Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2046: Đạo Diễn Bạch, Sai Kịch Bản Rồi

Chương 2046: Đạo Diễn Bạch, Sai Kịch Bản Rồi
Nói rõ mọi người đều là thí luyện giả nhưng sao ngài lại lặng lẽ trở thành quan thí luyện?
Các thú tu đoán đúng quá trình lại không đoán đúng kết quả.
Bọn họ biết quá trình thí luyện nhất định cực kỳ tàn khốc lại không ngờ rằng sự tàn khốc này là do chính Bá Tống tiền bối đưa đến.
Khi đôi mắt của Bá Tống tiền bối sáng lên, thế giới chìm vào bóng tối.
Cho dù hiệu quả của ánh nhìn mang thai chưa hiện ra, các thú tu đã bắt đầu cảm thấy bụng đau âm ĩ.
“Vấn đề là ta đã hiểu rất rõ tình mẹ vĩ đại thế nào rồi.” Thú tu vảy rắn khóc nước mắt đầm đìa: “Hơn nữa tộc bọn ta là tộc đẻ trứng, tình mẹ của bọn ta không đau đớn như vậy. Ánh nhìn mang thai của tiền bối không công bằng đối với những tộc đẻ trứng như bọn ta.”
“Nhìn trời, tên này nói rất có lý.” Tống Thư Hàng không còn lời nào để phản bác.
Trước mắt thú tu vảy rắn chỉ là ảo ảnh của Tống Thư Hàng, còn Tống Thư Hàng chân thân, Bạch tiền bối và bạch long tỷ tỷ cùng với thần long thì đang quan sát phản ứng của các thú tu khi đối mặt với ảo ảnh của Tống Thư Hàng thông qua màn hình theo dõi.
Sau đó dựa vào những gì thấy được qua màn hình theo dõi, mọi người sẽ chấm điểm về cường độ ý chí của các thú tu, cuối cùng cộng hết lại lấy điểm trung bình, nhìn xem thí luyện giả có đạt tiêu chuẩn hay không.
Ngoài ra vì để mọi người đều có thể nghe hiểu ngôn ngữ của các thú tu, trên màn hình theo dõi còn có phụ đề phiên dịch.
“Có lẽ ánh nhìn mang thai không công bằng đối với sinh mệnh đẻ trứng thật. Lần sau nếu gặp lại Thánh Nhân đi dạo trên mây trong ác mộng...” Mới nghĩ đến đây, Tống Thư Hàng lắc đầu cười khổ.
“Được rồi, chấm điểm cho chín vị thí luyện giả này nào.” Bạch long tỷ tỷ nói.
Sợi tóc ngố Sở các chủ: “Chấm điểm cho ai trước đây?”
“Bắt đầu từ thú tu vảy rắn đi, dựa trên thang điểm mười, ta có thể cho sáu điểm về phản ứng của hắn.” Tống Thư Hàng nói.
Ít nhất vị thú tu vảy rắn này đã đưa ra điểm thiếu sót của ánh nhìn mang thai, có thể cộng thêm điểm.
“Ta cho bốn điểm, không thể nhiều hơn nữa.” Không ngờ Bạch long tỷ tỷ lại rất nghiêm khắc.
Bạch tiền bối xoa cằm nói: “Đừng nghiêm khắc như vậy, ta cảm thấy hắn rất thú vị, có thể cho sáu điểm.”
Thần long lấy bút ra ghi lại: “Như vậy điểm trung bình của thú tu vảy rắn là 5.3 điểm.”
“Tiếp theo đến vị thú tu tiên tử sừng dê đi, lúc cô ấy đối mặt với ánh nhìn mang thai, lúc đầu thì sợ hãi nhưng cả quá trình sau đó lại khá bình tĩnh, có thể cho tám điểm. Phản ứng của cô ấy làm ta nhớ đến con tà ma Cửu U sinh rất nhiều con nọ.” Tống Thư Hàng nhận xét.
Bạch long tỷ tỷ gật đầu: “Lúc đối mặt với ánh nhìn mang thai, đúng là phái nữ có ưu thế. Đặc biệt là sau khi đã trải qua một lần, đến lần thứ hai sức miễn dịch có thể tăng lên không ít. Ta cũng cho tám điểm.”
Một lần sinh còn lạ, hai lần sinh càng quen càng thuận lợi, chỉ cần sinh đủ nhiều là có thể sinh ra kháng tính đối với ánh nhìn mang thai.
“Đồng ý, ta cũng cho tám điểm.” Bạch tiền bối nói.
Thần long tiếp tục ghi chép: “Vậy điểm trung bình là tám.”
Chẳng mấy chốc Tống Thư Hàng, Bạch tiền bối, bạch long tỷ tỷ đã chấm điểm xong cho chín thí luyện giả, thần long ở bên cạnh tính ra điểm trung bình rồi ghi chép lại.
Bốn người phân công hợp tác, phối hợp ăn ý.
...
Chín thí luyện giả thú tu la hét cả buổi nhưng hiệu quả của ánh nhìn mang thai lại không hiện ra.
Các thí luyện giả cúi đầu nhìn phần bụng bằng phẳng của bản thân rồi lại nhìn Bá Tống Huyền Thánh trước mặt, sau đó cùng cười khổ.
“Thì ra là vậy, chỉ là ảo ảnh.”
“Xem ra ảo ảnh của Bá Tống tiền bối cũng là một phần của thí luyện.”
“Đây là thí luyện kiểm tra năng lực phản ứng của chúng ta ư?”
“Cũng có thể là kiểm tra tinh thần lực hoặc ý chí của chúng ta?”
“Nếu đây là một vòng của thí luyện, không biết chúng ta được đánh giá thế nào?”
Mặc dù chín thí luyện giả bị truyền tống không gian tách ra nhưng thủ đoạn truyền tin từ xa giữa bọn họ vẫn còn, chín người có thể tiến hành trao đổi với nhau.
“Từ giờ chúng ta phải cẩn thận hơn, không chừng sẽ còn xuất hiện ảo ảnh khác của Bá Tống tiền bối.”
“Nhưng đừng căng thẳng quá, không thể bị ảo ảnh của Bá Tống tiền bối hù dọa giống như lần này được.”
“Dù gặp lại Bá Tống tiền bối, chúng ta cũng phải nghĩ cách xác định đối phương là ảo hay thật trước.”
Lúc chín thí luyện giả đang trao đổi với nhau, đột nhiên lại cảm thấy trời đất quay cuồng.
Năng lực không gian phát động lần nữa.
Bọn họ lại bị tập hợp lại cùng nhau.
“Chúc mừng các vị đã thông qua vòng một, tiếp theo mời Bá Tống Huyền Thánh phát thưởng cho các vị.” Giọng nữ thông báo dịu dàng kia lại vang lên.
“Đừng bị nội dung thông báo đánh lừa.”
“Lần trước nếu không phải do tiếng thông báo này bảo chúng ta tập trung tinh thần, mở mắt thật to thì chúng ta cũng không bị ảo ảnh của Bá Tống tiền bối hù dọa.”
“Lần này phải chuẩn bị tâm lý trước, lát nữa dù ảo ảnh hay chân thân của Bá Tống tiền bối xuất hiện thì cũng không được hoảng sợ.”
Chín thí luyện giả thầm trao đổi với nhau.
Lúc bọn họ âm thầm trao đổi, có một bóng người xuất hiện trong khoảng không phía trước.
Người này chính là Bá Tống Huyền Thánh!
Tống Thư Hàng mỉm cười nhìn chín thí luyện giả.
Chín thí luyện giả đồng loạt rủ mắt, giữ sự tôn kính nên có đối với Bá Tống tiền bối.
“Đầu tiên chúc mừng mọi người đã thông qua vòng một.” Tống Thư Hàng nói từ tốn.
Dứt lời, hắn bước chậm rãi về phía trước.
Dựa theo kịch bản định trước, sau khi bước mười bước sau, hắn sẽ thực hiện một cú ngã sấp mặt ngay trước mặt chín thí luyện giả, tiện thể đập ra một cái hố to trên mặt đất.
“Xin lỗi các vị đạo hữu ở thú giới.” Tống Thư Hàng nói thầm.
Đây đều là kịch bản của đạo diễn Bạch.
Đừng oán trách ta nhé!
Một bước, hai bước, ba bước...
Đột nhiên hắn trượt chân ngã xuống đất.
Tống Thư Hàng đần mặt ra: “???”
Đạo diễn Bạch, sai kịch bản rồi, đã nói trước là bước mười bước mới ngã mà? Ta còn chưa chuẩn bị tâm lý!
Bịch~~
Tống Thư Hàng ngã xuống đất, phát ra tiếng va chạm nặng nề.
Nhưng bây giờ hắn chỉ có cái đầu cứng, còn thân thể lại bằng gỗ. Lúc đập xuống đất, nếu không cố ý thao tác thì không cách nào đập ra hố to được.
Ầm~~
Đúng lúc này, mặt đất đột nhiên nổ tung.
Cả Tống Thư Hàng và chín thí luyện giả đều bị vụ nổ bao phủ.
Ngay sau đó tiếng hét thảm thiết vang lên không dứt.
Trong đó Tống Thư Hàng là người hét sung nhất, hắn đang giở chút thủ đoạn.
Mặc dù uy lực của vụ nổ không làm gì được hắn, chút đau đớn này chỉ là một bữa ăn sáng đối với hắn nhưng đứa trẻ kêu la sẽ có sữa uống, lúc này hét thảm thiết một chút là chính xác.
**********
Đúng lúc này...
Nhóm thí luyện giả thứ hai cũng chạy vào sân thí luyện.
Đội ngũ Tô Thị A Thập Lục và Chuyển Bàn Đạo Nhân cũng nằm trong nhóm thí luyện giả thứ hai này.
Từ đằng xa mọi người đã nghe thấy tiếng hét thảm thiết vang lên không dứt trong sân thí luyện, ngoài ra còn có tiếng nổ kinh hồn trước đó.
Tất cả thí luyện giả bất giác nuốt nước bọt.
Rốt cuộc là thí luyện kiểu gì lại khiến người ta la hét thảm thiết như vậy?
Đặc biệt trong đó có một giọng nam hét rất thảm, nghe mà thấy tan nát cõi lòng, có thể nói là hét xé ruột xé gan. Rốt cuộc chủ nhân của tiếng hét này đang chịu đựng đau đớn đến mức nào?
Tô Thị A Thập Lục: “...”
Tiếng hét thảm thiết này là của Thư Hàng thì phải?
Bạn cần đăng nhập để bình luận