kỳ quái lần nữa, hắn hung hăng lao về phía quả cầu kim loại thể lỏng.
Trên người quả cầu kim loại thể lỏng ngưng tụ ra một thanh kiếm kim loại sắc bén. Thân thể nó bắt đầu thay đổi, hóa thành hình người kim loại.
“Tại thế giới Cửu U này, không có thứ gì mà ta không chém được.” Quả cầu kim loại thể lỏng trầm giọng nói.
Một câu nói kia kèm theo cả ý chí của Cửu U.
Sau đó, quả cầu kim loại thể lỏng vung kiếm.
Kiếm quang chém xuống, Tống Thư Hàng sương mù trên không trung bị chém ngang eo thành hai nửa.
Hơn nữa, nơi bị chém không cách nào khép lại được.
Đây là thanh kiếm ý chí thế giới Cửu U, nơi bị kiếm chém đứt sẽ chết đi hoàn toàn. Cho dù sương mù hạt mô phỏng tính chất bất hủ cũng không ngăn được vết thương kiểu này.
Xoẹt ~~
Hai nửa Tống Thư Hàng hóa thành sương mù lần nữa.
Sau đó, bên trong có hai luồng sương mù rơi xuống. Đây là bộ phận bị kiếm chặt đứt, không cách nào khép lại.
Những bộ phận khác hợp lại với nhau, biến thành một Tống Thư Hàng nguyên vẹn khác. Miệng kêu gào, ánh mắt nhìn chằm chằm vào quả cầu kim loại thể lỏng như có thể tấn công bất kỳ lúc nào.
“Cho rằng ta không xử lý được ngươi ư?” Quả cầu kim loại thể lỏng cảm thấy thể diện của mình đang bị khiêu khích. Thân là chúa tể Cửu U, đối phó với một tác phẩm ngụy bất hủ có sức chiến đấu cự thất mà phải tốn nhiều thời gian như vậy.
Nếu như bị Bạch biết thì nhất định sẽ cười nhạo nó.
“Trực tiếp phong ấn thứ này vào không gian không có năng lượng, sau đó đưa về nghiên cứu thật kỹ sau vậy.” Quả cầu kim loại thể lỏng thầm nghĩ.
Đúng lúc này, Tống Thư Hàng đang nhảy tưng tưng trên bầu trời chợt dừng lại… Do uốn éo quá trớn nên phần eo của hắn đã bị vặn thành hình dạng khá quái dị.
Bởi vì lúc trước bị quả cầu kim loại thể lỏng chém đứt ngang, nên bộ phận không cách nào khép lại kia đã bị vứt bỏ. Tiếp đó, phần eo của Tống Thư Hàng sương mù hóa xuất hiện một lỗ hổng.
Lỗ hổng này đang dần khép lại, có điều lúc Tống Thư Hàng vặn vẹo quá trớn thì nó sẽ biến thành tư thế rất quái dị do bị hổng một lỗ.
Tống Thư Hàng sương mù hóa dừng lại chốc lát, đột nhiên xoay đầu lại bay đến chỗ đống quần áo, điện thoại và pháp khí của mình rơi xuống.
Trong ánh mắt nghi hoặc của quả cầu kim loại thể lỏng, Tống Thư Hàng há miệng nuốt viên yêu đan cá voi kia vào.
Sau khi yêu đan cá voi bị nuốt vào thì hóa thành một luồng thận khí.
Thận khí và sương mù của Tống Thư Hàng là hai loại năng lượng hoàn toàn khác nhau, thận khí có bảy sắc cầu vồng, còn Tống Thư Hàng trạng thái sương mù lại có màu đen kịt.
Tống Thư Hàng nuốt yêu đan thận khí vào rồi chuyển dời nó đến phần eo, tạo thành một mụn vá bảy màu ở chỗ lỗ hổng.
Tống Thư Hàng trạng thái sương mù đen kịt, phần eo lại phát ra hào quang bảy màu. Người không biết chắc sẽ nghĩ phần eo Tống Thư Hàng có cất giấu bí bảo.
Sau khi vá phần eo của mình xong, dường như Tống Thư Hàng trạng thái sương mù đột nhiên bình tĩnh lại.
Hình như hắn đã khôi phục lại lý trí.
Hắn bắt đầu mặc quần áo vào, lại nhặt mấy thứ như pháp khí, di động, ví tiền lên, ăn diện tươm tất lần nữa.
Sau đó, hắn ngồi tại chỗ, một tay chống cằm như đang rơi vào trầm tư.
“Ngươi đã khôi phục lý trí rồi à?” Quả cầu kim loại thể lỏng nói.
“A, quả cầu mập đại lão, ta tỉnh táo lại rồi. Có điều trí nhớ vẫn có chút vấn đề, chỉ khôi phục hơn phân nửa, còn có rất nhiều thứ không nhớ lại được.” Tống Thư Hàng nói.
“Chuyện Nho gia thì sao?” Quả cầu kim loại thể lỏng hỏi.
Tống Thư Hàng chỉ vào đầu mình: “Nằm đúng tỏng phần đã quên.”
“Không sao cả, ngươi có thời gian rất dài để nhớ lại.” Quả cầu kim loại thể lỏng móc từ trong người ra một cái lọ: “Bây giờ, ngươi cần ở trong lọ của ta mà tịnh tâm suy nghĩ, qua vài ngày là ngươi sẽ nhớ lại toàn bộ mọi chuyện liên quan đến Thánh Nhân Nho gia thôi.”
“Ta không thèm đâu.” Tống Thư Hàng cười khà khà.
Phía sau hắn, một cánh cửa không gian mở ra.
Bạch tiền bối phiên bản nhỏ mặc trường bào cỡ nhỏ bước ra từ cánh cửa không gian. Quần áo trên người hắn vốn là pháp bào có thể biến ảo, chỉ cần một ý niệm trong đầu là có thể biến thành bất kỳ hình dáng nào.
Cánh cửa không gian đóng lại.
Sau lưng Bạch tiền bối, dòng sông vận mệnh và thời gian treo lơ lửng trên cao.
Bàn tay do sương mù tạo thành kia nâng thân thể Bạch tiền bối lên.
Tống Thư Hàng đột nhiên tỉnh táo lại không phải bởi vì nuốt yêu đan thận long mà là do Bạch tiền bối tỉnh lại, nên hắn cũng tỉnh theo.
Quả cầu kim loại thể lỏng: “Sao có thể như thế được!”
Nó tập hợp lực lượng Cửu U biến thành lời nguyền rủa chết ngay lập tức, thứ mà mỗi năm chỉ có thể dùng một lần, nhưng vẫn không thể giết chết đối phương ư?
Bật tool hack cũng đừng có bật như vậy chứ?
Hơn nữa, quả cầu kim loại thể lỏng cảm thấy sau khi Bạch nhân loại này thu nhỏ lại thì khí chất khá giống với tên Bạch Cửu U đáng ghét kia. Tuy rằng một lớn một nhỏ, nhưng nó lại cảm thấy hai người càng giống nhau hơn.
“Ngươi không sao chứ?” Bạch tiền bối dung chất giọng non nớt dò hỏi.
“Không sao hết. Chỉ là thận bị cắt mất một phần, giờ phải vá đỡ một miếng.” Tống Thư Hàng vỗ phần eo đang tỏa ra hào quang bảy màu của mình rồi trả lời.
Bạch tiền bối gật đầu.
“Nhận một kích của ta đi.” Bạch tiền bối quay đầu lại, nói với quả cầu kim loại thể lỏng.
Quả cầu kim loại thể lỏng: “Ngươi là ai?”
Bạch tiền bối không trả lời… Trên thực tế, hắn cũng không có dư sức để trả lời.
Hiện tại hắn chỉ đủ sức đánh một kích.
Một bàn tay sương mù duỗi ra khỏi dòng sông vận mệnh và thời gian kia rồi bắt đầu ngưng tụ lại.
Bàn tay sương mù điên cuồng nén lại, ngưng tụ thành thực chất, hóa thành một bàn tay với ngón tay thon dài.
Bàn tay này vỗ một chưởng về phía quả cầu kim loại thể lỏng.
Cảm giác nguy cơ trong lòng quả cầu kim loại thể lỏng lại dâng lên đến cực hạn.
Chỉ trong nháy mắt, trên người nó bùng lên mấy trăm loại công kích.
Gai nhọn chuyên giải trừ các loại phòng ngự, kiếm khí có thể hủy diệt ngôi sao, cực quang có thể xuyên qua mấy hành tinh, vòng xoáy Cửu U có thể khiến hằng tinh lụi tàn, trảm kích chứa ý chí Cửu U, nguyền rủa có thể khiến Trường Sinh Giả lập tức suy yếu không cách nào chống cự được…
Quả cầu kim loại thể lỏng cũng dốc toàn lực công kích.
Trên mỗi một kích đều kèm theo lực lượng và ý chí Cửu U.
Cả lúc chiến đấu với Bạch Cửu U thì nó cũng chưa từng liều mạng như vậy.
Thế nhưng tất cả công kích đều tan thành mây khói trước mặt bàn tay thon dài kia.
Vạn pháp tiêu tan.
Vạn vật không thể gây thương tổn.
Kiếm khí, pháp thuật, nguyền rủa rơi trên bàn tay nhưng không tạo được chút thương tích nào cho nó cả. đến cả dấu vết nhỏ nhất cũng không có.
“Bất hủ!” Quả cầu kim loại thể lỏng cắn răng nói.
Ngoại trừ bất hủ, nó không nghĩ ra được thứ gì khác.
Lúc nó nghịch chuyển thời gian, rốt cuộc đã nghịch chuyển ra được cái gì đây? Thiên Đạo ư?
Rầm!
Bàn tay kia nhẹ nhàng ấn lên người quả cầu kim loại thể lỏng.
Quả cầu béo bị đập bay ra ngoài.
Trên người nó xuất hiện một chưởng ấn rất sâu, chỉ thiếu chút nữa đã đánh xuyên qua thân thể nó.
Quả cầu béo bay ngược ra sau, hoàn toàn không thể ngừng lại được.
“Không đúng, dường như vẫn còn thiếu một chút so với bất hủ của Thiên Đạo.” Quả cầu kim loại thể lỏng so sánh uy thế của bàn tay vừa rồi với khúc xương bất hủ trong cơ thể Vân Tước Tử.
Tuy đều có được tính chất không cách nào hủy diệt và uy thế vạn pháp tiêu tan, nhưng nó có cảm giac bàn tay màu trắng vừa rồi còn thua khúc xương bất hủ một chút.
Sương mù!
Sau khi sương mù cổ quái kia ngưng tụ hết mức thì biến hóa ra bàn tay này.
[Chẳng lẽ bàn tay màu trắng vừa rồi cũng là tạo vật Thiên Đạo! Hơn nữa còn là tạo vật rất gần với bất hủ!] Quả cầu kim loại thể lỏng kích động.
Sau khi khó khăn lắm mới ngừng thân hình lại được, nó mở cánh cửa không gian ra rồi về lại chỗ cũ.
Nhưng lúc này, Tống Thư Hàng và Bạch tiền bối đều đã biến mất.
Quả cầu kim loại thể lỏng quét mắt nhìn một vòng, cuối cùng phát hiện hai luồng sương mù nằm chỏng chơ, là chỗ hổng phần eo của Tống Thư Hàng đã bị nó chặt đứt lúc nãy!


Trong hang ổ của quả cầu kim loại thể lỏng.
Nơi này đã bị phá hủy một mảng lớn.
Bóng dáng Bạch tiền bối two từ từ hiện ra, mũi hít nhẹ một cái.
“Có khí tức của Thư Hàng, còn có khí tức của Bạch nhân loại ở hiện thế kia nữa. Lại thêm khí tức của quả cầu béo. Khà khà khà.” Bạch tiền bối two vươn tay ấn xuống đất.
Nếu quả cầu béo không có ở đây, vậy hắn đành vui lòng nhận lấy cái ổ này vậy.
Một hơi dọn cả mặt đất đi luôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận