Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2565: Đại lừa đảo

Chương 2565: Đại lừa đảo
Bạch tiền bối two lười giới thiệu quyền hạn chúa tể Cửu U cho Tống Thư Hàng, cũng không có tinh lực tay cầm tay dạy hắn điều khiển quyền hạn chúa tể.
Cho nên… trong lúc mông lung, Bạch tiền bối two tiện tay chỉnh ra một giao diện thao tác kiểu ngu ngốc như vậy.
Đơn giản dễ hiểu dễ sử dụng, vô cùng thích hợp với tuyển thủ có thiên phú học tập thuật pháp hơi kém như Tống Thư Hàng. Có giao diện thao tác này, không cần thông qua huấn luyện học tập chuyên môn, không cần cầm giấy chứng nhận cũng có thể quản lý thế giới Cửu U.
Điều duy nhất không được hoàn mỹ chính là, bị cảnh giới hôm nay của Tống Thư Hàng giới hạn, có một bộ phận quyền hạn chúa tể trong đó hạn chế số lần sử dụng mỗi ngày.
Ngoài ra, ngoại trừ quyền hạn quản lý cơ sở trên ‘giao diện’, sau khi Tống Thư Hàng và bia đá đạo hữu ‘bia đao hợp nhất’ còn có thể sử dụng quyền hạn ‘đàn ông đích thực ba phút’ dùng để giữ gìn sự vận hành của thế giới Cửu U bằng vũ lực.
Quyền hạn cơ sở là dùng để quản lý nội bộ thế giới Cửu U, lực lượng vũ trang của Bạch tiền bối two là dùng để đối kháng với lực lượng bên ngoài xâm nhập thế giới Cửu U.
Bạch tiền bối two suy tính thật chu đáo.
“Bia đá đạo hữu, sau khi tăng thêm chức năng mới, ngươi có muốn đổi tên thành Ipad đạo hữu không?” Ngón tay Tống Thư Hàng quẹt trên người bia đá đạo hữu, xem hết một lần tất cả ‘giao diện quyền hạn chúa tể Cửu U’.
Bia đá đạo hữu nghe vậy cũng không tức giận, dùng giọng điệu bình tĩnh trả lời: “Bá Tống đạo hữu, có tin ta tắt máy vào thời khắc mấu chốt như Ipad hết pin không, như xe tuột xích ấy, sau đó để cái tên ‘Bá Tống Huyền Thánh chi mộ’ mà ta mới đổi lập tức phát huy tác dụng?”
“Xin lỗi, Bá Tống chi mộ đạo hữu.” Tống Thư Hàng duỗi tay gõ nhẹ một cái, đóng hình chiếu ‘giao diện quyền hạn chúa tể Cửu U’ lại.
Hắn nhắm hai mắt, kết hợp lĩnh ngộ ‘ý thức’ lúc ấy của mình và bia đá đạo hữu sau khi bị cất cao, hòa phần lĩnh ngộ này vào trong quyền hạn quản lý trên giao diện, quen thuộc, nắm giữ quyền hạn quản lý thế giới Cửu U.
“Xong rồi chưa? Ta muốn rời khỏi hình thức ‘bia người hợp nhất’.” Bia đá đạo hữu lên tiếng.
Tống Thư Hàng gật đầu, nói: “Ổn, nắm giữ được rồi.”
“Bá Tống đạo hữu, đừng dùng bộ phận sinh dục loại tôm để lập cờ (?) đấy.” Bia đá đạo hữu nhắc nhở, đồng thời thân hình nó thu nhỏ cỡ miếng ngọc bội rồi treo bên hông Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng: “…”
************
Sau khi treo bia đá đạo hữu lên xong, Tống Thư Hàng hoạt động thân thể một chút. Cũng không biết bản lân nhập định bao lâu, cơ bắp có loại ảo giác cứng nhắc?
“Thập Lục, bạch long tỷ tỷ, vừa rồi ta và bia đá đạo hữu nhập định bao lâu vậy?” Hắn mở miệng hỏi.
Trong lúc nói chuyện, Tống Thư Hàng phát hiện ngoại trừ bạch long tỷ tỷ và Tô Thị A Thập Lục ra, tất cả đồng bạn của hắn trong sào huyệt quả cầu béo đều ngủ ngon lành, ngay cả sợi tóc ngố Sở các chủ trên đầu hắn cũng mềm oặt rủ xuống.
Tô Thị A Thập Lục xòe hai ngón tay ra, lắc nhẹ.
Bạch long tỷ tỷ bổ sung: “Đại khái nhập định gần hai ngày.”
“Lâu như vậy?” Tống Thư Hàng có hơi giật mình.
Hắn biết lần nhập định này của mình khẳng định cần chút thời gian, không ngờ vừa nhắm mắt lại, rồi mở mắt ra, hai ngày đã trôi qua. Đây chính là cảm giác ‘bế quan’ chân chính trên trời một ngày, thế gian nghìn năm ư?
Bế quan quả thực giống như đang xuyên qua thời gian, giống như ‘một phút ngủ nướng sau khi thức’ vậy, biết ‘ăn thời gian’.
“Không xong, một mạch tốn mất hai ngày, đại kế của Vô Cực Ma Tông tiến triển đến giai đoạn nào rồi? Còn có Thiên Đế, có phải đã đến hòn đảo thần bí rồi không? Bên phía ba mẹ cũng phải đón về thế giới Nho gia rồi! Còn có Vũ Nhu Tử, cũng phải đưa cô ấy trở về, nếu không Linh Điệp tiền bối tỉnh dậy lại phát hiện không thấy con gái đâu, e rằng sẽ sốt ruột đến nhảy lầu mất.” Tống Thư Hàng gãi đầu.
Tuyến thời gian thoáng cái nhảy vọt qua hai ngày, hắn phát hiện có quá nhiều chuyện cần đích thân mình giải quyết.
“Đừng gấp, Thư Hàng. Mọi chuyện có thể… giải quyết từng việc một.” Tô Thị A Thập Lục nói, nhịn không được bắt đầu lim dim, đầu thỉnh thoảng lại gật gù.
Cô kiên trì hai ngày, sau khi thấy Tống Thư Hàng tỉnh lại, rốt cuộc buông lỏng, không còn đối kháng với lực lượng từ vòng sáng buồn ngủ của Bạch tiền bối two nữa.
“A Thập Lục rất mệt à?” Tống Thư Hàng vội đi tới chỗ Tô Thị A Thập Lục.
Tô Thị A Thập Lục nhẹ nhàng đáp một tiếng: “Ừm.”
“Ta dẫn cô đi nghỉ ngơi.” Tống Thư Hàng chuẩn bị ôm Tô Thị A Thập Lục lên, lúc này, hắn lại nhìn thấy Vũ Nhu Tử đang gối lên hai chân A Thập Lục, ngủ ngon lành.
Vũ Nhu Tử lúc ngủ còn thỉnh thoảng chậc lưỡi, dường như là mơ thấy đồ ăn ngon gì đó?
Ngoài ra trên trán Vũ Nhu Tử có một dấu tay hồng hồng, có chút giống với tô điểm trên trán của mỹ nhân rắn công đức, vô cùng nổi bật.
“Đây là cái gì?” Tống Thư Hàng nhịn không được, duỗi tay chọt nhẹ lên trán Vũ Nhu Tử một cái.
Chọt!
“A a ~” Vũ Nhu Tử đột nhiên mở mắt, hai mắt trừng lớn. Sau đó cô phồng hai má, tức giận nhìn Tống Thư Hàng chằm chằm.
Tống Thư Hàng lúng túng thu hồi ngón tay lại. Bạch tiền bối two làm chứng, vừa rồi hắn chỉ chọt nhẹ một cái, dùng sức rất nhỏ, không ngờ Vũ Nhu Tử phản ứng lớn như vậy.
“Tống tiền bối, ngươi làm gì ta vậy?” Vũ Nhu Tử chất vấn.
“Khụ, Vũ Nhu Tử, đã đến giờ rồi, thức dậy về nhà thôi.” Tống Thư Hàng gắng gượng nói sang chuyện khác.
Vũ Nhu Tử thổi mạnh không khí trong miệng ra, sau đó cô ủn ủn trên hai chân Tô Thị A Thập Lục, đây là thói quen dụi vào gối theo bản năng của Vũ Nhu Tử sau khi thức dậy.
Tô Thị A Thập Lục: “…”
Vũ Nhu Tử dụi ‘gối’ xong thì ngọ ngoạy ngồi dậy, nói: “A Thập Lục, Tống tiền bối, ta ngủ bao lâu rồi?”
“Hai ngày.” Tống Thư Hàng đáp thay: “Thời gian không xê xích lắm, tính thời gian thì e rằng Thiên Đế đã đi đảo thần bí rồi, cô phải nắm chắc thời gian trở về Linh Điệp đảo một chuyến.”
Bên cạnh, sau khi Vũ Nhu Tử đứng dậy, Tô Thị A Thập Lục mất đi bệ đỡ, cô ngáp một cái, mí mắt nặng trình trịch, cũng không chống đỡ được nữa, gục đầu ngã sang bên cạnh.
Tống Thư Hàng vội duỗi tay đón được Tô Thị A Thập Lục, ôm vào trong ngực.
“Tống tiền bối ngươi là tên đại lừa đảo.” Vũ Nhu Tử bất mãn nói: “Tới thế giới Cửu U thăm dò bảo tàng của đại lão quả cầu béo đã nói đâu?”
Kết quả lừa cô đến thế giới Cửu U ngủ hai ngày, vừa tỉnh lại, không chơi được gì đã phải về Linh Điệp đảo. Thời gian của cô quý báu như vậy, kết quả lãng phí trên việc ngủ.
“Tất nhiên chúng ta sẽ đi thăm dò bảo tàng của đại lão quả cầu béo rồi.” Tống Thư Hàng lộ ra nụ cười nắm giữ tất cả, hắn duỗi tay lấy ra mấy thanh đao gỗ thánh ấn, giao cho Vũ Nhu Tử: “Vũ Nhu Tử lúc cô trở về thì mang theo mấy thanh đao gỗ tọa độ này, đến lúc đó mang theo một thanh trên người, mấy thanh khác có thể giấu trên Linh Điệp đảo và hải vực phụ cận Linh Điệp đảo, tránh cho bị Linh Điệp tiền bối hốt gọn một mẻ. Có những tọa độ này, chờ khi bọn ta sắp mở phụ bản thì sẽ báo cho cô trước tiên. Đợi sau khi cô chuẩn bị ổn thỏa, ta có thể thông qua thế giới hạch tâm kéo cô qua đây, mở phụ bản.”
Hai mắt Vũ Nhu Tử sáng lên.
Đường đường Linh Điệp Tử Cổ Thánh Tiên Tử lại bị mấy thanh đao gỗ thánh ấn mua chuộc dễ dàng.
“Vậy Tống tiền bối, trước tiên ngươi đưa ta về hiện thế đi, ta trở về Linh Điệp đảo một chuyến!” Vũ Nhu Tử cất kỹ mấy thanh đao gỗ thánh ấn, tâm tình cực tốt.
“Đừng gấp, ta liên hệ với Thiên Đế trước đã.” Tống Thư Hàng mỉm cười, kéo chức năng mạng chat Tu Chân ra.
Lúc vừa mở ra bèn có mấy trăm tin nhắn bắn ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận