Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2439: Đến Lúc Rồi!

Chương 2439: Đến Lúc Rồi!
Vốn dĩ Thiên Đế mới sống lại cũng giống như Thiên Đế trong trí nhớ của Tống đầu gỗ và Trình Lâm, sau khi sống lại thì muốn xây dựng lại Thiên Đình viễn cổ, tìm lại đạo của chính mình.
Nhưng thời gian gần đây, hành động của Thiên Đế ngày càng kỳ lạ. Dường như cô đã biết rất nhiều chuyện, không muốn bị Thiên Đạo quản chế, cũng như mong muốn được giải thoát.
Thế nên Tống đầu gỗ chuẩn bị dẫn theo Trình Lâm tiên tử đi tìm Thiên Đế, giáp mặt nói chuyện với cô ấy.
Sở dĩ phải dẫn theo Trình Lâm tiên tử là vì Tống đầu gỗ lo trong quá trình nói chuyện, mình sẽ rơi vào thế yếu, có nguy cơ bị giết ngược. Mang theo Trình Lâm, nếu trong quá trình nói chuyện cần dùng phương pháp vật lý để khuyên giải, hắn và Trình Lâm tiên tử có thể liên thủ áp chế Thiên Đế.
Bất kệ có dùng phương pháp vật lý để khuyên giải hay không, cứ lo trước khỏi họa, ít nhất cũng phải đề phòng bị đối phương khuyên giải bằng phương pháp vật lý.
...
Bên này, trong không gian Huyền Thánh kiếp bát phẩm.
Đầu đội vương miện gai, trên người lại có rất nhiều phụ kiện tăng trí lực, lúc này Tống Thư Hàng đang cố gắng bổ túc ngôn ngữ viễn cổ.
Hắn đã giao quyền khống chế người khổng lồ xương cho mỹ nhân rắn công đức.
@#%x Tiên Tử đang chơi rất high, cô dùng kiếm cắt kiếp vân trên không trung thành từng khối với hình dáng khác nhau, có hình tinh tinh, hình tam giác, hình vuông, hình đa giác... tất nhiên không thể thiếu hình trái tim.
Sau khi bị cắt ra, những khối kiếp vân mang hình dáng khác nhau này lại bị @#%x Tiên Tử nén lại, phong ấn, chuyển vào trong pháp khí vòng tay của Tống Thư Hàng.
“@#%! Tiên tử!” Tống Thư Hàng uốn đầu lưỡi, hô to tên của mỹ nhân rắn công đức.
“Lại sai rồi...” Sợi tóc ngố Sở các chủ thở dài: “Có lẽ đầu lưỡi của ngươi cần được cải tạo một chút.”
Khi đối mặt với mấy âm tiết ngôn ngữ viễn cổ, đầu lưỡi của Tống Thư Hàng uốn kiểu gì cũng không ra.
Sở các chủ nghĩ có lẽ phải làm phẫu thuật đầu lưỡi của Tống Thư Hàng, kiểu như chẻ ra làm hai chẳng hạn, như vậy biết đâu hiệu quả sẽ tốt hơn thì sao?
Tống Thư Hàng: “...”
“Nghỉ ngơi một chút đi, vương miện gai này cũng không cứu được ngươi, ta cũng rất tuyệt vọng.” Sợi tóc ngố Sở các chủ uể oải cuộn tròn lại.
“Có lẽ ta nên tìm một vị tiền bối ở thời đại viễn cổ rồi nhập mộng vào?” Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Mặc dù đến bây giờ thiên phú nhập mộng này vẫn ở trạng thái bị động nhưng nếu thỏa mãn một số điều kiện, xác suất kích hoạt nhập mộng sẽ cao hơn rất nhiều.
Ví dụ như dung hợp máu tươi, cộng hưởng linh hồn.
“Đừng nhắm vào ta, nếu không một đầu tóc của ta sẽ đâm vào não người đấy.” Sở các chủ uy hiếp.
Cô biết thiên phú đáng sợ kia của Tống Thư Hàng.
Sở các chủ cũng cho rằng năng lực nhập mộng kia là một cách hay để học tập ngôn ngữ viễn cổ.
Nhưng cô cũng không muốn một số bí mật nhỏ của mình bị Tống Thư Hàng biết hết.
“Yên tâm đi Sở tiền bối, cô chắc chắn không đạt yêu cầu nhập mộng của ta.” Tống Thư Hàng an ủi. Vì sự an toàn tính mạng của mình, lúc này nhất định phải cho Sở các chủ một câu trả lời khẳng định, để cô ấy không lo lắng.
Hai người đang nói chuyện, đột nhiên thân thể của Tống Thư Hàng cứng đờ.
“Nửa người của ta!” Hắn vui vẻ reo lên.
Sợi tóc ngố Sở các chủ: “Nửa người số 2 đã biến mất ấy à?”
“Đúng vậy, giác quan của ta và nó lại kết nối với nhau!” Tống Thư Hàng gật đầu đáp.
Sau khi khôi phục quyền khống chế nửa người số 2, hắn lập tức khống chế nó tiến vào thế giới hạch tâm.
Nửa người số 2 bại lộ ở hiện thế cực kỳ nguy hiểm.
Đã bị người khác cưỡng ép cướp đi một lần, có thể sẽ bị những đại lão khác cướp đi lần hai.
Tống Thư Hàng nào dám nữa để nửa người số 2 hành động một mình nữa.
...
Bên bờ suối nguồn sự sống trong thế giới hạch tâm.
Nửa người số 2 đột nhiên hiện ra.
Thông Nương đang học tập pháp thuật với Quy tiền bối bên bờ suối nguồn sự sống bị dọa giật mình.
“Yêu quái phương nào?” Thông Nương hét lên, hiện ra chân thân, tung cước đá vào nửa người của Tống Thư Hàng.
Keng!
Là tiếng kim loại va chạm vào nhau.
Thông Nương đau đớn ôm chân phải, uất ức khóc thành tiếng.
“Đây là nửa người của Thư Hàng.” Sở các chủ phun ra một chuỗi bong bóng.
Thông Nương khuyên răn chân thành: “Thư Hàng, nửa người của ngươi chạy đến hiện thế làm gì? Độ kiếp thì nghiêm túc độ kiếp đi, không nên chơi lắm trò như thế.”
Tống Thư Hàng: “...”
Không ngờ lại bị Thông Nương dạy dỗ, cảm giác này thật vi diệu.
“Để ta chuyển nửa người về thế giới thiên kiếp.” Tống Thư Hàng trả lời bằng pháp thuật truyền âm nhập mật.
Trải qua sự kiện vừa rồi, hắn không dám để nửa người số 2 tiếp tục ở lại bên ngoài nữa, chuẩn bị thành thật đưa nửa người số 2 trở về.
Nhưng trước khi đưa nửa người số 2 về, hắn phải nhờ Quy tiền bối và Sở các chủ kiểm tra một chút. Có trời mới biết sau khi bị người ta cưỡng ép mượn đi, nửa người số 2 của hắn đã gặp phải chuyện gì? Có bị thương hay không?
“Sở tiền bối, Quy tiền bối, làm phiền hai người nhé.” Nửa người của Tống Thư Hàng nói.
À mà Tô Thị A Thập Lục, Vũ Nhu Tử cùng với Vũ Nhu Tử da đen đi đâu hết rồi nhỉ?
Thần thức của Sở các chủ và Quy tiền bối cùng quét nửa người của Tống Thư Hàng, kiểm tra kỹ một lượt.
“Thân thể không có vấn đề gì, không bị thương.” Sở các chủ trả lời. Ngoài ra cô còn cảm ứng được một luồng khí tức mơ hồ nhưng luồng khí tức này đã bị cố ý xóa đi, Sở các chủ không xác định được nên không kết luận.
“Ta cũng không phát hiện vấn đề gì... Ngoài ra ta cảm ứng được loáng thoáng khí tức của chủ nhân ta ở trên nửa người của Thư Hàng.” Quy tiền bối nhíu mày nói.
“Khí tức của Bắc Phương Đại Đế ư?” Tống Thư Hàng ngẩn ra.
“Ừ, mặc dù rất yếu ớt nhưng có thể nửa người của Thư Hàng ngươi đã tiếp xúc với chủ nhân của ta.” Quy tiền bối khẳng định, nó tuyệt đối sẽ không nhận sai khí tức của Bắc Phương Đại Đế.
Tống Thư Hàng xoa cằm như có điều suy nghĩ.
Vòng xoáy màu vàng, khí tức của Bắc Phương Đại Đế, lại có thể bắt được nửa người của hắn, còn tạm thời cắt đứt mối liên hệ giữa nửa người và bản thể.
Câu trả lời đã dần hé lộ.
Đồng thời hắn cũng tự kiểm tra nửa người số 2 của mình, đặc biệt là linh hồ bản mệnh.
Sau đó hắn phát hiện một điểm khác thường.
“Âm Ảnh Thánh Địa bị động vào, vết nứt trên đó lại nhiều hơn?” Thế này thì phí chữa trị lại tăng nữa rồi đúng không? Đúng là muốn mạng hắn mà!
“Ô, khoan đã... túi càn khôn này và bảo vật bên trong nó.” Trong này hình như là tài liệu dùng để tu sửa? Chẳng lẽ là dùng để chữa trị Âm Ảnh Thánh Địa ư?
Nếu đúng vậy thì còn tính là tốt, ít nhất thì không tăng thêm nợ cho hắn.
“Còn thứ này là cái gì?” Ý thức của Tống Thư Hàng chú ý đến món vật phẩm cuối cùng, đồng thời lấy nó ra.
“Khí tức sinh mệnh thật nồng đậm, chẳng lẽ là thủ đoạn của Trường Sinh Giả nắm giữ đại đạo hệ sinh mệnh?” Quy tiền bối suy đoán.
Thông Nương nhìn món bảo vật này, đọc lên: “Phía trên có chữ... nhiễm sắc thể tổ truyền của nhà họ Tống, số lượng không nhiều, vừa mạnh mẽ vừa quý giá.”
Sở các chủ: “...”
Quy tiền bối: “...”
Tống Thư Hàng: “...”
Một lúc lâu sau.
Sở các chủ: “Là thứ tốt, Thư Hàng ngươi cất cho kỹ, không chừng sau này sẽ cần đến đấy.”
Nửa người của Tống Thư Hàng động ý niệm, chuyển bảo vật hệ sinh mệnh này vào chỗ sâu trong thế giới hạch tâm, trấn áp bảo quản.
“Ta chuyển nửa người này về thế giới thiên kiếp! Các ngươi đừng lo cho ta, yên tâm chờ ta nhân tiền hiển thánh đi!” Nửa người của Tống Thư Hàng lúng túng truyền âm nói.
Sau đó hắn sử dụng một thanh phi kiếm dùng một lần phiên bản phá phòng tối độn về thế giới thiên kiếp.
Hắn có linh cảm, khi nửa người số 2 trở về thế giới thiên kiếp chính là lúc phá bug thiên kiếp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận