Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2750: Lối đi tiên thân

Chương 2750: Lối đi tiên thân
Cho nên, kỳ thực là trước đó cha Cẩu Đản đã giúp ta phiên dịch?
Cho nên, ta còn không thể quên cảm ơn cha Cẩu Đản.
Tống Thư Hàng hít sâu điều chỉnh tâm tình, trả lời cha Cẩu Đản một câu: “Cảm ơn cha Cẩu Đản!”
“Không cần khách sáo, lần sau có chữ viết thái cổ cần phiên dịch thì cứ tìm ta.” Cha Cẩu Đản trả lời.
Tống Thư Hàng ngẩng đầu: “Nhìn trời…”
Cứ thấy có loại cảm giác bản thân đưa mặt lên cho người ta hung ác thưởng một bạt tay, sau đó chính mình còn phải hô ‘666’.
Điều này đã đủ nói rõ chuyện học tốt các tri thức là quan trọng nhường nào.
“Học tập làm người ta vui vẻ, không học hành đàng hoàng thì phải ngầm chịu thiệt thòi.” Tống Thư Hàng cảm thán: “Trở về ta phải nhồi nhét văn tự thái cổ thôi.”
Lý Đạo Quân: “? ? ?”
Đây là cảm khái của đại lão Bá Tống?
Đại lão cảm thấy bản thân hắn học tập còn chưa đủ cố gắng, còn phải tiếp tục đi sâu vào học tập các loại tri thức tu hành?
Nhưng mà, trong chư thiên vạn giới hiện tại, nếu chỉ luận về tri thức tu chân, đại lão Bá Tống đã đủ xếp vào hàng ngũ trước mười rồi đúng không?
Vào phân đoạn giảng pháp ‘Bá Tống gợi cảm, online đáp đề’ lần kia, đại lão Bá Tống gần như dùng sức một người, trả lời hầu hết các nghi hoặc trên phương diện tu luyện mà đạo hữu đang xem giảng pháp đưa ra. Phải biết rằng, hệ thống tu luyện trong chư thiên vạn giới có nghìn nghìn vạn, mỗi một loại hệ thống tu luyện đều có căn bản lý luận hệ thống hoàn toàn khác nhau.
Từ khía cạnh đó có thể thấy được rốt cuộc đại lão Bá Tống nắm giữ bao nhiêu tri thức tu luyện trong chư thiên vạn giới!
Ngay cả như vậy, đại lão Bá Tống vẫn muốn dành thời gian học tập.
Quả nhiên, đại lão chân chính là sống đến già học đến già, vĩnh viễn sẽ không ngừng bước chân học tập.
Lý Đạo Quân cảm thấy mình bị sức hút nhân cách của đại lão Bá Tống cảm phục rồi!
Ánh mắt hắn nhìn về phía đại lão Bá Tống bắt đầu trở nên sùng bái.
Hoàng Sơn Tôn Giả: “…”
Mặc dù không biết bạn tốt của mình tưởng tượng ra cái gì, nhưng cứ cảm thấy hắn đang nằm trong trạng thái ‘công lược bản thân’.
Trở về có nên kéo hắn vào ‘nhóm Cửu Châu số 1’ để tam quan của hắn vỡ nát không nhỉ?
Những năm trước đây Lý Đạo Quân vẫn luôn thăm dò bí cảnh, ngăn cách với đời. Gần đây khó khăn lắm mới ra khỏi bí cảnh, lại bởi vì tin tức bị tiết lộ mà trốn đông trốn tây. Cho nên, Hoàng Sơn ma ma cũng không có cơ hội thêm hắn vào nhóm.
“Thư Hàng, trên đó viết gì vậy?” Hoàng Sơn Tôn Giả dò hỏi.
Tống Thư Hàng thở dài trả lời: “Năm chữ thái cổ này có nghĩa là ‘nhìn cái gì đấy, cút!’, chủ nhân lập nên di tích này nhất định có thú vui vô cùng tà ác.”
Nếu như không phải vì tránh Hoàng Sơn ma ma mệt tim thái quá, Tống Thư Hàng nhất định sẽ muốn nhây một chút. Nhưng vì săn sóc quả tim đã thủng trăm ngàn lỗ kia của Hoàng Sơn ma ma, lần này Tống Thư Hàng kiềm chế chính mình.
Hoàng Sơn Tôn Giả: “…”
Lý Đạo Quân: “…”
Dường như bị Tống Thư Hàng đọc ra ý nghĩ của văn tự thái cổ, bia đá khổng lồ kia bắt đầu tỏa sáng lấp lánh, năm chữ viết trên đó trông như những ngôi sao nhỏ vậy, lóe lên lóng lánh, đặc biệt trào phúng.
Bia đá lóe sáng này khiến Tống Thư Hàng không khỏi nhớ tới bia đá đạo hữu.
Vì thế, Tống Thư Hàng không chút do dự tiến lên, hai tay đặt trên bia đá.
Mái tóc dài của hắn hóa thành 64 bím tóc hình bàn tay, ba trăm sáu mươi độ không góc chết đặt trên mỗi một vị trí của tấm bia đá này. Theo thực lực cảnh giới tăng lên, số lượng bím tóc hình bàn tay hắn có thể khống chế cũng tăng lên thẳng tắp.
“Yêu thương hạ giá!” Trong miệng Tống Thư Hàng hô lên một cái tên phong cách rất ngôn tình, ngay sau đó, hai tay hắn và 64 bím tóc hình bàn tay bắt đầu điên cuồng bay múa.
Nháy mắt đã đột phá tốc độ âm thanh, tốc độ của mỗi ‘tay’ mỗi giây đều vượt qua con số 100.
Hào quang ‘Dưỡng Đao thuật’ hóa thành tia sáng chói mắt.
Dưới hào quang tràn đầy ‘yêu’ này, bia đá khổng lồ bắt đầu run lẩy bẩy.
“Đây là pháp thuật gì?” Lý Đạo Quân kinh hãi nói.
Hào quang tràn đầy loại tình cảm ‘yêu’ dịu dàng này thật khiến lòng người ấm áp. Không hổ là đại lão Bá Tống có được đại công đức, vậy mà có thể sở hữu pháp thuật ấm áp như vậy.
Hoàng Sơn Tôn Giả: “…”
Ta không biết phải giải thích với người thế nào, kỳ thực đây là pháp thuật phụ trợ ‘người kiếm hợp nhất’ như ‘Dưỡng Đao thuật’, ‘Dưỡng Kiếm thuật’ rất chính thống trong tu chân giới. Nhưng ta nghĩ nếu ta giải thích như vậy, chắc chắn ngươi sẽ không tin.
Ba giây!
Vẻn vẹn ba giây, Tống Thư Hàng bình tĩnh thu hồi 64 bím tóc hình bàn tay và hai tay mình.
Hai giây trước, Tống Thư Hàng vung ra 13200 phát Dưỡng Đao thuật. Giây thứ ba kết thúc bắt đầu giảm tốc độ, chỉ thả ra 814 phát ‘yêu thương hạ giá’, góp đủ số lượng 14014 phát.
Đây là bí chiêu Tống Thư Hàng khai phá ra vì Xích Tiêu kiếm tâm ma tiền bối, tên là ‘Dưỡng Đao thuật*sắp chết rồi, sắp chết’.
Lần tới lúc Xích Tiêu kiếm tâm ma tiền bối đâm tim hắn, đâm tàn nhẫn thì hắn sẽ làm thế này.
Oong oong oong ~
Trước mặt, bia đá khắc năm văn tự thái cổ này bắt đầu chấn động phát ra âm thanh.
Dường như là bị yêu của Bá Tống cảm hóa vậy.
Chốc lát sau.
Ầm ầm ầm ầm ~
Bia đá to lớn bắt đầu tự chủ xê dịch, nó chậm rãi chuyển dời sang bên cạnh… cuối cùng, lộ ra một bí đạo.
Bí đạo ẩn nấp này bị bia đá trấn áp, ngay cả thần thức của tu sĩ cũng không cách nào phát hiện ra!
[Vậy mà lại có bí đạo?] Tống Thư Hàng hơi sửng sốt.
Sau đó, hắn xoay người lại nói: “Hoàng Sơn tiền bối, Lý Đạo Quân, chúng ta đi xuống xem sao nhé?”
Thông thường, bí đạo trong di thích sẽ là loại đường tắt nào đó nối thẳng đến ‘khu bảo vật’, hoặc là khu vực cất giấu bảo vật đặc thù.
‘Bá Tống tiền bối trâu bò!’ Lý Đạo Quân điên cuống đánh call cho Tống Thư Hàng trong lòng.
Hoàng Sơn Tôn Giả: “…”
Này cũng được?
Thao tác hay ho lần này của Thư Hàng thật sự làm trật khớp lưng hắn, Hoàng Sơn hắn sống lâu như vậy, di tích từng thăm dò không có một nghìn cũng có tám trăm, nhưng chưa từng gặp loại tình huống này.
Một lát sau…
Tống Thư Hàng ở phía trước mở đường, hắn tới làm khiên thịt, đương nhiên phải làm tốt chức trách của khiên thịt.
Hoàng Sơn Tôn Giả và Lý Đạo Quân theo sau lưng hắn.
Bí đạo thoạt nhìn rất bình thường, trên đường đi cũng không phát hiện tiền của ẩn giấu gì.
“Nhìn có vẻ là đường tắt thông tới tầng sâu trong bí cảnh?” Tống Thư Hàng lên tiếng.
Hắn thong thả đi phía trước, mỹ nhân rắn công đức càng âm thầm chuẩn bị sẵn sàng, một khi có chuyện bất trắc sẽ lập tức vọt ra, bảo vệ đám người.
Lúc đi được chừng năm trăm bước.
“Thư Hàng, chờ đã.” Sau lưng truyền đến âm thanh thở dốc của Hoàng Sơn tiền bối.
“Bá Tống tiền bối, xin đi chậm một chút.” Lý Đạo Quân cũng phát ra tiếng run rẩy.
Tống Thư Hàng vừa quay đầu lại bèn nhìn thấy dáng vẻ mệt đứt hơi của Hoàng Sơn tiền bối và Lý Đạo Quân.
Tống Thư Hàng: “? ? ?”
“Lối đi này có chút cổ quái. Mỗi một bước đi đều đang tôi luyện nhục thân của tu sĩ.” Hoàng Sơn Tôn Giả lên tiếng.
Ngay cả tinh thần và thể xác của Tôn Giả thất phẩm như hắn, sau khi đi được chỉ năm trăm bước đã có hơi thở dốc. Lý Đạo Quân bên cạnh có cảnh giới lục phẩm đỉnh phong thì càng mệt không chịu nổi.
“Tôi luyện nhục thân? Có hiệu quả này à?” Tống Thư Hàng thư giãn hoạt động gân cốt, không có cảm giác gì cả.
Hoàng Sơn ma ma: “…”
Đột nhiên cảm thấy tim thật mệt, không muốn nói chuyện.
“Nếu như ta đoán không sai, có lẽ lối đi này là ‘lối đi tiên thân’ bảo địa luyện thể vô cùng hiếm thấy dù là trong thời đại viễn cổ.” Sau khi Hoàng Sơn thở dốc thì lên tiếng giải thích.
“Đồ tốt ư?” Tống Thư Hàng hỏi.
Nếu là đồ tốt… không bằng đào hết ra, dời đến thế giới hạch tâm của hắn?
Chúa tể*truyền thống đào ba thước đất*Cửu U.
Bạn cần đăng nhập để bình luận