Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3140: Hãy sống theo cách mà mình thích

Chương 3140: Hãy sống theo cách mà mình thích
“Xem ra phải gặp Vân Tước Tử tiền bối một lần rồi.”
Tống Thư Hàng nói.
Cái cảm giác “muốn thứ gì là thứ đó tới” sẽ khiến người ta nghiện mất. Quả nhiên tổ đội với Bạch tiền bối là chuyện chính xác nhất!
Đặc biệt là khi bản thân mình đã bất hủ bất diệt, không sợ bất cứ tai họa nào.
Cho dù thuộc tính “cầu phú quý trong nguy hiểm” của Bạch tiền bối được kích hoạt thì cũng chẳng thể làm hại đến bất hủ.
“Nhưng mà, người chúng ta phải gặp… là Vân Tước Tử tóc đen tiên tử.”
Bạch tiền bối xoa cằm nói.
Nghe miêu tả lúc trước của Tam Lãng, hiện giờ Vân Tước Tử Tiên Tử đã biến trở lại chế độ tóc xanh rồi.
Tiền đề để Vân Tước Tử tóc đen xuất hiện là Vân Tước Tử tóc xanh không cẩn cận bước qua giới hạn “tự tìm chết”, thân tử đạo tiêu, bước vào chế độ hồi sinh.
Hơn nữa giới hạn tự tìm đường chết này còn phải là sự kiện tử vong to lớn mới được.
Mấy kiểu chết nhỏ nhoi thông thường như trúng độc chết, nổ đầu chết, tuyệt vọng mà chết đều không thể dẫn Vân Tước Tử tóc đen ra.
Trong cuộc đời đầy sóng gió của Vân Tước Tử, mấy kiểu chết này được coi như chết yên ổn.
Thường thì khi Vân Tước Tử tóc xanh tan thành tro bụi, biến thành tế bào hoặc đơn vị nhỏ hơn nữa, thông qua “khúc xương bất hủ” để bước vào giai đoạn hồi sinh thì Vân Tước Tử tóc đen mới xuất hiện.
“Nói cách khác, chúng ta phải làm Vân Tước Tử tiền bối chết một lần nữa hả?”
Tống Thư Hàng nói ra chuyện vô cùng tàn nhẫn.
Bạch tiền bối lắc đầu.
Hắn không thể ra tay với thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1 được.
Cho dù biết rõ người đó có cơ thể bất tử cũng không được.
“Ta cũng không làm được.”
Tống Thư Hàng mỉm cười.
Hắn có thể tàn nhẫn với bản thân, vì đàn ông là phải nhẫn tâm với mình mà, nhưng hắn không thể tàn nhẫn với bạn bè tiền bối của mình được.
“Ta lắc đầu có nghĩa là.. chúng ta là Thiên Đạo.”
Bạch tiền bối bình tĩnh đáp.
Đừng bỏ quên quyền hạn hữu dụng này của Thiên Đạo chứ.
Chỉ cần Thiên Đạo muốn, không cần Vân Tước Tử Tiên Tử chết một lần nữa vẫn có thể khiến Vân Tước Tử tóc đen hiện thân.
Tống Thư Hàng vỗ tay một cái:
“Suýt nữa ta quên mất, ta là Thiên Đạo mà.”
Mới vừa lên chức nên hắn chưa thể quen với sự thật mình đã biến từ người tu luyện thành Thiên Đạo ngay được.
“Vậy quyết định thế nhé, lát nữa đi gặp Vân Tước Tử tiền bối.”
“Cứ tiếp tục thay màn hình trực tiếp bằng giao diện quảng cáo đi.”
Bạch tiền bối và Tống Thư Hàng cùng ăn ý nói.

Trong nhóm Cửu Châu số 1.
Lệ Chi Tiên Tử hỏi:
“Tam Lãng trở lại rồi à?”
“Đúng thế, Lệ Chi Tiên Tử. Lãng mỗ đã về một lúc rồi.”
Tam Lãng đáp.
“Vậy người lên sân khấu tiếp theo đã đi rồi à? Không phải là ta ư? Ta nhớ là mình xếp sau Tam Lãng mà nhỉ?”
Lệ Chi Tiên Tử nghi hoặc nói.
Có rất nhiều đạo hữu trong nhóm đã từng quan sát tinh lộ đồ trên kim đan của Tống Thư Hàng, cô nhớ rất rõ rằng sau Tam Lãng chính là cô mà.
Bức tranh đó được xếp theo thứ tự các thành viên mà Tống Thư Hàng tiếp xúc ở hiện thế.
“Là ta mà… [thở dài nghi ngờ], nhưng ta đâu có lên.”
Bắc Hà Tán Nhân:
“Nghe Lệ Chi Tiên Tử nói thế, ta đột nhiên nhớ tới một chuyện. Quả thật trên tinh lộ đồ của Thư Hàng, sau Tam Lãng, trước Lệ Chi Tiên Tử còn có một vị đạo hữu nữa.”
“Ai vậy? Sao ta chẳng có chút ấn tượng nào thế?”
Diệt Phượng Công Tử hỏi.
Hoàng Sơn mệt tim muốn về hưu:
“[Voice]: Là zuiyue Cư Sĩ, tu vi của cư sĩ lại mạnh hơn rồi, cân não quá.”
“Là Túy Tinh đó, Hoàng Sơn tiền bối, là Tinh đó.”
Đậu Đậu:
“Ta và Hoàng Sơn có thể nhớ ra cư sĩ là do bọn ta nhớ tới cảnh tượng ở Đoạn Tiên Đài. Thứ tự tinh lộ đồ của Tống Thư Hàng được sắp xếp theo trật tự các thành viên trong nhóm mà Thư Hàng gặp gỡ tại hiện thực. Lúc đó, Tam Lãng và một người khác cùng bị phi kiếm dùng một lần của Bạch tiền bối gửi tới. Vì thế chúng ta chắc chắn sau Tam Lãng, trước Lệ Chi Tiên Tử còn một người nữa.”
“Mường tượng ra rồi, ta nhớ ra rồi… Lúc đó Tam Lãng còn khỏa thân hoàn toàn nữa kìa, cay mắt lắm.”
Đông Phương Lục Tiên Tử đột nhiên nhớ ra.
“Xem ra chắc chắn là cư sĩ đã lên rồi… Không hổ là Thư Hàng và Bạch tiền bối, thế mà lại nhớ được cư sĩ.”
Bắc Hà Tán Nhân cảm khái.
Tam Lãng đã về rồi, Lệ Chi Tiên Tử lại chưa lên.
Vậy người đi lên chắc chắn là cư sĩ.
“Ta vẫn chưa lên mà!”
Thất Tu Thánh Quân cảm khái:
“Mà không biết Cư Sĩ có kim đan mấy long văn nhỉ? Nếu như kim đan được bổ sung cho đầy chín long văn, có khi nào hiệu quả công pháp của hắn lại mạnh hơn không?”
“!!!”
“Mà các ngươi có để ý màn hình hiển thánh không? Vẫn là dòng chữ “sau quảng cáo sẽ còn đặc sắc hơn”. Bạch tiền bối và Thư Hàng quên cắt quảng cáo để phát hình ảnh dán long văn cho cư sĩ rồi à?”
Đông Phương Tĩnh Tuyết Tiên Tử nói đúng trọng tâm.
“Thảm quá, đó chính là hình ảnh hiển thánh mà cư sĩ mong mỏi nhất đó. Cho dù chỉ là vài giây thôi cũng được… Ông trời hà khắc với cư sĩ quá.”
Bắc Hà Tán Nhân đau lòng cho cư sĩ.
“…”
“Ơ, đợi đã. Không thấy Vân Tước Tử Tiên Tử đâu cả, cô ấy lên rồi à?”
Cuồng Đao Tam Lãng đột nhiên nói:
“Cư Sĩ về rồi ư, nhưng chẳng phải sau Cư Sĩ là Lệ Chi Tiên Tử à?”
“Như thế chân tướng chỉ có một… Ngay từ đầu cư sĩ vẫn chưa lên, hắn bị quên lãng rồi.”
Đồng Quái Tiên Sư online, nói:
“Ta đứng xem hồi lâu rồi đọc lại tỉ mỉ lịch sử chat của nhóm thì phát hiện ra lúc nãy sau khi ta hiển thánh xong, số tin nhắn chưa đọc là 98. Tuy nhiên ta đọc từ đầu đến cuối mà lại chỉ có 94 tin nhắn thôi.”
Chắc chắn 4 tin nhắn trong đó đã bị ngó lơ.
Chắc hẳn bốn tin nhắn bị ngó lơ này là của cư sĩ.
Bắc Hà Tán Nhân: “…”
“@Thiên Đạo Bá Tống, Tống tiền bối, đừng quên cư sĩ tiền bối nhé.”
Quan tâm đến từ Vũ Nhu Tử.

Sau màn hình hiển thánh.
Tống Thư Hàng dẫn Vân Tước Tử Tiên Tử tới trước mặt.
Sau khi nhận được sự đồng ý của Vân Tước Tử tóc xanh, Bạch tiền bối thi triển quyền hạn Thiên Đạo, khiến Vân Tước Tử tóc đen xuất hiện.
Chì trong thời gian ngắn, mái tóc, lông mi dày màu xanh của Vân Tước Tử lập tức biến thành màu đen.
“Xem ra Bạch đạo hữu và Thư Hàng đã nhận được tin tức của ta rồi.”
Vân Tước Tử tóc đen nhẹ giọng nói.
“Đúng thế, Vân Tước Tử tiền bối.”
Tống Thư Hàng đáp:
“Ta và Bạch tiền bối cần phương án chi tiết ban đầu và các bước thực hiện của kế hoạch “kẻ thay thế bất hủ”.”
“Không thành vấn đề, đây vốn là thứ mà ta muốn cho các ngươi.”
Vân Tước Tử tóc đen lại nhắc nhở:
“Thế nhưng với trạng thái hiện giờ, còn lâu ta mới có thể hoàn toàn gánh vác được trọng trách “thay thế Thiên Đạo” này. Vậy nên nếu thật sự đến bước đó, ta hy vọng Bạch đạo hữu, Thư Hàng thận trọng suy xét rồi mới quyết định.”
“Yên tâm đi Vân Tước Tử tiền bối. Trong tay chúng ta có vật thay thế Thiên Đạo tốt hơn rồi.”
Tống Thư Hàng mỉm cười.
“Vân Tước Tử, cô không cần phải gánh lấy áp lực không cần thiết. Cô có thể sống theo sở thích của mình, theo ý chí của mình chứ không phải là một phần của kế hoạch thay thế bất hủ.”
Bạch tiền bối vươn tay ra, để lộ thân xác của Thiên Đạo thứ tư trước mặt Vân Tước Tử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận