Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1418: Khắc Họa Diễn Đồ Kim Đan, Lấy Tâm Làm Bút

Chương 1418: Khắc Họa Diễn Đồ Kim Đan, Lấy Tâm Làm Bút
[Không ổn rồi Bạch tiền bối, Trái tim kim loại dính chặt vào chiến xa Hà Long Thần Hành của ta không chịu xuống.]
Tống Thư Hàng vội báo cáo.
[Quả đúng như ta dự đoán, chỉ sợ ngay từ đầu hình thái mặt trời do pháp khí tổ hợp tam thập tam thú của ngươi biến ra đã bị xem là vật dẫn hồi sinh cho hành tinh mọc mắt. Nhưng... hành tinh mọc mắt chỉ bị giam vào phòng tối Thiên Đạo chứ không chết, thế nên trái tim kim loại này thuộc về chúng ta.]
Bạch tiền bối two không hề lo lắng chút nào.
[Bạch tiền bối, vậy bây giờ ta phải làm sao để trả lại trái tim kim loại cho ngài đây?]
Tống Thư Hàng cười khổ hỏi.
Bạch tiền bối two:
[Chuyện này thì có gì khó.]
Lời vừa dứt, có một thứ được chuyển từ trong thế giới Tà Liên của Bạch tiền bối two tới.
Chiến xa Hà Long Thần Hành two!
Đừng quên Tống Thư Hàng đã chế tạo ra hai bộ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú. Mặc dù có một bộ nói là chế tạo cho Bạch tiền bối two nhưng thực chất cả hai bộ đều thuộc về Tống Thư Hàng. Trên đó có con dấu do thánh ấn của Tống Thư Hàng đóng xuống, là Tống Thư Hàng tổ hợp chúng lại từng bước một.
Điểm khác biệt duy nhất giữa hai bộ pháp khí tam thập tam thú là hạch tâm pháp khí tổ hợp, hạch tâm của bộ một là găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ, của bộ hai là lợi kiếm Lão Viên Thánh Sư.
Trừ điểm này ra, những bộ phận khác đều giống nhau như đúc.
[Chúng ta trao đổi chiến xa Hà Long Thần Hành với nhau, chắc sẽ không ảnh hưởng đến hiệu quả sử dụng của cả bộ pháp khí đâu.]
Bạch tiền bối two đề nghị.
Trái tim kim loại tưởng dính chặt vào chiến xa Hà Long Thần Hành của Tống Thư Hàng là có thể dính chặt vào Tống Thư Hàng ư?
Ngây thơ quá rồi.
Bởi Tống Thư Hàng có đến hai bộ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú.
Mặc dù có một bộ đã trở thành bộ sửu tập của Bạch tiền bối two nhưng bản chất vẫn không thay đổi.
Cứ thế, hai chiếc chiến xa Hà Long Thần Hành được trao đổi với nhau.
Tống Thư Hàng thử một chút, mặc dù đổi chiến xa nhưng hoàn toàn không ảnh hưởng đến hiệu quả sử dụng của pháp khí tổ hợp tam thập tam thú.
Chỉ cần hạch tâm của pháp khí tổ hợp là găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ không xảy ra vấn đề gì là được, ba mươi hai món pháp khí còn lại đều là bản mệnh pháp khí của hắn, hắn vẫn có thể tổ hợp ra thánh thành không bao giờ thất thủ một cách thuận lợi.
[Chờ ta nghiên cứu ra cấu tạo của trái tim kim loại này, đến lúc đó sẽ tạo ra một trái cho ngươi. Như vậy mỗi khi ngươi sử dụng pháp khí tổ hợp tam thập tam thú cũng không cần tiêu hao năng lượng của bản thân nữa.]
Lúc này tâm trạng của Bạch tiền bối two rất tốt.
Trái tim kim loại này là hạch tâm dự bị do hành tinh mọc mắt để lại, sau đó trở thành thủ đoạn hồi sinh của nó, cũng là tác phẩm của Thiên Đạo đời thứ hai.
[Cho ta một trái ư?]
Hai mắt Tống Thư Hàng sáng lên.
Bạch tiền bối two:
[Đúng vậy nhưng mà không thể tặng không được, dù sao ta cũng là chúa tể Cửu U... Đến lúc đó ngươi dùng thứ gì để đổi với ta đi, nhất định phải đồng giá mới được.]
Tống Thư Hàng thật sự rất muốn vả vào miệng mình một cái, tự dưng lắm mồm làm chi không biết?
Phúc lợi vừa tới tay lại lập tức bay mất.
[Được rồi, đồ muốn lấy cũng đã lấy được. Ta phải đi nghiên cứu kỹ trái tim này, còn có phi kiếm phá phòng tối dùng một lần nữa. Dù có việc hay không cũng đừng gọi ta.]
Bạch tiền bối two dặn dò.
Tống Thư Hàng:
[Khoan đã Bạch tiền bối, còn có rất nhiều tín đồ cuồng tín của giáo phái Chung Yên tụ tập ở gần đây đúng không? Có cách nào một lưới bắt hết bọn họ không? Nếu cứ để vậy, lỡ bọn họ ghim ta muốn tìm cơ hội trả thù thì nguy lắm.]
Hắn đã lấy đi trái tim kim loại ngay trước mặt đám giáo đồ cuồng tín của giáo phái Chung Yên, chắc chắn đã trở thành bia ngắm của bọn họ. Bạch tiền bối two vừa đi, bọn họ sẽ công kích hắn, hắn không chịu nổi đâu.
[Ngươi nghĩ nhiều rồi... Bây giờ ngươi đang ở trạng thái tiểu trong suốt, bọn họ vừa quay đầu là sẽ quên ngươi thôi.]
Bạch tiền bối two bình tĩnh nói.
Đừng nói là ghim Tống Thư Hàng, chỉ mấy giây sau, tín đồ của giáo phái Chung Yên thì sẽ quên sạch toàn bộ sự kiện liên quan đến Tống Thư Hàng. Đến lúc đó bọn họ chỉ biết đứng tại chỗ đần mặt ngơ ngác, không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì. Hơn nữa bọn họ sẽ phát hiện tất cả linh thạch mà bản thân tích góp cả đời đã biến mất...
Đúng nha!
Hai mắt Tống Thư Hàng sáng lên.
Nhìn trời, nếu nghĩ theo hướng này, trạng thái tiểu trong suốt cũng có không ít chỗ tốt đấy chứ.
...
Ý thức của Bạch tiền bối two về lại thế giới Tà Liên, mặt trời nhỏ số T233 ở quỹ đạo trái đất cũng biến mất.
Tống Thư Hàng lẳng lặng lơ lửng trên không trung.
Hoa sen đen hiện lên dưới bàn chân, nâng đỡ thân thể hắn.
“Quả nhiên người của giáo phái Chung Yên không tấn công... chắc bây giờ bọn họ đã quên mất mình rồi.”
Như vậy cũng tốt, bớt được một cục phiền phức lớn.
Lúc này cả người Tống Thư Hàng đen như than, ngoại trừ tròng trắng mắt ra, trên người hắn chẳng còn chỗ nào trắng. Quách Đại ít ra còn có hàm răng trắng, còn Tống Thư Hàng ngay cả răng cũng đen nốt.
Không biết đến khi nào dược hiệu mới biến mất?
Tống Thư Hàng gãi đầu, nếu bây giờ hắn sử dụng tăng phát thuật, tóc mọc ra sẽ có màu gì nhỉ? Màu xanh lam hay màu đen đây?
Có nên thử một chút không nhỉ? Nói không chừng do bị dược hiệu ảnh hưởng, tóc của hắn lại khôi phục màu đen thì sao.
Chờ sau Thực Tiên yến, hắn phải tìm một chỗ không người thử một lần mới được.
Nếu chọn chỗ có người ở, lỡ may dẫn rùa tai ương tới sẽ mang đến thiên tai cho khu vực xung quanh, xử lý rất rắc rối.
Sau đó Tống Thư Hàng lại gieo hạt giống kia bên cạnh suối nguồn sự sống, gần thụ yêu Mễ Lộ Lộ. Cũng không biết sau này hạt giống này sẽ mọc ra thứ gì?
Biết đâu lại mọc ra một nhà ăn của Thiên Đình cũng không chừng?
Ngoài ra, thoạt nhìn cây con của Mễ Lộ Lộ đã lớn hơn một chút.
Thấy vậy, Tống Thư Hàng rất vui.
“Giờ trở về bí cảnh tổ chức Thực Tiên yến thôi.”
Tống Thư Hàng nghĩ bụng.
Lần này Bạch tiền bối xuất quan, hắn có thể đi vào hội trường cùng với Bạch tiền bối. Có Bạch tiền bối đi theo, không phải lo bầu không khí trò chuyện sẽ trở nên ngột ngạt nữa.
Hắn nhìn xuống phía dưới, Bạch tiền bối đang đứng ở lối vào bí cảnh vẫy tay với hắn.
Tống Thư Hàng phất tay, gọi bảo đao Bá Toái ra.
Đứng trên bảo đao Bá Toái, nắm chặt hàng rào bảo hộ, Thư Hàng cảm thấy vững tâm hẳn.
Bảo đao Bá Toái di chuyển, bay về phía bí cảnh Thực Tiên yến.
Nhưng khi Tống Thư Hàng bay đến nửa đường, đột nhiên trước mắt tối sầm lại.
Thình thịch~ thình thịch ~ thình thịch ~
Tim hắn đập rất nhanh, rất mạnh, như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Bảo đao Bá Toái tự động hộ chủ, nó dừng lại, đỡ lấy Tống Thư Hàng.
Ở bên dưới, Bạch tiền bối phát hiện trạng thái của Tống Thư Hàng khác thường, thân hình vừa động, năng lực thiên phú không gian phát động, trong nháy mắt hắn đã xuất hiện sau lưng Tống Thư Hàng.
Bạch tiền bối đưa tay ra nâng bảo đao Bá Toái.
Lúc này trên bảo đao Bá Toái, Tống Thư Hàng đã rơi vào trạng thái hôn mê.
“Lẽ nào là do tiêu hao quá nhiều năng lượng?”
Bạch tiền bối lẩm bẩm.
Hắn bắt đầu kiểm tra tình trạng thân thể của Tống Thư Hàng.
“Không đúng, năng lượng trong người Thư Hàng vẫn ở trạng thái tràn đầy, rất dồi dào. Vậy tại sao hắn lại hôn mê chứ?”
Trên mặt Bạch tiền bối hiện lên vẻ nghi hoặc.
Sau khi suy nghĩ một hồi, Bạch tiền bối cầm lấy bảo đao Bá Toái, xách Tống Thư Hàng như xách một cái lồng chim đáp xuống.
Trước hết cứ đi vào bí cảnh Thực Tiên yến cái đã rồi lại cẩn thận kiểm tra trạng thái tinh thần của Thư Hàng, không chừng là do tiêu hao tinh thần quá độ cũng nên.
**********
Lúc này, ý thức của Tống Thư Hàng xuất hiện phía trước một viên kim đan.
Không phải kình đan của hắn mà là viên tiểu kim đan kia.
Nhưng từ góc nhìn của Tống Thư Hàng, tiểu kim đan to như một căn phòng nhỏ, mà ý thức của hắn thì đang đứng bên dưới tiểu kim đan.
Lúc này, trong lòng Tống Thư Hàng dâng lên một loại kích động.
Hắn muốn vẽ gì đó lên trên kim đan.
Loại kích động này... nói đúng hơn là một loại ‘tỉnh ngộ’, là dấu hiệu có thể bắt đầu khắc họa diễn đồ kim đan sau khi tu vi Linh Hoàng ngũ phẩm đạt đến một trình độ nhất định.
Tống Thư Hàng vươn tay ra, dùng ngón tay làm bút, điểm lên trên tiểu kim đan.
Trên tiểu kim đan hiện lên chín long văn, mỗi long văn lại hóa thành một luồng thần quang.
Lúc khắc họa diễn đồ kim đan, đồ án vẽ ra càng phức tạp, chứng tỏ kim đan càng mạnh.
Lúc ngón tay của Tống Thư Hàng bắt đầu điểm, chín long văn đồng thời cung cấp màu vẽ cho Tống Thư Hàng.
Trên tiểu kim đan xuất hiện một điểm nhỏ màu vàng.
Lúc khắc họa diễn đồ kim đan, kim đan là giấy vẽ, long văn là bút là màu vẽ. Số lượng long văn càng nhiều, lúc khắc họa diễn đồ kim đan sẽ có ưu thế tuyệt đối!
“Biết là khắc họa đồ án kim đan nhưng ta phải vẽ cái gì mới được đây?”
Tống Thư Hàng nghi hoặc.
Về mặt lý thuyết, lúc khắc họa diễn đồ kim đan, tu sĩ sẽ dựa theo bản năng, dung nhập mọi thứ có liên quan đến cuộc đời tu sĩ chẳng hạn như những trải nghiệm trong cuộc đời, cảm ngộ, những lĩnh ngộ về công pháp của bản thân, thậm chí là đao ý kiếm ý, v.v... vào đầu ngón tay, vẽ ra một bức tranh thuộc về riêng mình lên trên bề mặt kim đan.
Đồ án kim đan của mỗi tu sĩ là độc nhất vô nhị. Khi trong lòng tu sĩ sinh ra kích động muốn họa đồ, trong lòng cũng đã có ý tưởng về đồ án kim đan.
Một khi hạ bút, tu sĩ sẽ tự biết mình muốn vẽ cái gì, phải vẽ cái gì.
Nhưng lú này trong đầu Tống Thư Hàng lại trống rỗng.
Hắn không biết mình phải vẽ cái gì lên trên tiểu kim đan mới đúng.
“Chẳng lẽ lại bắt chước theo Thiên Đế trong lúc nhập mộng, vẽ đồ án Thiên Đình lên trên kim đan à?”
Nhưng đồ án Thiên Đình đại diện cho tiềm lực cực lớn.
Tống Thư Hàng muốn hoàn thiện nó một chút rồi vẽ lên trên kình đan của bản thân.
Nếu vẽ đồ án Thiên Đình lên trên tiểu kim đan, có phải là hơi lãng phí không?
Nhưng nếu không vẽ đồ án Thiên Đình, vậy hắn phải vẽ gì đây?
Nhớ lại nào, sau đó cứ vẽ theo bản năng...
Kinh nghiệm tu luyện của ta... kinh nghiệm tu chân trong gần năm tháng, có lẽ cũng có thể tính thêm mấy lần trải nghiệm nhân sinh lúc nhập mộng.
Còn có công pháp, đao ý, đao pháp của ta.
Trong lúc Tống Thư Hàng suy nghĩ, ngón tay của hắn bắt đầu chuyển động một cách mất khống chế.
Một ngọn lửa sống động như thật xuất hiện trên tiểu kim đan.
Hỏa là một trong những thuộc tính chính của Tống Thư Hàng, cũng là thuộc tính mà Tống Thư Hàng tiếp xúc nhiều nhất trên con đời tu luyện.
Chẳng hạn như Phần Thiên Hỏa Diễm Đao!
Chẳng hạn như Cửu Tu Phượng Hoàng Đao!
Chẳng hạn như hình thái thứ hai của pháp khí tổ hợp tam thập tam thú ‘Tà dương thịnh nộ không bao giờ lắng’.
“Sau đó thì sao? Sau ngọn lửa... là cái gì đây?”
Tống Thư Hàng khẽ chau mày.
Sau ngọn lửa, thứ hắn có thể nghĩ tới chính là đao ý khôi giáp, các loại thối thể kim cương thân, thánh thành không bao giờ thất thủ.
Hay là vẽ thánh thành đại diện cho phòng ngự cực hạn lên trên tiểu kim đan?
Tâm niệm vừa động, ngón tay của Tống Thư Hàng lại di động.
Chẳng mấy chốc kết cấu phức tạp của thánh thành không bao giờ thất thủ đã xuất hiện trên kim đan.
Nhưng dù đã vẽ ra thánh thành, không gian trên tiểu kim đan mới bị dùng chưa đến một phần mười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận