Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2491: Pháp Tắc Ngưu Thị

Chương 2491: Pháp Tắc Ngưu Thị
Cấm địa đặc biệt nhất Nho gia: Vạn Thư Sơn, tòa thánh sơn này có ý thức của bản thân, nó đã tồn tại từ lúc Thánh Nhân Nho gia kiến lập Nho gia.
Nhưng trước năm ngoái, mặc dù Vạn Thư Sơn là cấm địa Nho gia, nhưng cũng không tính là nhóm trọng yếu nhất. Lúc trước, không ai biết bên trong tòa Vạn Thư Sơn này ẩn giấu cái gì, ngay cả bạn thân Vạn Thư Sơn cũng không biết trong cơ thể mình có thứ gì!
Nhưng vào năm ngoái, sau khi Bá Tống Huyền Thánh đến Nho gia quay phim, Vạn Thư Sơn lập tức được Hằng Hỏa Tôn Giả chuyển vào trong thế giới Kim Liên, trông coi trọng điểm, trở thành trọng điểm trong cấm địa Nho gia.


Lúc Tống Thư Hàng trong thế giới Kim Liên thì không cách nào sử dụng năng lực bước nhảy không gian, chỉ có thể dựa vào hai vị tiên tử công đức, Tạo Hóa dìu lấy phi hành, cho nên tốc độ di chuyển không nhanh.
Khi hắn khó khăn lắm mới chạy tới chỗ Vạn Thư Sơn bèn phát hiện đại gia Vạn Thư Sơn lại trồng chuối.
Vạn Thư Sơn vô cùng to lớn lật ngược lại, hai cánh tay nhỏ quấn băng vải run rẩy chống trên mặt đất, hai chân thô to nâng lên.
Từ rất xa, Tống Thư Hàng đã nghe thấy tiếng vang do chịu không nổi gánh nặng từ trên đôi cánh tay nhỏ của Vạn Thư Sơn. E rằng hai cánh tay quấn băng này lại phải gãy một lần nữa.
Mà lại không thấy tung tích của Hằng Hỏa tiền bối đâu.
“Hi, Vạn Thư Sơn, lại gặp nhau rồi.” Tống Thư Hàng vẫy tay với Vạn Thư Sơn từ xa.
“Sắp ngã rồi, ta sắp ngã rồi ~” Vạn Thư Sơn đau đớn hét lên.
Vạn Thư Sơn cao đến sáu bảy trăm mét, nếu ngã xuống thì tuyệt đối là một tai họa. Cũng may Hằng Hỏa Tôn Giả có dự kiến trước, ngay từ đầu hắn đã an bày cho Vạn Thư Sơn tại một nơi mênh mông trống trải, lưu lại đủ không gian ‘chơi trồng chuối’ cho nó.
“Không cần sợ, có ta đây!” Tống Thư Hàng khí phách nói, lấy thực lực của hắn bây giờ, gánh lấy Vạn Thư Sơn ngã xuống là không thành vấn đề!
Ngay lúc Tống Thư Hàng nhiệt huyết sôi trào, chuẩn bị tiến lên gánh Vạn Thư Sơn, đột nhiên hai chân hắn mềm nhũn… Tạo Hóa Tiên Tử và mỹ nhân rắn công đức bên cạnh đồng thời buông lỏng hai tay đang dìu hắn.
Bá Tống khí phách trực tiếp mềm như mì sợi, dùng phong thái cô gái nhỏ bị ức hiếp ngã ngồi trên mặt đất.
“Chỉ mải lo khí phách, suýt chút quên ta đang suy yếu vô lực.” Tống Thư Hàng lúng túng nói.
Sợi tóc ngố Sở các chủ trên đỉnh đầu: “…”
Bên cạnh, Tạo Hóa Tiên Tử và mỹ nhân rắn công đức đồng thời tiến lên.
Tạo Hóa Tiên Tử duỗi tay vạch vẽ lia lịa trong hư không, từng tấm ‘Nho văn’ phiên bản nhược hóa lóe lên trong tay cô, trong nháy mắt hóa thành một bài văn chương vạn chữ.
Năng lực nhấc tay vạn chữ này khiến Tống Thư Hàng hâm mộ vạn phần. Khí chất và phong cách chiến đấu của Nho gia vẫn luôn là khát vọng không thể thực hiện được của hắn. Hơn nữa, nếu dùng năng lực nhấc tay vạn chữ để kiếm linh thạch, nhất định sẽ rất bùng nổ.
Văn chương Nho văn phiên bản nhược hóa khuếch đại trong hư không, hóa thành một tấm chắn lớn vài trăm mét, ngăn ngay chỗ Vạn Thư Sơn ngã xuống.
Lúc ở Nho gia, dường như thực lực của Tạo Hóa Tiên Tử được gia trì. Tại nơi này, rõ ràng sức chiến đấu của cô mạnh hơn trạng thái bình thường một bậc.
Ầm ~
Vạn Thư Sơn ngã xuống trên đại chương Nho văn vạn chữ kia, tấm chắn Nho văn co giãn mười phần, ngăn cản lực lượng khi đỉnh Vạn Thư Sơn ngã xuống.
Ngay sau đó, mỹ nhân rắn công đức bên trên chặp hai tay lại, thân hình cô liên tục giương cao.
Trong vài hơi thở, thân hình cô đã ngang bằng với Vạn Thư Sơn. Cái đuôi dài ngoằn của cô căng ra thẳng tắp, chóp đuôi phân nhánh chống đỡ thân thể.
Mỹ nhân rắn công đức tiến lên, xoắn tay áo, sau đó… cô tế ra ‘lôi thụ công đức’, vung nó lên như cây gậy, rồi quất mạnh một phát lên người Vạn Thư Sơn!
“Ọe ~ ui ~ a ~” Vạn Thư Sơn bị quất ngã, phát ra tiếng hét đau đớn.
Thông qua việc chiếu chậm từng động tác, còn có thể nhìn thấy chi tiết lúc Vạn Thư Sơn bị quất, thân núi suýt chút nữa sụp đổ.
Tống Thư Hàng: “! ! !”
Hắn còn tưởng rằng mỹ nhân rắn công đức hóa khổng lồ là muốn đỡ lấy Vạn Thư Sơn, không ngờ lại là ẩu đả bạo lực. Mỹ nhân rắn công đức cũng không bày ra mặt dịu dàng của mình cho Vạn Thư Sơn.
Sau khi một gậy quất xuống, Vạn Thư Sơn vốn đang ngã nhào lại bị cứng rắn đánh cho đứng thẳng lại!
“Hiệu quả của một gậy này hoàn toàn không khoa học.” Vũ Nhu Tử da đen nhỏ giọng nói, rốt cuộc phải đánh một gậy này như thế nào mới có thể đánh cho Vạn Thư Sơn đầu dưới chân trên đứng thẳng lại chứ!
Tống Thư Hàng đồng ý: “Newton đang khóc ngất trong nhà vệ sinh.”
“Nơi này là tu chân giới, Newton không quản được nơi này. Chúng ta chỉ thích hợp dùng pháp tắc trâu bò ca ca của Newton.” Giọng nói xa xôi của Xích Tiêu kiếm tâm ma truyền đến.
Tại tu chân giới, trâu bò có thể muốn làm gì thì làm. Chỉ cần đủ trâu bò, ngay cả pháp tắc cũng có thể cưỡng ép thay đổi!


Ầm ~~
Vạn Thư Sơn bị đẩy ngược trở lại, hai chân thô to thuận lợi rơi xuống đất. Chỉ là cánh tay nhỏ băng vải kia của nó lần nữa vặn vẹo với góc độ dị dạng. Trông có vẻ rất đau.
Vũ Nhu Tử da đen nhắc nhở: “Vạn Thư Sơn tiền bối, cánh tay của ngươi bị vặn vẹo rồi.”
“A, ta biết rồi, tiểu cô nương màu đen.” Vạn Thư Sơn nhìn thấy cánh tay nhỏ vặn vẹo của mình thì chảy xuống nước mắt hối hận: “Gia ghét trồng chuối nhất.”
“Ể? Vạn Thư Sơn đạo hữu không phải tự ngươi muốn chơi trồng chuối à?” Tống Thư Hàng nghi hoặc hỏi.
Vạn Thư Sơn lắc cánh tay vặn vẹo của mình, hỏi ngược lại: “Ngươi cảm thấy một tòa núi lớn với cánh tay quấn băng vải sẽ chủ động chơi trồng chuối ư?”
Trên thực tế từ sau lần trước chơi trồng chuối làm gãy mất cánh tay, Vạn Thư Sơn có ám ảnh tâm lý với ‘trồng chuối’.
Tống Thư Hàng trả lời: “Ta cảm thấy núi lớn bình thường đều không thể chơi trồng chuối. Nói đúng ra, núi lớn bình thường sẽ không có thứ như cánh tay.”
Vạn Thư Sơn: “…”
Tiểu tử này đang chỉ cây dâu mắng cây hòe để nói nó không bình thường à!
“Lại nói, Vạn Thư Sơn ngươi có thấy Hằng Hỏa tiền bối không? Còn có một tiểu cô nương tóc vàng nữa?” Tống Thư Hàng lên tiếng hỏi.
“Tiểu cô nương tóc vàng, đúng, chính là tiểu cô nương tóc vàng kia!” Vạn Thư Sơn nghiến răng nghiến lợi nói: “Trước đó, sau khi ta nhìn thấy tiểu cô nương tóc vàng kia từ phía xa thì đột nhiên thân thể không bị khống chế mà rục rịch. Mong muốn biểu hiện dữ dội chưa từng có hiện lên, khiến ta không kịp chờ đợi muốn biểu diễn một màn lộn ngược ra sau cho cô ấy xem… Tiểu cô nương kia tuyệt đối có vấn đề. Sự tồn tại của cô ấy có thể ảnh hưởng đến trí thông minh của ta.”
Tiểu cô nương kia mang theo vầng sáng làm giảm trí tuệ nhắm vào nó, tuyệt đối có vấn đề!
[Xem ra, sự tình có thể sẽ đột ngột triển khai theo chiều hướng xấu nhất.] Tống Thư Hàng thở dài.
Từ việc tiểu cô nương tóc vàng rơi ra khỏi thế giới hạch tâm, đến Hằng Hỏa tiền bối không cách nào định vị được vị trí của cô ấy, lại đến chuyện cô có liên quan tới Vạn Thư Sơn, trong lòng Tống Thư Hàng bèn có một dự cảm bất an.
“Lai lịch của tiểu cô nương kia có vấn đề không?” Sợi tóc ngố Sở các chủ nghi hoặc hỏi.
“Ta không xác định… nhưng mà, dù cô ấy thật sự có vấn đề, ta cũng có thủ đoạn chế ngự lại.” Tống Thư Hàng đè nhẹ lên đan điền bản mệnh của mình.
Trong bảy tiểu đan điền của hắn, có một cái là do lò phản ứng hạch tâm của tiểu cô nương tóc vàng chuyển hóa thành. Nhờ vào đó, còn từng sinh ra một ‘Tống Thư Hàng phân thân sắt thép’. Hiện tại, Bá Tống sắt thép kia còn đang bị Thiên Đế đà đá đa giữ lấy.
Nói cách khác, ‘hạch tâm’ của đối phương đều nằm trong tay Tống Thư Hàng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận