Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1143: Khi Ta Rút Muội Trung Kiếm (1) Ra, Ngươi Sẽ Chết Đấy!

Chương 1143: Khi Ta Rút Muội Trung Kiếm (1) Ra, Ngươi Sẽ Chết Đấy!
Tới rồi tới rồi, tin hot tới rồi!
Phóng viên của mấy kênh nổi tiếng trong tu chân giới như Trung tâm tin tức Thiên Cơ, radio tu sĩ Thần Cương, kênh Thánh Điện, trung tâm internet Vu Sư đều mừng như điên.
Vốn tưởng rằng tối nay phải bỏ qua màn kịch “Ngàn năm đệ nhất thánh VS ngàn năm đệ ngũ thánh”. Không ngờ sau khi đi một vòng lớn như vậy, cuối cùng ngàn năm đệ ngũ thánh vẫn đụng độ với đệ nhất thánh.
Có mấy vị phóng viên nhắm ống kính vào ngay Tống Thư Hàng và Đông Qua Thánh Quân, chuẩn bị mở phát sóng trực tiếp.
Chỉ có phóng viên của nhật báo tu sĩ lộ vẻ sửng sốt:
“Chờ chút... Mới vừa rồi hình như Đông Qua Thánh Quân nói là xin Bá Tống Huyền Thánh thưởng cho một phát bom nguyên tử thiên kiếp đúng không?”
Hắn không nghe lầm đấy chứ? Bom nguyên tử thiên kiếp chính là loại thiên kiếp xuất hiện trong lúc vị tu sĩ áo trắng kia độ kiếp, đã nổ tung thành mây nấm trong thế giới thiên kiếp vào mấy ngày trước ư? Uy lực của thứ đó còn khủng bố hơn cả bom nguyên tử ở hiện thế.
Nếu Bá Tống Huyền Thánh có thể thả ra bom nguyên tử thiên kiếp thật, vậy đám phóng viên bọn họ phải làm sao đây? Phạm vi công kích của bom nguyên tử thiên kiếp cực rộng, bây giờ bọn họ chạy còn kịp không vậy?
...
Tống Thư Hàng nghe mà thấy đau cả gan, hắn không ngờ mọi chuyện lại phát triển thành thế này.
Lấy bom nguyên tử thiên kiếp ra oanh tạc Đông Qua Thánh Quân á? Đừng đùa, bom nguyên tử thiên kiếp của hắn chỉ là con cọp giấy thôi, hơn nữa sau này hắn còn muốn dùng chiêu “vũ khí hạt nhân uy hiếp” này để hù dọa người khác nữa.
Thế nên... Nếu Đông Qua Thánh Quân đã không có ý muốn khiêu chiến, vậy thì từ chối thẳng luôn cho xong.
Tống Thư Hàng vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, chậm rãi nói:
“Ta từ chối, uy lực của bom hạt nhân thiên kiếp thế nào, trong lòng ngươi cũng hiểu rõ. Nếu ngươi thật sự muốn thể nghiệm uy lực của bom nguyên tử thiên kiếp, vậy thì đổi thời gian và địa điểm khác, chúng ta đi vào vũ trụ hoặc sa mạc không người gì đó. Nơi này là Hoa Hạ, ta không muốn tạo ra một cuộc hỗn loạn vô nghĩa.”
Các phóng viên khác nghe vậy thì im lặng gật đầu.
Bá Tống Huyền Thánh nói rất có lý...
Dẫn nổ vũ khí hạt nhân trong cảnh nội Hoa Hạ, nếu xử lý không tốt thì có thể dẫn tới chiến tranh thế giới lần nữa.
Nhưng trong đáy lòng các phóng viên lại có chút thất vọng. Xem ra màn kịch “Ngàn năm đệ nhất thánh VS ngàn năm đệ ngũ thánh” đang mong đợi lại không diễn ra rồi.
Lúc này sau khi im lặng hồi lâu, Đông Qua Thánh Quân đột nhiên lên tiếng với giọng điệu vui vẻ:
“Vậy Bá Tống đạo hữu, bây giờ chúng ta có thể đi vào vũ trụ không? Với tu vi của ta và ngươi, đi vũ trụ cũng không tốn bao nhiêu thời gian. Ngoài ra chúng ta đều biết bom nguyên tử thiên kiếp rất quý giá, thế nên nếu Bá Tống đạo hữu bằng lòng thả cho ta một phát, ta sẽ trả thù lao đồng giá, tuyệt đối có thể làm ngươi hài lòng.”
Tới đây đi, bắn ta đi, không cần thương tiếc ta đâu. Sau khi bắn ta chết đi sống lại, ta sẽ cho ngươi thù lao dày cộp nữa!
Tống Thư Hàng:
“...”
Ngu thật, lại tự đào hố chôn mình nữa rồi.
Quan trọng là hắn cũng không phải Huyền Thánh bát phẩm chân chính, lúc cân nhắc sự việc, cho dù có cẩn thận thế nào đi chăng nữa thì cũng không cách nào đứng trên góc độ của bát phẩm thật sự để suy nghĩ.
Đối với Huyền Thánh bát phẩm, bay đến vũ trụ là một chuyện rất đơn giản, hơn nữa cũng không mất bao nhiêu thời gian. Đề nghị của Đông Qua Thánh Quân không hề quá đáng chút nào.
Vậy nên phải trả lời Đông Qua thế nào đây?
[Muốn chém người hả?]
Xích Tiêu kiếm đột nhiên hỏi.
Tống Thư Hàng gật đầu đáp:
[Được rồi, chém đi.]
Đối phó với loại tiểu yêu tinh quấn người... á lộn, là đực rựa quấn người như Đông Qua Thánh Quân, nhất định phải giải quyết hắn một cách nhanh gọn lẹ, không được cho hắn có cơ hội dây dưa quấn người.
Vì vậy Tống Thư Hàng bước lên trước, sau đó lắc đầu nói:
“Không được... Hôm nay ta còn có việc. Nhưng nếu Đông Qua đạo hữu muốn kiểm chứng uy lực phòng ngự chi đạo của bản thân, vậy hai chúng ta hãy dùng một chiêu định thắng bại, tiếp một đao của ta thì thế nào?”
Đông Qua Thánh Quân nghe vậy, đầu tiên là sững sốt một chút sau đó lại cảm thấy vui mừng trong lòng.
Đối với hắn mà nói, nhận một phát bom nguyên tử thiên kiếp của Bá Tống Huyền Thánh là lựa chọn bất đắc dĩ lắm mới chọn. Nếu có thể chiến đấu chính diện với Bá Tống Huyền Thánh một trận, dù chỉ một chiêu định thắng bại cũng tốt hơn là nhận một phát bom nguyên tử thiên kiếp.
“Cám ơn Bá Tống đạo hữu, một chiêu là đủ rồi.”
Tinh thần Đông Qua Thánh Quân lập tức phấn chấn lên.
“Vậy thì hãy chuẩn bị sẵn sàng đi Đông Qua đạo hữu. Một đao này sẽ là một đao mạnh nhất của ta từ trước tới nay đấy.”
Tống Thư Hàng nhắc nhở.
Xích Tiêu kiếm có nói qua, bây giờ nó có thể phối hợp với Tống Thư Hàng chém ra một đao có uy lực bát phẩm đỉnh phong. Xét về uy lực, một đao này còn đáng sợ hơn cả bom nguyên tử thiên kiếp, mặc dù phạm vi phá hoại không lớn bằng nhưng lực tàn phá lại càng tập trung hơn.
Đông Qua Thánh Quân hít thở sâu.
Hắn vén mũ chụp đầu lên, sau đó lại lấy ra một thanh kiếm to ánh vàng rực rỡ rồi dựng đứng nó trước mặt mình.
Sau đó Đông Qua Thánh Quân vỗ vào kiếm to một cái, một bộ khôi giáp màu vàng hoa lệ xuất hiện trên người hắn, trên bộ khôi giáp ánh vàng rực rỡ còn thoáng hiện lên lực lượng ý chí.
Sau khôi giáp khải ý màu vàng hiện ra, Đông Qua Thánh Quân lại dùng hai tay cầm cự kiếm rồi... bẻ một cái!
Ngay sau đó bên sườn trên thân kiếm to ánh vàng rực rỡ bỗng bắn ra hai khối sắt bản, kiếm to lập tức biến ảo, chỉ trong nháy mắt đã hóa thành một tấm lá chắn lớn... Hóa ra thứ này không phải kiếm mà là một tấm lá chắn ở hình thái cô đọng.
Hai tay Đông Qua Thánh Quân cầm lá chắn, miệng niệm chú văn, lực lượng thánh quang phủ lên trên người hắn, cường hóa phòng ngự của hắn. Đồng thời dưới bàn chân cũng hiện lên hào quang thánh kỵ sĩ, tăng cường sức phòng ngự cho hắn.
Cuối cùng thân thể Đông Qua Thánh Quân khom lại, toàn thân rúc sau lá chắn lớn. Hai tay hắn cầm lá chắn, bày ra tư thế phòng ngự tiêu chuẩn.
Huyền năng cấp Huyền Thánh trong cơ thể hắn vận chuyển, tăng cường thêm một tầng kim cương chi thân cho hắn.
Đồng thời trên thân thể hắn còn hiện lên rất nhiều hình xăm minh văn. Những hình xăm này là do công pháp tu luyện của Đông Qua Thánh Quân hiển hóa ra, mỗi một loại minh văn đều có thể tăng cường kháng tính của bản thân. Có kháng lực sát thương do pháp thuật ngũ hành gây ra, kháng lực sát thương do hệ nguyên tố gây ra, tăng cường phòng ngự vật lý, v.v...Đủ loại kháng tính!
Khải ý + pháp khí bản mệnh lá chắn lớn + pháp thuật phụ trợ hệ thánh quang phương tây + hào quang thánh kỵ sĩ + bí pháp kim cương thân của Đạo gia + minh văn tăng sức đề kháng do công pháp của bản thân phụ trợ thêm, tất cả góp phần tạo nên phòng ngự khiến người ta phải tuyệt vọng của Đông Qua Thánh Quân.
“Tới đi, Bá Tống đạo hữu, ta đã chuẩn bị xong rồi.”
Đông Qua Thánh Quân trầm giọng nói.
Xích Tiêu kiếm:
[Khá lắm, tên Đông Qua Thánh Quân này quả thật đã phát huy phòng ngự chi đạo đến mức cực hạn. Trong lớp tu sĩ cùng cảnh giới, ngay cả ta cũng chưa từng thấy ai có phòng ngự mạnh hơn hắn. Cho dù là hậu duệ tiên thú có huyết thống Bá Hạ (2) con của rồng và huyết thống huyền vũ mà ta từng gặp trước đây cũng không có lối phòng ngự cực đoan như hắn. Tên này đúng là nghiện phòng ngự chi đạo đến mức tẩu hỏa nhập ma rồi.]
[Có thể chém nổi không?]
Tống Thư Hàng hỏi.
Xích Tiêu kiếm:
[Có thể! Tuy phòng ngự của tên này rất mạnh nhưng cảnh giới lại là một điểm yếu. Nếu bây giờ hắn có được cảnh giới bát phẩm trung giai, chúng ta gặm không nổi đâu, nhưng tiếc là hắn không có.]
[Có thể chém nổi là tốt rồi.]
Tống Thư Hàng trả lời.
Thánh ấn đã hiện lên bên cạnh, không ngừng tăng cường uy nghiêm cấp Huyền Thánh cho hắn.
Sau đó Tống Thư Hàng đưa tay phải lên rồi nói với mỹ nhân rắn công đức:
“Đưa kiếm!”
Trong lúc nói chuyện, Tống Thư Hàng cũng đang chuẩn bị ra lệnh cho mỹ nhân rắn công đức. Hắn hy vọng mỹ nhân rắn công đức có thể nghiêm túc lấy Xích Tiêu ra rồi bỏ vào trong tay hắn.
Nhưng trong lòng hắn còn chưa kịp ra lệnh thì mỹ nhân rắn công đã tự hành động.
Cô di chuyển nhanh đến bên cạnh Tống Thư Hàng, sau đó nép mình vào ngực Tống Thư Hàng như một chú chim nhỏ.
Tống Thư Hàng:
“...”
Tiếp đó hai tay mỹ nhân rắn công đức nắm lấy tay phải của Tống Thư Hàng rồi kéo nó về phía phần bụng của mình.
“Tới đây, sử dụng lực lượng của ta đi~~”
Trên người mỹ nhân rắn công đức bỗng phát ra một giọng nói ngọt ngào, còn loáng thoáng nghe được tiếng nhạc nền trầm thấp.
Lại bắt chước lời thoại trong bộ phim truyền hình nào đấy à?
Ngay sau đó tay phải của Tống Thư Hàng dung nhập vào bụng mỹ nhân rắn công đức... Dĩ nhiên, đây chỉ là hình ảnh mà người ngoài nhìn thấy mà thôi.
Thật ra mỹ nhân rắn công đức và Tống Thư Hàng là cùng một thể, trạng thái lúc này của Tống Thư Hàng cũng giống như chế độ ba đầu sáu tay thôi. Tay hắn xuyên thấu qua thân thể mỹ nhân rắn công đức, cầm lấy phần chuôi của Xích Tiêu kiếm.
Tiếp đó hắn đưa tay kéo một cái, rút Xích Tiêu kiếm từ trong cơ thể mỹ nhân rắn công đức ra.
Mỹ nhân rắn công đức ngửa người về sau, tóc vàng tung bay, sau đó thân thể cô hóa thành vô số đốm sáng công đức màu vàng, quay lại trong cơ thể Tống Thư Hàng.
“Lấy thần binh ra từ trong thân thể xà nữ công đức, đây là pháp thuật gì vậy?”
Một vị phóng viên kinh ngạc nói.
“Chẳng lẽ ánh sáng công đức còn có thể thực thể hóa thành lưỡi kiếm ư?”
Một vị phóng viên khác vội vàng ghi vào sổ tay.
“Ánh sáng công đức của Bá Tống Huyền Thánh cứ tạo bất ngờ cho mọi người hết lần này đến lần khác. Vào lần độ thiên kiếp lúc trước, hình thái nữ đế kia đã làm bọn ta nhớ mãi đến bây giờ. Không ngờ nữ đế còn có hình thái lưỡi kiếm.”
Lại có một phóng viên hơi lớn tuổi cảm thán.
Đáng tiếc, một nữ đế tuyệt thế như vậy lại là ánh sáng công đức. Nếu như cô ấy là nữ đế có thật trên đời thì tất nhiên sẽ trở thành ứng cử viên sáng giá nhất cho vị trí đạo lữ trong lòng các nam tu ở tu chân giới.
...
“Các ngươi lui về phía sau một chút, lát nữa đao pháp của ta có phạm vi ảnh hưởng hơi lớn, không dễ khống chế, ít nhất các ngươi nên lui lại chừng ngàn thước.”
Tống Thư Hàng khẽ vung Xích Tiêu kiếm, quay qua nói với các phóng viên.
Chỉ một động tác vung nhẹ nhàng, trên thân kiếm Xích Tiêu bỗng bùng lên ngọn lửa, đao khí tung hoành ngang dọc.
“Ơ? Đây là kiếm ư?”
Đông Qua Thánh Quân và các phóng viên nhìn chằm chằm vào Xích Tiêu.
Nhìn ngang nhìn dọc, thấy thế nào cũng là một thanh kiếm mà!
Nhưng mới nãy Bá Tống Huyền Thánh nói là... tiếp một đao của ta mà?
Chẳng lẽ hắn dùng sai từ à?
“Đừng để ý đến những chi tiết này, Đông Qua Thánh Quân, chuẩn bị xong chưa?”
Tống Thư Hàng muốn xác định lần nữa.
Đông Qua Thánh Quân trầm giọng nói:
“Ta chuẩn bị xong rồi, Bá Tống đạo hữu, mời xuất chiêu đi!”
“Vậy thì xin mời tiếp chiêu. Một đao này có tên là... Phần Thiên!”
Tống Thư Hàng sải bước về phía trước, chỗ hắn đứng là một nơi cao, cách mặt đất chừng năm mét.
Chân Tống Thư Hàng đạp trong hư không, hoa sen giống như thủy tinh đen hiện lên dưới chân, nâng thân thể hắn đi thẳng đến gần Đông Qua Thánh Quân.
Sau khi đến gần Đông Qua Thánh Quân, Tống Thư Hàng xoay cổ tay.
Phần Thiên Hỏa Diễm Đao!
Ầm~~
Ngọn lửa bốc cháy hừng hực trên thân Xích Tiêu lập tức bùng nổ.
Đông Qua Thánh Quân nhìn chằm chằm vào Tống Thư Hàng, từ động tác vung kiếm của Bá Tống Huyền Thánh có thể thấy được, thủ pháp thi triển của đao pháp Phần Thiên chẳng có gì khác biệt với Hỏa Diễm Đao đại trà bình thường.
Nhưng đao ý trong ngọn lửa lại khác hoàn toàn.
Ngọn lửa kia thật sự muốn thiêu đốt vạn vật, thiêu cháy cả trời.
Chú thích:
(1) 妹中剑 (muội trung kiếm): Đây là một thuật ngữ bắt nguồn từ bộ phim hoạt hình Guilty Crown (Vương miện tội lỗi) của Nhật. Trong phim có cảnh nam chính rút một thanh kiếm (Void) từ trong người một cô gái tên Inori ra, rất giống với cảnh Tống Thư Hàng rút lấy Xích Tiêu từ trong cơ thể mỹ nhân rắn. Hay nói nôm na cho dễ hiểu, “muội trung kiếm” tức là rút kiếm (hoặc cũng có thể là những vũ khí khác, kiếm chỉ là từ đại diện) từ trong cơ thể một cô gái ra.
(2) Bá Hạ (tên khác là bị hí, bát phúc, thạch long qui): Trong truyền thuyết dân gian phương Đông, rồng có chín con với hình dáng và sở thích hoàn toàn khác nhau. Bá Hạ là con trưởng của rồng, là linh vật có hình dáng thân rùa, đầu rồng. Bá Hạ có sức mạnh vượt bậc, chịu được trọng lượng lớn nên thường được chạm khắc trang trí làm bệ đỡ cho các bệ đá, cột đá, bia đá...
Bạn cần đăng nhập để bình luận