Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1827: Đây là đồ ăn của ta mà

Chương 1827: Đây là đồ ăn của ta mà
Vì sao Bá Tống Huyền Thánh lại sáng tạo ra trận pháp độ kiếp riêng cho nó?
Bá Tống Huyền Thánh mới gặp mặt nó lần đầu tiên mà?
Hay là… Bá Tống Huyền Thánh đã điều tra về nó trước đó rồi?
Trước đó Xích Tiêu Kiếm tiền bối đã nhắc nhở Tô Không Vân rằng tấm lòng phải rộng lớn hơn, tư duy phải khoáng đạt hơn. Vậy là Tô Không Vân bắt đầu thả hồn theo gió… giả thiết Bá Tống tiền bối đã từng âm thầm điều tra nó, vậy những kì ngộ lạ thường mà nó gặp liên tục trong mấy ngày trước có phải là tác phẩm của Bá Tống tiền bối hay không?
Còn mục đích của việc này… còn phải hỏi sao? Há há há.
Tô Không Vân càng nghĩ càng thấy có khả năng.
Nếu như hết thảy những chuyện này thực sự là tác phẩm của Bá Tống tiền bối thì nó hoàn toàn không ghét, thậm chí nó còn hi vọng tác phẩm của Bá Tống tiền bối hoành tráng hơn nữa kia.
Có một vị tiền bối âm thầm tạo ra đủ loại kì ngộ và trận pháp độ kiếp riêng cho ngươi, lại không có ác ý gì, quả là tốt đến không thể tốt hơn.
“Đừng có suy nghĩ lung tung, tập trung vào bố trí trận pháp độ kiếp đi.” Tô Thị A Thập Lục lên tiếng.
Tô Không Vân cười hì hì, giơ ngón cái lên với Tô Thị A Thập Lục.
Tô Thị A Thập Lục chẳng hiểu mô tê gì.
Tống Thư Hàng khoang tay trước ngực nhìn Tô Không Vân bày trận, đồng thời khuếch tán thần thức bao phủ đảo nhỏ và khu vực xung quanh nó, để tránh có tu sĩ lơ mơ nào đột nhiên chạy tới rồi bị cuốn vào thiên kiếp của Tô Không Vân.
Mặt khác, trận đồ trận pháp độ kiếp nhị phẩm tấn thăng tam phẩm của Tô Không Vân hoàn toàn có thể nói là “sáng tạo riêng” theo một ý nghĩa nào đó.
Trong tay Tống Thư Hàng có một trận đồ độ thiên kiếp nhị phẩm tấn thăng tam phẩm khá cao cấp, đến từ món “thiên kiếp kho tàu” ở thực nhân sinh “Thịnh Yến Thiên Kiếp” trong truyền thừa của Hà Chỉ Ma Đế.
Tấm trận đồ này do Hà Chỉ Ma Đế tỉ mỉ phối trí ra, thích hợp cho các hệ thống tu luyện Đạo, Nho, Phật, Ma, Yêu độ thiên kiếp nhị phẩm tấn thăng tam phẩm.
Tuy trận đồ này vẫn kém trận pháp “chế tạo riêng” thực thụ một chút, song, vì là một trận đồ độ kiếp vạn năng, nên khi vẽ nó thì dù là người tu luyện của chủng tộc nào, hệ thống nào cũng sẽ có ảo giác rằng “A, trận pháp này thật thích hợp với ta’.
Trận pháp vạn năng cũng giống như máu nhóm O, thích hợp với đại đa số người tu luyện.
Tống Thư Hàng không vẽ nguyên xi trận đồ độ kiếp cho Tô Không Vân. Đầu năm nay đại gia thiên kiếp tiến hóa từng giờ từng phút, nếu sử dụng y nguyên trận đồ độ kiếp của Hà Chỉ Ma Đế mà không phát triển thêm, không sửa chữa gì thì sẽ bị thiên kiếp đại lão treo lên đánh.
Cho nên Tống Thư Hàng đã giao số liệu về Tô Không Vân cho Quy tiền bối trong thế giới hạch tâm trước, mời Quy tiền bối ra tay, tiến hành sửa chữ trận đồ độ kiếp của Hà Chỉ Ma Đế cho thích hợp với Tô Không Vân trong thời gian ngắn.
Trên người Tống Thư Hàng nuôi nhiều tiền bối đại lão như thế, đôi khi bọn họ sẽ không phản đối một số chuyện nhỏ nhặt kiểu này. Đối với Kiếp Tiên chính hiệu như Quy tiền bối thì việc sửa chữa một trận pháp độ kiếp nhị phẩm tấn thăng tam phẩm chẳng phải là nhẹ nhõm lắm sao? Dù sao nó cũng chỉ là một trận pháp nhị phẩm tấn thăng tam phẩm cỏn con thôi mà.
Sau khi Quy tiền bối sửa chữa xong xuôi, Tống Thư Hàng mới vẽ trận đồ độ kiếp mới ra cho Tô Không Vân. Tuy ta không có năng lực vẽ ra trận pháp thiên kiếp, nhưng tiền bối trên người ta thì rành lắm!

Tô Không Vân nhanh chóng bố trí xong trận pháp độ kiếp.
Tống Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục kiểm tra trận pháp của nó một lần, xác định không có vấn đề gì.
“Bá Tống tiền bối, ta bắt đầu đây!” Tô Không Vân nói xong, lấy linh thạch ra, vùi xuống trận pháp độ kiếp để kích hoạt nó lên.
Tống Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục ngự đao phi hành, rời xa khu vực độ kiếp của Tô Không Vân.
Tô Không Vân hít sâu một hơi, chân khí ở từng tiểu đan điền trong thể nội hòa thành một đường, rót vào tiểu đan điền thứ bảy - Long Giác đan điền. Chân khí phun ra từ Long Giác đan điền, nối liền thiên địa, bắt đầu dẫn thiên kiếp xuống.
Sau đó nó luồn tay vào ngực lấy ra một chiếc kiếm hoàn, rót chân khí vào, kiếm hoàn hóa thành tơ kiếm, rồi thành bảo kiếm trong tay nó.
“Ồ? Không Vân không dùng đao à?” Tống Thư Hàng tò mò hỏi.
Tô Thị A Thập Lục: “Trước kia nó từng muốn luyện đao với Tô Thị A Thất, nhưng không có thiên phú về đao pháp, mà thiên phú kiếm thuật lại không tồi. Thế là sau này nó học kiếm pháp cha truyền con nối của Thiên Hà Tô thị.”
Tống Thư Hàng đắng hết cả mề. Đổi với ta đi. Mau đổi thiên phú với ta đi. Hai chúng ta mà đổi thiên phú cho nhau thì sẽ vui vẻ biết mấy.
Song ý nghĩ này cũng chỉ lóe lên một cái rồi thôi.
Nói thật là… chẳng biết từ khi nào, Tống Thư Hàng đã không còn cố chấp với thiên phú kiếm thuật như trước nữa.
Kì thực, đao pháp hay kiếm pháp đều như nhau cả thôi.
Quan trọng là phải xem khí chất.
Ví dụ như Bạch tiền bối, dù ngài ấy có dùng một cái búa cán dài thì vẫn đẹp trai ngời ngời.
Chỉ cần có khí chất thì dùng đao cũng vẫn ngầu bá cháy!

Trong hư không.
Kiếp vân bắt đầu ngưng tụ.
[Tới rồi, tới rồi.] Tống Thư Hàng nhìn thiên kiếp nhị phẩm tấn thăng tam phẩm mà cõi lòng ngứa ngáy không thôi. Đây là nguyên liệu nấu ăn của hắn đó!
Nhưng người độ kiếp là em trai của Tô Thị A Thập Lục, cũng là người một nhà như Sở Sở vậy.
Cho nên Tống Thư Hàng sẽ không ra tay quấy nhiễu quá trình độ kiếp của nó để tránh xảy ra rủi ro ngoài ý muốn.
Thiên kiếp nhị phẩm tấn thăng tam phẩm thì có sức quyến rũ thật đấy, nhưng nên đợi đến khi bắt được Thiên Nhân thích hợp, hoặc là tu sĩ của thế lực đối địch rồi lại nếm thử sau.
Phải nhẫn nại thì mới có thể thưởng thức được món ăn ngon và quả cây chín ngọt.
Ở bên dưới.
Chân khí phun trào trên thân Tô Không Vân dẫn dắt linh lực, một lượng lớn linh khí đổ về phía nó. Nơi nó đang đứng, cỏ cây sinh trưởng, trăm hoa đua nở.
Nương vào trận pháp độ kiếp, nó nâng tinh, khí, thần của mình lên tới hạn, trên pháp y mà nó khoác, vô số phù văn phòng ngự sáng ngời lên.
“Đến rồi!” Tô Thị A Thập Lục nói khẽ.
Đùng!
Trong hư không có tiếng sấm nổ vang.
Lôi điện vàng kim phóng ra khỏi kiếp vân, bổ xuống chỗ Tô Không Vân.
Uy lực của đạo thiên lôi này không lớn, nó chỉ là lời nhắc nhở của thiên kiếp với tu sĩ rằng quá trình độ kiếp đã bắt đầu.
Đạo thiên lôi này thậm chí còn chưa đạt tới cấp bậc của thiên kiếp nhị phẩm tấn thăng tam phẩm, cùng lắm uy lực của nó chỉ tầm kì đầu nhị phẩm mà thôi.
Tô Không Vân vung tay một cái, kiếm khí chém ra.
Trong đạo kiếm khí này đã bắt đầu có kiếm thế ngưng tụ… đây lại là một đệ tử cấp bậc thiên tài. Chỉ cần cho nó thời gian tôi luyện thì nó có thể ngưng tụ ra kiếm ý của riêng mình.
Kiếm khí được trận pháp độ kiếp cường hóa, đón đầu luồng thiên lôi vàng kim.
Oành! Thiên lôi nổ tung.
Một lát sau.
Đợt thiên kiếp thứ hai chính thức giáng xuống.
Oành!!! Ba đợt kiếp lôi liên tiếp từ không trung giáng xuống, đều có cấp bậc nhị phẩm đỉnh phong, mỗi đạo đều tương đương với một đòn toàn lực của tu sĩ nhị phẩm đỉnh phong.
Tô Không Vân dốc hết sức lực điều động uy lực của trận pháp độ kiếp, kiếm quang bay múa, tạo thành một mai rùa lớn chụp lên khoảng không trên đầu nó.
“Hả?” Tô Không Vân nghệt mặt ra.
Vì sao kiếm ý của ta lại biến thành một cái mai rùa?
Là bởi đại trận độ kiếp ư?
Sau khi ba lượt kiếp lôi rơi xuống mai rùa thì bị bắn ngược ra ngoài, phóng thẳng về phía Tống Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục.
Đồng thời, kiếp vân trên bầu trời lại bắt đầu tụ lực. Thiên kiếp bị đẩy lùi, ngầm thừa nhận đã bị Tô Không Vân đỡ được. Màn “kích điện” đầu tiên kết thúc, đượt “kích điện” tiếp theo chuẩn bị bắt đầu.
Đối mặt với lôi kiếp đang phóng về phía mình, Tống Thư Hàng vô thức định đưa tay bắt nó.
[Đáng tiếc lôi kiếp này không phải dạng dài mảnh, chẳng lẽ phải nặn nó thành sợi à?” trong lòng hắn đột nhiên nảy ra suy nghĩ đó.
[Không đúng, nếu mình đưa tay bắt lấy thiên kiếp thì chẳng phải sẽ bị cuốn vào thiên kiếp của Tô Không Vân hay sao?]
Không thể bắt!
Tống Thư Hàng kéo Tô Thị A Thập Lục vội vàng tránh ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận