Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1501: @#%× Tiên Tử Thật Khó Chịu, Thật Muốn Chết

Chương 1501: @#%× Tiên Tử Thật Khó Chịu, Thật Muốn Chết
Nhìn biểu cảm, lại kết hợp với thực tế thì trên cơ bản có thể đoán được hơn phân nửa đối phương đang nói cái gì.
Thiên Nhân lục phẩm đang đau đớn tột cùng nhưng ánh mắt lại nhìn mình chằm chằm, nét mặt hoảng sợ xen lẫn nghi hoặc.
Chuẩn không cần chỉnh, chắc là hắn đang cảm ơn mình đã giúp hắn hưởng niềm vui thú vì được thể nghiệm tình thương của mẹ chứ gì? Ừm, tuy rằng cách cảm ơn này không được tốt lắm…
Tống Thư Hàng như nhìn thấy được trên mắt và răng của Thiên Nhân lục phẩm mấy chữ bà nội mi.
“Không cần cảm ơn ta, các ngươi không phải thợ săn kim đan ư? Tuy rằng ta không thể cho các ngươi, dù kim đan của ta khá là nhiều nhưng cũng không thể móc ra chơi được, đúng không? Nên ta sẽ tặng mỗi người các ngươi một nguyên anh*, không cần khách sáo đâu. Nói về cấp bậc thì nguyên anh còn cao cấp hơn kim đan đấy.” Tống Thư Hàng phất tay nói. Quyết định rồi, về sau sẽ đổi tên của ‘ánh nhìn mang thai’, gọi là ‘đại pháp tặng ngươi nguyên anh’, nghe càng có khí thể hơn, hơn nữa sẽ có loại cảm giác rất đẳng cấp rằng ‘lão phu sẽ truyền thụ cho ngươi công lực cấp nguyên anh’.
*Đồng nghĩa với trẻ con.
Thiên Nhân lục phẩm cũng không hiểu Tống Thư Hàng đang nói gì.
Sách vở đến lúc cần dùng mới hận mình học ít, vào lúc mấu chốt, việc ngôn ngữ không thông khiến người ta lộn hết cả ruột.
[Kẻ này cũng biết ánh nhìn mang thai, nhưng chỉ ở cảnh giới ngũ phẩm. Hơn nữa có được pháp khí bản mệnh vượt xa cường độ cảnh giới của hắn. Như vậy, chân tướng chỉ có một… Tên này là con ông cháu cha của giới tu sĩ, là con trai của Bá Tống Huyền Thánh. Cho nên hắn mới có thể nắm giữ pháp môn ‘ánh nhìn mang thai’ độc môn của Bá Tống Huyền Thánh, hơn nữa còn bỏ qua chênh lệch đẳng cấp, ngay cả ta cũng bị trúng chiêu. Những pháp khí bản mệnh cường hãn kia nhất định cũng là Bá Tống Huyền Thánh đưa cho hắn.] Trong đầu Thiên Nhân lục phẩm hiện lên một ý niệm như vậy.
Không lẫn đi đâu được, kẻ này nhất định là con trai Bá Tống Huyền Thánh, hơn nữa còn là con ruột.
“Không thể sai được, tên này là con trai ruột của Bá Tống Huyền Thánh, giết chết hắn! Móc kim đan của hắn, khoét mắt hắn! Làm xong vụ này thì chúng ta lập tức trở về Thiên Nhân giới.” Thiên Nhân lục phẩm ôm bụng mình, trầm giọng nói.
Bá Tống Huyền Thánh quá mạnh, bọn chúng đánh không lại, cũng không thể trêu vào. Quan trọng nhất là, Bá Tống Huyền Thánh không có kim đan. Không có kim đan sẽ không có giá trị, bọn chúng không thích. Chúng chỉ thích kim đan, không thích những thứ khác.
Mà con trai ruột của Bá Tống Huyền Thánh, này thì giá trị lớn rồi, bởi vì đây là con trai Bá Tống Huyền Thánh đấy! Chỉ cần mang thi thể hắn về, rất nhiều đại lão thần bí ở Thiên Nhân giới sẽ mở cờ trong bụng.
Lúc Huyền Ma giảng pháp, trên tám mươi phần trăm thành viên Thiên Nhân giới đều mang thai cả, trong đó bao gồm rất nhiều đại lão thần bí trong Thiên Nhân giới. Nỗi nhục mang thai bất ngờ ập tới, đến nay đám đại lão hãy còn chưa quên.
Lúc này, nếu như có tộc nhân bên dưới săn được con trai ruột của Bá Tống Huyền Thánh, vậy phần thưởng bảo đảm sẽ cực kỳ lớn.
“Làm xong vụ này trở về, mọi người đều có cơ hội tăng lên một cảnh giới.” Thiên Nhân lục phẩm la lớn.
Trên lý luận, với đội hình của bọn chúng bây giờ thì giết chết con trai Bá Tống Huyền Thánh tuyệt đối không thành vấn đề. Sau khi giết chết hắn, chỉ cần rút đi nhanh một chút, trốn về Thiên Nhân giới thì không cần lo Bá Tống Huyền Thánh đến báo thù.
Dù là nghìn năm đệ nhất thánh, nếu dám đuổi vào Thiên Nhân giới để báo thù thì cũng chỉ có một con đường chết.
Dưới sự cổ vũ của hắn, tất các Thiên Nhân giùng giằng bò dậy.
Ánh mắt bọn chúng nhìn Tống Thư Hàng chằm chằm, ý chí chiến đấu bùng cháy lên lần nữa, trên mặt lại lộ ra cảm giác vui sướng khi báo thù.
“Giết giết giết giết giết!” Đám Thiên Nhân tộc nhìn Tống Thư Hàng chằm chằm, cùng nhau quát lên.
Bọn chúng đang ảo tưởng hình ảnh tàn nhẫn sát hại ‘con trai ruột của Bá Tống Huyền Thánh’.
Nỗi khổ mang thai, đau đớn sinh con, dựa vào ý chí mạnh mẽ là có thể chịu đựng được, quan trọng nhất là, dù sao cũng không phải lần đầu tiên. Lần thứ hai, chung quy đã có chút sức miễn dịch.
Cung nỏ cỡ lớn nhắm ngay Tống Thư Hàng.
Một nhóm Thiên Nhân khác thì để cung tiễn xuống, lấy ngọn giáo được sấm sét quấn quanh ra.
Ngay sau đó, nỏ lớn, ngọn giáo, còn có vòng tròn màu vàng do chính tay Thiên Nhân lục phẩm thi triển, đánh về phía Tống Thư Hàng.


“Ánh nhìn mang thai cũng có thể chống đỡ ư? Có điều vẫn chưa xong đâu.” Tống Thư Hàng nhẹ giọng nói.
Sau khi phóng ra một phát ‘ánh nhìn mang thai’, hắn cũng không nhàn rỗi. ‘Ánh nhìn phôi thai’ nơi mắt phải đã ở vào trạng thái có thể tấn công bất cứ lúc nào.
Ánh nhìn mang thai và ánh nhìn phôi thai là tổ hợp thiên phú.
Đối tượng của ánh nhìn phôi thai đương nhiên là Thiên Nhân lục phẩm hình thể lớn mạnh nhất.
Tống Thư Hàng đang chờ thời cơ.
Keng keng keng keng keng ~~
Nỏ lớn, ngọn giáo rơi xuống như mưa.
Miệng mỹ nhân rắn công đức phun Xích Tiêu Kiếm ra, một tay khác vung cờ xí Hắc Báo Thống Soái mượn từ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú của Tống Thư Hàng.
Cờ xí Hắc Báo Thống Soái là cờ, cũng là thương.
Trái cờ phải kiếm, nhanh chóng vung lên, chọc khuấy.
Tất cả tiễn, giáo bắn về phía Tống Thư Hàng đều bị mỹ nhân rắn công đức ngăn lại toàn bộ.
Hoặc là chặn lại, hoặc là đánh ra, hoặc là dùng góc độ huyền diệu, trực tiếp bắn ngược công kích trở về chỗ đám Thiên Nhân trên bầu trời.
Tuy rằng cường độ thân thể chỉ chừng lục phẩm, nhưng đao thuật cùng thương pháp mà mỹ nhân rắn công đức thi triển ra đã vượt xa ý cảnh lục phẩm.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối mặc dù là kiếm, nhưng hoàn toàn có thể sử dụng như đao.
Lúc này đây, mỹ nhân rắn công đức nghiêm túc phát huy thực lực, vừa cool ngầu lại xinh đẹp.
“A a a a ~~” Trên bầu trời, đám Thiên Nhân phát ra tiếng kêu thảm không ngừng.
Trong bọn chúng, có người bị ngọn giáo và nỏ lớn mà mỹ nhân rắn công đức đẩy về bắn bị thương, có một bộ phận thành viên mất đi sức chiến đấu ngay đương trường.
Thảm nhất là một vị tiểu ca Thiên Nhân, cái bụng mang thai mười tháng của hắn bị ngọn giáo trực tiếp đâm trúng.
Cái bụng như bị xì hơi, phát ra âm thanh kỳ quái. Thế nhưng, bởi vì hiệu quả của ‘ánh nhìn mang thai’ còn chưa tán đi, sau khi bụng bị đâm thủng cũng không hề thu nhỏ lại, mà có loại lực lượng đang không ngừng rót đầy bụng lớn của hắn.
Nó giống quả bóng cao su bị đâm một lỗ nhỏ, bắt đầu xì hơi. Nhưng lúc này còn có một máy bơm hơi công suất lớn đang không ngừng bơm hơi vào trong.
Khiến máu trong bụng Thiên Nhân tuôn ra như suối, muốn ngăn cũng không ngăn được.
Trì dũ thuật cũng vô dụng.
“Đáng chết, tại sao lại mạnh như vậy chứ? Hơn nữa ánh sáng công đức thực thể hóa này… trông hơi quen thì phải. Đây không phải nữ đế công đức của Bá Tống Huyền Thánh ư? Ngay cả thân công đức của mình cũng phái ra làm hộ vệ cho con trai ư? Thảo nào lại để con trai mình một thân một mình bên ngoài.” Thiên Nhân lục phẩm cảm thấy tức muốn nổ phổi.
Nhưng đột nhiên, hắn lại cảm thấy không đúng.
“Thực lực của mỹ nhân rắn ánh sáng công đức này cũng chỉ cỡ lục phẩm? Chẳng lẽ là tồn tại kiểu như ‘phân thân’ từ ánh sáng công đức của Bá Tống Huyền Thánh?”
Nếu là như vậy thì vẫn còn cơ hội!
Hắn âm thầm thúc giục vòng vàng của mình, khiến nó hóa thành một cây giáo bình thường, chuẩn bị xen lẫn nó vào trong công kích của đám Thiên Nhân, đánh lén ‘con trai Bá Tống Huyền Thánh’.
[Gần đến lúc rồi.] Tống Thư Hàng mở mắt phải ra, tập trung vị trí của Thiên Nhân lục phẩm.
“A a a ~~” Trên bầu trời, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.
Có kẻ bị mỹ nhân rắn công đức gây thương tích ngược lại, cũng có vết thương quá lớn kéo đến bụng dưới đang mang thai mười tháng, vậy nên mới phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Trên thế giới này chỉ có một Cuồng Đao Tam Lãng. Cũng không phải mỗi người đều có thể ưỡn bụng bự mà vẫn còn phát huy sức chiến đấu bình thường được.
Ít nhất thì… Thiên Nhân ngũ phẩm làm không được.
“A a a a ~~” Đột nhiên có bốn tiếng kêu thảm vang lên.
Là tiếng la thảm thiết của ‘con trai ruột Bá Tống Huyền Thánh’.
Bốn tiếng kêu tương đối có nhịp điệu, tiếng trước cao hơn tiếng sao, có vẻ vô cùng đau đớn.
“Ể? Có người bắn trúng hắn ư?” Thành viên Thiên Nhân tộc lập tức mừng thầm.
Trong ánh mắt hưng phấn của đám Thiên Nhân…
Mỹ nhân rắn công đức từ từ nghiêng người ngã xuống đất, ‘ngủm’ rồi.
Trước khi ngủm, cô còn không quên cuộn đuôi mình lại, bao lấy bản thân và Tống Thư Hàng bên trong chiếc đuôi.
Những ngọn giáo, nỏ lớn còn sót lại đều đâm vào đuôi của cô.
Thiên Nhân ngũ phẩm: “? ? ?”
“Ha ha, ánh sáng công đức của hắn không chịu nổi! Chúng ta sắp thành công rồi.” Thiên Nhân lục phẩm mừng rỡ la lên: “Gia tăng sức lực, đánh tan ánh sáng công đức!”
Tống Thư Hàng: “…”
Chị hai, chị hai của em ơi, chị làm sao thế hả?
Không phải vừa rồi còn chiến đầu rất ngầu sao?
Trái cờ phải kiếm, thương thuật và kiếm thuật cao siêu, ta bị cô làm cho sợ ngây người luôn, sao đột nhiên lại chết thế này?
Thực ra bây giờ mỹ nhân rắn công đức rất khó chịu.
Khó chịu muốn chết luôn.
Bởi vì, cô không có thời cơ xen vào.
Vốn lúc trước, khi Tống Thư Hàng chắp tay sau lưng, chuẩn bị thi triển ‘ánh nhìn mang thai’, cô đã chuẩn bị ổn thỏa, muốn giành trước Tống Thư Hàng, đọc lời thoại ‘yêu là gì, hiếu là gì’.
Nhưng hôm nay Tống Thư Hàng mở miệng đặc biệt nhanh, lúc đó cung nỏ của nhóm Thiên Nhân đều đã kéo căng, nếu Thư Hàng không nhanh một chút thì e rằng nhóm Thiên Nhân sẽ không cho hắn thời gian đọc lời thoại, một nỏ bắn chết hắn luôn.
Tiết tấu của Tống Thư Hàng nhanh hơn khiến mỹ nhân rắn công đức không có thời gian xen vào.
Đoạt lời thoại thất bại.
@#%× Tiên Tử thật mệt tim, thật muốn chết.
Cho nên cô bèn chuẩn bị đi chết thật.
Đương nhiên, cô không thể nói chết là chết ngay được.
Dù sao thì hiện tại Tống Thư Hàng đang giao chiến với người khác, nếu chết bừa thì kỳ lắm.
Dù cho muốn chết thì cô cũng phải nắm thời cơ.
Chẳng hạn như bây giờ vậy.
‘Ánh nhìn phôi thai’ trong mắt phải Tống Thư Hàng đã chuẩn bị sẵn sàng.
Đúng lúc để cô nắm được thời cơ để chết.
Lấy kỹ năng diễn xuất cao siêu của cô chấn nhiếp toàn trường, hấp dẫn ánh mắt tất cả mọi người ở đương trường đến trên người cô.
Vậy cũng tương đương với việc phối hợp cùng Tống Thư Hàng.
Thừa dịp lực chú ý của kẻ địch bị thu hút, tạo thời cơ tốt nhất cho Tống Thư Hàng phát huy ‘ánh nhìn phôi thai’.


Tống Thư Hàng nắm được cơ hội này.
Tình hình trận chiến thay đổi trong nháy mắt.
Mỗi một cơ hội đều lướt qua là thôi.
Ánh nhìn phôi thai được phóng ra thành công, mục tiêu chính là Thiên Nhân lục phẩm.
Lần trước, Tống Thư Hàng phối hợp với quỹ đạo tiến công của mặt trời nhỏ số T233, phóng ra tổ hợp ‘ánh nhìn mang thai + ánh nhìn phôi thai’ về phía một ngụy thần sở hữu thần quốc.
Ngụy thần có thần quốc kia biến thành một cây đại thụ, nở hoa, kết quả. Cuối cùng, hạch tâm thần quốc của hắn, ‘nhà ăn số 111’ của Thiên Đình viễn cổ biến thành một hạt giống rồi rơi xuống.
Hiện tại, hạt giống ‘nhà ăn Thiên Đình viễn cổ’ kia vẫn còn trong thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng, không biết bao giờ mới có thể nảy mầm kết quả nữa?
Theo giải thích của Bạch tiền bối two thì hiệu quả của ‘ánh nhìn mang thai + ánh nhìn phôi thai’ là cướp đoạt.
Chỉ cần may mắn thì có thể cướp lấy đủ thứ ngon lành từ trên người đối phương.
Bất kỳ thứ gì cũng thế, chỉ cần có trên người đối phương thì đều có xác suất bị đoạt đi.
“Chuyện gì thế này?” Thiên Nhân lục phẩm giật mình nói.
Hắn không hóa thành đại thụ mà nhanh chóng hóa đá, biến thành một pho tượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận