Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2985: Kế hoạch toàn diện

Chương 2985: Kế hoạch toàn diện
“Chỉ có thể phong ấn 22 ngày thôi ư?”
Đạo Tử phiền não day mi tâm.
Sau đó, hắn nhìn Bá Tống đang tỏ ra rối rắm ở bên cạnh.
Khổ quá mà!
Cho dù có hắn âm thầm đứng sau trợ giúp, cho dù hiện giờ uy danh của Bá Tống đã truyền khắp Chư Thiên Vạn Giới… nhưng muốn để Bá Tống chứng đạo trở thành Thiên Đạo thứ 9 trong vòng 22 ngày đúng là khó như lên trời.
Dựa theo lịch sử chứng đạo Thiên Đạo trước đây, mỗi một trận đấu tranh đoạt Thiên Đạo ít thì mấy chục năm, nhiều thì kéo dài hàng trăm năm.
Nếu là hai Trường Sinh Giả thực lực tương đương nhau, một trận đấu có thể kéo dài đến vài năm!
Vì vậy thời gian ngắn thế này chẳng đủ làm gì, khó quá mà!
“Ta phải tranh thủ lúc mình còn đang tại nhiệm để làm điều gì đó.”
Đạo Tử thầm nghĩ.
Thiên Đạo 8.5 tạm thời như hắn có thể phải xuống đài bất cứ lúc nào.
Có quyền mà không dùng, quá hạn thì phí lắm.
Vì thế nhân lúc vẫn còn là Thiên Đạo, hắn có nên giúp Bá Tống một tay không?
Khiến cho danh tiếng, thực lực của hắn lên một tầm cao mới luôn nhỉ?
[Đầu tiên là trường sinh chi đạo thứ hai của Bá Tống đạo hữu… ta phải tìm cách để hắn trải nghiệm góc nhìn của Thiên Đạo một lần nữa, để hắn học được nhiều tri thức về Thiên Đạo bất hủ hơn, cố gắng giúp hắn nhanh chóng lấp đầy trường sinh pháp thứ hai. Nếu như trường sinh pháp thứ hai này được hoàn thiện, chắc chắn thực lực của Tống Thư Hàng sẽ chính thức vọt lên đến cấp độ cao nhất.]
Đạo Tử đã từng suy xét về trường sinh pháp thứ hai của Tống Thư Hàng, hắn biết mức độ phức tạp và cường đại của trường sinh pháp này. Nếu không có con mắt và tri thức thoát tục, gần như không thể hoàn thiện trường sinh pháp này được. Nhưng một khi hoàn thiện, chắc chắn nó sẽ mạnh đến mức đáng sợ.
[Sau đó… ta phải âm thầm đi tóm Hằng Tinh Mạt Nhật Giả và Hư Nhật Thủ Hộ Giả, luyện chế thành đan dược vật chất trường sinh cho Bá Tống bồi bổ.]
Sau khi Bá Tống chứng Trường Sinh đạo, hắn sẽ chỉ kém hơn Trường Sinh Giả lâu năm về mặt thời gian tu luyện. Mà đan dược vật chất trường sinh có thể kéo gần tối đa khoảng cách giữa Bá Tống và những Trường Sinh Giả lâu năm này.
[Tiếp đến là uy vọng… Bá Tống đã có uy vọng rất cao trong Chư Thiên Vạn Giới rồi, nhưng uy vọng này vẫn có thể cao thêm nữa. Vì thế cần phải tạo ra tin tức chấn động hơn cả việc chém chết Thiên Đế vô địch cả đời. Ví dụ như khi ở cảnh giới người phàm, Bá Tống đã trấn áp được kẻ địch mạnh có thuộc tính bất hủ. Mà kẻ địch đó lại muốn hủy diệt Chư Thiên Vạn Giới.]
Như thế thì dưới sự trợ giúp của hai chiến tích “chúa cứu thế + chém lại bất hủ”, uy vọng của Bá Tống sẽ thật sự đạt tới đỉnh cao, khiến cho tất cả các Trường Sinh Giả trong Chư Thiên Vạn Giới phải tâm phục khẩu phục.
Thế nhưng… phải làm thế nào để tạo ra vở kịch Bá Tống trấn áp kẻ địch mạnh thuộc tính bất hủ thì còn phải xem xét thêm.
Cũng may Mặt trời màu đen đã nằm trong tay người mình, tên phản diện này không chạy thoát được.
Về phải cày lực chiến cho Bá Tống rồi thương lượng với “nhóm Bạch đạo hữu”, chuẩn bị vở kịch Bá Tống vs Mặt trời màu đen.
Vừa có thể tích lũy kinh nghiệm chiến đấu giữa Bá Tống và Mặt trời màu đen, sau này Bá Tống mà có trở thành Thiên Đạo, khi đối mặt với Mặt trời màu đen, hắn sẽ thuần thục hơn.
Hơn nữa, nói không chừng trong trận chiến sinh tử với kẻ địch mạnh có thuộc tính bất hủ này, lĩnh hội của Bá Tống với trường sinh pháp thứ hai lại tiến bộ cũng nên.
Dù sao thì cuộc chiến trong nghịch cảnh cũng là thứ có thể kích hoạt tiềm năng của một con người nhất mà!
Trong não hải của Đạo Tử không ngừng hiện lên từng chi tiết một.
Những chi tiết này vô cùng chu toàn, đánh bóng và cường hóa Tống Thư Hàng từ mọi góc độ không một góc chết.
[Thời gian không đợi ai cả, thời gian tại nhiệm của ta rất bất ổn… ta buộc phải tranh thủ từng giây phút một để hành động. Thậm chí, nếu đến thời khắc quan trọng, bản thân ta cũng có thể trở thành một ải để cường hóa Bá Tống.]
Trong người Bá Tống đã có một kim đan cá voi mập bất hủ, nó cũng có tác dụng giống như khúc xương bất hủ của Vân Tước Tử Tiên Tử vậy.
Thân là Thiên Đạo 8.5, Đạo Tử chắc hẳn có thể sử dụng thuộc tính bất hủ của bản thân mình để cường hóa kim đan cá voi mập thêm một lần nữa.
Nói thật, nếu như có thể, vào lúc sắp “sụp đổ”, Đạo Tử thật sự muốn đóng gói hết cơ thể bất hủ của mình rồi gửi cho Bá Tống.
Đáng tiếc chẳng ai có thể gặm được cơ thể bất hủ kiểu này cả.
“Đạo Tử tiền bối.”
Trong lúc suy tư, Tống Thư Hàng đứng bên cạnh lên tiếng.
Đạo Tử hồi hồn, nói:
“Ta biết thời gian rất cấp bách, thế nên Bá Tống đạo hữu à, bây giờ chúng ta phải bắt đầu kế hoạch cường hóa toàn diện cho ngươi thôi! Hãy để ta huấn luyện đặc biệt cho ngươi. Thân là Thiên Đạo… ta có thể mở một bí cảnh thời gian giới hạn lớn nhất, cố gắng kéo dài thời gian 22 ngày đến cực hạn. Ngươi có thể vào trong đó yên tâm lĩnh hội trường sinh pháp thứ hai của mình.”
“Thiên Đạo thứ 9 ư?”
Tống Thư Hàng hiểu rõ ý của Đạo Tử.
“Đúng.”
Đạo Tử gật đầu đáp.
“Ta sẽ cố hết sức, nhưng ta không đảm bảo mình nhất định sẽ trở thành Thiên Đạo thứ 9 đâu đấy.”
Trước tiên Tống Thư Hàng tiêm một liều dự phòng cho Đạo Tử… Khi mà tâm thái chưa bành trướng, Bá Tống vẫn rất yếu đuối sợ sệt.
Vì dù có ba hoa chích chòe thế nào đi chăng nữa, hắn cũng chỉ vừa bước vào cảnh giới Trường Sinh Giả mà thôi.
“Lúc này rồi… chỉ cần cố hết sức là được.”
Đạo Tử thở dài đáp.
“Đúng rồi Đạo Tử tiền bối, ta có chuyện này muốn được thỉnh giáo ngươi.”
Tống Thư Hàng nhớ tới chuyện của Sở các chủ.
Đạo Tử:
“Thắc mắc về trường sinh chi đạo à?”
“Không phải, là về chuyện Bích Thủy các. Đạo Tử tiền bối, ngươi có biết Bích Thủy các không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Đạo Tử gật đầu:
“Sợi tóc ngố mọc trên đỉnh đầu ngươi chính là Sở các chủ của Bích Thủy các nhỉ. Ta cũng biết đôi chút về chuyện của Bích Thủy các.”
Tống Thư Hàng hỏi:
“Vậy với quyền hạn của Thiên Đạo… có thể ngưng tụ lại các thành viên Bích Thủy các bị hủy diệt năm xưa từ hư vô không?”
Đạo Tử:
“Bích Thủy các đã bị diệt vong lâu quá rồi. Hơn nữa, khác với những sư đệ sư muội của Nho gia… năm xưa không có ai để lại cho các thành viên Bích Thủy các “thủ đoạn sống lại” cả.”
Sau khi Nho gia diệt vong… Thánh Nhân đã âm thầm bố trí rất nhiều thủ đoạn sống lại cho các đệ tử. Tuy rằng những thủ đoạn sống lại này có khiếm khuyết nhưng ít nhất còn có một hy vọng, một con đường.
Sau khi trở thành Thiên Đạo, Đạo Tử chỉ cần xóa bỏ khiếm khuyết của thủ đoạn sống lại để các thành viên Nho gia hoàn thành quy trình hồi sinh là được.
Nhưng Bích Thủy các lại khác.
Năm đó các thành viên của Bích Thủy các không được để lại thủ đoạn hồi sinh, hơn nữa sự việc cũng đã trôi qua lâu quá rồi.
“Không có hy vọng nào ư?”
Tống Thư Hàng thở dài, không biết đáp án có khi vẫn còn một tia hy vọng.
Sau khi biết được tin tức tuyệt vọng này, không biết Sở các chủ có giữ được bình tĩnh không.
“Nếu Thiên Đạo không làm được, có lẽ… siêu thoát khỏi Thiên Đạo lại làm được cũng nên?”
Đạo Tử nói.
Sau khi siêu thoát, có lẽ thời gian, không gian, góc độ đều sẽ khác với hiện thế.
Nếu như thật sự có thể xuyên qua thời gian và không gian, vậy về mặt lý thuyết hoàn toàn có thể rút trực tiếp các thành viên của Bích Thủy các năm xưa ra từ dòng chảy thời gian.
Đạo Tử nhắc nhở:
“Nhưng ta chỉ là một Thiên Đạo tạm thời, mấy chuyện như siêu thoát Thiên Đạo đến nghĩ ta cũng không dám nghĩ luôn, chỉ đơn giản là suy đoán về mặt lý thuyết thôi.”
“Có hy vọng vẫn tốt hơn là vô vọng mà.”
Tống Thư Hàng mỉm cười tiêu sái.
Hơn nữa, nói thật lòng… chẳng phải hắn và các Bạch tiền bối vẫn luôn nghiên cứu siêu thoát Thiên Đạo đó sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận