Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3044: Thế nên tẩy trắng cầu béo bằng thủ đoạn vật lý đi

Chương 3044: Thế nên tẩy trắng cầu béo bằng thủ đoạn vật lý đi
Vốn dĩ Tống U U xếp thứ tư trong số các phân thân, hóa thân của Tống Thư Hàng.
Nhưng mà bây giờ, nguyên phân thân Tống two đã biến mất.
Tống U U lại tấn thăng lên làm chúa tể Cửu U chính quy, theo lệ cũ, hắn được liệt vào hàng ngũ two cùng với Bạch tiền bối two, Rồng Đốm two, ba mắt two!
Đây chính là lên ngôi.
Sau khi nghi thức chuyển sinh kết thúc, Tống U U thu khí tức của mình lại.
Lúc này hắn cũng có thể rời khỏi thế giới Cửu U, đến hiện thế bất cứ lúc nào giống như cha Cẩu Đản… Nhưng một khi rời khỏi thế giới Cửu U, sự tồn tại của hắn sẽ bị chia cắt khỏi đây, trong thời gian ngắn không thể về lại nữa.
Đến lúc đó hắn chỉ có thể bắt chước cha Cẩu Đản, mượn năng lượng của người khác, cho một sợi ý thức xuyên qua Cửu U để về thăm nhà.
Thế nên Tống U U không vội chuyển khỏi thế giới Cửu U… Vì cả Thiên Đạo lẫn chúa tể Cửu U đều là người mình cả mà.
Thiên Đạo sẽ không làm khó hắn, Cửu U Bạch tiền bối two lại càng không đối phó với hắn.
Hắn không cần phải chạy trốn đến hiện thế như cha Cẩu Đản.
Sau khi thu lại khí tức, Tống U U lại nhìn đại lão quả cầu béo suy yếu đã lâm vào hôn mê nằm trên mặt đất.
Bây giờ đại lão quả cầu béo suy yếu quá!
Thế nhưng, nó cũng nhờ họa mà được phúc… Khi Tống U U bị Trình Lâm Tiên Tử cho đầu thai, liên hệ giữa nó và Thiên Đạo cũng bị cắt đứt.
Sắp tới cho dù Đạo Tử tiền bối có rút lui khỏi vị trí Thiên Đạo, phần cơ thể còn sót lại của đại lão quả cầu béo cũng sẽ không vì Thiên Đạo sụp đổ mà tiêu tan.
Nhưng vì bị thiên phú Thánh Nhân cướp mất chín phần mười tồn tại nên lúc này đại lão quả cầu béo lâm vào giấc ngủ sâu dài đằng đẵng, e là không đến vài ngàn vạn năm thì khó mà khôi phục được… Đại lão quả cầu béo không muốn ngủ, vốn dĩ nó còn định cắn răng kiên trì đến khi thoát khỏi nguy hiểm, trốn đến nơi an toàn rồi ấn nấp thật kỹ để khôi phục.
Nhưng cơ thể của nó quá suy yếu… Không những bị cướp đi chín phần mười tồn tại, đến cả nhục thân cũng bị Đạo Tử cắt đi phần lớn, mang đi tịnh hóa, chuẩn bị trở thành nguyên liệu để chế tạo áo choàng Tống cầu béo cho Tống Thư Hàng.
Thế nên dù cho đại lão quả cầu béo có ý chí kiên cường nhưng nhục thân của nó lại quá suy yếu, cuối cùng không thể chống đỡ nỗi, ngã xuống vào thời khắc cuối cùng trước khi thắng lợi, không cam lòng mà chìm vào giấc ngủ sâu dài đằng đẵng.
“Đạo Tử sư huynh, ngươi định xử lý phần cơ thể còn lại của đại lão quả cầu béo thế nào?”
Tống U U hỏi.
Ý chí thể của Thiên Đạo hiện ra, đáp:
“Ta đã từng hứa với nó, chỉ cần nó chủ động phối hợp, ta sẽ không phong ấn nó, không hạn chế tự do của nó, để nó tiếp tục sống. Nếu như nó đã làm được… vậy ta cũng sẽ không phản bội lời hứa.”
Một lời hứa của quân tử đáng giá ngàn vàng.
“Nhưng thật không ngờ chuyển sinh chi pháp của Trình Cẩu Đản Tiên Tử lại có thể cắt đứt liên hệ giữa Thiên Đạo và nó. Thủ đoạn của Thiên Đạo tiền nhiệm cha Cẩu Đản tiền bối thật là lợi hại.”
Ý chí thể của Thiên Đạo nói với giọng bội phục.
“Qúa khen quá khen.”
Cha Cẩu Đản khiêm tốn đáp.
Tuy rằng Thiên Đạo cha Cẩu Đản đó đã bẫy mất pháp khí bạn sinh của nó nhưng không thể không thừa nhận thủ đoạn của tên đó lợi hại thật, không hổ là Thiên Đạo tương ứng với mình.
“Vốn tưởng rằng sau khi ta rời khỏi vị trí Thiên Đạo, nó sẽ tự động sụp đổ nên lúc đó ta mới đồng ý để nó sống tạm bợ thêm một thời gian nữa, bây giờ… ừm, tẩy trắng nó đi!”
Ý chí thể của Thiên Đạo nói.
“Tẩy trắng?”
Tống U U liếc đại lão quả cầu béo đen kịt một cái, tự tưởng tượng ra hình ảnh một đại lão quả cầu béo trắng bóc.
Ừm…
Hình như cầu trắng không đẹp bằng cầu đen thì phải?
Hơn nữa màu trắng trông béo lắm.
Đại lão quả cầu béo bây giờ trông đã mũm mĩm rồi, nếu như biến thành màu trắng, có khi nào lại béo quá không nhỉ?
“Phải tẩy trắng như thế nào?”
Thiếu niên ba mắt tiền bối nói.
“Xóa hết quá khứ là được.”
Ý chỉ thể của Thiên Đạo siết chặt tay:
“Lúc nãy khi download kho tri thức của Thiên Đạo, ta phát hiện ra mấy nhiệm kỳ Thiên Đạo trước có dự án phát triển quyền hạn, chúng giống như một chương trình nhỏ, chỉ cần nhấn vào là dùng được. Trong đó có quyền hạn thay đổi “một phần trí nhớ của chúa tể Cửu U” thủ công. Vừa hay bây giờ có thể phát huy tác dụng!”
Hắn vừa phát hiện ra tính năng Thiên Đạo mới này nên lôi ra để khoe luôn.
Đạo Tử tiền bối vừa dứt lời, sắc mặt của mấy vị chúa tể Cửu U có mặt tại đây liền trở nên phức tạp.
Hóa thân hình chiếu của Bạch tiền bối two, chúa tể ba mắt, cha Cẩu Đản không nhịn được mà lấy tay hoặc râu rồng xoa huyệt thái dương của mình.
Quả nhiên chẳng có Thiên Đạo nào tốt đẹp cả.
“Là Thiên Đạo nào nghiên cứu ra quyền hạn tàn nhẫn như điều chỉnh thủ công trí nhớ của chúa tể Cửu U thế?”
Bạch tiền bối two nghiến răng nghiến lợi hỏi.
Mấy quyền hạn chẳng đáng tin này giống với thủ đoạn của Thiên Đạo Bạch lắm… Bởi vì hắn phát hiện ra một phần ký ức của mình bị đứt đoạn một cách rõ rệt. Ví dụ trong khoảng thời gian Thiên Đạo sắp sửa thoái vị, hắn không biết làm thế nào mà mình sống tiếp được, Thiên Đạo Bạch đã làm những gì với hắn.
“Có phải do Thiên Đạo ba mắt nghĩ ra không? Mấy chuyện độc ác thế này giống với phong cách của Thiên Đạo ba mắt lắm.”
Cha Cẩu Đản đứng lên tố cáo.
Nhưng lời tố cáo của hắn tràn ngập sự chột dạ… Nếu nói đến nghiên cứu, phát triển sự vật, hình như Thiên Đạo cha Cẩu Đản tương ứng với hắn là am hiểu nhất thì phải?
Lúc bị cha Cẩu Đản vu cáo, thiếu niên ba mắt tiền bối chỉ im lặng… Bởi vì đến cả sức để phản bác hắn cũng không có.
Tống U U nhìn cả ba vị chúa tể.
Khổ quá mà, chúa tể Cửu U tội quá!
“Không rõ đây là tác phẩm của Thiên Đạo nào, mấy kỹ xảo quyền hạn có thể kế thừa được này là do nhiều đời Thiên Đạo tích lũy thành. Có thể là người đầu tiên có được chúa tể Cửu U như Thiên Đạo thứ hai hoặc cũng có thể là Thiên Đạo cầu béo.”
Đạo Tử tiền bối nói.
Dứt lời hắn vươn nắm đấm ra, đấm vài quyền lên người đại lão quả cầu béo lúc này đã rất suy yếu.
“Muốn sửa ký ức thì phải đấm à?”
Sắc mặt của Bạch tiền bối two ngày càng phức tạp… Ta cũng từng bị Thiên Đạo Bạch đánh như thế ư?
“Không phải, ta thử xem cảm giác thế nào ấy mà.”
Đạo Tử khoát tay đáp:
“Thực ra chỉ cần Thiên Đạo bản thể và chúa tể Cửu U có tiếp xúc về mặt vật lý là được.”
Trong khi nói chuyện, bàn tay của ý chí thể Thiên Đạo ngưng tụ thành hình, dịch chuyển bàn tay Thiên Đạo bất hủ tới đây, ấn lên người đại lão quả cầu béo.
Trong nháy mắt, ký ức của đại lão quả cầu béo hóa thành vô số tệp tin, lơ lửng trước mặt Đạo Tử.
“Đầu tiên… xóa hết ký ức liên quan đến quá trình tranh đoạt Thiên Đạo. Ừm, copy lại một bản rồi để cho Nho gia làm kỷ niệm cũng được đó.”
“Sau đó là ký ức về Nho gia, xóa sạch hết. Về phần xuất hiện hiện tượng trí nhớ trống rỗng thì hơi khó xử lý, mình phải tự viết thêm tình tiết để bù vào… Thôi bỏ đi, lười bổ sung lắm, cứ xóa một đoạn dài đi, dù gì mất một phần nhỏ trí nhớ là mất, mất một phần lớn cũng vẫn là mất thôi.”
Đạo Tử vung tay, xóa hết một đoạn dài ký ức của cầu béo.
Ba vị chúa tể Cửu U đứng phía sau run rẩy tâm can… Dường như bọn họ nhìn thấy chính bản thân mình nằm hôn mê như cầu béo, Thiên Đạo lén lút mò lên giường, vung tay lên, đảo lộn trí nhớ của họ.
“Tiếp đến là cảnh đấu trí đấu dũng với chúa tể Bạch, phần này có nên sửa không nhỉ?”
Đạo Tử tiền bối chu đáo hỏi.
“Không cần không cần đâu.”
Hình chiếu phân thân của Bạch tiền bối two mỉm cười, đáp:
“Tuy rằng cầu béo hay gây rắc rối cho ta nhưng để nó giữ lại phần ký ức này mới thú vị.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận