Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2901: Vũ Nhu Tử và Bạch tiền bối đều về nhà ăn tết với ta

Chương 2901: Vũ Nhu Tử và Bạch tiền bối đều về nhà ăn tết với ta
Nghe đến đây, hai mắt Vũ Nhu Tử sáng ngời lên: “Vậy nghĩa là đảo chủ tiền bối cũng là Á Nè sao?”
Tạo Hóa Tiên Tử: “Quái Á Nè!”
“Có khả năng lắm.” Tống Thư Hàng gật đầu nói.
Kim Quái đảo chủ: “???”
Đề tài ơi đi xa quá ~ Sao đi xa tôi thế?
Đồng thời, hắn cũng nghiêm túc suy nghĩ vấn đề mà Tống Thư Hàng vừa nói.
Lẽ nào… mình thực sự là một mặt đối ứng của Thiên Đế?
Càng nghĩ càng thấy khả năng cao.
Kim Quái đảo chủ sửng sốt nửa ngày, mới nói: “Cho nên, thực ra ta là tiên tử?”
Hắn cũng bắt đầu hoài nghi bản thân luôn.
Tống Thư Hàng suy diễn có lý có chứng, hắn chẳng biết phải phản bác thế nào.
“Thực ra chúng ta có ở đây đoán tới đoán lui cũng chẳng có ý nghĩa gì. Nếu đảo chủ tiền bối có kiên nhẫn thì có thể chờ một thời gian nữa, Á Nè Tử hồi sinh, đến lúc đó ngươi có thể hỏi cô ấy để biết mọi đáp án mình muốn mà.” Tống Thư Hàng nhắc nhở.
Kim Quái đảo chủ thở dài: “Ngươi cảm thấy cô ấy nói thì tin được mấy phần?”
“Cũng đúng, phụ nữ càng xinh đẹp thì càng lừa đảo. Trích lời má Trương.” Tống Thư Hàng gật đầu nói.
Bia đá đạo hữu đột nhiên cười phớ lớ: “Bá Tống đạo hữu, ý ngươi là tất cả các vị tiên tử ở đây đều là lừa đảo hết à?”
Tống Thư Hàng: “???”
Chỉ trong nháy mắt, ánh mắt tất cả các vị tiên tử ở đây nhìn hắn đều trở bên bất thiện.
Đây là câu hỏi chết.
A: Các vị tiên tử không phải phường lừa đảo!
B: Các vị tiên tử đều vô cùng xinh đẹp!
Chọn A, ý ngươi là các vị tiên tử ở đây không đẹp đúng không?
Chọn B, ngươi cho rằng các vị tiên tử ở đây đều là phường lừa lọc chứ gì?
“Bia đá đạo hữu, ngươi là tâm ma sao?” Tống Thư Hàng hỏi.
Bia đá đạo hữu thật thà trả lời: “Không, ta là bia mộ.”
Tống Thư Hàng: “…”
Sang năm hắn phải nghĩ xem nên đi cà khịa vị đại lão nào rồi làm cái danh sách mới được.
Ví dụ như một hóa thân khác đang ẩn náu trong Chư Thiên Vạn Giới của đại lão ở mặt trời hư ảo?
Hoặc ví dụ như người chế tạo ra virus hủy diệt hằng tinh chẳng hạn?
“Tống tiền bối.” Đúng lúc này, Kim Quái đảo chủ trầm giọng nói.
Tống Thư Hàng hồi thần: “Đảo chủ tiền bối còn vấn đề gì sao?”
“Mặc kệ quá khứ đã xảy ra chuyện gì, nhưng sau khi trở về, ta sẽ suy nghĩ cẩn thận việc Tống tiền bối chỉ dẫn ta đi nhảy núi ở thời viễn cổ.” Kim Quái đảo chủ nói.
Tống Thư Hàng: “…”
Đảo chủ tiền bối ghim thù.JPG
“Đến lúc đó, ta sẽ ở đảo thần bí hoan nghênh Tống tiền bối rồng đến nhà tôm.” Kim Quái đảo chủ nói tiếp: “Các vị đạo hữu, ta đi trước một bước.”
Còn có người đang dòm ngó đảo thần bí của hắn, không thể không đề phòng.
Sau khi các vị tiên tử đáp lễ, Kim Quái đảo chủ ôm thỏ, vội vàng mở cổng không gian mà đi.
Đến cũng vội vàng, đi cũng vội vàng.
Kim Quái đảo chủ đi rồi, Vũ Nhu Tử tò mò hỏi: “Thời viễn cổ? Tống tiền bối gặp đảo chủ tiền bối từ thời viễn cổ sao?”
“Không, ta không gặp. Ta chỉ xen vào trí nhớ của Thiên Đế bằng một phương thức đặc biệt nào đó thôi.” Tống Thư Hàng sắp xếp ngôn ngữ cẩn thận.
Theo cảnh giới tăng lên, tầm mắt cũng rộng hơn, Tống Thư Hàng càng nhận ra thiên phú Nhập Mộng của mình vô lý cỡ nào.
Cho nên trừ vật trang sức trên người và một số tiền bối đáng tin trong nhóm Cửu Châu số 1, hắn không muốn để nhiều người biết năng lực thiên phú Nhập Mộng của mình.
Không phải Tống Thư Hàng sợ người ta làm gì mình (bởi vì trong Chư Thiên Vạn Giới bây giờ, đại lão có thể đè hắn xuống đánh không còn nhiều lắm), mà chỉ để tránh một vài sự nghi kị và phiền phức không đáng có mà thôi.
Câu trả lời lập lờ nước đôi của Tống Thư Hàng còn khiến các vị tiên tử như móng vuốt của Phượng Nghi Cầm Chủ và Bạch Cốt Tiên Cơ nghi hoặc hơn.
Cọng tóc ngố của Sở các chủ cuốn lên, bắt đầu xoay tròn như chong chóng tre…
Diệp Tư ôm cổ Tống Thư Hàng bay phất phơ, thi thoảng lại đẩy cọng tóc ngố của Sở các chủ để tăng tốc cho nó.
“Sở tiên tử đang suy nghĩ chuyện gì sao?” Bạch Cốt Tiên Cơ vẫn luôn để ý trạng thái của cọng tóc ngố của Sở các chủ, bèn lên tiếng hỏi.
“Lười nghĩ, cho nên ta đang thả lỏng, đừng quấy rầy ta.” Cọng tóc ngố của Sở các chủ biếng nhác nói.
Bạch Cốt Tiên Cơ: “???”
“Thư Hàng, bây giờ chúng ta đi đâu?” Xích Tiêu Kiếm tiền bối hăng hái hỏi.
“Chuyện ở đây xong rồi… ta muốn về Trái Đất hiện thế một chuyến.” Tống Thư Hàng nói: “Tết mà, ta phải về thăm nhà.”
Cũng đến lúc giới thiệu “con gái” cho ba mẹ rồi. Tống Thư Hàng ngắm nhìn thiếu nữ máy móc mới biến nửa người trên thành hình người, nửa người dưới vẫn còn là nửa quả cầu trong tay mình.
Sau đó… ăn với cha mẹ cái tết an ổn cuối cùng.
Dứt lời, Tống Thư Hàng lại nhìn các tiên tử tiền bối bên cạnh mình: “Các vị tiền bối có tính toán gì chưa?”
Móng vuốt của Phượng Nghi Cầm Chủ suy nghĩ một chút rồi bay tới, đáp xuống vai Tống Thư Hàng. Bản thể còn chưa hồi sinh, cô tạm thời không có chỗ để đi, muốn hành động cùng Tống Thư Hàng.
“Ăn tết? Ta đi với!” Bạch Cốt Tiên Cơ đáp lời. Trong quá trình Tống Thư Hàng trảm tam thi, cô mơ hồ nhận ra một chút tin tức, cho nên không định rời đi trong thời gian ngắn.
“Ta đi theo ngươi để thu thập tin tức của Thông Nương cho tiện.” Quy tiền bối nói với vẻ lo lắng.
“Tống tiền bối, cha ta còn đang bế quan ở Thế Giới thụ, chẳng biết đến tết có tỉnh lại không. Cho nên… ta về hiện thế ăn tết với ngươi nhé.” Vũ Nhu Tử giơ tay báo danh.
“Được, vậy Vũ Nhu Tử và mọi người đi theo ta. Ta sẽ đưa các ngươi về Trái Đất hiện thế.” Tống Thư Hàng nói.
Dứt lời, hắn lại quay sang nhìn Bạch tiền bối: “Bạch tiền bối, ngài đi không?”
“Hả?” Bạch tiền bối hồi thần, gật đầu đáp “Đi, về hiện thế… qua cái tết này ta sẽ bế quan khá lâu, cho nên phải ăn tết cho thật vui vẻ.”
“Ta cũng thế.” Tống Thư Hàng gật đầu nói.
Nói không chừng đây chính là lần cuối cùng hắn đón tết ấy chứ.
Cho nên năm nay phải mặt dày đòi lì xì to nhất mới được.
Tống Thư Hàng điểm một cái giữa hư không.
Cánh cổng không gian mở ra. Đây là tọa độ nối thẳng tới thế giới Kim Liên của Nho gia.
Khả năng tiện lợi nhất của Kiếp Tiên chính là tiết kiệm được rất nhiều thời gian đi đường.

Không lâu sau khi nhóm Tống Thư Hàng biến mất.
Linh Điệp Thánh Quân và Thất Tu Thánh Quân chạy tới nơi bọn họ vừa biến mất.
“Người đâu?” Linh Điệp tiền bối nhìn mặt đất trống rỗng, lại nhìn thanh đao gỗ lạc ấn cắm trên mặt đất với vẻ vô cùng nghi hoặc.
Con gái ta đâu?
“Để ta lên nhóm hỏi thử xem.” Thất Tu Thánh Quân mở chức năng cline của phần mềm chat Tu Chân, vào nhóm Cửu Châu số 2.
[Phong cách đại tiền bối đáng hâm mộ] Thất Tu Thánh Quân: “Thư Hàng tiểu hữu, các ngươi ở đâu? Nhóm Vũ Nhu Tử có ở chỗ ngươi không?”
“A, Thất Tu tiền bối tỉnh rồi sao?” [Server-Trình Cẩu Đản-Chủ nhóm] Tống Thư Hàng trả lời: “Vũ Nhu Tử về nhà ăn tết với ta rồi.”
Thất Tu Thánh Quân: “!!!”
Hắn quay đầu sang nhìn Linh Điệp đạo hữu bên cạnh.
“Về… về nhà… ăn tết?” Linh Điệp Thánh Quân từ từ mất đi linh hồn, biến thành Bươm Bướm Thánh Quân.
[Thánh đấu sĩ vĩnh viễn online] Bắc Hà Tán Nhân nhìn thấy nội dung chat, vội vàng hỏi han quan tâm từ xa: “Bạch tiền bối cũng về cùng ngươi hả Thư Hàng?”
“Phải, Bạch tiền bối cũng về nhà ăn tết với ta.” Tống Thư Hàng trả lời.
Đồng thời, Tống Thư Hàng còn chat riêng với bạch long tỷ tỷ: [Bạch long tỷ tỷ, A Thập Lục bế quan xong chưa vậy?]
Nhưng bạch long tỷ tỷ không trả lời.
[Hoàng Sơn ma ma – Chủ nhóm] Hoàng Sơn Tôn Giả: “Năm nay số thành viên online khá nhiều, cũng là chuyện hiếm có. Hay là… tết này mọi người tụ tập một chuyến đi, ta sẽ nhân tiện phát lì xì mà ta và Thư Hàng tiểu hữu chuẩn bị cho mọi người luôn.”
Khái niệm “đón tết” của các thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1 đã mờ nhạt lắm rồi.
Bởi vì tất cả mọi người đều là tu sĩ.
Mỗi năm vào thời điểm này, phần lớn các thành viên trong nhóm hoặc là bế quan tu luyện, hoặc là đóng cửa luyện đan, hoặc là ra ngoài tầm bảo.
Năm nay hiếm hoi làm sao, con số thành viên online leo lên một nấc thang mới.
[CPU hack] Diệt Phượng Công Tử: “Hay là… đến nhà Thư Hàng ăn tết đi?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận