Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2537: Thầy giỏi ắt có trò hay

Chương 2537: Thầy giỏi ắt có trò hay
Trước khi phá giải tính năng mạng chat Tu Chân… đối với Hà Chỉ Ma Đế, chặn Bá Tống Huyền Thánh là một chuyện rất quan trọng.
Nếu như không chặn Bá Tống, trời mới biết khi nào tên này đột nhiên gửi tin nhắn riêng cho hắn, sau đó dẫn mầm tai họa, đẩy tai nạn tới chỗ hắn.
Bá Tống Huyền Thánh chính là một tai họa di động.
Nhất là khi hiện giờ đối phương đang tranh giành ‘bất hủ’, lúc ở trên hiện thế sao Hỏa còn khiêu khích các vị tiền bối nữa chứ. Bá Tống lúc này chính là khởi nguồn tai họa, không biết trong chư thiên vạn giới có bao nhiêu người muốn âm thầm đối phó với hắn.
Nếu như không chặn Bá Tống, nói không chừng đối phương ba ngày hai bận gửi tin nhắn tới, dịch chuyển một đống tai họa lên người hắn thì sao?
Vì thế…
[Chỉ có thể nạp VIP thôi ư?]
Hà Chỉ Ma Đế thấy rất tủi thân.
Hắn không muốn nạp, không muốn bị bắt chẹt thế này.
Nhưng nếu muốn chặn Bá Tống, không thể không nạp.
Quen biết Bá Tống đúng là chuyện hối hận nhất trong cuộc đời của hắn.
“Rồi sẽ có một ngày, ta phá giải được tính năng mạng chat Tu Chân. Đến ngày đó, ta sẽ trả lại nhân quả cho ngươi gấp bội lần.”
Hà Chỉ Ma Đế cắn răng, nhìn chằm chằm vào tỉ giá nạp vương giả 10:1 của mình, lập lời thề.
Sau đó, hắn kéo tới tính năng mới bổ sung của mạng chat Tu Chân, cắn răng định nạp vào một ít linh thạch.
Nhưng… ngay khi Hà Chỉ Ma Đế định thử nạp linh thạch vào, đột nhiên một suy nghĩ lóe lên.
[Đợi một chút, phải nạp tiền bằng cách nào? Bá Tống sẽ nhận linh thạch của ta thế nào? Chuyển linh thạch đến địa điểm cố định hay Bá Tống sẽ dùng năng lực không gian, vượt không gian nhận lấy linh thạch trong tay ta?]
[Nếu như là kiểu sau… chẳng phải Bá Tống sẽ nắm được tọa độ của ta bất cứ lúc nào sao?]
Hà Chỉ Ma Đế nhíu mày, càng nghĩ càng thấy sai sai.
Bây giờ đến chính bản thân ta cũng không biết mình đang ở đâu, sao Bá Tống có tọa độ của ta được?
“Ta hiểu rồi, hóa ra ngươi định dùng cách này để dụ ta nạp tiền, từ đó nắm giữ tọa độ của ta.”
Hà Chỉ Ma Đế nhếch miệng.
Bá Tống à, ngươi ngây thơ quá.
Cho dù có bị ngươi hắt tai họa không ngừng, Hà Chỉ ta đây cũng không nạp VIP nhé.
Bị người khác quấy rầy cũng lắm chỉ lãng phí sức lực để đối phó thôi.
Nếu như để Bá Tống nắm được tọa độ của hắn thì còn phiền phức hơn.
Giữa phiền phức lớn và phiền phức nhỏ, Hà Chỉ Ma Đế quyết định chọn vế sau.
Hà Chỉ Ma Đế nhếch miệng, lặng lẽ đóng giao diện mạng chat Tu Chân, tính năng vô dụng này chẳng có điểm nào thu hút được hắn cả!


Trong thế giới hắc long, nữ sĩ lưới rồng cười hì hì nhấp một ngụm rượu, trên làn da đen phiếm lên sắc hồng.
Bây giờ thế giới hắc long không có kẻ thù bên ngoài, thú vui lớn nhất của cô ấy chính là chọi Hà Chỉ Ma Đế.
[Nữ sĩ lưới rồng, sắp tới làm phiền cô vất vả hơn một chút, trong lúc trăm công nghìn việc nghiên cứu thêm một hạng mục nữa.]
Tống Thư Hàng gửi tin nhắn tới.
Nữ sĩ lưới rồng gửi lại một gương mặt tươi cười:
[Số Bá Tống, hãy miêu tả đơn giản hạng mục mà ta phải nghiên cứu.]
[Là tính năng cộng hưởng thực tại ảo, ta đã lấy ra thông tin và số liệu của thủ đoạn cộng hưởng thực tại ảo, cần chuyên gia phân tích và nghiên cứu chúng, đồng thời cải tạo nó thành pháp thuật thích hợp với ta. Sau đó bổ sung tính năng này vào mạng chat Tu Chân.]
Tống Thư Hàng nhanh chóng đáp.
[Tuy rằng bây giờ ta rất bận, nhưng nếu như đã đồng ý với số Bá Tống, cho dù có bận hơn nữa ta cũng sẽ tỏ ra không ngại ngần, tuy rằng trong lòng ta rất ngại.]
Nữ sĩ lưới rồng nghiêm túc nói:
[Hãy gửi số liệu cộng hưởng thực tại ảo cho ta, ta sẽ nhanh chóng nghiên cứu số liệu này, sắp xếp chèn nó vào số liệu module của bản update mạng chat Tu Chân tiếp theo.]
[Vất vả cho nữ sĩ lưới rồng rồi.]
Tống Thư Hàng cười ha ha, gửi hết số liệu bóc tách được từ ảo ảnh thế giới hỗn độn của mình cho nữ sĩ lưới rồng.
Làm quen với nữ sĩ lưới rồng trong thế giới hắc long đúng là sự lựa chọn đúng đắn của hắn. Nếu như không có người am hiểu phương diện này như nữ sĩ lưới rồng giúp đỡ miễn phí, chỉ có trời mới biết đến bao giờ tính năng mạng chat Tu Chân của hắn mới thăng cấp xong.
[Ta đi làm việc đây, tạm biệt.]
Sau khi nhận được thông tin, nữ sĩ lưới rồng lại cắm đầu vào sự nghiệp bận rộn.


Tống Thư Hàng vui sướng kết thúc cuộc nói chuyên.
Nắm tay sắt thép của hắn tím chặt lấy tà vọng bá vương khuyển, đề phòng nó chạy trốn.
Lúc này tà vọng bá vương khuyển hoàn toàn chẳng còn sức để trốn chạy nữa, cơ thể của nó nhỏ đi nhiều, nằm im trong tay Tống Thư Hàng, không đủ sức giãy giụa.
Tống Thư Hàng vươn tay ra đập hai quyền lên đầu nó, thả nó quỳ trên đất.
Sau đó, hắn hỏi:
“Sở tiền bối, có cách nào phong ấn nó lại được không? Nếu lát nữa muốn chế biến nó, ta cảm thấy bắt sống vật tốt hơn.”
Sợi tóc ngố của Sở các chủ khinh thường nói:
“Loại tà vọng mới đạt cảnh giới ngũ phẩm thế này phong ấn lại cũng chỉ lãng phí thời gian thôi, chi bằng ngươi chém thử xem có thể lấy được tí công đức nào không. Theo ta, đợi gặp được tà vọng thất phẩm trở lên mới đáng để phong ấn.”
“Có lý.”
Tống Thư Hàng gật đầu đáp.
Sau đó hắn ấn tà vọng xuống đất, đấm bùm bụp vào đầu nó.
Sau khi run rẩy vài cái, tà vọng không còn cử động nữa.
Thấy tà vọng đã hấp hối, Tống Thư Hàng hài lòng gật đầu, gọi đại đệ tử của mình:
“Tiểu Thải, qua đây chém nó thử xem.”
“Ta đến đây sư phụ!”
Tước yêu Tiểu Thải vỗ cánh bay tới.
Được nửa đường, cô hiện ra yêu thân hoàn chỉnh của mình, hòa thành một con chim sẻ khổng lồ.
‘Cương Thủ biến dị’ được thi triển, đôi cánh của cô hóa thành màu đen kịt như sắt thép, đao ý cuồng nhiệt, chấp nhất hiện lên trên hai cánh của cô.
Đao ý và tính cách của cô hòa hợp với nhau, cố chấp với chuyện tu luyện, tu luyện mang tới niềm vui cho cô.
Sự cố chấp này hóa thành đao ý cuồng nhiệt, đao ý vừa phóng ra, nhiệt độ xung quanh dường như bắt đầu tăng vọt.
“Tật Phong Đao!”
Tiểu Thải hét lên.
Hai cánh của cô liên tục chém về phía tà vọng.
Đao sau nhanh hơn đao trước, sức mạnh của mỗi một đao xếp chồng lên nhau.
Sau khi chém được mười đao… tà vọng vốn đang suy yếu bị chặt thành hai nửa, bị chém chết hoàn toàn.
Cách chém này có thể bảo tồn nguyên vẹn chân sau của tà vọng.
Tống Thư Hàng gật đầu đầy hài lòng.
Cùng lúc đó, ánh sáng công đức bắt đầu ngưng tụ trên người Tiểu Thải.
Chém chết tà vọng cũng giống như siêu độ oan hồn, đều là ‘đại công đức’ mà đạo trời đất công nhận.
Tống Thư Hàng gật đầu hài lòng.
Tiểu Thải có thiên phú rất mạnh về mặt đao pháp, tôi thể công pháp, công đức chi pháp. Từ lâu Tống Thư Hàng đã cảm nhận được Tiểu Thải rất giống hắn, gần như là một phiên bản thu nhỏ của Tống Thư Hàng.
Hơn nữa về mặt tu luyện, khó cố chấp được như Tiểu Thải.
Sợi tóc ngố của Sở các chủ:
“Ta cứ cảm giác rồi sẽ có một ngày nào đó, Tiểu Thải sẽ biến thành Tống Thư Hàng thứ hai.”
E rằng trong tương lai con tước yêu ngốc này cũng sẽ giống như Tống Thư Hàng, không hiểu pháp thuật, chỉ dựa vào tôi thể công pháp, đao pháp mà lỗ mạng xông lên, bên ngoài phủ thêm sức mạnh công đức để hộ thân.
“Thầy giỏi có trò hay.”
Thương Hải Thư Sinh và Diệu Thanh Đạo Cô đứng đằng sau nịnh nọt.
Họ nịnh nọt thế này làm cho Tống Thư Hàng đỏ hết cả mặt.
“Sự phụ, hạch tâm.”
Đúng lúc đó, Tiểu Thải thu nhỏ lại, hai cánh nâng hạch tâm, đưa cho Tống Thư Hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận