Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1562: Không phải An Tri Ma Quân từng dẫn ta làm màu dẫn ta bay đây sao

Chương 1562: Không phải An Tri Ma Quân từng dẫn ta làm màu dẫn ta bay đây sao
Đậu Đậu: “Gâu ~ Thư Hàng ngươi @ ta làm gì, ta bị cấm phát ngôn trong nhóm rồi!”
Giọng Đậu Đậu vang lên từ trên lầu, trong tiếng kêu của nó có loại cảm giác như chó nhà có tang, đầy vẻ không cam lòng. Nếu không phải bị trúng tuyệt chiêu cấm nói của Hoàng Sơn ngu ngốc thì hiện tại nó đã tung tin tức cực hot kia ra ngoài rồi.
Nhưng bây giờ… nó đã định sẽ chôn giấu tin tức kia dưới đáy lòng vĩnh viễn, lúc rảnh rỗi lại nhớ đến rồi tự vui một mình, không bao giờ nói với bất kỳ kẻ nào trong nhóm nữa.
Bá Tống: “Ta biết ngươi bị cấm nói. Nhưng ta biết chắc chắn ngươi đang xem nhật ký chat trong nhóm, vì vậy @ ngươi, khẳng định ngươi có thể nhìn thấy.”
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu: “…”
Đậu Đậu trên lầu cảm thấy tim thật mệt, ngươi rảnh rỗi sinh nông nổi à, thà ngươi ngẩng đầu gọi ta một câu cho rồi. Gõ chữ không mệt hả?
“Đậu Đậu ngươi có đi không?” Tống Thư Hàng gửi thêm tin nữa: “Ta sẽ xuất phát ngay đây, đi thì dẫn ngươi theo một đoạn. Không thì ngươi ở lại giữ nhà nhé.”
“Nói nhảm, đương nhiên là đi rồi, chờ ta.” Đậu Đậu la lên.
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu: “Đậu Đậu, lúc đi xem đạo hữu kia độ kiếp thì chú ý an toàn, chính ngươi cũng sắp đến giai đoạn độ kiếp rồi đấy, cẩn thận đừng dẫn thiên kiếp của ngươi xuống.”
Hoàng Sơn không nghe được câu trả lời của Đậu Đậu thì cũng đã biết Đậu Đậu chắc chắn sẽ đi theo Tống Thư Hàng, bèn nhắc nhở trong nhóm.
“Yên tâm đi, Hoàng Sơn tiền bối. Ta rất có kinh nghiệm, tuyệt đối sẽ không để Đậu Đậu đến quá gần khu vực thiên kiếp đâu.” Tống Thư Hàng trả lời.
Hắn chính là người đàn ông đã từng trải qua hình thức ‘độ kiếp tập thể, cả nhóm thành thánh’ một lần, chắc chắn sẽ đề phòng tình huống này nhiều hơn, tuyệt đối sẽ không để Đậu Đậu bước vào phạm vi độ kiếp.
Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu: “Vậy ta đành giao Đậu Đậu cho ngươi vậy, Thư Hàng tiểu hữu. Đừng để Đậu Đậu chơi quá lâu, qua mấy ngày nữa nó cũng phải chuẩn bị độ kiếp, đến lúc đó bảo nó về nhà sớm một chút nhé.”
Tống Thư Hàng: “Được mà, cứ giao hết cho ta, Hoàng Sơn tiền bối yên tâm đi.”
Đậu Đậu ở trước máy vi tính nhìn đoạn chat này, không hiểu sao lại thấy nhói tim một hồi.
Còn nhớ năm đó… sau khi nó bỏ nhà ra đi, rồi gặp Tống Thư Hàng lần đầu, Hoàng Sơn cũng nhờ Tống Thư Hàng chăm sóc với coi chừng nó.
Lúc ấy Đậu Đậu trả lời đầy vẻ khinh thường – Chỉ bằng tên gà mờ này thì làm sao có thể trông chừng ta?
Không ngờ nghiệp quật nhanh tới vậy.
Hiện tại Tống Thư Hàng đã có thể vỗ ngực đáp lời Hoàng Sơn đại ngốc – cứ giao hết cho ta, xin Hoàng Sơn tiền bối cứ yên tâm.
Trong lòng Đậu Đậu cứ nhoi nhói, nặng trình trịch.
Hay là cứ tuyệt giao với Tống Thư Hàng chứ nhỉ.
Hiện tại dù tên này đứng im đó không nói hay làm gì, thì Đậu Đậu cũng cảm thấy hắn đang giễu cợt mình.


Dưới lầu, Tống Thư Hàng vươn tay đón lấy Cửu Tu Phượng Hoàng Đao, Đao Cổ Vô Hình và bảo đao Bá Toái.
Xem như thù lao, Tống Thư Hàng thi triển một phát ‘Dưỡng Đao thuật’ cho mỗi thanh đao.
Sau đó, Thiên Nhân trên bảo đao Bá Toái bị Tống Thư Hàng đưa vào thế giới hạch tâm.
Lúc Đậu Đậu xuống lầu thì thấy Cửu Tu Phượng Hoàng Đao lượn quanh người Tống Thư Hàng đầy hân hoan, thân hình Đao Cổ Vô Hình như ẩn như hiện, có vẻ vui sướng vô cùng.
Bảo đao Bá Toái không có đao linh, nó chỉ bình tĩnh lơ lửng bên cạnh Tống Thư Hàng, trông khá là trầm mặc.
“Đao của ngươi phê cần à?” Đậu Đậu nói.
Tống Thư Hàng mỉm cười: “Đây là Dưỡng Đao thuật xuất phát từ tay một vị siêu cấp tiền bối, sau khi học được thì có thể khiến đao và chủ nhân càng thân mật hơn, đồng thời còn có thể tiến hành cường hóa thanh đao, cuối cùng sẽ có một ngày bồi dưỡng ra được một thanh thần đao.”
“Ta chỉ nghe Dưỡng Kiếm thuật thôi.” Đậu Đậu nói: “Hơn nữa, theo ta được biết thì Dưỡng Kiếm thuật cũng không thể khiến đao vui vẻ như phê cần giống bộ công pháp này của ngươi.”
Tống Thư Hàng sờ cằm: “Dưỡng Đao thuật hẳn là được cải tiến từ Dưỡng Kiếm thuật. Nói thật, chuyện này lý ra ta nên hỏi Tô Thị A Thất tiền bối mới đúng.”
Lần trước lúc nhập mộng, hắn vẫn luôn nghĩ có thể học được tuyệt chiêu Thiên Đao Táng Tinh Hải từ vị Tô Hiển nghi là Tô Thị A Thất tiền bối kia không. Nhưng lại xoắn xuýt vấn đề lỡ như sau khi học được Thiên Đao Táng Tinh Hải thì hắn có thể dùng hay không. Nếu không phải người Tô gia mà sử dụng đao ấy, nói không chừng sẽ bị Tô thị đuổi giết ấy chứ!!?
Nhưng về sau, hắn căn bản không có cơ hội tiếp xúc với Thiên Đao Táng Tinh Hải, nhưng lại học được Tam Thiên Đao Kinh và Dưỡng Đao thuật.
Hiện tại Dưỡng Đao thuật của hắn cứ như quen thói lỡ tay vậy, dùng đặc biệt lưu loát.
Phải nghĩ cách xác nhận xem tên của Tô Thị A Thất tiền bối có phải là ‘Tô Hiển’ hay không mới được.
“Hỏi A Thất chuyện gì chứ?” Đậu Đậu hỏi.
Tống Thư Hàng: “Ừm, ta đang nghĩ tên thật của A Thất tiền bối là gì?”
“Không biết.” Đậu Đậu nói: “Sau khi mọi người được thêm vào nhóm thì đều gọi nhau bằng đạo hiệu cả, ai còn dùng tên thật chứ? Trừ khi giống như ngươi lúc trước vậy, ngay cả một đạo hiệu cũng không có, vì vậy tất cả mọi người gọi ngươi bằng tên thật. Về phần sau này… đạo hiệu của ngươi nhiều quá, mọi người cảm thấy gọi đạo hiệu của ngươi rất phiền phức, vậy nên cũng gọi ngươi bằng tên thật theo thói quen.”
Tống Thư Hàng: “…”
Đạo hiệu của ta nhiều vậy đúng là có lỗi với mọi người.
“Hơn nữa, trừ khi là người vô cùng thân thiết, bằng không các tu sĩ thường không thích nói cho người khác biết tên thật. Dù sao thì cũng có mấy thứ như ‘vu thuật’ hay ‘nguyền rùa’ tồn tại. Về sau lúc ngươi giao lưu với những người khác trong tu chân giới thì tốt nhất cũng chỉ nói đạo hiệu, để phòng ngừa ngộ nhỡ.” Đậu Đậu tiếp tục nói.
Tống Thư Hàng lặng lẽ gật đầu.
“Còn nữa… Thiên Hà Tô thị tương đối kỳ quái. Trong gia tộc bọn họ, sau khi nhân vật thiên tài chân chính kế thừa đạo hiệu ‘chữ số’ thì sẽ vứt bỏ tên thật. Việc vứt bỏ này hình như là một nghi thức ấy. Vì vậy, dù ngươi hỏi Tô Thị A Thất tên thật thật của hắn là gì, e là bản thân hắn cũng không biết đâu.” Đậu Đậu lại bổ sung.
Tống Thư Hàng tiếp tục lặng lẽ gật đầu: “Đậu Đậu ngươi biết nhiều thật đấy.”
Nói cách khác, A Thập Lục cũng không có tên thật? Quy tắc của Thiên Hà Tô thị thật đúng là kỳ quái.
“Đương nhiên rồi.” Đậu Đậu ngẩng đầu ưỡn ngực: “Đừng lãng phí thời gian nữa, chúng ta đi thôi. À mà đi thế nào đây?”
“Lái thuyền tiên qua đó nhé?” Tống Thư Hàng đề nghị.
“Không lái nữa đâu, hôm qua đã lái thuyền tiên cơ giáp của ngươi cả ngày rồi, ta đang mệt rã ra đây này.” Đậu Đậu quơ móng vuốt nói.
Tống Thư Hàng: “Vậy cũng chỉ có ngự đao phi hành thôi, hay là cưỡi chiến xa Hà Long Thần Hành của ta?”
“Duyệt, chiến xa Hà Long Thần Hành của ngươi được đấy, trước kia ta đã muốn lái nó một lần rồi rồi.” Đậu Đậu hưng phấn nói.


Một lát sau.
Chiến xa Hà Long Thần Hành bay giữa bầu trời, hà long vàng óng ánh kéo chiến xa, chạy băng băng trên không trung.
Đậu Đậu ngồi giống như con người, đôi vuốt của nó vung dây cương, vui vẻ hét to: “Tôm tích Let’s go!”
“Nó không phải tôm tích, là hà long.” Tống Thư Hàng ngồi xổm trong chiến xa, trên đầu gối hắn đặt Cửu Tu Phượng Hoàng Đao và Xích Tiêu Kiếm.
Cửu Tu Phượng Hoàng Đao không ngừng gửi đi tin tức ‘muốn thêm một phát Dưỡng Đao thuật’ cho Tống Thư Hàng, nó tạm thời không muốn quay về.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối thì chỉ đơn giản là muốn ở lại bên ngoài hóng mát một chút mà thôi, chỉ cần mỹ nhân rắn công đức không nuốt nó vào thì nó sẽ không muốn về.
“Không phải đều là tôm à, như nhau cả.” Trông Đậu Đậu có vẻ rất high.
“Một cái là tôm, một cái là rồng.” Tống Thư Hàng bất bình giùm pháp khí bản mệnh của mình, tôm rồng không phải tôm hùm, hai cái này khác loài.
“Đừng để ý mấy chi tiết vụn vặt như thế, làm chó chỉ cần sống vui vẻ là được rồi.” Đậu Đậu nói.
Tống Thư Hàng: “…”
Chiến xa Hà Long Thần Hành nhanh chóng đến thành phố H.
Một món pháp khí bản mệnh khác của Tống Thư Hàng là song đao Ô Tặc Bạo Quân đang lơ lửng trong hư không.
Sau khi đến khu vực độ kiếp, Tống Thư Hàng thu song đao Ô Tặc Bạo Quân lại, thưởng cho chúng nó một phát Dưỡng Đao thuật rồi thu chúng nó về trong cơ thể.
Chiến xa Hà Long Thần Hành cũng trở về.
Tống Thư Hàng dẫn theo Đậu Đậu, ngồi lơ lửng ở nơi cao trong hư không một cách vững vàng. Ở vị trí này, đạo hữu độ kiếp sẽ không chú ý tới hắn, Đậu Đậu cũng sẽ không bị khí tức thiên kiếp dẫn dắt.
Khoảng cách này sẽ không ảnh hưởng đến vị đạo hữu độ kiếp kia. Chuyện như độ kiếp thì vẫn không nên bị ngoại giới quấy nhiễu là hơn.
Dưới tiền đề không biết rõ vị đạo hữu đang độ kiếp là ai, mọi cử động của Tống Thư Hàng đều mang theo thiện chí.
Đậu Đậu thu nhỏ lại, ngồi xổm trên vai Tống Thư Hàng.
Hai người nhìn thấy sấm sét thiên kiếp đánh xuống, nhìn thấy trong đại trận độ kiếp bên dưới có sáu hư ảnh hình cột xoắn tới, ngăn cản từng đợt thiên kiếp.
Trên mặt đất có ‘kiếp hỏa’ bùng lên, trong đại trận độ kiếp có hơi nước tưới đều, làm kiếp hỏa lắng xuống.
Trong thiên kiếp ngũ phẩm lại có ‘thủy kiếp’ kịch độc rơi xuống, sáu cây cột tượng thần chống lên, biến ra một chiếc túi hút toàn bộ thủy kiếp kịch độc vào đó.
Binh tới tướng đỡ, nước tới đất chặn, đâu lại vào đấy.
“Tên này đúng là không tệ, hơn nữa đại trận độ kiếp của hắn rất ổn. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, mấy đợt thiên kiếp sắp tới cũng không làm khó được hắn.” Đậu Đậu nói.
“Đây mới là tư thế độ kiếp đúng đắn.” Tống Thư Hàng cảm thán trong lòng.
Tu sĩ chân chính thì phải độ kiếp như thế này mới đúng.
Bố trí trận pháp độ kiếp khổng lồ, tìm linh địa, thiết lập đủ loại pháp khí, sau đó là đối kháng thiên kiếp đâu ra đấy.
Mấy lần trước hắn đều không hề chuẩn bị gì, độ kiếp chỉ có thể đánh nhau chính diện với thiên kiếp, ném vào trong sách giáo khoa tu chân giới thì đều là tài liệu mặt trái cả thôi.
“Có điều hiện giờ thiên kiếp đã biến dị. Kế tiếp có thể sẽ xuất hiện thiên kiếp hiện đại hóa, không biết hắn có thể ngăn cản hay không.” Đậu Đậu lên tiếng.
Đậu Đậu quan sát rất nghiêm túc, dù sao không bao lâu nữa nó cũng sẽ độ thiên kiếp ngũ phẩm, bây giờ nó nhập mình vào trong nhân vật ‘tu sĩ độ kiếp’ kia, tiến hành suy tư, thôi diễn độ kiếp.
Trong lúc nói chuyện, thiên kiếp đã biến đổi hình thái, tiến vào hình thức thiên kiếp hiện đại hóa.
Trong hư không, thiên kiếp ngưng tụ thành hình thái ‘Barrett M82A1*’, hơn nữa lại là phiên bản phóng đại gấp mười lần.
Tống Thư Hàng: “Thiên kiếp chính là có thể muốn làm gì thì làm…”
Ầm!
Thiên kiếp khai hỏa.
Con đê ngàn dặm bị hủy bởi một tổ kiến, phòng ngự hình thành từ sáu cây cột của tu sĩ độ kiếp bên dưới bị đánh bại một mạch.
Ngay cả toàn bộ ảo trận bao vây màn độ kiếp này cũng bị phá vỡ trong thời gian ngắn.
Có điều, vị tu sĩ độ kiếp kia còn rất nhiều đường xoay xở.
Lúc phòng ngự từ sáu cây cột bị phá, bên cạnh hắn lại hiện lên một bức tường chắn bằng xương trắng, đỡ được công kích của thiên kiếp.
Đồng thời, phòng ngự tạo thành từ sáu cây cột và ảo trận lại mượn lực lượng linh thạch, tà khí chôn dưới ‘trận pháp độ kiếp’ mà được sửa chữa nhanh chóng.
“Yo!” Trên bầu trời, mắt của Tống Thư Hàng và Đậu Đậu đồng loạt sáng ngời.
“Đây không phải An Tri Ma Quân lúc đó dẫn ta làm màu dẫn ta bay ư!”
“Đây không phải cái tên lúc đó đã đột nhiên tông mạnh vào ta, bị ta đuổi theo cắn nửa ngày ư!”
*Súng bắn tỉa của quân đội Hoa Kỳ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận