Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2792: Các ngươi cũng đến khiêu chiến với ta à?

Chương 2792: Các ngươi cũng đến khiêu chiến với ta à?
“Ừm… Tống tiền bối…”
Ở bên cạnh, Trường Sinh Giả áo trắng bị kéo vào trong thế giới tán tài vương tọa lên tiếng. Hắn cảm thấy từ sau khi bị kéo vào trong tiểu thế giới này, dường như cả Tống tiền bối và chúa tể Cửu U ba mắt đều ngó lơ hắn thì phải.
“Đạo hữu chờ một chút, đợi ta đè tiền bối ba mắt xuống đất mà chà đạp rồi lại bàn chuyện của chúng ta với đạo hữu.”
Dứt lời, Tống Thư Hàng mỉm cười thân thiện với Trường Sinh Giả áo trắng.
Nói thế nào đi nữa hắn cũng là đạo hữu hiếm có tự mang theo linh thạch tìm đến tận cửa, đương nhiên Tống Thư Hàng sẽ không tiếc rẻ mỉm cười phục vụ.
Linh thạch không chỉ có thể mua được nụ cười phục vụ của đại lão Trường Sinh Giả, còn có thể đổi được nụ cười ấm áp từ sâu trong lòng của Bá Tống.
“Đè ta xuống đất mà chà đạp á? Tiểu Hàng, ngươi lấy tự tin từ đâu ra thế? Đợi lát nữa khi ngươi bị ta ấn xuống đất giày vò, đừng trách ta không nể tình nhé.”
Thiếu niên ba mắt tiền bối nở nụ cười dữ tợn kiểu chúa tể Cửu U, khiến Trường Sinh Giả áo trắng đứng bên cạnh sợ hãi.
“Nếu tiền bối đã tự tin như thế, hay là chúng ta cược lớn một chút? Sau khi cược nam nữ 3 ván thắng 2, chúng ta lại cược tiếp… bên ngoài có khoảng 7 Trường Sinh Giả, ngoại trừ hai vị cần trong ba ván cược ra, chúng ta vẫn có thể cược tiếp 5 lần nữa. Cược chịu đòn!”
Tống Thư Hàng vươn tay ra xoa ngực, xoa bằng phần ngực lõm vào do chịu một quyền của tiền bối ba mắt.
“Đến đây, ai sợ ai! Ta chọn B hết… tất cả đều chọn nữ! Ngươi dám không?”
Thiếu niên ba mắt tiền bối nói với giọng kiêu ngạo.
Chọn một lúc 7 đáp án B, ít nhất cũng phải đúng 2 3 câu chứ?
Hắn đã nghĩ xong phải dùng chiêu thức quyền pháp tàn nhẫn nhất nào để mang đến đau đớn cho Bá Tống rồi.
“Vậy ngoại trừ cược nam, vô tính ra thì ta cược tiếp là nam, nam, vô tính, nhìn trời…”
Tống Thư Hàng nói được một nửa, đột nhiên khựng lại.
Bởi vì khi thầm vung tay trái của Bạch Thánh lên trên xuống dưới sang trái sang phải để chọn đáp án, hắn phát hiện ra giới tính của Trường Sinh Giả thứ 6 là nữ.
Mà thiếu niên ba mắt tiền bối đã chọn trước tất cả các đáp án B rồi.
[Cùng lắm thì chịu một quyền, mà ta ít nhất có thể đánh năm quyền, không bị lỗ vốn.]
“Người thứ sáu ta chọn nam, người thứ bảy là song tính!”
Tống Thư Hàng cắn răng nói ra sự lựa chọn của mình.
“Rất tốt, ngươi chuẩn bị chờ chết đi Bá Tống.”
Không biết sự tự tin mù quáng của thiếu niên ba mắt tiền bối là từ đâu ra nữa.
“Ta xin gửi lại tiền bối những lời tương tự!”
Tống Thư Hàng nói.
Trường Sinh Giả áo trắng đứng bên cạnh: “…”
Tuyệt thế cao nhân ‘Tống tiền bối’ mà Thiên Đế nhắc tới và hình tượng chúa tể Cửu U ác nhất đáng sợ nhất trong lòng hắn lặng lẽ sụp đổ.


Lúc này, trên sao Hỏa.
Tổng cộng có bảy Trường Sinh Giả phá không, giáng lâm xuống sao Hỏa.
“Biến mất rồi, Bá Tống, chúa tể Cửu U và cả Trường Sinh Giả áo trắng kia, tất cả đều biến mất rồi.”
“Vị trí cánh cửa không gian… là ở đây.”
Có một vị Trường Sinh Giả dẫn đầu đi tới tọa độ Tống Thư Hàng mở cánh cửa không gian lúc trước.
“Định lặng lẽ đi theo xem à?”
“Nhưng đối diện là đại chiến của Bá Tống và chúa tể Cửu U, nếu chúng ta mạo muội đi qua đó, có khi nào bị cuốn vào trận chiến này không?”
Bảy Trường Sinh Giả nối đuôi nhau đi tới trước cánh cửa không gian của Tống Thư Hàng, lần lượt bước vào trong phạm vi đánh cược.
Khi từng Trường Sinh Giả bước vào phạm vi đánh cược, đột nhiên cánh cửa không gian Bá Tống đại chiến chúa tể Cửu U mở ra.
Trong cánh cửa không gian, chúa tể Cửu U ba mắt đang cười gằn.
Ở đối diện hắn, tuy rằng đang đeo mặt nạ nhưng toàn thân Bá Tống lại tản ra sát khí bức người.
Trường Sinh Giả áo trắng lúc trước bị tóm vào trong cánh cửa không gian lại núp ở một bên run rẩy.
Trong cánh cửa không gian.
Tống Thư Hàng và thiếu niên ba mắt tiền bối cùng liếc mắt nhìn bảy vị Trường Sinh Giả, dựa vào trình tự đi vào của bọn họ mà luận bàn giới tính.
Khi hai con mắt thần thứ ba quét qua, bảy vị Trường Sinh Giả cảm thấy dường như mình bị nhìn thấu, không còn chút bí mật nào.
[Kiếp Tiên nam, Trường Sinh Giả hệ mộc vô tính, nam, nam, Trường Sinh Giả hệ ngọc vô tính, Trường Sinh Giả nữ, Trường Sinh Giả thái cổ tộc trùng nam nữ một thể…]
Bảy vị Trường Sinh Giả này không hề che giấu giới tính của mình, cho nên chỉ cần liếc mắt một cái là nhận ra giới tính của họ ngay, nếu không cũng có thể dựa vào chủng tộc để phán đoán giới tính.
Khi nhìn thấy kết quả này, khí thế của thiếu niên ba mắt tiền bối càng trở nên dữ dằn hơn, hắn cắn răng nghiến lợi, áp bách Trường Sinh Giả áo trắng không thể thở nổi.
Thậm chí các Trường Sinh Giả đối diện với cánh cửa không gian cũng cảm nhận được áp lực nặng nề.
Nhưng dù cho chúa tể Cửu U ba mắt đáng sợ là thế, Bá Tống đại lão vẫn mạnh đến mức phi lý!
Hắn tiến lên một bước, kéo gần khoảng cách giữa mình và chúa tể Cửu U, tiếp đó một đôi thiết quyền đập mạnh về phía chúa tể Cửu U ba mắt.
Một quyền, hai quyền, ba quền, bốn quyền!
Đứng trước thiết quyền của Bá Tống, chúa tể Cửu U đáng sợ lại chẳng có chút sức phản kháng nào!
Rõ ràng khí tức của hắn dự tợn khổng lồ như vậy mà.
Chúa tể ba mắt hoàn toàn không thể phản kháng thiết quyền của Bá Tống được, thậm chí… đến trốn cũng không nổi!
bảy vị Trường Sinh Giả đều ngẩn người: ⊙_⊙
Bá Tống có thể đập chúa tể Cửu U tơi bời ư?
Chắc không phải chúng ta nhìn thấy một chúa tể Cửu U giả mạo đấy chứ?
[Thiết quyền của Bá Tống trông không nhanh lắm, nhưng chúa tể Cửu U lại chẳng thể tránh né, cũng không thể phản kháng… Chẳng lẽ, thiết quyền của Bá Tống ẩn chứa sức mạnh nhân quả thậm chí có thể ảnh hưởng đến chúa tể Cửu U ư?]
[Đến chúa tể Cửu U cũng không thể chống lại Bá Tống!]
[Sau Thiên Đế của Thiên Đình… Bá Tống còn định diệt luôn cả chúa tể Cửu U ư?]
[Đến chúa tể Cửu U cũng bị Bá Tống đè xuống đất mà chà đạp, vậy chúng ta thì sao? Chắc chúng ta xông lên cũng sẽ bị giày vò nhỉ?]
Trong nháy mắt, vô số suy nghĩ lóe lên trong não hải của bảy vị Trường Sinh Giả .
Trong khi họ đang suy tư, Tống Thư Hàng tập trung sức mạnh toàn thân, đập mạnh một quyền lên người chúa tể Cửu U ba mắt, đập chúa tể chui xuống lòng đất luôn.
[Chúa tể Cửu U bị đánh bại rồi ư?]
Sau khi tung một mạch năm quyền đánh thiếu niên ba mắt tiền bối vào trong lòng đất, Bá Tống xoay người lại, đối diện với bảy vị Trường Sinh Giả, thong thả hỏi:
“Các ngươi cũng đến khiêu chiến với ta à?”
Bảy Trường Sinh Giả hơi ngẩn ra rồi đột nhiên lắc đầu lia lịa.
Vốn dĩ họ nghĩ cùng lắm thì bị Bá Tống chà đạp một phen thôi nhưng từ khi nhìn thấy Bá Tống treo chúa tể Cửu U lên mà đánh, ý chí chiến đấu chẳng dễ gì mới lên cao của bọn họ lại bị dập tắt.
“Luận đạo, chúng ta chỉ muốn xem xem có cơ hội luận đạo với Bá Tống đạo hữu không thôi.”
Có Trường Sinh Giả vội vàng đáp… Không đấu võ, chỉ đấu văn.
“Bùm.”
Trong khi nói chuyện, đột nhiên mặt đất nổ tung.
Chúa tể Cửu U ba mắt lao ra khỏi lòng đất, tựa như một quả pháo, đập thẳng vào cằm Bá Tống, đánh hắn bay lên trời!
Quyền thứ sáu là thắng lợi của chúa tể Cửu U ba mắt! Đây cũng là quyền duy nhất mà hắn được đánh Bá Tống!
Bị đánh thành như thế rồi mà chúa tể Cửu U vẫn có thể phản kích ư?
“Đau quá!”
Trên bầu trời, Bá Tống ổn định lại cơ thể.
Tiếp đó, hắn lao xuống, hai tay nắm lại, đấm vào người thiếu niên ba mắt tiền bối, một lần nữa đập tiền bối ba mắt chui xuống dưới lòng đất!
Trong mắt bảy vị Trường Sinh Giả … chúa tể Cửu U khó khăn lắm mới tìm được cơ hội phản kích một quyền, sau đó lại bị Bá Tống đánh bay.
“Xong.”
Bá Tống vỗ tay một cách tiêu sái, nói.
Xử xong chúa tể Cửu U rồi ư?
Bạn cần đăng nhập để bình luận