Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1554: Khen ngợi năm sao cho chuyển phát nhanh

Chương 1554: Khen ngợi năm sao cho chuyển phát nhanh
Thuyền tiên xe thương vụ Transformer của Tống Thư Hàng cũng sắp được chuyển đến, hắn sẽ gắn thử xem thuyền tiên có thể biến hình thêm một hình thái hóa thân được hay không.
Nếu mà thành công thật thì thuyền tiên của hắn hơi bị ngầu đấy.
Bình thường có thể dùng để lội group, nói chuyện phiếm, trông nhà.
Lúc cần thiết, chỉ cần triệu hồi một cái là nhanh chóng xuất hiện rồi biến thành một chiếc xe thương vụ 9 chỗ.
Thậm chí ở nơi không ai nhìn thấy, nó còn có thể biến thành mọt người máy biến hình khổng lồ, lắp đặt thêm một ít vũ khí vào, có khi lực chiến đấu còn vô cùng mạnh mẽ.
Nếu hóa thân có thể mở thế giới hạch tâm thì càng thú vị, chẳng khác nào có thêm công năng triệu hồi hóa thân rồi.
Tống Thư Hàng còn nảy ra một ý nghĩ táo bạo hơn. Không biết ngoài gắn được vào đồ vật ra, hạch tâm hóa thân sủng vật này có thể gắn lên sinh vật được không nhỉ?
Ví dụ như gắn lên người Đậu Đậu thì sẽ thế nào?
Nhưng hắn không nói suy nghĩ này ra.
Phải tìm chó con mèo con bình thường để thử trước cái đã.


“Thư Hàng tiểu hữu này, ở đây còn phòng trống không? Ta cần tu luyện minh tưởng để thiết kế cách thăng cấp cho pháp khí bản mệnh một chút.” Cư sĩ hỏi.
Khi nhận được cái răng Khuyển Thánh của Tống Thư Hàng, trong đầu cư sĩ nảy ra vô số phương án thăng cấp pháp khí bản mệnh.
Những phương án chợt nảy ra này đều là những đốn ngộ cực kì quý giá. Hắn nóng lòng muốn nhớ kĩ chúng để tham khảo cho việc thăng cấp pháp khí bản mệnh của mình.
“Đương nhiên là được rồi, bây giờ cả biệt thự đều trống, cư sĩ thích ở phòng nào cũng được.” Tống Thư Hàng cười nói.
Cư sĩ muốn ở lại, đương nhiên hắn giơ cả hai tay hai chân đồng ý rồi.
Vạn nhất Tạo Hóa Pháp Vương tìm đến tặng kinh hỉ, có thêm một người chia sẻ thì chẳng phải là tổn thương sẽ giảm đi sao?
“Cảm ơn tiểu hữu.” Cư sĩ cầm răng Khuyển Thánh đi vào biệt thự, tìm một gian phòng, bố trí trận pháp, sau đó mau chóng tiến vào trạng thái minh tưởng.
Sau khi đưa cư sĩ vào nhà, Tống Thư Hàng đóng cửa lại rồi về phòng mình.
Trong phòng, Đậu Đậu ngồi dưới đất, thân thể vẫn đang co giật. Một mình nó điều khiển hai nhân vật mà trình độ không tệ chút nào, sắp sửa giết được BOSS rồi.
“Có cần ta đỡ cho không?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Không cần, hãy xem ta chơi hai nick đến cùng, giết chết con BOSS này đây! Gâu gâu gâu, nhất định ta sẽ làm được! AAAA!” Đậu Đậu hò hét nhiệt tình.
Dường như nó đã yêu cảm giác một người chơi hai nick này rồi.
“Thế thì được.” Tống Thư Hàng cười ha hả mở điện thoại ra, nhắn tin cho Bắc Hà Tán Nhân: “Bắc Hà tiền bối có đây không?”
“Có, sao thế?” Thánh đấu sĩ vĩnh viễn online Bắc Hà Tán Nhân, cơ hồ một năm 365 ngày đều trực trên mạng.
“Bắc Hà tiền bối, ta muốn xác nhận việc này. m đọc đạo hiệu của Tối Việt tiền bối là zui-yue đúng không?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Ừ, ta ghi lại mấy âm đọc na ná, có Tối Ước, Tối Việt, Chủy Duyệt… chắc là âm đó đấy, không sai đâu.” Bắc Hà Tán Nhân khẳng định chắc nịch.
Tống Thư Hàng: “Nhưng hôm nay cư sĩ tới tìm ta, hắn nói đạo hiệu của hắn không phải Tối Việt, mà là Tối Nhật. Hơn nữa còn khẳng định với ta những hai lần.”
Bắc Hà Tán Nhân: “Tối cái gì cơ?”
Tống Thư Hàng: “Tối “Nhật”, ta nghe rõ lắm. Hắn cứ khăng khăng là “Nhật”.
Bắc Hà Tán Nhân: “[icon che mặt] Rốt cuộc ngày này cũng tới, cư sĩ đã quên cả đạo hiệu của mình rồi.”
Tống Thư Hàng: “Quả nhiên, ta cũng nghĩ như vậy.”
Bắc Hà Tán Nhân: “Sửa ghi chú đạo hiệu của hắn đi, thêm “Tối Nhật” vào đằng sau Nhất Ước. Trước mắt gọi hắn là Tối Nhật vậy. Hi vọng chính hắn không nhớ lầm.”
Tống Thư Hàng: “Đành vậy thôi. À phải rồi Bắc Hà tiền bối, lần trước sau khi ta hôn mê, có phải Hoàng Sơn tiền bối và mọi người bố trí một trận pháp phòng ngự an toàn trong cơ thể ta không?”
“Ha ha, đúng rồi. Hoàng Sơn tiền bối sợ ngươi không cẩn thận lại tự bạo, cho nên mới bắt tay với các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1, hạ một trận pháp phòng ngự kiểu phong ấn cho ngươi.” Bắc Hà Tán Nhân nói đến đây thì dường như phát hiện điều gì: “Từ từ đã… móa, ngươi thăng cấp lên lục phẩm rồi à?”
“Không phải, ta vẫn đang ở cảnh giới ngũ phẩm. Nhưng ta có thêm một hạch Kim Đan nữa… sau đó trận pháp phòng ngự an toàn trong thể nội đã biến mất rồi.” Tống Thư Hàng khóc ròng.
Bắc Hà Tán Nhân: “…”
“Bắc Hà tiền bối, trận pháp kia có làm lại được không?” Tống Thư Hàng hỏi.
Bắc Hà Tán Nhân: “Thư Hàng, ngươi nổ luôn đi!”
Tống Thư Hàng: “…”
“Trận pháp kia là phong ấn kết hợp lực lượng của tất cả các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1, in xuống thể nội ngươi dưới sự chỉ đạo của Bạch tiền bối và Thất Tu tiền bối đấy. Sau Thực Tiên yến lần trước, các đạo hữu ai về nhà nấy cả rồi, muốn làm lại trận pháp cho ngươi cũng khó lắm.” Bắc Hà Tán Nhân nói: “Thư Hàng à, sắp tới khi tu luyện phải chú ý an toàn.”
“Ta hiểu rồi, Bắc Hà tiền bối.” Tống Thư Hàng nói.
Bắc Hà Tán Nhân: “Nhưng mà này, sau khi có thêm một hạch kim đan, ngươi có thể phá tan trận pháp phòng ngự kia, nghĩa là bây giờ ngươi đã chẳng khác gì một Chân Quân lục phẩm rồi. Có lẽ… tai họa ngầm tự bạo đã được giải trừ rồi cũng không chừng. Lúc nào rảnh thì ngươi tìm một vị tiền bối nhờ kiểm tra thử xem.”
“Có lý.” Hai mắt Tống Thư Hàng sáng ngời lên.
Có lẽ tai họa ngầm tự bạo của hắn đã không còn nữa rồi!
Nghĩ vậy, Tống Thư Hàng thấy thoải mái hẳn ra.
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Bắc Hà Tán Nhân, Tống Thư Hàng quay sang nhìn Đậu Đậu.
Đậu Đậu đã giết xong Boss, thở phào một cái thật dài: “Đã quá!”
Tống Thư Hàng: “Cố lên!”
“Thư Hàng này, ngươi nói xem cái đuôi của ta có thể khống chế một máy tính nữa để chơi ba máy một lúc được không?” Đậu Đậu hỏi.
Tống Thư Hàng: “Nếu ngươi có hai cái đuôi thì có khi làm được đấy.”
“Để ta suy nghĩ xem. Diệt Phượng mọc được mấy cái đuôi cơ mà, lý gì ta lại không làm được?” Đậu Đậu nói.
Tống Thư Hàng: “…”
Diệt Phượng tiền bối với ngươi khác loài mà!


Trong Diệt Phượng động phủ xa xôi.
Diệt Phượng Công Tử xoa cằm, ngồi ngây ra ngắm một cái chảo.
Cái chảo tròn trịa, xinh xắn, nhìn tuyệt đẹp.
Sau khi do dự nửa ngày, Diệt Phượng Công Tử nhẹ nhàng nhảy lên, thu nhỏ thân mình giữa không trung, chỉ nháy mắt sau đã bé lại chỉ bằng một chú mèo.
Hắn hạ xuống cái chảo, ngồi gọn lỏn trong đó với vẻ mặt cực kì thỏa mãn.
“Giải quyết xong vị trí minh tưởng mới rồi, dùng cái này thay bồ đoàn đi. Ta cảm thấy tốc độ minh tưởng của mình đã tăng lên 2%. Trước khi Đậu Đậu ngốc tấn thăng lên ngũ phẩm, ít nhất mình phải gần đạt cảnh giới độ kiếp lên lục phẩm, hoặc là tấn thăng lên lục phẩm luôn!” Diệt Phượng Công Tử lẩm bẩm.
Diệt Phượng Công Tử muốn báo cho Đậu Đậu biết, dù nó có tấn thăng lên ngũ phẩm thì hắn vẫn hơn nó nửa cấp, vẫn là khắc tinh của Đậu Đậu như thường.


Màn đêm buông xuống, trăng sáng sao thưa.
Lúc này, nhân viên chăm sóc khách hàng Tiểu Khả của shop thuyền tiên nhắn tin cho Tống Thư Hàng: “Hoàng Sơn tiền bối, ngài còn online không?”
“Có đây.” Tống Thư Hàng đáp.
Chẳng phải cô hẹn chuyển phát nhanh đến vào hôm nay sao? Khuya rồi đây này.
Chẳng lẽ hàng sắp đến hả?
“Ngài còn online thì tốt quá. Hàng của ngài sắp đến rồi, ngài chuẩn bị nhận hàng nhé.” Tiểu Khả gửi cho hắn một icon mặt cười.
“Ta phải nhận thế nào? Bên cô chuyển phát nhanh bằng phi kiếm hay là bằng cách nào thế?” Tống Thư Hàng hỏi.
Muộn thế này rồi, chắc không chuyển phát theo kiểu thông thường đâu đúng không? Trước đó Tống Thư Hàng còn suy đoán không biết mình có gặp lại Tư Mã Giang lái máy bay giao hàng không kìa.
“À đúng rồi, suýt nữa thì quên nói. Hoàng Sơn tiền bối, xin hãy mở máy tính ra, cắm dây mạng vào đi ạ.” Tiểu Khả tiên tử nói.
Tống Thư Hàng: “?”
Cắm dây mạng vào máy tính để nhận hàng chuyển phát?
Từ từ…
Tiểu Khả tiên tử, cô sẽ không gửi cho ta một trang bị thuyền tiên trong game chứ?
Sáng sớm có bản vẽ, chế tạo xong trong ngày, đến nửa đêm nhận luôn.
Đừng bảo là Tiểu Khả chế tạo một con thuyền tiên trong game online rồi giao cho hắn nhé?
“Tiểu Khả tiên tử này, ta đặt mua thuyền tiên, là cái thuyền tiên dùng trong hiện thực đấy.” Tống Thư Hàng cẩn thận nhắc nhở.
Tiểu Khả: “Hoàng Sơn tiền bối yên tâm đi. Cửa hàng ta có một nhân viên chuyển phát mới, giao hàng với tốc độ cực nhanh. Nhưng người đó phải xác định vị trí của ngài qua mạng internet.”
Thì ra là thế.
Tống Thư Hàng gật đầu.
Hắn quay sang thì thấy Đậu Đậu chơi mệt rồi, đang vừa gặm thức ăn cho chó, vừa xem phim trên tivi.
Tống Thư Hàng lấy máy của mình ra, rút dây mạng cắm vào, đăng nhập vào khu giao dịch trang bị game Huy Bá số 1111, liên hệ với em gái Tiểu Khả.
“Được rồi, ta đang lên mạng bằng máy tính, dây mạng cũng cắm rồi.” Tống Thư Hàng gửi tin nhắn cho Tiểu Khả.
“Được, ta biết rồi. Xin Hoàng Sơn tiền bối đừng ngắt mạng, hãy duy trì kết nối liên tục nhé.” Tiểu Khả gửi một icon mặt cười.
Tống Thư Hàng: “Ừ.”
Hắn vừa gõ xong chữ này thì dây mạng vang lên một tiếng “tách” nhỏ.
Dường như cái dây vừa tóe lửa.
Dây mạng bị rò điện sao?
Vừa mới nói với Tiểu Khả là sẽ duy trì kết nối mạng xong thì dây mạng tạch, không xui xẻo đến vậy chứ?
Tống Thư Hàng đang suy nghĩ thì một chùm dòng điện phun ra từ dây mạng.
Nói là dòng điện nhưng nó không khiến người ta tê liệt. Dường như nó chỉ có ngoại hình của dòng năng lượng điện mà thôi.
Chùm dòng điện không ngừng tuôn ra, cuối cùng ngưng kết thành hình ngay bên cạnh Tống Thư Hàng.
Đậu Đậu đang xem phim hiện nguyên hình yêu khuyển, nhẹ nhàng đáp xuống sau lưng Tống Thư Hàng, cảnh giác nhìn chằm chằm chùm dòng điện nọ.
Dòng điện nhanh chóng kết thành hình người.
Tống Thư Hàng vừa thấy nó thì đã bắt đầu cảm thấy áp lực… bởi vì thứ này giống vị giáo viên ngôn ngữ viễn cổ thích ném cầu điện trong hệ thống học bá y như đúc.
“Xin chào, Hoàng Sơn tiền bối và Đậu Đậu phải không ạ? Hàng chuyển phát nhanh của ngài đến rồi.” Sinh vật hình người tạo thành từ dòng điện mỉm cười nói.
Cô nhìn phòng khách rồi bảo: “Có thể dọn dẹp không gian để nhận hàng được không?”
Tống Thư Hàng gật đầu cứng ngắc, đẩy hết sofa bàn ghế trong phòng khách ra, dọn được một không gian đủ rộng.
Người dạng dòng điện kia vươn tay, để lộ một pháp khí không gian trên cánh tay. Cô xoay pháp khí một cái, một thùng hàng lớn rơi ra.
“Hàng chuyển phát đã đến. Chúc Hoàng Sơn tiên sinh vui vẻ. Nhớ phải khen ngợi ta đấy.” Nói xong, cô lại chui vào dây mạng, tạch tạch mấy tiếng, biến mất tăm hơi.
Tống Thư Hàng: “…”
Đậu Đậu: “Thật à? Cô ta bò theo dây điện đến đánh ngươi hả?”
Đậu Đậu nhắc nhở Tống Thư Hàng một điều… đó là nếu hắn không khen ngợi cô nàng giao hàng này, liệu cô ấy có bò qua dây điện đến đánh hắn thật không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận