Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1836: Cung điện của Thiên Đế?

Chương 1836: Cung điện của Thiên Đế?
Thông qua ấn kí ẩn này, Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng có thể khóa chặt vị trí của cô gái mặc áo giáp da từ xa, biến cô ta thành cái phao để câu cá lớn. Cách câu cá này thậm chí còn chẳng cần mồi, cực kì có lợi.
Nhưng dù gì cô gái mặc áo giáp da cũng là tồn tại cấp bậc Kiếp Tiên đỉnh phong, cho nên khi quan sát cô ta thông qua ấn kí phải cực kì cẩn thận, không thể theo dõi liên tục, tránh để cô ta cảnh giác.
Thông qua con đường quan sát được qua ấn kí, Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng thấy cô gái mặc áo giáp da dùng thủ đoạn không gian cứu ba kẻ đồng bọn bị trọng thương, sau đó vội vã sử dụng lực lượng không gian để rời đi.
“Ừm, tàm tạm rồi.” Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng gật đầu, dời tầm mắt của mình khỏi cô gái nọ.
Gặp được người còn sống sót của Thiên Đình viễn cổ ở đây, lại còn là tồn tại cấp Kiếp Tiên, quả thực là một điều may mắn. Bất hạnh của Thư Hàng tiểu hữu lại là một vận may lớn đối với hắn.
Khi Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng từ từ thu hồi tầm mắt, cô gái mặc áo giáp da mang theo ba tên đồng bọn bị thương vượt qua không gian, giáng lâm ở một lối vào không gian thuần trắng. Không gian thuần trắng hé mở để lộ một góc cung điện bên trong.
Cung điện kia phồn hoa tới cực điểm, tất cả những mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ đều không thể sánh bằng nó.
[Chẳng lẽ đây là cung điện của Thiên Đế?]
Hai mắt Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng sáng ngời lên: “Ồ, hôm nay may mắn thật.”
Vừa mới nghĩ không biết có câu được cá lớn hay không thì cá lớn đã mắc câu rồi.
“Xích Tiêu Kiếm, chúng ta đi thôi.” Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng vươn tay nói.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối thấy thế, đành phải đáp xuống tay Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng: “Ngươi phát hiện ra trò vui gì à?”
“Đúng vậy, chúng ta đi xác định suy đoán của ta, một lát rồi về.” Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng mỉm cười nói.
Dứt lời, hắn nhanh chóng mở một cách cửa không gian.
“Chờ đã, để đề phòng bất trắc, để vỏ kiếm của ta lại cho Tống Thư Hàng đi.” Xích Tiêu Kiếm tiền bối đột nhiên nhớ tới một chuyện. Vỏ kiếm cũng là một phần thân thể của nó, nếu tách ra thì có thể coi như một phân thân.
Nếu để vỏ kiếm lại chỗ Tống Thư Hàng thì khi Tống Thư Hàng nấu ra thiên kiếp kho tàu, nó cũng có thể quan sát được toàn bộ quá trình. Hơn nữa, nó còn có thể hưởng thụ Dưỡng Đao thuật thông qua vỏ kiếm, chỉ có điều trải nghiệm kém đi một chút, từ thoải mái như được xoa bóp toàn thân biến thành xoa bóp một phần mà thôi.
Khóe miệng Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng hơi run rẩy, nhưng cuối cùng hắn vẫn ném một cái vỏ kiếm cho Tống Thư Hàng.
“Thư Hàng tiểu hữu, bọn ta đi một lát rồi về.” Xích Tiêu Kiếm tiền bối kêu lên.
Sau đó, nó bị Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng cầm đi, tan biến trong cánh cửa không gian.
Tống Thư Hàng nhận lấy vỏ kiếm của Xích Tiêu Kiếm tiền bối, như có điều suy nghĩ. Xem ra Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng đã có được tin tức gì đó vô cùng quan trọng từ chỗ cô gái mặc áo giáp da nên mới phải lập tức đi xác định rồi. Mà trong lúc xác định có thể sẽ gặp nguy hiểm, cần Xích Tiêu Kiếm tiền bối phối hợp.
Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng có tu vi Trường Sinh Giả. Mục tiêu mà hắn phải đối phó một cách nghiêm túc và cẩn thận chắc hẳn cũng phải có đẳng cấp Trường Sinh Giả.
“Tóm lại, nhờ phúc của Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng, mối nguy đến từ cô gái mặc áo giáp da xem như đã được giải trừ.” Tống Thư Hàng lắc vỏ kiếm rồi nói.
Bạch long tỷ tỷ tạm thời không cần lên sàn, không cần tiêu hao năng lượng trên người cô gái mặc áo giáp da kia nữa. Cô có thể tiếp tục tích trữ năng lượng để bảo vệ cho Tô Thị A Thập Lục.
“Đi, về gặp Bạch tiền bối phân thân trước đã.” Tống Thư Hàng vươn vai, cầm vỏ của Xích Tiêu Kiếm tiền bối, trượt tay cho nó một phát Dưỡng Đao thuật theo thói quen.
“Ui chao ~ Dễ chịu quá ~” Giọng nói của Xích Tiêu Kiếm tiền bối vang lên trên vỏ kiếm.
“Ơ? Tiền bối có thể nói chuyện qua vỏ kiếm à?” Tống Thư Hàng hỏi.
Vỏ Xích Tiêu Kiếm tiền bối: “Ha ha, vỏ kiếm cũng như phân thân của ta. Đáng tiếc cảm giác sảng khoái từ vỏ kiếm truyền tới thân ta chẳng còn đáng kể.”
“Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng mang tiền bối đi đâu đấy?” Tống Thư Hàng tò mò hỏi.
“Bọn ta đang giám thị một không gian màu trắng, trong đó có một cung điện cực kì tráng lệ, trông phong cách rất giống mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ trong thế giới hạch tâm của ngươi, nhưng còn hoa lệ hơn nhiều.” Xích Tiêu Kiếm tiền bối trả lời.
“Hoa lệ hơn nhiều?” Tống Thư Hàng nhìn mỹ nhân rắn công đức.
Mỹ nhân rắn công đức nghiêng đầu nhìn lại hắn.
Xem ra cô không có đầu mối gì cả.

Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng cầm Xích Tiêu Kiếm, sử dụng pháp thuật náu mình trong bóng tối, nhìn về phía cung điện tráng lệ trong không gian.
“Ta cứ tưởng cung điện của Thiên Đế đã vỡ nát từ khi Thiên Đình viễn cổ bị phá diệt, bây giờ xem ra có lẽ cung điện của Thiên Đế Thiên Đình viễn cổ vẫn được bảo tồn hoàn hảo.”
Xích Tiêu Kiếm: “Cũng có thể là được xây lại hoặc tu sửa.”
“Cũng có khả năng.” Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng gật đầu nói.
“Từ từ đã… Bích Thủy Các!” Xích Tiêu Kiếm đột nhiên kêu lên. Nó nhìn thấy Bích Thủy Các vốn đã sụp đổ ở ngay trong không gian màu trắng.
Khi Sở các chủ two đản sinh, khô vinh song thụ mọc ra từ phế tích của Bích Thủy các cũ, hấp thu tinh hoa của Bích Thủy các. Sau đó khi Sở các chủ two có được cái đầu mới, hoàn thiện “đạo” của chính mình, khô vinh song thụ đã đản sinh ra Bích Thủy các mới.
Còn Bích Thủy các cũ đã sụp đổ từ lâu, bãi hoang để lại trong thú giới. Không ngờ bây giờ cái xác tàn của Bích Thủy các cũ lại được chuyển về không gian màu trắng này.
Xích Tiêu Kiếm lập tức truyền lại thông tin này cho Tống Thư Hàng qua vỏ kiếm.
“Đi, chúng ta vào trong xem thử.” Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng suy tư một lúc, sau đó quyết định tự mình tìm hiểu không gian màu trắng này.
“Có nguy hiểm lắm không? Hay là liên hệ thêm người đến giúp?” Xích Tiêu Kiếm hỏi.
Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng mỉm cười đáp: “Không cần, cẩn thận một chút là được.”
Đạo trưởng bước ra khỏi bóng tối, không che giấu bản thân, đường hoàng đi thẳng vào không gian màu trắng.
Hình chiếu của một con mắt chợt xuất hiện giữa không gian màu trắng. Con mắt kia chớp một cái với Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng, sau đó không gian màu trắng đóng kín lại.
Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng đã chuẩn bị từ lâu, hắn vươn tay kết ấn, dựng thẳng trước mặt rồi hô: “Chuyết!”
Đây chính là lúc thu dây câu từ ấn kí trên người cô gái mặc áo giáp da. Dựa vào chiếc phao câu đó, hắn có thể vào thẳng bên trong không gian màu trắng.
Nhưng khi thi pháp được một nửa, Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng dừng lại.
Hắn nhíu mày, nhìn vào hư không u ám trước mặt.
“Vì sao chúng ta lại ở đây?” Hắn hỏi.
Xích Tiêu Kiếm: “Hình như chúng ta đuổi theo thứ gì đó tới đây thì phải.”
Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng bật cười: “Thì ra là thế.”
Đây là hiệu quả của phòng tối Thiên Đạo.
Dưới ảnh hưởng của pháp tắc Thiên Đạo, kí ức của tất cả mọi người trong chư thiên vạn giới có liên quan tới những gì bên trong phòng tối đều sẽ bị xóa sạch từ gốc rễ.
Chỉ có chúa tể Cửu U tương ứng với Thiên Đạo là không chịu ảnh hưởng của phòng tối Thiên Đạo mà thôi.
“Đánh dấu nơi này lại, dù không nhớ chúng ta đuổi theo cái gì, nhưng chắc chắn là một con cá lớn.” Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng phất tay, ung dung nói.
Ở một phía khác.
Cuối cùng Tống Thư Hàng cũng hội họp với phân thân Bạch tiền bối mặt đơ.
Tô Không Vân đang độ đợt thiên kiếp cuối cùng trong thiên kiếp nhị phẩm lên tam phẩm.
Cách chỗ nó độ kiếp không xa, Bạch tiền bối phân thân đang nắm lôi kiếp trong tay, hai bàn tay thon dài nặn lấy nặn để. Lôi quang nổ vang, ánh điện bắn ra bốn phía.
Bạn cần đăng nhập để bình luận