Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1010: Khửa Khửa Khửa Khửa

Chương 1010: Khửa Khửa Khửa Khửa
Cuối cùng Tống Thư Hàng, Biệt Tuyết Tiên Cơ và bé Thi cũng đến đạo quan mà Thiên Nhai Tử đạo trưởng đang ở tạm trong khu Giang Nam.
Thuyền tiên vừa mới đáp đất, mọi người định đi xuống thì bỗng nghe thấy có mấy vị tiểu đạo sĩ đang nhỏ giọng trò chuyện với nhau trong đạo quan.
“Khửa khửa khửa, các ngươi biết chuyện gì chưa? Hôm nay, vị cao nhân đắc đạo tên Thiên Nhai Tử mới vào ở trong đạo quan chúng ta mấy ngày trước đã bắt một tiểu cô nương về đấy. Nghe sư huynh nói, dọc đường đi tiểu cô nương kia giãy giụa dữ lắm, khửa khửa khửa.” Một tiểu đạo sĩ hơi mập nói nhỏ.
Một đạo sĩ khác cũng hơi mập lại còn thấp bé lộ ra vẻ mặt “ta hiểu mà”, sau đó tiếp lời: “Khửa khửa khửa, cao nhân đắc đạo thế mà còn đói khát hơn cả chúng ta nữa. Thế tiểu cô nương bị bắt kia có xinh đẹp không?”
Một đạo sĩ vốn đang quét dọn cũng bu lại góp vui: “Đương nhiên là đẹp rồi, khửa khửa khửa, ta tận mắt nhìn thấy cô gái đó luôn nhé. Mái tóc xoăn ấy, khuôn mặt nhỏ nhắn ấy, dáng người ấy đều ngon hết sẩy! Còn đẹp hơn cả mấy hot girl hay ngôi sao mà chúng ta xem trên mạng nữa đó. Vả lại trên người cô ấy còn có một loại khí chất không sao tả được, hấp dẫn muốn chết luôn.”
“Không ngờ Thiên Nhai Tử đạo trưởng đã bạc cả đầu rồi mà còn ghê gớm phết. Khửa khửa khửa!” Tiểu đạo sĩ hơi mập nói thêm vào.
“Khửa khửa khửa khửa.” Mấy đạo sĩ khác cũng đồng thời xổ một tràng cười kỳ quái.
Sau khi dùng ý thức quét qua người mấy đạo sĩ nọ, Tống Thư Hàng phát hiện đạo sĩ trong đạo quan này toàn là người bình thường chứ không phải tu sĩ. Xem ra Thiên Nhai Tử đạo trưởng chỉ tạm thời ở nhờ trong đạo quan này thôi nhỉ?
Mấy tiểu đạo sĩ này cũng chỉ là người bình thường nên không biết chuyện của tu chân giới.
Vì lẽ đó nên khi thấy một lão đạo sĩ tóc bạc trắng cưỡng ép kéo một tiểu cô nương vào trong đạo quan, bọn họ tự nhiên sẽ nghĩ đến rất nhiều nội dung 18+ thôi.
Tống Thư Hàng: ...
Biệt Tuyết Tiên Cơ đưa ra đề nghị: “Hay là chúng ta cứ dùng trạng thái ẩn hình đi tìm Thiên Nhai Tử đi.”
Nếu như bọn họ hiện thân ngang nhiên đi tìm Thiên Nhai Tử đạo trưởng thì có trời mới biết mấy đạo sĩ lắm mồm này sẽ suy diễn thành cái dạng gì nữa.
Tống Thư Hàng: “Đồng ý.”
Thi: “Ta cũng đồng ý.”
Vì vậy sau khi thu xếp thuyền tiên xong, Biệt Tuyết Tiên Cơ thi triển pháp thuật bao trùm cả Tống Thư Hàng và Thi vào. Ba người che giấu khí tức của bản thân rồi duy trì chế độ tàng hình, đi tới phòng của Thiên Nhai Tử đạo trưởng.
Trong phòng Thiên Nhai Tử đạo trưởng rất yên tĩnh, không hề nghe thấy tiếng động gì cả.
“Có trận pháp cách âm.” Biệt Tuyết Tiên Cơ vừa nói vừa đưa tay đẩy cửa phòng ra.
Thật ra cửa phòng đã bị khóa nhưng dù gì cũng chỉ là một cánh cửa bình thường, Biệt Tuyết Tiên Cơ chỉ cần vận chuyển linh khí vào tay vặn cửa là có thể mở ra được.
Cửa vừa mở, trong phòng lập tức truyền ra một tiếng ca vui tai.
“Cừu Vui Vẻ, cừu Xinh Đẹp, cừu Lười Biếng, cừu Sôi Nổi, cừu Chậm Chạp mềm như bông, sói đỏ sói xám. Mặc dù tớ chỉ là một chú cừu nhưng lại thông minh hơn bạn nghĩ đấy...(*)”
Đây là bài hát mà thiếu nữ tóc xoăn tự nhiên kia đang hát.
(*)Bài hát trong phim hoạt hình Cừu Vui Vẻ Và Sói Xám.
Giọng hát rất hay nhưng ca từ thì...
Điều càng làm Biệt Tuyết Tiên Cơ và Tống Thư Hàng khiếp sợ chính là hình tượng của Thiên Nhai Tử đạo trưởng. Lúc này hắn đang đặt hai bàn tay lên hai bên đỉnh đầu, ngón trỏ giơ lên còn bốn ngón khác thì gập lại, sau đó nghiêm túc lắc lư cái đầu theo tiếng hát của thiếu nữ tóc xoăn nọ.
Hình ảnh này đúng là chọt mù mắt người xem mà!
Vừa nghe thấy tiếng cửa phòng mở ra thì Thiên Nhai Tử đạo trưởng và thiếu nữ tóc xoăn đồng loạt xoay đầu lại nhìn ra cửa.
Thiếu nữ tóc xoăn kia chỉ cười hì hì rồi lại tiếp tục hát ca khúc tẩy não kia.
Còn Thiên Nhai Tử đạo trưởng thì tái mặt, trong ánh mắt thoáng hiện lên vẻ hoảng loạn.
“Xin lỗi nhé, xem ra đã quấy rầy các ngươi rồi. Rất xin lỗi, lần sau ta nhất định sẽ gõ cửa trước.” Biệt Tuyết Tiên Cơ nói xin lỗi sau đó tiện tay đóng cửa lại: “Các ngươi cứ tiếp tục đi, ta và Tống Thư Hàng chờ ở ngoài cửa vậy.”
“Biệt Tuyết đạo hữu đợi đã, cô hiểu lầm rồi!” Thiên Nhai Tử đạo trưởng vội kêu lên.
Biệt Tuyết Tiên Cơ im lặng đóng cửa lại rồi xoay người đi tới góc tường ngồi chờ với Tống Thư Hàng.
“Trò vừa rồi là trào lưu mới đang thịnh hành à?” Biệt Tuyết Tiên Cơ hỏi.
Trong thời đại này, tin tức trên mạng thì cứ thay đổi xoành xoạch mà cô lại thường giành thời gian nghiên cứu món ăn mới, nên việc nắm bắt thông tin chậm hơn người khác rất nhiều.
“Ta chưa từng nghe nói có trò nào thế này cả.” Tống Thư Hàng trả lời: “Biệt Tuyết tiền bối, lần sau nhớ gõ cửa nhà người ta trước khi đẩy vào nhé, để tránh gặp phải những trường hợp lúng túng như vừa rồi.”
“Ừ.” Biệt Tuyết Tiên Cơ gật đầu đáp.
Đúng lúc này cửa phòng mở ra lần nữa, Thiên Nhai Tử đạo trưởng cười trừ nói: “Vào đi, ta nói các ngươi nghe, vừa rồi thật sự chỉ là hiểu lầm thôi.”
Hai mắt Tống Thư Hàng bỗng sáng lên, sau đó lên tiếng hỏi: “Lẽ nào vị nữ tu trong phòng sử dụng pháp thuật hệ sóng âm nào đó sao?”
Hắn nhớ hình như Thiên Ma Cửu Vũ của Đông Phương Lục Tiên Tử cũng có hiệu quả tương tự.
“Không, không phải do pháp thuật.” Thiên Nhai Tử đạo trưởng lắc đầu nói: “Lúc nãy bọn ta đang đánh bài, người nào thua phải làm theo yêu cầu của người thắng. Vừa rồi... trùng hợp là ván ta thua.”
“Sau đó cô ấy ca hát, còn ngươi thì giả làm cừu con lắc qua lắc lại?” Biệt Tuyết Tiên Cơ mỉm cười nói.
“Ừ, đúng thế đấy.” Thiên Nhai Tử đạo trưởng đáp.
Tống Thư Hàng: “...””
“Yên tâm đi Thiên Nhai Tử, ta tin ngươi mà.” Biệt Tuyết Tiên Cơ nói: “Dù sao chúng ta cũng là bằng hữu lâu năm với nhau.”
Khóe miệng Thiên Nhai Tử đạo trưởng co giật, sau đó quay qua nói với Tống Thư Hàng: “Tống đạo hữu, sao hôm nay rãnh rỗi đến tìm lão phu thế? À này, gốc hành yêu mà ngươi nuôi có khỏe không?”
“Thông Nương khỏe lắm.” Tống Thư Hàng đáp.
Bây giờ Thông Nương sống rất thoải mái. Sau khi kết làm một thể với Ngộ Đạo thạch, ngộ tính của cô ấy đột nhiên tăng mạnh, tốc độ tu luyện cũng nhanh hơn.
Hơn nữa trong tay Tống Thư Hàng cũng có không ít đan dược, ví dụ như Thiên Tinh Luyện Chân Hoàn phiên bản số 6 mà các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 đã tặng cho hắn lúc trước chẳng hạn. Loại đan dược này có tác dụng trợ giúp tu luyện, nếu tu sĩ nhị phẩm sử dụng thì có thể tăng cường toàn diện các mặt, giúp cho việc tu luyện đạt hiệu quả gấp đôi.
Do tốc độ lên cấp của Tống Thư Hàng quá nhanh, hắn chưa dùng được mấy viên đã tấn thăng lên cảnh giới tam phẩm, vì thế số đan dược còn lại đều cho Thông Nương hưởng hết.
Nói thật thì ngoại trừ việc không được tự do ra, đãi ngộ của Thông Nương bây giờ chẳng kém gì đệ tử trực hệ trong các đại môn phái tu chân.
Đan dược dư dả, hơn nữa toàn là đan dược cực phẩm. Công pháp cũng không thiếu, thiên khấp bảo điển đủ để cô ấy tu luyện thẳng tới cảnh giới lục phẩm. Về phần kinh nghiệm tu luyện thì có thể quan sát quá trình tu luyện của Tống Thư Hàng, rồi từ đó đúc kết ra kinh nghiệm cho bản thân. Lúc nhàn rỗi không có chuyện gì làm thì có thể nghịch điện thoại giải trí.
“Thật ra ta đến tìm Thiên Nhai Tử tiền bối là vì muốn bảo lãnh cho cô ấy.” Tống Thư Hàng chỉ tay về phía vị thiếu nữ tóc xoăn kia.
“Ngươi là Tống Thư Hàng ư?” Thiếu nữ tóc xoăn nghe vậy thì chau mày hỏi.
“Đúng vậy.” Tống Thư Hàng đáp: “Cô là người do Bỉ Ngạn Ma Quân tiền bối phái tới đúng không?”
Đương nhiên vị thiếu nữ tóc xoăn này không phải là Bỉ Ngạn Ma Quân rồi, bởi vì cô ấy mới chỉ đạt đến cảnh giới tam phẩm mạch thứ nhất mà thôi.
“Đúng vậy, ta là đệ tử của ngài ấy.” Thiếu nữ tóc xoăn tự nhiên đứng dậy thi lễ với Tống Thư Hàng rồi nói:
“Ta tên Đô Lan, là đệ tử thứ mười tám dưới trướng ma quân, có sở thích là cưỡi ngựa. Ngoài ra ta còn thích ca hát làm nhạc đệm cho người khác nhảy múa, nhưng bản thân lại không thích nhảy chút nào.”
Một sở thích thật mới lạ...
“Thiên Nhai Tử tiền bối, muốn bảo lãnh cho cô ấy thì cần bao nhiêu linh thạch?” Tống Thư Hàng dò hỏi.
Thiên Nhai Tử đạo trưởng trả lời: “Đều là người quen cả, ta không lấy tiền bảo lãnh đâu. Nhưng lần này ta đã tốn hết năm viên linh thạch ngũ phẩm để xử lý màn sương mù bao phủ cả đại học Giang Nam, các ngươi phải trả lại khoản chi phí này đấy.”
“Không thành vấn đề.” Tống Thư Hàng gật đầu đáp, sau đó lấy ra năm viên linh thạch ngũ phẩm giao cho Thiên Nhai Tử đạo trưởng.
Dù gì thì về sau thiếu nữ tóc xoăn Đô Lan kia cũng sẽ bồi thường lại khoản chi phí này cho hắn. Nếu cô ấy không trả nổi thì còn có sư phụ Bỉ Ngạn Ma Quân nữa mà, vậy nên hắn không hề sợ bị mất tiền.
Nộp linh thạch xong, Đô Lan lại trở thành người tự do.
“Bây giờ là mấy giờ rồi?” Đô Lan lên tiếng hỏi.
“Sắp mười một giờ theo giờ Bắc Kinh.” Tống Thư Hàng đáp.
“Xem ra vẫn còn kịp. Ta đã đặt vé máy bay chuyến bốn giờ chiều để đi về nhưng không ngờ bom sương bị nổ banh rồi, giờ còn phải mất chút thời gian để đi lấy một quả khác.”
Đô Lan suy nghĩ một chút rồi nói: “Thời gian khá gấp rút, Tống đạo hữu, ngươi đứng yên đừng nhúc nhích cũng đừng ẩn giấu thực lực nhé, giờ ta sẽ lấy số liệu của ngươi để chuyển giao cho sư phụ ta. Sau đó căn cứ vào số liệu có được, sư phụ sẽ chế tạo trận pháp độ kiếp cho ngươi.”
“Không cần Ma quân đích thân tới sao?” Tống Thư Hàng hỏi, hắn còn muốn thảo luận với Bỉ Ngạn Ma Quân về vấn đề thiên kiếp hiện đại hóa nữa.
“Qua mấy ngày nữa sư phụ cũng tới khu Giang Nam, đến lúc đó ngài ấy sẽ chế tạo trận pháp độ kiếp phù hợp với ngươi. Nhưng trước đó, sư phụ phải biết được số liệu thân thể và thuộc tính của ngươi để làm xong công tác chuẩn bị.” Đô Lan trả lời.
Dứt lời, cô lấy một pháp khí hình gương từ trong túi ra rồi chiếu vào người Tống Thư Hàng.
Trong gương lóe lên một tầng ánh sáng màu xanh, bao bọc cả người Tống Thư Hàng vào trong.
Ngay sau đó các thông tin về thuộc tính thân thể, tu vi cảnh giới, về cường độ thân thể của Tống Thư Hàng đều bị pháp khí hình gương này chiếu ra.
Những thông tin này cũng không phải điều bí mật gì, chỉ cần tu sĩ có tu vi cao liếc nhìn Tống Thư Hàng một cái là có thể nhìn ra được những số liệu này.
Sau khi lấy được số liệu, Đô Lan giơ tay chạm nhẹ vào pháp khí hình gương.
Sau đó trong gương bỗng xuất hiện một người mặc quần áo chống phóng xạ.
“A lô? Đô Lan đấy à? Gặp được Tống tiểu hữu chưa?” Nam tử mặc quần áo chống phóng xạ kia vẫy tay chào, trên tay là một chiếc máy tính bảng. Hắn đang dùng máy tính bảng để video call với pháp khí hình gương của Đô Lan.
Đúng vậy, là máy tính bảng video call với gương đấy.
“Đã gặp Tống đạo hữu rồi ạ. Sư phụ, ta lấy được số liệu cơ bản của hắn rồi, giờ truyền qua cho ngài ngay đây. Mà ngài có muốn hỏi hắn cái gì nữa không?” Nói xong, Đô Lan lộn gương lại chiếu thẳng vào Tống Thư Hàng.
Nam tử mặc quần áo chống hóa chất trong gương chính là sư phụ của cô, Bỉ Ngạn Ma Quân.
“Chào Tống tiểu hữu, số liệu thân thể của ngươi khá thật đấy, đặc biệt là thể chất, đã đạt cấp bậc tứ phẩm rồi cơ à, thế này thì độ kiếp chẳng có gì phải lo cả.” Bỉ Ngạn Ma Quân vuốt màn hành máy tính bảng rồi nói tiếp: “Bạch đạo hữu cũng đã nói với ta về công pháp tu luyện của ngươi rồi. Giờ ta sẽ thiết kế bản nháp của trận pháp độ kiếp trước, đến lúc đó để ngươi làm quen một chút. Đến sáng sớm ngày mai là có bản nháp trận pháp độ kiếp đấy.”
“Ok.” Tống Thư Hàng nói: “À mà Bỉ Ngạn tiền bối này, ta có một phát hiện liên quan đến vấn đề độ kiếp muốn thảo luận với ngài.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận