Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3130: Bay múa đi, Bạch tiền bối!

Chương 3130: Bay múa đi, Bạch tiền bối!
Soạt ~
Sau khi ý thức của Thiên Đạo thứ tư màu đen bị thiêu đốt hầu như không còn, có một loại vật chất như cát sỏi màu trắng rơi xuống từ không trung của không gian Thiên Đạo, chồng chất trước mặt Bạch tiền bối và Tống Thư Hàng.
Trên đống cát màu trắng này hiện lên hào quang bất hủ, mỗi hạt tựa như được tạo thành từ thủy tinh, trông vô cùng thích mắt. Đây chính là bảo bối quý giá và đẹp đẽ nhất thế gian này.
Thật sự tẩy trắng rồi.
Tống Thư Hàng nhìn bảo bối rớt ra sau khi đánh BOSS, gật đầu thỏa mãn.
Mỹ nhân rắn công đức hiện lên sau lưng Tống Thư Hàng, tò mò bay tới gần đống cát màu trắng nọ.
Sau đó cô co đuôi rắn lại, uốn vòng eo thành một đường cong mượt mà, duỗi hai tay nâng nhẹ một chút cát trắng.
Cát trắng mịn màng được cô nâng lên trước mắt rồi thả rơi lả tả từ những kẽ tay.
Khoảnh khắc này đẹp như vẽ.
Tống Thư Hàng lẳng lặng quay lại cảnh tượng ấy.
Khi không quậy phá, mỹ nhân rắn công đức ưu nhã có hình tượng đẹp đẽ vô cùng.
Tiếc rằng hình tượng như vẽ này chỉ thi thoảng mới thể hiện ra.
Khi cát mịn chảy hết, mỹ nhân rắn công đức lại cẩn thận dùng ngón trỏ khều một hạt cát lên trước mắt để quan sát cẩn thận.
Một lát sau…
Mỹ nhân rắn công đức chớp mắt, há miệng ra, dường như muốn nếm thử mùi vị của thứ cát màu trắng này.
"@#% $ Tiên Tử dừng tay, đừng!” Tống Thư Hàng đứng sau lưng vội vàng ngăn cô lại: “Thứ này không ăn được đâu!”
Đừng bạ cái gì cũng cho vào mồm nếm như thế, cô có phải Thần Nông đâu cơ chứ.
Đống cát trắng này là vật chất bất hủ.
Là sản phẩm còn lại sau khi Thiên Đạo thứ tư màu đen trả giá tất cả, thân thể bất hủ hoàn toàn bị tẩy trắng.
Bây giờ đống cát sỏi bất hủ này đã hoàn toàn trống rỗng, không còn ý thức.
Cuối cùng chúng cũng biến thành dáng vẻ mà Tống Thư Hàng muốn!
Nếu để các Trường Sinh Giả biết đến sự tồn tại của bọn chúng, có lẽ phần lớn bọn họ sẽ bằng lòng trả giá tất cả để đổi lấy một hạt.
Mỹ nhân rắn công đức quay đầu lại nhìn Tống Thư Hàng.
Thấy vẻ mặt thành thật của hắn, cô tiếc rẻ đặt hạt cát trên tay vào đống cát sỏi bất hủ trước mặt.
Xem ra là không ăn được thật.
Tống Thư Hàng thở phào.
Nhưng đúng lúc hắn đang thở phào, thì Bạch tiền bối lại lặng lẽ mon men đến bên cạnh mỹ nhân rắn công đức.
Sau đó, hắn cũng khều một hạt cát trắng lên y hệt @#%× Tiên Tử ban nãy, xem chừng là muốn ăn vụng.
“Bạch tiền bối!” Tống Thư Hàng vươn tay kêu to ngăn hắn lại.
“Ta không ăn.” Bạch tiền bối quay đầu lại, nói rất chi là nghiêm túc.
“Không ăn được thật mà, nó còn có tác dụng khác.” Tống Thư Hàng cũng trả lời nghiêm túc không kém.
“Ta biết, ta đang nghiên cứu chúng đấy chứ.” Bạch tiền bối giơ hạt cát sỏi bất hủ trong tay lên như đang nghiền ngẫm.
Tống Thư Hàng không dám thả lỏng cảnh giác, vừa dòm chừng Bạch tiền bối và mỹ nhân rắn công đức, vừa liên hệ với Thiên Đạo Thứ Năm Tiên Tử.
Lần này bọn họ có thể tẩy trắng Thiên Đạo thứ tư màu đen dễ dàng và thuận lợi như vậy, Thiên Đạo Thứ Năm Tiên Tử chính là một trong những sự trợ giúp lớn nhất.
Một trăm triệu phương pháp đối phó với Thiên Đạo thứ tư màu đen mà cô để lại đã giúp sức cho họ rất nhiều.
[Tiên tử, cát sỏi của Thiên Đạo thứ tư bên cô thế nào rồi?] Tống Thư Hàng kết nối với Thiên Đạo Thứ Năm Tiên Tử thông qua quyền hạn Thiên Đạo.
Sau khi Thiên Đạo Thứ Năm Tiên Tử lấy thân hóa thành Luân Hồi, tuy cô vẫn cảm ứng được thế giới xung quanh, nhưng việc giao lưu với cô lại trở nên phiền phức. Cho dù là đạo khí Luân Hồi Nhận Tiên Tử muốn liên hệ với Thiên Đạo Thứ Năm Tiên Tử cũng phải lằng nhằng mất nửa ngày.
Nhưng hiện này Tống Thư Hàng đã chứng đạo Thiên Đạo, có thể tiến hành đối thoại trực tiếp với Thiên Đạo Thứ Năm Tiên Tử thông qua quyền hạn Thiên Đạo.
[Thuần trắng, sạch sẽ, kết thúc.] Thiên Đạo Thứ Năm Tiên Tử trả lời bằng mấy từ.
Thông qua Luân Hồi ấn của Tống Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục, Thiên Đạo Thứ Năm Tiên Tử trấn áp một phần cát sỏi bất hủ trong trạng thái hóa thân mặt trời màu đen.
Hiện tại, phần cát sỏi bất hủ này cũng đã biến thành thuần trắng, ý thức của Thiên Đạo thứ tư màu đen trong đó đã bị hiến tế. Thực tế thì phần cát sỏi bất hủ ở chỗ Thiên Đạo Thứ Năm Tiên Tử chính là phần hóa trắng đầu tiên.
Một phần rất lớn trong “một nửa thân thể bất hủ” bị Thiên Đạo thứ tư màu đen dùng làm cái giá để quay về vị trí Thiên Đạo nằm ở bộ phận bị Luân Hồi ấn trấn áp.
Bởi vì phần cát sỏi bất hủ này bị Luân Hồi ấn áp chế, không thể phát huy được tác dụng trong thời gian ngắn, cho nên chúng trở thành bộ phận thích hợp nhất để hiến tế.
[Ta biết rồi, chuyện tiếp theo xin làm phiền tiên tử.] Tống Thư Hàng trả lời.
Nói đoạn, hắn sử dụng quyền hạn Thiên Đạo mở con đường nối thẳng tới không gian Thiên Đạo cho Thiên Đạo Thứ Năm Tiên Tử.
Ầm ầm ~
Lại có một đợt cát thuần trắng rơi xuống từ hư không, đáp ngay trước mặt Tống Thư Hàng và Bạch tiền bối.
Đến lúc này, toàn bộ thân thể bất hủ của Thiên Đạo thứ tư màu đen đã ở đây.
Không sót hạt nào!
Song để cho an toàn, sau khi tất cả cát sỏi bất hủ chất thành đống xong xuôi, Tống Thư Hàng còn sử dụng quyền hạn Thiên Đạo để kiểm tra và giám định chúng, xác nhận trong những hạt cát này không còn ý thức của Thiên Đạo thứ tư màu đen nữa mới thôi.
“Bạch tiền bối.” Kiểm tra xong, Tống Thư Hàng lại nhìn sang Bạch tiền bối, mong Bạch tiền bối có thể kiểm tra lại giúp hắn một lần.
Một đốm lửa có thể thiêu cháy cả cánh đồng.
Để đảm bảo thí nghiệm tiếp theo thành công, hắn không thể để sót lại dù chỉ là một đốm lửa tàn nào cả.
Không thể cho Thiên Đạo thứ tư màu đen bất cứ cơ hội nào để hồi sinh.
“Hiểu rồi.” Bạch tiền bối gật đầu đáp.
Thần giao cách cảm giữa Bạch tiền bối và Tống Thư Hàng cho phép hắn có thể lập tức thấu hiểu suy nghĩ của đối phương mà không cần phải nói nhiều.
Bạch tiền bối đặt tay lên đống cát sỏi bất hủ, bắt đầu sàng lọc từng hạt một.
Nếu trải qua quá trình sàng lọc tinh vi và tỉ mỉ này mà Thiên Đạo thứ tư màu đen vẫn còn giấu được một sợi ý thức, thì Tống Thư Hàng sẽ nuốt sống hạt cát kia luôn!
Nhân lúc Bạch tiền bối đang sàng lọc cát sỏi bất hủ, Tống Thư Hàng nhắn tin cho Thiên Đạo Thứ Năm Tiên Tử: [Vất vả rồi.]
[Vui vẻ.] Thiên Đạo Thứ Năm Tiên Tử trả lời một tin ngắn bày tỏ tâm trạng của cô hiện tại.

Trong khoảnh khắc cuối cùng này, Tống Thư Hàng đã dùng tổng cộng hai hậu chiêu của Thiên Đạo Thứ Năm Tiên Tử để đối phó với Thiên Đạo thứ tư màu đen.
Một loại là “Nhìn Quá Khứ”, có thể sử dụng dựa trên điều kiện tiên quyết: [Giả thiết: Thiên Đạo thứ tư màu đen không còn hoàn chỉnh + trong tay hắn có một phần thân thể nó].
Thiên Đạo Bạch từng nói: Con mắt của thần, nhìn thấu tương lai.
Mà Nhìn Quá Khứ thì ngược lại, nó khóa chặt thị giác ở một quãng thời gian nào đó trong quá khứ.
Thiên Đạo gần như không gì không làm được, nhưng Thiên Đạo lại không thể hoàn toàn áp đảo được thời gian. Cho nên muốn tác động đến Thiên Đạo thì có thể ra tay từ phía thời gian.
Song đây không phải là một chuyện dễ dàng. Bởi vì tính chất “bất hủ”, cho nên pháp thuật thời gian cũng rất khó có thể ảnh hưởng đến Thiên Đạo.
Cũng may cái giá của việc hiến tế để trở về vị trí Thiên Đạo khiến cho Thiên Đạo thứ tư màu đen không còn hoàn mỹ. Trạng thái sau khi nó quay về vị trí Thiên Đạo cũng tương tự như đại lão quả cầu béo sau khi bị Thánh Nhân Nho Gia nuốt mất một phần tồn tại.
Với tiền đề này + trong tay Thiên Đạo Thứ Năm Tiên Tử có một phần cát bất tử làm trung gian thi pháp, lại thêm Tống Thư Hàng phối hợp, cuối cùng cũng tạo ra được một hiệu quả.
Khi Thiên Đạo thứ tư màu đen theo dõi số lượng cát sỏi bất hủ của bản thân, quá trình này sẽ chịu ảnh hưởng của Nhìn Quá Khứ. Trạng thái mà nó quan sát được chính là trạng thái trong quá khứ.
Mà sự tiêu hao trong quá khứ chậm hơn tiêu hao trong hiện tại rất nhiều.
Cho nên lúc nào nó cũng thấy số lượng cát sỏi bất hủ còn đầy ắp.
Song trên thực tế, thứ mà nó nhìn thấy là quá khứ thật lâu trước kia.
Huyễn thuật không thể tác động đến Thiên Đạo. Thứ mà Thiên Đạo nhìn thấy luôn là sự thật. Song cũng giống với “tương lai” mà Thiên Đạo Bạch nhìn thấy, sự thật này có thể là tương lai, cũng có thể là quá khứ.
Mà “quá khứ” Thiên Đạo thứ tư màu đen nhìn thấy chính là mười ngày trước!
Trên thực tế, cuộc so đấu tranh đoạt quyền hạn Thiên Đạo lần thứ hai giữa nó và Tống Thư Hàng đã kéo dài trọn vẹn mười ngày.
Mười ngày của hiện thế, không phải là thời gian mang hiệu quả gia tốc. Thời gian ở hiện thế đã là ngày 15 tháng 2 năm 2020!
Nói cách khác, Thiên Đạo thứ tư màu đen đã hiến tế thân thể bất hủ của mình suốt mười ngày mười đêm, đốt hết ráo trọi.
Mà chính nó thì chẳng cảm nhận được chút nào.
Để tạo được hiệu quả này, lại phải nhờ đến một chiêu khác của Thiên Đạo Thứ Năm Tiên Tử mang tên Bế Quan Luân Hồi.
Phối hợp với quyền hạn Thiên Đạo của Tống Thư Hàng, hậu chiêu này có thể tạo ra hiệu quả “chớp mắt đã vạn năm” khi bế quan. Tu sĩ bế quan xong đi ra thì đã là ngàn năm, vạn năm sau, nhưng trong quá trình bế quan, bọn họ lại gần như không cảm giác được thời gian trôi qua đằng đẵng.
Nói tổng thể ra, đây là hiệu quả của [Bế quan + nhìn quá khứ].
Chẳng khác nào khi mọi người vừa chợp mắt, mơ một giấc mộng thoáng qua. Trong mộng mới chỉ hai phút, nhưng khi mở mắt thì đã hết hai giờ.

Mười ngày đủ để Tống Thư Hàng làm được rất nhiều việc.
Trong quyền hạn của mình, hắn có thể làm rất nhiều chuyện ngoài sức tưởng tượng, chỉ cần hắn đủ ý tưởng mà thôi.
Huống hồ Tống Thư Hàng không chỉ có một mình, hắn còn chứng đạo cùng với Bạch tiền bối.
Hai tầng thao tác.
Thế là trong mười ngày này, Bạch tiền bối đã dùng cái bóng của Chư Thiên Vạn Giới để dựng nên một mô hình Chư Thiên Vạn Giới trong không gian Thiên Đạo.
Trong mô hình này có đủ các ngân hà, hằng tinh, hành tinh… với tỉ lệ 1:1 so với hiện thế.
Cuối cùng, thông qua quyền hạn Thiên Đạo, hắn và Tống Thư Hàng cùng nhau cố gắng phủ mô hình Chư Thiên Vạn Giới này ra ngoài Chư Thiên Vạn Giới hiện thế.
Tựa như cái bóng và bản thể hoán đổi cho nhau trong thời gian ngắn.
Chư Thiên Vạn Giới hiện thế tiến vào cái bóng, mà mô hình được dựng nên từ cái bóng thì thay vào vị trí của Chư Thiên Vạn Giới.
Bọn họ hao tâm tổn sức như vậy chính là để xử lý đám virus hủy diệt hằng tinh trạng thái tối cao mà Thiên Đạo thứ tư màu đen tạo ra.
Nếu không xử lý, đám virus này sẽ trở thành tai họa ngầm.
Hơn nữa… chế tạo một vỏ bọc cho Chư Thiên Vạn Giới cũng là một việc vô cùng thú vị.
Ít ra thì trong mười ngày này, Bạch tiền bối đã chơi rất vui, chẳng hề nhàm chán chút nào.
Khi hết thảy đã chuẩn bị xong xuôi.
Cuối cùng, Tống Thư Hàng cũng “không chống cự nổi”, sau đó “bị Thiên Đạo thứ tư màu đen áp chế hoàn toàn”.
Virus hủy diệt hằng tinh có thể phá hủy tất cả tiến vào “Chư Thiên Vạn Giới”, bùng nổ, hủy diệt thế gian.
Màn kịch tận thế hạ màn.
Tất cả đã được sắp xếp đâu ra đó.

Chung quy vẫn là hai chữ “nếu như” muôn thuở.
Nếu như Thiên Đạo thứ tư màu đen có nhiều thời gian để mà quan sát thế giới cẩn thận trước khi thả virus hủy diệt hằng tinh, có lẽ nó sẽ phát hiện ra sơ hở.
Nhưng nó lại cảm ứng được Thiên Đạo Bạch sắp trở về, áp lực hai chọi một khiến nó không có thời gian lựa chọn.
Từ đầu tới cuối, Bá Tống và Bạch đã không cho nó cơ hội lựa chọn.
Bọn họ ép sát từng bước…
Cuối cùng cũng ép nó thành dáng vẻ mà Tống Thư Hàng mong muốn – một thứ cát trắng phau sạch tinh!
Quan trọng nhất là…
Số cát sỏi bất hủ này được Thiên Đạo thứ tư để lại trước khi rời khỏi hình thức Thiên Đạo hoàn mỹ.
Sau khi ý chí bị xóa sạch, trạng thái Thiên Đạo hoàn mỹ vẫn tồn tại.

“Không có vấn đề gì đâu.” Bạch tiền bối rút tay về từ đống cát sỏi bất hủ, khẳng định.
Dứt lời, hắn lại nhìn sang Tống Thư Hàng: “Ngươi định dùng đống cát sỏi bất hủ này làm gì?”
“Ta mới có một ý niệm trong đầu thôi, cũng chưa biết là có thành công hay không nữa.” Tống Thư Hàng nói.
“Để lại một Thiên Đạo trống, sau đó ta và ngươi có thể lần lượt siêu thoát, phải không?” Bạch tiền bối nhìn Tống Thư Hàng, chỉ cần đọc mặt cũng có thể đọc ra suy nghĩ của hắn.
“Phải.” Tống Thư Hàng gật đầu nói: “Nhưng đống cát sỏi bất hủ này không cùng chứng đạo với chúng ta. Đã khuyết thiếu bước này, lại thêm nó không hề có ý thức, chẳng dễ gì mà nó tiếp nhận được quyền hạn Thiên Đạo của chúng ta đâu. Cho nên đây mới chỉ là ý niệm trong đầu ta mà thôi.”
Trong điều kiện “hai cá thể khác biệt đồng thời chứng đạo” mà Thiên Đạo Bạch đưa ra, “đồng thời” là một yếu tố cực kỳ quan trọng.
Hai cá thể khác biệt đồng thời chứng đạo mới có độ phù hợp tối đa. Chỉ có như vậy, người này mới có thể gánh lấy toàn bộ sự ràng buộc của Thiên Đạo thay cho người kia, để đối phương hoàn thành siêu thoát.
Giữa Tống Thư Hàng, Bạch tiền bối và đống cát sỏi bất hủ kia thiếu đi yếu tố này.
Nhưng sự tồn tại của nó cũng là một khả năng cho tương lai.
Là một loại hy vọng.
Trong tương lai, biết đâu đống cát sỏi bất hủ ấy có thể trở thành một Thiên Đạo công cụ, để Thiên Đạo phải ở lại ngày hôm nay chuyển dời tất cả quyền hạn và ràng buộc lên mình nó, gặt hái tự do cao hơn.
Thời gian vẫn còn dài lắm.
Tống Thư Hàng vừa chứng đạo Thiên Đạo có rất nhiều thời gian.
“Nhưng bây giờ không phải là lúc nghĩ chuyện này.” Tống Thư Hàng nắm tay lại.
Đối diện, Bạch tiền bối cũng nắm chặt tay, cụng nhẹ vào tay hắn một cái.
Hai Thiên Đạo đồng thời triển khai quyền hạn Thiên Đạo.
Mô hình vạn giới đang bị virus hủy diệt hằng tinh phá hủy bị cuốn lên.
Ngày tận thế sẽ tiếp diễn trong mô hình này.
Virus hủy diệt hằng tinh tàn phá tất cả các hằng tinh mô hình.
Và chúng cũng bị giam cầm trong vạn giới mô phỏng ấy vĩnh viễn.
Còn Chư Thiên Vạn Giới chân chính thì bình yên vô sự.
Vô số sinh linh trên đó không hề biết mình vừa trải qua một lần “tận thế”.
Tai nạn thuộc về hiện tại đã kết thúc.
Bước kế tiếp chính là cởi bỏ chấp niệm của quá khứ, và mang đến hy vọng cho tương lai.
“Siêu thoát đi, Bạch tiền bối!” Tống Thư Hàng nói với Bạch tiền bối.
Hắn là con cá muối chẳng hề mong chờ siêu thoát, cũng chẳng có chấp niệm gì với việc này.
Nhưng Bạch tiền bối lại có chấp niệm với siêu thoát.
Tống Thư Hàng quyết định trở thành đôi tay mở tung lồng giam cho Bạch tiền bối, tháo xuống gông xiềng Thiên Đạo trói buộc trên mình ngài, để một mình hắn gánh lấy.
Sau đó, giúp Bạch tiền bối đón nhận tự do thực sự, bay múa giữa quá khứ, hiện tại và tương lai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận