Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 975: Một Con Thư Hàng Bị Một Bầy Kiếm Cổ Bao Vây, Hình Ảnh Cực Kỳ Tàn Nhẫn

Chương 975: Một Con Thư Hàng Bị Một Bầy Kiếm Cổ Bao Vây, Hình Ảnh Cực Kỳ Tàn Nhẫn
Mấy trăm con Kiếm Cổ Vô Hình lặng lẽ tới gần Tống Thư Hàng, âm mưu gây rối.
Lúc này, Đao Cổ Vô Hình của Tống Thư Hàng cơ trí phát hiện ra đám đồng loại của mình.
“U u u u ~~”
Đao Cổ kêu liên hồi để nhắc nhở Tống Thư Hàng.
'Hả? Kiếm Cổ đến gần ư?' Tống Thư Hàng lập tức thấy ê răng.
Đúng là sợ cái gì thì cái đó tới mà.
Một giây trước hắn còn đang sợ mình bất cẩn chọc đám Kiếm Cổ Vô Hình kia, kết quả một giây sau Kiếm Cổ Vô Hình đã tới rồi.
“Đen thế chứ.”
Tống Thư Hàng thở dài, biết thế thì mình không cần chơi trò ngự đao phi kiếm sớm làm gì, ít nhất cũng phải chờ Bạch tiền bối về rồi lại tính.
“Chúng ta đẩy nhanh tốc độ, quay lại bên cạnh Diệp Tư!”
Tống Thư Hàng nói.
Để xem mình và Diệp Tư liên thủ có ngăn nổi đám Kiếm Cổ Vô Hình này không.
Nếu không được thì liều mạng đưa Diệp Tư bỏ trốn, chỉ cần trốn vào thế giới hạch tâm thì đám Kiếm Cổ Vô Hình sẽ không làm gì được họ.
Đao Cổ Vô Hình tăng tốc, chở theo Tống Thư Hàng vèo một cái, chạy về phía Diệp Tư.
Đồng thời, Diệp Tư cũng xuất bản mệnh kim thư ra, kéo mỹ nhân rắn công đức và Cách Đấu Thú lên kim thư, bay nhanh về phía Tống Thư Hàng. Cô là linh quỷ của Tống Thư Hàng, tâm linh tương thông, sau khi Tống Thư Hàng cảm ứng được nguy cơ thì cô cũng lập tức phản ứng.
...
Diệp Tư tới gần Tống Thư Hàng, đưa hắn lên kim thư, sau đó quay đầu bay về phía cấm địa.
“Số lượng Kiếm Cổ Vô Hình đuổi theo chúng ta có bao nhiêu?”
Diệp Tư hỏi.
Nếu như ít thì cô và Tống Thư Hàng có thể thử liên thủ chống cự.
Tống Thư Hàng vỗ nhẹ lên Đao Cổ Vô Hình:
“Số lượng Kiếm Cổ Vô Hình có bao nhiêu? Bây giờ chúng nso đang ở đâu thế?”
Đối phó với đám kẻ địch vô hình nay mới đau đầu làm sao.
Cũng may Đao Cổ Vô Hình có thể nhìn thấy đám Kiếm Cổ, bọn họ cũng không quá mức bị động.
Đao Cổ Vô Hình: U u u u???
Lần này trong tiếng kêu của nó đầy vẻ nghi hoặc, bởi vì nó không hiểu vấn đề Tống Thư Hàng hỏi. Dù sao thì nó cũng chỉ vừa mới sinh ra, không hiểu mấy vấn đề quá mức phức tạp.
“Giờ đám đồng loại của mày đang ở chỗ nào?”
Tống Thư Hàng lại hỏi tiếp.
“U u u u!”
Lần này Đao Cổ Vô Hình trả lời chính xác vấn đề Tống Thư Hàng hỏi.
“Đã bị bao vây rồi ư?”
Tống Thư Hàng thấy gan mình quặn đau, tốc độ của Kiếm Cổ Vô Hình nhanh thật, còn nhanh hơn cả tốc độ phi hành của kim thư nữa.
“Chúng ta đã bị bao vây rồi.”
Tống Thư Hàng nói.
Tống Thư Hàng nói thêm:
“Ta đã tạo ra phòng ngự trong phạm vi ba thước của kim thư, lát nữa ngươi dùng Hỏa Diễm đao tấn công xung quanh một lần, thử giảm bớt số lượng Kiếm Cổ Vô Hình. Nếu nhiều thì chúng ta bỏ chạy.”
“Ta sẽ cố gắng.”
Tống Thư Hàng nuốt một viên đan dược khôi phục chân khí, trước đó đánh Đao Cổ Vô Hình khiến hắn mất sức rất lớn, kinh mạch hai tay trướng đau, bây giờ hắn cũng không biết mình có thể đánh ra bao nhiêu cú hd nữa.
“Đúng rồi, bây giờ điện thoại của ngươi có tín hiệu không? Lên nhóm Cửu Châu số 1 hỏi các tiền bối xem có ai biết cách đối phó với Kiếm Cổ Vô Hình không?”
Diệp Tư nói.
“Đúng nhỉ.”
Tống Thư Hàng vội mở túi thu nhỏ một tấc ra định lấy điện thoại của mình.
“Không cần, ta đã lên nhóm hỏi rồi, giờ đang chờ các tiền bối trong nhóm trả lời.”
Lúc này giọng của Thông Nương lại vang ra từ trong túi thu nhỏ một tấc.
Tống Thư Hàng khựng lại, khẽ gật đầu:
“Các tiền bối bảo thế nào?”
Thông Nương hình như càng lúc càng tri kỷ, luôn giúp đỡ trong những lúc cần kíp.
Nhưng... sao Thông Nương lại biết mật mã điện thoại của hắn nhỉ?
“Vừa mới gửi lên, chỉ có Bắc Hà tiền bối đáp lại là sẽ tìm tài liệu giúp, những tiền bối khác không có tin tức gì.”
Thông Nương đáp.
Thân là một cọng hành tinh, cả ngày chui trong túi thu nhỏ một tấc nên cô rất chán. Cũng may mà có điện thoại, tiện lên mạng, xem phim, bên cạnh lại có đủ loại đan dược tu luyện, vừa xem phim vừa tu luyện, cuộc sống của cô cũng không nhàm chán lắm.
Còn mật mã điện thoại ư?
Tống Thư Hàng ngu si, thân là cọng hành tinh bên cạnh hắn, mọi hành động của hắn đều không thoát khỏi mắt cô. Đừng nói là mật mã điện thoại, ngay cả mật mã ví online của Tống Thư Hàng là gì cô cũng biết.
Thông Nương định chờ Tống Thư Hàng khai giảng xong, ổn định một chỗ không chạy lung tung nữa thì sẽ thử mua đồ online, lấy tài khoản của Tống Thư Hàng ra mà trả.
...
Lúc này, trên nhóm Cửu Châu số 1.
Thông Nương mượn tài khoản của Tống Thư Hàng, thỉnh giáo các tiền bối cách đối phó với Kiếm Cổ Vô Hình.
Bá Đao Tống Nhất:
“Cầu giúp đỡ, một con Thư Hàng bị một đám Kiếm Cổ Vô Hình bao vây, cảnh tượng vô cùng tàn nhẫn! Các vị tiền bối có cách gì kéo dài tính mạng hay không? Miêu tả:
Kiếm Cổ Kiếm Cổ Kiếm Cổ Kiếm Cổ Kiếm Cổ Kiếm Cổ.
Kiếm Cổ Kiếm Cổ [Thư Hàng] Kiếm Cổ Kiếm Cổ.
Kiếm Cổ Kiếm Cổ Kiếm Cổ Kiếm Cổ Kiếm Cổ Kiếm Cổ.
Hiện trường chính là như thế, online chờ gấp!”
Trước đó không lâu, Tống Thư Hàng đã đổi nickname trong nhóm thành Bá Đao Tống Nhất, đến nay vẫn chưa đổi lại, gần đây đạo hiệu của hắn trong nhóm vẫn luôn đê Bá Đao Tống Nhất.
Người đầu tiên trả lời đương nhiên chính là Bắc Hà Tán Nhân vĩnh viễn online của nhóm Cửu Châu số 1.
À, hiện tại Bắc Hà Tán Nhân đã đổi đạo hiệu rồi.
Bây giờ đạo hiệu của hắn ở trong nhóm là Bắc Hà Chân Quân, nghe ngon lành hơn Bắc Hà Tán Nhân nhiều.
Nhưng dù là Bắc Hà Tán Nhân hay Bắc Hà Chân Quân cũng thế, hắn vẫn luôn là thánh đấu sĩ online của nhóm Cửu Châu số 1.
Bắc Hà Chân Quân:
“...” Một con Thư Hàng ư?
Bá Đao Tống Nhất:
“Hồi Bắc Hà tiền bối, ta là Thông Nương, đang dùng tài khoản của Tống Thư Hàng để online. Con Tống Thư Hàng kia bây giờ đang bị Kiếm Cổ Vô Hình bao vây, không thể online được.”
“Hóa ra là vậy.”
Bắc Hà Chân Quân nói:
“Nhưng ta cũng chưa từng tiếp xúc với Kiếm Cổ Vô Hình bao giờ, đúng rồi, ta nhớ từng nhìn thấy trong một quyền du ký của tu sĩ nào đó, hình như cũng có ghi cách đối phó với Kiếm Cổ Vô Hình. Để ta tìm lại xem.”
Bá Đao Tống Nhất:
“Cố gắng lên, Bắc Hà tiền bối. Tống Thư Hàng có thể bị Kiếm Cổ Vô Hình xé xác hay không thì phải xem tốc độ tìm đáp án của tiền bối ngài đấy.”
Bắc Hà Chân Quân: ...
Đông Phương Lục Tiên Tử:
“Thông Nương, bảo Tống Thư Hàng mở đồng thuật đi!”
Đông Phương Lục Tiên Tử am hiểu Thiên Ma Cửu Vũ, bộ công háp này kết hợp với Thiên Ma Nhãn thì hiệu quả phá huyễn đặc tuyệt đỉnh.
“Đông Phương tiên tử, con Tống Thư Hàng kia không có đồng thuật. Hơn nữa thiên phú nhãn khiếu của hắn là viên đạn thời gian cũng không thể nhìn thấy Kiếm Cổ Vô Hình được.”
Cuồng Đao Tam Lãng:
“Nói đến Kiếm Cổ Vô Hình thì ta vẫn luôn có một tưởng tượng thế này. Tuy rằng các tu sĩ không thể nhìn thấy Kiếm Cổ Vô Hình, thậm chí cũng không thể dùng tinh thần lực để cảm ứng được chúng nó. Nưng chúng nó có đúng là tồn tại thật sự không? Nếu như là tồn tại thật sự thì cứ tạt một thùng sơn qua, hoặc ném phấn gì đó là chẳng phải có thể khiến chúng hiện hình ư? Năng lực ẩn hình của Kiếm Cổ Vô Hình có trâu bò đến đâu đi nữa thì cũng không thể khiến mấy thứ như sơn, phấn trên người tàng hình theo chứ?”
Giao Bá Muốn Sinh Đủ Một Đội Bóng Đá Nam:
“Cách mà Tam Lãng đạo hữu nói rất khả thi.”
Phá Dương Kích Quách Đại:
“icon đầu chó đáng yêu.”
Phá Dương Kích Quách Đại:
“Tức giận xoa đầu... Đợi đã!”
Phá Dương Kích Quách Đại:
“Không đúng, chắc chắn ngươi không phải Tam Lãng! Ngươi là ai hả, có phải ngươi dùng thủ đoạn gì để hack nick của Tam Lãng không? Linh Điệp tiền bối đấy à? Linh Điệp tiền bối ngươi đang dùng tài khoản của Tam Lãng huynh chat với bọn ta đúng không?”
Tam Lãng nhà này sao có thể thông minh thế được chứ? Lại còn nói một phát trúng ngay vấn đề nữa!
Đây nhất định không phải Cuồng Đao Tam Lãng.
Nếu như là Cuồng Đao Tam Lãng thật sự thì nhất định sẽ nói kiểu “A, chỗ đó có một đàn Kiếm Cổ Vô Hình à, đợi hôm nào ta sẽ tới đó lượn một vòng, trải nghiệm cảm giác bị Kiếm Cổ Vô Hình đuổi giết mới được, cảm giác đó chắc hẳn sẽ rất tuyệt vời”.
“Đúng vậy, ngươi là Linh Điệp tiền bối đúng không?”
Đông Phương Lục Tiên Tử cũng nói ngay.
Diệt Phượng Công Tử:
“Chuẩn bài luôn, Linh Điệp tiền bối có sở thích dùng tài khoản của người khác để chat với chúng ta mà.”
Cuồng Đao Tam Lãng: ...
Tim ta đau quá, Tam Lãng đột nhiên cảm thấy tim mình mệt dữ dội. Mặc dù Lãng mỗ hay tìm chết thật, nhưng... Như thế không có nghĩa là IQ của ta thấp nhé! Ở trong mắt của các ngươi ta là một kẻ đần ư?
“Không... Diệt Phượng đạo hữu. Lão phu không có sở thích dùng tài khoản của người khác để chat nhé.”
Linh Điệp Tôn Giả hàng xịn online.
Phá Kiếp Tiên Tử (Vũ Nhu Tử):
“Ta có thể làm chứng cho a cha, vừa rồi thật sự là chính bản thân Tam Lãng tiền bối gửi tin, khi nãy ta ngồi kế bên Tam Lãng tiền bối nhìn hắn gửi tin nhắn đấy.”
Lúc này Bắc Hà Chân Quân đã quay lại:
“Mọi người chớ lo, đây thật sự là Tam Lãng đấy. Thật ra Tam Lãng rất thông minh, mọi người đừng quên, Nạp Điện thuật được chia sẻ trên thư mục nhóm Cửu Châu số 1 là do Tam Lãng đạo hữu phát minh ra đấy nhé.”
Cuồng Đao Tam Lãng thật sự là một nhân vật thiên tài rất có sáng kiến.
“Ngoài ra, đề nghị của Tam Lãng đạo hữu thật sự rất khả thi. Thông Nương, chi bằng ngươi bảo Thư Hàng tiểu hữu làm theo cách của Tam Lãng đạo hữu xem sao.”
Bắc Hà Chân Quân nói:
“Nhưng phải cẩn thận, trên người Kiếm Cổ Vô Hình có một tầng kiếm khí bảo vệ, lúc dùng cách Tam Lãng đạo hữu đề nghị thì phải nghĩ cách phá vỡ kiếm khí nhé.”
“Ta hiểu rồi. Vậy ta sẽ nói cách này cho Tống Thư Hàng nghe.”
Thông Nương đáp.
Sau đó Thông Nương ngẩng đầu lên, kể lại đề nghị của Tam Lãng tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 cho Tống Thư Hàng nghe.
Còn chuyện Tống Thư Hàng có tìm được thứ thay thế sơn hay bột phấn hay không thì không phải chuyện nằm trong diện quan tâm của Thông Nương.
Sau khi thuật lại xong, Thông Nương định tắt nhóm Cửu Châu số 1 đi để xem tiếp bộ phim dang dở ban nãy.
Đúng lúc này, Phá Kiếp Tiên Tử (Vũ Nhu Tử) trong nhóm lại nói:
“Tống tiền bối, bây giờ các ngươi đang chơi ở đâu thế? Không phải ngươi đang ở cùng với Bạch tiền bối à? Tại sao lại bị Kiếm Cổ Vô Hình bao vây một mình thế này?”
“Đúng thế, không phải Thư Hàng tiểu hữu ở chung với Bạch Tôn Giả à?”
Bắc Hà Chân Quân cũng nhớ tới việc này ngay.
“Khi nãy Bạch tiền bối vừa đi, nói là muốn vào bảo khố của hăn tìm tài liệu chế thức ăn cho thú cưng nhất phẩm. Nhưng đến giờ còn chưa về.”
Thông Nương lại dùng tài khoản của Tống Thư Hàng để trả lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận