Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2407: Trang sức vào vị trí!

Chương 2407: Trang sức vào vị trí!
Vũ Nhu Tử nhìn linh thạch được chia đều trong tay, vốn dĩ cô định từ chối vì mình không thiếu linh thạch.
Vũ Nhu Tử cô là người có tiền.
Nhưng nghĩ tới chuyện đây là số linh thạch đầu tiên mình và Tống tiền bối hợp tác kiếm được thì cô lại cảm thấy rất thú vị, thế là gật đầu nhận lấy phần linh thạch này.
Kẻ vốn không còn đồng nào là Tống Thư Hàng lại kiếm thêm được một khoản linh thạch, hắn vui sướng chia chúng ra rồi cất trong vòng tay càn khôn và thế giới hạch tâm. Không thể đặt toàn bộ trứng gà trong cùng một ổ, tiền cũng không thể cất cùng một nơi.
Trong thế giới hạch tâm, tiểu trợ lý hạch tâm lặng lẽ quan sát chỗ mà Tống Thư Hàng cất linh thạch, đồng thời ghi nhớ vị trí này, về sau nếu như Bá Tống tiên sinh muốn sử dụng khắc kim nhất kích thì cô có thể kịp thời đào số linh thạch này ra, chuyển ra ngoài hiến tế thành sức mạnh.
“Đi thôi, Vũ Nhu Tử, chúng ta đi dạo chỗ khác.”
Tống Thư Hàng vui vẻ nói.
Tống Thư Hàng và hai vị hắc bạch Vũ Nhu Tử tiếp tục đi dọc theo con đường trong Thiên Hà Tô thị.
*********
Nửa ngày sau…
Tống Thư Hàng và Vũ Nhu Tử ngồi bên một cái hồ lớn, yên lặng câu cá.
“Cảm ơn hai vị đạo hữu, tuy rằng rất muốn gặp mặt cảm ơn hai vị, nhưng bần đạo đang ở thời kỳ bế quan mấu chốt, mong hai vị đạo hữu lượng thứ. Xin hai vị đạo hữu nhận lấy chút linh thạch nhỏ nhoi này..”
Lúc này, một giọng nói thuần hậu của đạo nhân truyền ra từ giữa hồ.
Sau đó, một chiếc rương rơi xuống bên người Tống Thư Hàng và Vũ Nhu Tử.
Hai người đặt cần câu xuống, im lặng mở rương, đổ linh thạch bên trong ra, đếm kỹ rồi chia đều.
Thuần thục đến không thể thuần thục hơn!
Chỉ trong một buổi sáng, Tống Thư Hàng và Vũ Nhu Tử đã gặp gần ba mươi địa điểm bế quan của thành viên Thiên Hà Tô thị.
Tình tiết của vị tiên tử bế quan có giọng nói mềm như nước kia cũng lặp lại gần ba mươi lần. Thời gian mà các thành viên đang bế quan của Thiên Hà Tô thị muốn Tống Thư Hàng và Vũ Nhu Tử ở lại cũng khác nhau.
Từ ba phút đến mười phút đều có cả.
Sau khi đi dạo một vòng, Tống Thư Hàng và Vũ Nhu Tử đã kiếm được gần 600 viên linh thạch ngũ, lục, thất phẩm.
Đây là lần đầu tiên Tống Thư Hàng phát hiện ra còn có thể kiếm tiền theo cách này nữa.
Tuy rằng nếu quy thành bảo vật, số tiền mà họ kiếm được có lẽ không bằng một phần ‘thuốc nhỏ mắt Thiên Đạo’, nhưng cảm giác hạnh phúc khi kiếm được linh thạch là trải nghiệm vàng bạc không thể mua được… Cũng không đúng, cảm giác hạnh phúc này chính là dùng tiền để mua mà.
“Hai người các ngươi quả thật giống hệt bọn ác bá chuyên đi thu tiền bảo kê trong phim ấy, các ngươi đi dạo một vòng là mọi người thi nhau đưa tiền đến.”
Thông Nương nói.
“Ha ha ha.”
Tống Thư Hàng vung tay, cầm lấy mười viên linh thạch ngũ phẩm đưa cho Thông Nương:
“Nào, Thông Nương, đây là tiền lương tháng trước của cô.”
Thông Nương: “!!!”
Cô giật mình không thôi, Tống Thư Hàng lại nhớ chuyện đưa tiền lương cho cô nữa cơ à?!
“Không lấy à?”
Tống Thư Hàng nghi hoặc nói.
“Lấy chứ lấy chứ!”
Thông Nương nhanh chóng cất linh thạch đi. Hôm nay đúng là một ngày đáng để ghi nhớ, đây là lần đầu tiên Thông Nương cô nhận được tiền lương từ tay Tống Thư Hàng. Tuy rằng số tiền lương này còn không quý bằng đống mầm hành khi cô dùng chiêu hành ra khỏi vỏ kia.
“Sắp đến giờ rồi, có cần gọi cho Tô thị A Thất tiền bối để đi ăn chút gì không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Được thôi.”
Vũ Nhu Tử nhấc thùng cá bên cạnh lên, thả lại cá vào trong hồ.
Tống Thư Hàng đứng bên cạnh thì lại đổ cá vào thế giới hạch tâm của mình.
Chính vào lúc Tống Thư Hàng chuẩn bị đóng cửa thế giới hạch tâm lại có một giọng nói vọng ra:
“Đợi chút đã, Bá Tống Huyền Thánh! Để cho ta ra ngoài trước đã!”
Là giọng nói của Bạch Cốt Tiên Cơ.
Vốn dĩ Bạch Cốt Tiên Cơ định đuổi theo Tống Thư Hàng cùng Vũ Nhu Tử da đen, nhưng không ngờ sau khi số Hamster và Vũ Nhu Tử da đen rời đi thì thế giới hạch tâm lại đóng cửa.
Bạch Cốt Tiên Cơ bị giam trong thế giới hạch tâm, không thể đi ra ngoài.
Cô đành phải trở lại bên bờ suối nguồn sự sống, minh tưởng tu luyện cả buổi sang để hồi phục năng lượng đã tiêu hao.
Khó khăn lắm mới thấy Tống Thư Hàng mở cửa thế giới hạch tâm, thế là cô vội vàng gọi hắn lại.
“Ơ? Bạch Cốt Tiên Tử tỉnh rồi à.”
Tống Thư Hàng cười nói.
Hắn mở thông đạo của thế giới hạch tâm ra:
“Mời tiên tử đi ra.”
Nơi này là địa bàn của Thiên Hà Tô thị, đột nhiên lại có một Trường Sinh Giả xuất hiện, chắc sẽ không có cảnh báo gì đấy chứ?
Bạch Cốt Tiên Cơ đứng dậy, nhanh chóng đi về phía lối ra thế giới hạch tâm.
Đúng lúc cô bước một chân vào lối ra thế giới hạch tâm thì bỗng đâu lại có một cửa ra khác xuất hiện trước mặt cô.
Bạch Cốt Tiên Cơ vừa bước vào đã đi tới một thông đạo mới, biến mất hoàn toàn.
Cùng lúc đó @#%x Tiên Tử cũng bước ra từ thông đạo mới này.
Lối ra thế giới hạch tâm lại khép vào.
“Ơ?”
Mỹ nhân rắn công đức nghiêng đầu, vừa nãy cô cảm thấy hình như có ai đó đi ngang qua mình thì phải?
Tống Thư Hàng: “…”
Có cần trùng hợp thế không? Bạch Cốt Tiên Cơ vừa muốn bước ra thì mỹ nhân rắn công đức lại trở về, sau đó lối ra thông đạo của hai người chồng lên nhau, Bạch Cốt Tiên Cơ bị đưa đến chỗ Bạch tiền bối rồi.
“Hả?”
Mỹ nhân rắn công đức quay đầu lại, thông qua hai chiếc lỗ trên mặt nạ, cô nhìn thấy dòng tin tức phức tạp lộ ra từ đôi mắt biết nói chuyện của Tống Thư Hàng t.
[Đại gia ta đã trở lại rồi ~]
Trên người mỹ nhân rắn công đức phát ra lời thoại không biết cắt được từ bộ phim nào, sau đó đuôi rắn của cô phe phẩy, tung người nhảy lên.
Đuôi rắn dài xoay tròn, hóa thành cánh quạt.
“Ào ~”
Đó là âm thanh khi vận động viên nhảy vào nước, cũng là âm thanh mà mỹ nhân rắn công đức phát ra.
Cô dùng một tư thế hoàn toàn mới để trở về trong người Tống Thư Hàng.
“Hoan nghênh trở về, chuyện bên Bạch tiền bối xong rồi à?”
Tống Thư Hàng cúi xuống hỏi ngực mình.
“Ừm.”
Mỹ nhân rắn công đức đáp, cô vươn tay ra tóm lấy đồ trang sức Xích Tiêu Kiếm tâm ma treo bên eo Tống Thư Hàng.
“Đợi đã, chờ một chút ~”
Xích Tiêu Kiếm tâm ma hô hoán.
Trong tiếng kêu không cam lòng, nó bị mỹ nhân rắn công đức tóm đi rồi nuốt luôn vào bụng.
Xích Tiêu Kiếm tâm ma mệt tim muốn về hưu.
“Kế hoạch tạo Thần của Bạch tiền bối tiến hành đến bước nào rồi?”
Vũ Nhu Tử đứng bên cạnh tò mò hỏi.
“Lát nữa chúng ta gửi tin nhắn hỏi Bạch tiền bối xem.”
Tống Thư Hàng cười nói.
Trong khi nói chuyện, trong thế giới thế giới hạch tâm lại có một lối ra vào mở ra.
Tống Thư Hàng: “???”
Hắn và mỹ nhân rắn công đức đều không mở thế giới hạch tâm, tại sao nó lại mở nữa thế này?
Chẳng lẽ là Bạch tiền bối tới đây à?
Trong lúc đang suy tư, có hai thân ảnh hiện lên trong thế giới hạch tâm.
Đầu tiên là một người đàn ông tuấn tú có khí chất ẩn sĩ, giống như ẩn sĩ trong những bài thơ cổ, trên người tràn ngập khí chất kỳ ảo.
Người còn lại là một vị tiên tử xinh đẹp, trên người cô cũng có khí tức của ẩn giả.
Là linh quỷ của Tống Thư Hàng và… Túy Thương Cư Sĩ!
Linh quỷ tiên tử và Thiên Kiếm Cư Sĩ đã tu luyện thành công và trở về!
Bạn cần đăng nhập để bình luận