Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3112: Đây chính là quật cường cuối cùng của quy tắc Thiên Đạo ư?

Chương 3112: Đây chính là quật cường cuối cùng của quy tắc Thiên Đạo ư?
Đúng vậy, nhanh quá rồi!
Bá Tống và tên phá đám đẹp mã kia là hai người cùng chứng đạo… Theo lý thuyết thì thời gian chứng đạo phải dài hơn mới đúng.
Nhưng không!
Dù là Thiên Đạo bình thường bắt đầu chứng đạo, sau đó trình tự chứng đạo chạy xong đều cần một thời gian nhất định.
Lúc trước cự lão Thiên Đạo thứ tư màu đen từng chịu thiệt ở chỗ này. Sau khi trải qua hơn phân nửa “quá trình chứng đạo” dài dằng dặc, tên phá đám đẹp mã kia đột nhiên không làm nữa, sau đó truyền “vị trí Thiên Đạo” cho Công Đức Đạo Nhân.
Nhưng bây giờ, hai tên Bá Tống và phá đám đẹp mã cùng nhau chứng đạo, chẳng những không kéo dài thời gian trong “quá trình chứng đạo”, ngược lại còn nén thời gian chứng đạo xuống một khoảng dài.
Từ đầu tới cuối, gần như chỉ dùng khoảng một phần ba thời gian “quá trình chứng đạo” của Thiên Đạo bình thường!
Lúc này đây, Cự lão Thiên Đạo thứ tư màu đen như cảm giác được ác ý sâu đậm của thế giới này với nó.
Ánh mắt nó không cam lòng rơi trên người Bá Tống và tên phá đám đẹp mã đã “hoàn thành quá trình chứng đạo”.

Lúc này, thân thể Tống Thư Hàng thoát ra khỏi trạng thái “Luân Hồi ấn” kia.
Một bộ phận cát sỏi bất hủ bị tống đến lối đi luân hồi VIP của Thiên Đạo Thứ Năm Tiên Tử. Đáng tiếc, bởi vì trình tự chứng đạo của Tống Thư Hàng kết thúc sớm, kỹ năng “siêu độ tuần hoàn VIP” bị đánh gãy, cho nên có một chút cát sỏi bất hủ của mặt trời màu đen còn rơi rớt lại thế gian.
Sau khi bị lôi ra khỏi Luân Hồi ấn, Tống Thư Hàng chuyển Tô Thị A Thập Lục đến thế giới hạch tâm trước tiên, tránh cho bị kẻ địch nhắm vào.
Còn có vật trang sức trên người hắn, cùng với các vị “vật trang sức tiền bối” trước đó đã chuyển qua người Bạch tiền bối, cũng chuyển cả vào thế giới hạch tâm.
Tiếp đó chính là quá trình tiến vào “hạch tâm quy tắc Thiên Đạo”, hắn đã không cách nào mang theo nhóm vật trang sức trên người.
Ngay cả pháp khí bản mệnh, vào giai đoạn này cũng chỉ có thể giữ trong đan điền.
Lưu Tinh kiếm của Bạch tiền bối cũng bị thu vào không gian đan điền.
Bước kế tiếp, Tống Thư Hàng và Bạch tiền bối bắt đầu phi thăng.
Một màn này được chiếu hình đến Chư Thiên Vạn Giới.
Để tất cả người tu luyện vạn giới + Cửu U biết Thiên Đạo mới đã ra đời!

Trong lòng Cự lão Thiên Đạo thứ tư màu đen không cam, nhưng đối phương đã hoàn thành “quá trình chứng đạo”, đã vào hình thức “sắp chấp chưởng Thiên Đạo”, không cách nào bị ngoại giới quấy nhiễu nữa.
Nó chỉ có thể nhìn Bá Tống chằm chằm, vô phương ngăn cản.
Sau khi nhìn Bá Tống chằm chằm một lát… đại não mệt lừ bị cơn buồn ngủ chiếm cứ kia của nó chợt lóe linh quang.
Nó đã đoán được nguyên nhân chủ yếu vì sao Bá Tống và tên phá đám đẹp mã lại nhanh như vậy.
Là do trạng thái “á bất hủ” quỷ dị trên người Bá Tống, toàn thân trên dưới tràn đầy tin tức cấp Thiên Đạo.
Bởi vì toàn thân đã tiến vào á bất hủ hóa từ sớm, nói cách khác kỳ thực lúc hắn ở khâu Trường Sinh Giả đã đi xong hơn phân nửa thời gian mà “quá trình chứng Thiên Đạo” cần.
Cho nên, thời gian chứng đạo của hắn mới ngắn như thế.
Mà tên phá đám đẹp mã bên cạnh thì càng không cần phải nói, toàn thân tên này đều là hố.
Nhìn tứ ký ức của cự lão Thiên Đạo thứ tư màu đen, đây đã là lần thứ ba tên phá đám đẹp mã này tiến hành khâu “chứng đạo”.
Dù tốc độ chứng đạo của tên này có nhanh hơn gấp đôi, cự lão màu đen cũng không bất ngờ chút nào.
[Nhưng còn may…] Điều duy nhất làm cự lão màu đen vui mừng là Bá Tống còn chưa hoàn toàn phá giải Bá Chiếm bí pháp của nó, hiệu quả của Bá Chiếm bí pháp còn đọng trong cơ thể hắn.
Mặc dù hiệu quả sẽ kém chút, nhưng năng lượng bí pháp vẫn còn đó.
Chỉ cần bí pháp có hiệu lực là có thể tranh thủ thời gian cho nó.
Ngay lúc nó nghĩ vậy, lại thấy Bá Tống trong phi thăng có thao tác mới, hắn bắt đầu bấm ra hai phù văn.
Mặc dù chỉ là hai phù văn đơn giản, nhưng pháp thuật tạo thành lại khiến cự lão màu đen cảm thấy vô cùng quen thuộc.
Là Bá Chiếm bí pháp!
Trong đại não bị cơn buồn ngủ lấp đầy kia của cự lão màu đen đánh ra một dấu chấm hỏi cực bự.
Nó không hoa mắt, không nhìn nhầm… là Bá Chiếm bí pháp của nó!
Hơn nữa còn là bản cải tiến đơn giản hóa!
Vì sao Bá Tống biết Bá Chiếm bí pháp của nó?
Rốt cuộc Bá Chiếm bí pháp của ta bị lộ từ khi nào?
Cẩn thận ngẫm lại… từ đầu đến cuối, dường như Bá Tống có phòng bị với Bá Chiếm bí pháp của nó.
Hơn nữa còn có thể “nghịch chuyển” hiệu quả Bá Chiếm bí pháp của nó.
Hiển nhiên ngay từ lúc bắt đầu đã biết sự tồn tại của nó, vả lại còn phòng bị nó.
[Mỗi lần khi ta thi triển “Bá Chiếm bí pháp” thì căn bản không bị ai phát hiện ra cả, trong các đời Thiên Đạo, không một ai phát hiện ra Bá Chiếm bí pháp của ta.]
[Mà trước kia ta và Bá Tống cũng chưa từng tiếp túc… Đợi đã, Thánh Nhân Nho Gia chuyển thế?]
Chẳng lẽ tên này thật sự là Thánh Nhân Nho Gia?
Là thủ phạm khiến nó đau khổ thao thức hàng vạn năm, cuối cùng khiến nó ngủ không đủ giấc trong cuộc chiến Thiên Đạo lần trước?
Nếu quả thật như vậy, có lẽ thật sự có thể nói rõ được.
Nhưng mà, lúc này Bá Tống đột nhiên thi triển Bá Chiếm bí pháp là muốn làm gì?
Hắn muốn sử dụng với ai?
Không phải muốn thi triển với ta đó chứ?
Trong lòng Cự lão Thiên Đạo thứ tư màu đen hoảng hốt.
Lúc này, Bá Tống duỗi tay điểm một cái… Đối tượng thi pháp thế mà lại là tên phá đám đẹp mã kia!
[? ? ?]
Đại não cự lão màu đen có chút lờ mờ, bất kể nghĩ như thế nào nó cũng không ngờ đến khả năng này.
Bá Tống thế mà lại dùng ngàn vạn năm công lực “Bá Chiếm bí pháp” trên người tên phá đám đẹp mã cùng chứng đạo với hắn ư?
Đây là thao tác lạ lùng gì vậy? Thật khiến người ta rụng tóc.
Mà tên phá đám đẹp mã ở đối diện cũng không phản kháng, tiếp thu toàn bộ hiệu quả của Bá Chiếm bí pháp.
Nhưng đồng thời, trong cơ thể hắn cũng vận chuyển “Bá Chiếm bí pháp nghịch chuyển” kia.
Nháy mắt sau.
Tên phá đám đẹp mã làm ngược lại, thi triển Bá Chiếm bí pháp với Bá Tống một lần.
Có điều, năng lượng Bá Chiếm bí pháp trong cơ thể hắn chỉ tiêu hao một nửa, một nửa còn lại vẫn lưu lại trên người hắn.
Kể từ đó, nhờ liên hệ của Bá Chiếm bí pháp, “liên hệ” giữa Bá Tống và tên phá đám đẹp mã kia càng thêm vững chắc, không thể phá vỡ.
Mặc dù hai người vẫn là “cá thể khác biệt”, nhưng lại thông qua đủ loại thủ đoạn ràng buộc, biến thành “cùng một tồn tại” mua một tặng một.
[Đậu mè!] Cự lão màu đen rốt cuộc hiểu ra.
Sau khi hiểu ra, nó chỉ cảm thấy trái tim như bị ai đó đâm đao, khó chịu muốn chết.
Bá Chiếm bí pháp nó khổ sở nhẫn nhịn tích trữ ngàn vạn năm, cứ vậy bị hai tên này lợi dụng, khổ cực ngàn vặn năm, toàn bộ thành áo cưới cho người khác?
Các ngươi ngay chính diện NTR công lực Bá Chiếm bí pháp của ta, có từng nghĩ đến cảm nhận của ta hay không?
Ta chỉ là một công cụ hình người ư?
[Nhưng mà, còn chưa hoàn toàn kết thúc!]
[Các ngươi muốn chứng đạo còn phải qua được cửa ải cuối cùng.]
[Các ngươi là hai cá thể khác biệt, muốn đồng thời chứng đạo sẽ khác với tất cả các Thiên Đạo trong quá khứ.]
[Dù đi hết “trình tự chứng đạo”, nhưng vào thời điểm tiếp nhận “quyền hạn Thiên Đạo” “hóa thân bất hủ” cuối cùng, chỉ cần quy tắc Thiên Đạo cảm ứng được các ngươi là hai cá thể khác biệt, nhất định sẽ xảy ra bài xích.]
[Không vượt qua một cửa cuối cùng thì không nhất định sẽ thành công!]
[Nói không chừng, hai người các ngươi đều phải thân tử đạo tiêu!]
Cự lão màu đen hung ác nhìn chằm chằm Bá Tống và tên phá đám đẹp mã đang phi thăng.
Trong thời gian ngắn ngủi này, nó cũng không có tâm tư tiếp tục gây sự.
Bá Tống và phá đám đẹp mã có thể vượt qua cửa ải cuối cùng hay không mới là điều mà nó và tất cả mọi người Chư Thiên Vạn Giới cần chú ý.
Hơn nữa. thân là người từng trải, thân đã từng là Thiên Đạo, còn là tồn tại nỗ lực tiến hành “siêu thoát”, nó có cái nhìn càng sâu hơn với hành vi “hai cá thể khác biệt đồng thời chứng đạo” của Bá Tống và phá đám đẹp mã.
[Sẽ không vọt đến siêu thoát đó chứ?] Sâu trong lòng cự lão màu đen dâng lên một ý tưởng như thế.
Bởi vì càng nghĩ, nó càng cảm giác được khả năng này.
Quyền hạn Thiên Đạo tựa như dây thừng, trói chặt các đời Thiên Đạo, khiến Thiên Đạo không cách nào siêu thoát, bị trói trong Chư Thiên Vạn Giới này, không cách nào triệt để vượt qua thời gian, không cách nào loại trừ chấp niệm nhân quả trong quá khứ.
Nhưng nếu như hai Thiên Đạo đồng thời online thì sao?
Có phải trong đó sẽ có một người có thể tiếp nhận tất cả dây thừng, sau đó để một Thiên Đạo khác hóa thành con chim tự do, vùng khỏi dây thừng và lồng giam?
Trong đầu cự lão màu đen không hiểu sao hiện lên hai hình ảnh.
Một là hình ảnh Bá Tống mỉm cười vươn tay phải ra, trên tay phải của hắn có tên phá đám đẹp mã mọc cánh sau lưng, như chim lại như bướm, đạt được đại tự do chân chính, giương cánh bay cao.
Một là hình ảnh tên phá đám đẹp mã đưa ra quyết định vào một khắc cuối cùng. Hắn hơi khom lưng, cởi bỏ dây thừng trên chân Bá Tống, lại buộc dây vào người mình, mở ra lồng giam, đưa Bá Tống rời đi.
[Chẳng lẽ ta sai rồi?]
[Chẳng lẽ đây mới là tư thế siêu thoát chính xác?]
Không, giờ nói vậy vẫn quá sớm!
Bá Tống và tên phá đám đẹp mã kia có thể chống qua được cửa ải cuối cùng hay không, không ai có thể nói chính xác được.
Sau khi cự lão màu đen suy nghĩ chốc lát thì cố chịu cơn uể oải, vẫy tay, gọi “cát sỏi bất hủ” còn sót lại của mình về!
“Bá Chiếm bí pháp bị đối phương lợi dụng, hơn nữa, bọn chúng đã có cảnh giác với Bá Chiếm bí pháp. Mặc dù Bá Chiếm bí pháp còn có rất nhiều chỗ hở có thể bị ta lợi dụng… Nhưng không thể ký thác quá nhiều hy vọng vào phương diện này.”
“Cho nên, điều ta có thể làm lúc này chính là đánh một trận cuối.”
“Nếu như các ngươi thật sự vọt về phía “siêu thoát”, vậy bèn so một lần, xem ai siêu thoát trước.”
Là các người siêu thoát trước ta một bước, hay là ta siêu thoát trước một bước.
Dưới tình huống không hoàn toàn bá chiếm Thiên Đạo, ảnh hưởng đến thao tác Thiên Đạo từ xa mà đi cưỡng ép tiến hành kế hoạch siêu thoát của bản thân, tính phiêu lưu rất lớn.
Nhưng cân nhắc đến việc đối phương có thể vọt tới “siêu thoát”, vậy nó không thể nào tiếp tục chờ đợi được.
Lỡ như đối phương siêu thoát, tiến vào thứ nguyên cao hơn, thời không đã không còn là “trói buộc” với đối phương, vậy trời biết đối phương có thể làm được đến trình độ gì?
Đó là một tầng thứ mà chưa từng có bất kỳ ai đạt được, cho dù trở lại quá khứ, nhằm vào nó của quá khứ thì cũng có một ít khả năng.
Có lẽ nó có “bất hủ” gia trì, đối phương không làm gì được nó. Nhưng nếu đối phương “siêu thoát”, vậy có nghĩa là nó không còn bất kỳ cơ hội nào.
Cho nên, dù tính phiêu lưu có lớn hơn nữa cũng không còn đường lui.
Từ đầu tới cuối, Bá Tống và tên phá đám đẹp mã của đời này đều không cho nó cơ hội lựa chọn.
Cũng may… chí ít hiện tại, trong tay nó có thân thể Bất hủ đạo nhân, có thể áp chế một vài mạo hiểm trong kế hoạch siêu thoát.
Nhưng mà, lúc sử dụng thân thể Bất hủ đạo nhân vẫn phải chú ý trạng thái của hắn một chút.
Bá Chiếm bí pháp bị phá giải, cho nên, không thể hoàn toàn tin tưởng vào trạng thái của Bất hủ đạo nhân. Lúc sử dụng hắn cần phải cẩn thận!
Sau khi cự lão màu đen hạ quyết tâm, nó đề lại một hạt cát sỏi bất hủ tiếp tục chứng kiến kết cục của Bá Tống và phá đám đẹp mã.
Đồng thời, nó dẫn theo Bất hủ đạo nhân, trực tiếp chạy đi, biến mất.
Tiếp đó là một trận thi đấu.
Bất kỳ giá nào, nó muốn khiến Chư Thiên Vạn Giới trở thành quá khứ, hơn nữa, nhất định phải trở thành quá khứ không cách nào nghịch chuyển.
Không thể giống như dĩ vãng, bị Bất hủ đạo nhân chém đứt nhân quả, nghịch chuyển dựng lại cả Chư Thiên Vạn Giới!
Tốt nhất có thể hoàn thành tất cả trước khi Bá Tống và phá đám đẹp mã siêu thoát.
Sau đó xem ai siêu thoát trước.

Tại nơi cuối cùng của phi thăng.
Tống Thư Hàng và Bạch tiền bối đứng sóng vai nhau.
Như suy đoán của cự lão màu đen, Tống Thư Hàng và Bạch tiền bối đang đối mặt với khảo nghiệm cuối cùng.
Dưới tình huống bình thường, Thiên Đạo chứng bất hủ, sau khi hoàn thành “trình tự chứng đạo” thì sẽ là quá trình tiến vào “hạch tâm quy tắc Thiên Đạo”, tiếp thu quyền hạn Thiên Đạo, rèn đúc thân thể bất hủ, là phân đoạn nằm thôi cũng hoàn thành được.
Nhưng Tống Thư Hàng và Bạch tiền bối thì khác, bọn họ là hai cá thể khác biệt đồng thời chứng đạo.
Từ cổ chí kim, chưa bao giờ có!
Quy tắc Thiên Đạo có thể sinh ra bài xích với hai cá thể.
“Việc có thể làm, chúng ta đều đã hoàn thành rồi.” Bạch tiền bối nhìn Tống Thư Hàng, nói.
Hai người đã thông qua “cắt chém nguyên thần” + “bí pháp thiên phú Thánh Nhân Nho Gia” + “Bá Chiếm bí pháp” để hoàn thành tất cả điều kiện tiên quyết giúp “hai cá thể khác biệt đồng thời chứng đạo”.
Điều có thể làm đều đã làm đến cực hạn!
“Ừm.” Tống Thư Hàng gật đầu.
Bước cuối cùng để xem liệu hắn và Bạch tiền bối có thể “siêu thoát” hay không sắp tới rồi.
Cố gắng lâu như vậy… chính là chờ một khắc này.
Nếu như thành công, như vậy chuyện quá khứ, chuyện tương lai, bất kể là ân oán tình thù, chấp niệm không cam, đều mượn tay hắn hoặc Bạch tiền bối giải quyết.
Nếu như thất bại… vậy giữa hắn và Bạch tiền bối, ít nhất cũng phải có một người chứng đạo bất hủ.
Sau đó trấn áp chặt chẽ mặt trời màu đen và Cự lão Thiên Đạo thứ tư màu đen nấp phía sau màn, không cho nó gây sự trong luân hồi của Thiên Đạo đời thứ chín!
Nhưng mà…
“Chúng ta sẽ không thất bại.” Tống Thư Hàng khẳng định, cũng không cho phép thất bại.
Sau khi thành công, bước kế tiếp, siêu thoát!
“Thời gian trôi qua rất nhanh, lại như rất chậm.” Bạch tiền bối không áp chế sức hấp dẫn đáng sợ kia của bản thân nữa.
Lúc này đây, hắn hoàn toàn buông lỏng.
Loại cảm giác cả trời đất như biến thành màu trắng đen, duy chỉ có Bạch tiền bối là rực rỡ màu sắc lại phủ xuống lần nữa.
Có điều lần này… Tống Thư Hàng cũng không biến thành màu trắng đen.
Bởi vì hắn của hiện tại đã trưởng thành đến trình độ đủ để sóng vai với Bạch tiền bối.
“Chuẩn bị xong chưa?” Bạch tiền bối hỏi.
“Đã chuẩn bị xong từ lâu.” Tống Thư Hàng trả lời.
“Ầm ~~”
Trong cảm ứng của Tống Thư Hàng và Bạch tiền bối, thế giới phát sinh chấn động.
Một thứ nguyên mà chỉ Thiên Đạo mới có thể đặt chân mở cửa ra trước mặt bọn họ.
Mà nơi sâu trong chiều không gian Thiên Đạo này lại có cánh cửa áo bí hạch tâm của quy tắc Thiên Đạo cũng đang từ từ mở ra!
Phân đoạn này, Tống Thư Hàng từng cảm thụ một lần nhờ Đạo Tử tiền bối.
Nhưng phân đoạn trong nhập mộng lần đó tựa như ngắm hoa trong màn sương, rất mơ hồ.
Lần này, hắn và Bạch tiền bối tự mình trải qua quá trình này!
Hai người đồng thời bước về trước một bước. Khoảng cách của một bước này không chênh lệch chút nào, đồng thời bước ra, lại đồng thời hạ xuống đất.
Quả thực tựa như một cá thể.
Ngay sau đó, Tống Thư Hàng cảm thấy bản thân “đã vượt qua một chiều không gian”.
Đây là chênh lệch chiều không gian cực lớn giữa Thiên Đạo và phàm tục.
Thiên Đạo và tồn tại dưới Thiên Đạo nằm trong hai tầng thứ khác biệt.
Tống Thư Hàng và Bạch tiền bối bước ra bước thứ hai, toàn thân tiến vào trong “chiều không gian Thiên Đạo”.
Lúc thân thể hai người hoàn toàn tiến vào… quả nhiên “bài xích” trong dự liệu vẫn sinh ra.
Một đời Thiên Đạo một bất hủ.
Hai cá thể khác biệt đồng thời tiến vào, đồng thời chứng đạo, chắc chắn sẽ dẫn tới bài xích.
Loại bài xích này hoàn toàn khác biệt với trong tưởng tượng của Tống Thư Hàng.
Quá yếu ớt, quá bất lực!
Loại lực lượng bài xích kia tác dụng trên thân thể á bất hủ của Tống Thư Hàng tựa như một đứa bé thi triển lực lượng bú sữa mẹ, muốn đẩy một gã đàn ông cường tráng thành niên.
Đây chính là quật cường sau cùng của quy tắc Thiên Đạo ư?
Bạn cần đăng nhập để bình luận