Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1439: Thời gian à, nghịch chuyển đi!

Chương 1439: Thời gian à, nghịch chuyển đi!
“Ta chỉ mới đi lấy bưu kiện chuyển phát nhanh mà Thực Tiên Yến đã kết thúc rồi à?”
Bạch tiền bối đáp xuống, nói với giọng khổ não.
Tống Thư Hàng cảm khái:
“Bạch tiền bối, ngươi đi lấy chuyển phát nhanh lâu quá rồi đấy!”
“Vì Độn Không Thoa được gửi tới có chút trục trặc, cần phải trả lại hàng, ta lại phải gửi về lần nữa, quá trình nhận hàng, kiểm hàng, gửi hàng về tốn kha khá thời gian.. Hơn nữa chẳng phải ta đã để phân thân lại đề phòng chuyện ngoài ý muốn à?”
Bạch tiền bối buồn rầu nói:
“Rốt cuộc trong lúc ta đi nhận chuyển phát nhanh, đã xảy ra chuyện gì thế?”
“Bản thể, ta chia sẻ kí ức với ngươi.”
Bạch tiền bối phân thân chống ‘Lưu Tinh ô’, đáp.
Một lúc sau.
Kí ức của Bạch tiền bối và phân thân được cộng hưởng.
“Lại là phiền phức siêu quy tắc.”
Bạch tiền bối xoa huyệt Thái Dương, nói với Tống Thư Hàng bằng giọng nghiêm túc:
“Thư Hàng, có thời gian này ta sẽ kiểm tra thể chất cho ngươi. Lần nào ta rời khỏi ngươi một lát là y như rằng ngươi lại gặp rắc rối. Chắc chắn ngươi có thể chất thu hút rắc rối rồi!”
Tống Thư Hàng: “…”
Ta cảm thấy mỗi lần Bạch tiền bối ngươi rời khỏi mới có nguy hiểm lớn xảy ra ấy!
Đợi chút… hình như là cùng một ý thì phải?
Ta còn có thể trả lời thế nào đây? Ta tuyệt vọng quá.
“Nhưng thật ra phiền phức lần này cũng không lớn lắm. Ta cũng có thu hoạch đấy.”
Tống Thư Hàng dứt lời liền cởi ngoại bào Bạch tiền bối two trên người ra.
Thời gian sử dụng ‘áo giáp xương ngoài’ kết thúc nhưng ngoại bào của Bạch tiền bối two thì chưa biến mất.
[Lần sau phải thử xem có xin thêm được mấy bộ áo giáp xương ngoài từ chỗ Bạch tiền bối two không, thứ này rất hữu dụng, đúng là bài tẩy để giữ mạng.]
Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Đợi mấy ngày nữa, hắn phải đi xem xem có bang phái huấn luyện kể truyện cười nào không.
Hẳn phải trở thành đại sư kể truyện cười trong thời gian ngắn nhất, dùng những câu truyện cười bất tận để đổi lấy tài phú từ Bạch tiền bối two.
Sau khi cởi ngoại bào ra, Tống Thư Hàng nhẹ nhàng cuộn nó lên.
“Cái gì thế?”
Bạch tiền bối ghé đầu qua hỏi. Sau đó, hắn nhìn thấy ngoại bào của Tống Thư Hàng đang cuốn lấy một luồng tà năng cửu U nồng độ cao, trông giống hệt dầu mỏ.
[Có thứ này thì thế giới hạch tâm lại có thể mở rộng kha khá rồi.]
Tống Thư Hàng truyền âm nhập mật nói.
Dứt lời, ý niệm chợt động, ngoại bào và đống tà năng Cửu U dạng dầu mỏ đều được chuyển đến một góc của thế giới hạch tâm, tiếp đó hình chiếu của hoa sen hiện lên, đâm rễ vào tà năng Cửu U, hấp thu tà năng thuần túy bên trong.
Chỉ một luồng tà năng Cửu U đến từ sào huyệt của chúa tể Cửu U mà bằng mấy vạn luồng tà năng trước đây, ngươi xứng đáng có được nó.
Cũng coi như lấy lại được vốn.
“Bạch tiền bối, bây giờ chúng ta tìm một nơi an toàn để chuyển mọi người qua đó đi.”
Tống Thư Hàng nói.
“Không thành vấn đề.”
Bạch tiền bối gật đầu.
Tống Thư Hàng hít một hơi thật sâu, không ngừng tiêu hao linh lực trong cơ thể. Sau khi linh lực trong kim đan thứ hai của hắn hoàn toàn tiêu hao hết, Tống Thư Hàng two lại xuất hiện.
“Bạch tiền bối, ngươi đưa phân thân của ta đến chỗ an toàn, sau đó ta sẽ chuyển mọi người qua sau.”
Tống Thư Hàng nói.
Thông qua việc tiêu hao một lượng lớn linh lực, phân thân của hắn có thể sống lại sớm hơn.
Nhưng mỗi lần cần tiêu hao hết linh lực dự trữ trong một kim đan… Nếu không có kim đan thứ hai thì hắn thật sự không làm được việc này.
[Ngươi lại mở thế giới hạch tâm ra đi, ta dùng ‘phi kiếm phá phòng tối dùng một lần’ để rời khỏi đây.]
Bạch tiền bối truyền âm.


Một lúc sau, Tống Thư Hàng mở một lỗ nhỏ ở thế giới hạch tâm của mình.
Bạch tiền bối tế ra một thanh ‘phi kiếm phá phòng tối dùng một lần’, sử dụng thiên phú siêu thời không mạn bộ của rùa tai ương khổng lồ để đưa phân thân của Tống Thư Hàng ra khỏi thế giới hạch tâm.
Bạch tiền bối bản thể vừa mới rời khỏi thế giới hạch tâm, không gian sau lưng bản thể Tống Thư Hàng đột nhiên vặn vẹo.
“Ơ? Á?”
Tống Thư Hàng ngẩn người, sau lưng hắn xuất hiện một lốc xoáy, cuốn ngay hắn vào trong.
Bạch tiền bối phân thân vội nói:
“Mau đóng thế giới hạch tâm lại.”
Đồn thời phân thân sải bước đến bên Tống Thư Hàng, vươn tay ấn lên người hắn, thi triển thiên phú không gian, định giữ cơ thể hắn lại.
Nhưng hình như lốc xoáy quấn lấy Tống Thư Hàng không thuộc sức mạnh ‘không gian’, thiên phú không gian của Bạch tiền bối phân thân hoàn toàn không có tác dụng gì với nó hết.
“Bản tôn!”
Bạch tiền bối phân thân kêu lên.
Bạch tiền bối bản tôn vốn đã rời khỏi thế giới hạch tâm lại nhanh chóng phi về.
Bạch tiền bối bản thể chạy tới cạnh Tống Thư Hàng, giơ tay tóm lấy hắn.
“Bạch tiền bối, hình như ta bị kéo thành mì sợi rồi.”
Tống Thư Hàng nói... Chẳng lẽ là quả cầu béo giở trò ư?
Trong khi đang nói dở, cơ thể Tống Thư Hàng hoàn toàn biến mất.
“Không phải sức mạnh không gian.”
Bạch tiền bối phân thân nói.
Bạch tiền bối bản tôn vươn tay ra, dò xét lốc xoáy đang từ từ biến mất kia:
“Ta theo vào đó, ngươi trấn giữ ở đây.”
“Bản thể, như thế quá nguy hiểm.”
Bạch tiền bối phân thân nói.
Vũ Nhu Tử và Tô thị A Thập Lục đi ra khỏi Điện Hàn Đông, vừa nhìn thấy lốc xoáy, Vũ Nhu Tử đã nói ngay:
“Bạch tiền bối yên tâm, đây là sức mạnh thời gian.”
“Sức mạnh thời gian?”
Hai mắt Bạch tiền bối sáng lên, hai tay chui luôn vào trong lốc xoáy… Loại lực lượng hoàn toàn mới này đã thu hút sự tò mò của hắn.
Nhưng hắn thò xuyên tay vào lốc xoáy rồi mà không bị mang đi.
Bạch tiền bối nhíu mày lại.
Hắn vẫn để hai tay trong ‘lốc xoáy’, tỉ mỉ phân tích lực lượng này.
“Phân tích, tìm hiểu cách thức thi triển của linh lực, sau đó là mô phỏng, dựng lại khung.”
Vũ Nhu Tử lo lắng nhìn Bạch tiền bối, sức mạnh thời gian nguy hiểm hơn sức mạnh không gian trăm lần, đó là loại sức mạnh nguy hiểm nhất.
Hơn nữa mỗi lần thi triển đều phải trả một cái giá rất đắt.
Bạch tiền bối liều lĩnh tiếp xúc với sức mạnh thời gian như thế đúng là quá nguy hiểm.
“Chắc là được rồi.”
Bạch tiền bối nói.
Tiếp đó, cơ thể của hắn hòa vào lốc xoáy, biến mất tăm.
Vũ Nhu Tử: “…”
Cô ngẩng đầu lên nhìn trời.
Một lúc sau, Vũ Nhu Tử gõ tay phải vào lòng bàn tay trái:
“Đúng thế, tuy rằng thế này rất không tu chân nhưng mà nó đúng kiểu Bạch tiền bối.”
Bạch long tỷ tỷ đứng sau lưng Tô thị A Thập Lục chớp mắt, nói:
“Thập Lục, vị Bạch tiền bối này… rất có vấn đề.”
“Ừm.”
Tô thị A Thập Lục đáp.
**********
Trong sào huyệt của quả cầu kim loại thể lỏng ở thế giới Cửu U.
Tống Thư Hàng lại xuất hiện ở đúng nơi mà hắn biến mất, mái tóc dài màu xanh mọc trở lại, phất phơ theo gió.
“Ơ, đại lão cầu béo, chúng ta lại gặp nhau rồi.”
Tống Thư Hàng cười gượng nói.
Lần này tiêu thật rồi.
Chiêu thức đã sử dụng một lần với đại lão Cửu U không thể dùng tiếp lần thứ hai nữa. Chắc chắn không thể lấy tóc của Vân Tước Tử để dụ rùa tai ương khổng lồ tới giúp hắn chạy trốn.
“Lần này ngươi đừng hòng còn sống mà ra khỏi đây, [cười lạnh]”
Quả cầu kim loại thể lỏng nói.
“Thế thì ta không rời khỏi đây nữa, thế được rồi chứ?”
Tống Thư Hàng đáp…Có lẽ là vì đã tiếp xúc lâu với một vị chúa tể Cửu U khác là Bạch tiền bối two nên khi đối diện với quả cầu kim loại thể lỏng, Tống Thư Hàng lại chẳng có tí áp lực tâm lí nào cả.
Tuy rằng biết đối phương chỉ cần động môt ngón tay là có thể bóp chết mình nhưng hắn vẫn chẳng có áp lực mấy.
Tại sao những người thích tự tìm chết lại dám làm mọi thứ để chết? Là do tư duy của họ khác với người thường ư? Không, không phải. Là do họ có tố chất tâm lí mạnh.
Bởi vì dù có đối mặt với những tồn tại cường đại hơn mình rất nhiều bọn họ cũng không hề có áp lực tâm lý, không sợ hãi, không e ngại cường quyền, tiếp đó thì tự tìm chết một cách tự nhiên thôi.
“Cũng phải chết.”
Quả cầu kim loại thể lỏng nói.
Trên người nó thiếu mất một xúc tua. Đây là cái giá mà nó phải trả khi nghịch chuyển thời gian. Thông qua nghịch chuyển thời gian trong phạm vi nhỏ + chuyển dịch không gian, nó lại lôi Tống Thư Hàng vào sào huyệt của mình.
Đây là hiệu quả kết hợp thời gian không gian.
Cùng lúc đó, chỉ bằng một suy nghĩ, quả cầu kim loại thể lỏng đã khiến mái tóc màu xanh của Tống Thư Hàng tự động rụng xuống.
Mái tóc màu xanh bị cuốn sang một bên.
Nếu như rùa tai ương khổng lồ tiếp tục xuất hiện, quả cầu kim loại thể lỏng không ngại bắt nó lại rồi nghiên cứu sức mạnh xuyên qua không gian kì lạ của nó đâu.
“Lần này không ai cứu được ngươi nữa rồi.”
Quả cầu kim loại thể lỏng cất giọng lạnh lùng.
Trong khi nói chuyện, một lốc xoáy hiện lên sau lưng Tống Thư Hàng.
Chốc lát sau, một người đàn ông đóng sơ mi trắng, quần đen nhẹ nhàng nhảy ra khỏi lốc xoáy.
“Đúng là một sức mạnh thú vị, một lĩnh vực hoàn toàn mới. Quy tắc, kiến thức, cách vận chuyển năng lượng trong đó đủ để ta nghiên cứu mấy năm rồi.”
Người đàn ông tóc dài đó thốt lên đầy thỏa mãn.
“Bạch… Bạch tiền bối, sao ngươi cũng tới đây thế?”
Tống Thư Hàng trợn to hai mắt.
“Ừm, ta lén tới đây theo lốc xoáy mà ngươi để lại đấy. Đáng tiếc, trong thời gian ngắn ta không thể mô phỏng và học được sức mạnh này.”
Bạch tiền bối nói với giọng tiếc nuối.
Dứt lời, hắn khựng người lại, quay đầu nhìn Vân Tước Tử đang bị quả cầu kim loại thể lỏng phụ thân.
“Qủa nhiên lại là phiền toái siêu quy tắc.”
Bạch tiền bối nói.
Tống Thư Hàng cười khổ đáp:
“Đúng thế, xin lỗi Bạch tiền bối nhé.”
Lạ thật, với sự may mắn của Bạch tiền bối thì đáng lẽ hắn phải tránh được rắc rối lớn thế này chứ? Sao hắn lại bị cuốn vào chuyện này thế?
“Không sao, dù sao cũng là ta tự lựa chọn sang đây.”
Nụ cười của Bạch tiền bối tắt ngấm, các pháp khí trang sức trên người hắn hiện lên một tầng ánh sáng nhạt, trong nháy mắt điều chỉnh sức mạnh trong cơ thể hắn lên đến trạng thái tốt nhất.
Trên thực tế, kể từ khi tiếp xúc với ‘lốc xoáy thời gian’ kia, trong lòng Bạch tiền bối đã có trực giác muốn ‘tránh đi’ rồi. Nhưng xuất phát từ sự tò mò với sức mạnh thời gian nên hắn vẫn đến.
Cuộc sống không thể lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió được, mạo hiểm và kích thích phù hợp là thứ cần phải có.
“Hết tên này đến tên khác, tất cả những kẻ tên là “Bạch” đều làm ta chán ghét. Nghịch chuyển đi, thời gian.”
Quả cầu kim loại thể lỏng đâm xúc tu ra, phóng tới chỗ của ‘Bạch’.
Lúc trước, Tống Thư Hàng chạy khỏi phạm vi ‘thế giới Cửu U’ nên khi thi triển sức mạnh thời gian + lực lượng không gian, quả cầu kim loại thể lỏng mới tiêu hao nhiều như thế. Nhưng bây giờ Tống Thư Hàng và tu sĩ tên là ‘Bạch’ kia đều đang ở Cửu U, ở chính hang ổ của nó.
Có thân phận chúa tể Cửu U gia trì, chỉ cần cố định phạm vi của thời gian chi đạo trên một ‘cá nhân’ thì tiêu hao sẽ nhỏ hơn rất nhiều.
“Biến hắn thành phôi thai luôn cho ta.”
Quả cầu kim loại thể lỏng nói.
Lốc xoáy sau lưng Bạch tiền bối lại chuyển động nhanh hơn.
Bạch tiền bối bắt đầu biến trẻ lại.
Mỗi giây một hình dáng.
Sau thời gian hai ba hơi thở, ‘Tiểu Bạch’ trong thế giới ‘thực tại ảo’ lại xuất hiện trước mặt Tống Thư Hàng.
Mà Tiểu Bạch này vẫn đang nghịch chuyển không ngừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận