Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1737: Rốt cuộc tiểu yêu tinh nhà ngươi muốn ta hầu hạ thế nào?

Chương 1737: Rốt cuộc tiểu yêu tinh nhà ngươi muốn ta hầu hạ thế nào?
Người tu luyện của chư thiên vạn giới vốn đang nín thở chờ đợi ‘Đậu Đậu. Lars Lars Cổ Thánh’ giảng pháp, khi nghe thấy tiếng sủa gâu gâu này, tâm trạng nổ tung luôn.
“Đây là dùng ngôn ngữ khuyển tộc để giảng pháp à? Sao ta nghe mà hoàn toàn không hiểu gì cả.”
“Thiếp thân không phải tộc gâu gâu, có thể đổi ngôn ngữ khác không?”
“Chuyện này chứng minh học một môn ngoại ngữ là chuyện hết sức quan trọng.”
“Kỳ lạ, ta nhớ ‘Huyền Thánh giảng pháp’ tự kèm theo chức năng phiên dịch cơ mà, bất luận dùng loại ngôn ngữ nào giảng pháp thì tất cả tu luyện giả của chư thiên vạn giới đều có thể nghe hiểu được mới đúng? Nhưng sao ta nghe không hiểu, chỉ nghe thấy tiếng gâu gâu? Chức năng phiên dịch hỏng rồi à?”
“Có đạo hữu nào thuộc Khuyển tộc không, phiên dịch hộ cái?”
“Đạo hữu đạo hữu, ngươi mau phiên dịch cho ta Đậu Đậu Cổ Thánh đang giảng gì vậy? Ta nhớ ngươi thuộc tộc Husky đúng không?”
“Cút, ông đây là sói, chỉ trông hơi giống Husky mà thôi.”
“Đậu Đậu Cổ Thánh giảng thật tuyệt.” Tu luyện giả khuyển tộc trên toàn thế giới đều thốt ra với cái vẻ cao thâm khó lường. Mặc dù nghe không hiểu, nhưng chỉ cần là thứ Đậu Đậu Cổ Thánh giảng thì trăm phần trăm tuyệt diệu! Nó là nghìn năm đệ bát thánh, là niềm kiêu hãnh của Khuyển tộc, thậm chí là của toàn bộ yêu tộc! Nó giúp yêu tộc chiếm được một ghế trên ngôi báu top mười Thánh Quân trong nghìn năm nay. Mọi thứ mà nó giảng đều rất tuyệt! Tiếng sủa thật trong trẻo vui tai.
“Vậy rốt cuộc Đậu Đậu Cổ Thánh đang giảng cái gì?”
Câu hỏi và tiếng trao đổi tương tự giữa các đạo hữu vang lên khắp các ngóc ngác của chư thiên vạn giới hiện thế.
Còn tu luyện giả của thế giới Hắc Long từ đầu đến cuối đều đần thối ra.
...
...
Hoàng Sơn Tôn Giả cười khổ nói: “Đậu Đậu căng thẳng quá rồi.”
“Hay là ta ra hát cho nó một bài để xoa dịu tâm trạng nó nhé?” Tạo Hóa Pháp Vương dứt lời, thử đưa đầu tới ngó quanh ngoài cửa, xem xem có thấy Đậu Đậu không.
“Vô dụng thôi, Tạo Hóa tiền bối. Không gian phía sau cửa đã khóa kín.” Tống Thư Hàng lắc đầu, lại rùng mình một cái, giải thích: “Giờ Đậu Đậu đang ở trong không gian giảng pháp chuyên dụng mà ‘thế giới Hắc Long’ vừa tạo ra, ta cũng chỉ có thể trao đổi với nó thông qua lưới rồng thôi.”
Trong hiện thế, việc nhân tiền hiển thánh + giảng pháp của Huyền Thánh sẽ được tiến hành ngay trong ‘thế giới thiên kiếp’.
Còn ‘không gian thánh giả’ của thế giới Hắc Long đã cố định, không thể cải tạo được nữa. Cho nên, thế giới Hắc Long cần chế tạo một không gian chuyên dụng để giảng pháp, nhằm cung cấp cho những tu luyện giả cần hiển thánh cùng giảng pháp trong tương lai.
Đây là lần đầu tiên thế giới Hắc Long ‘hiển thánh’, còn tiến hành đồng bộ với hiện thế... cũng là lần đầu tiên, để hiện thế nắm tay chỉ dẫn thế giới Hắc Long làm sao thực hiện quá trình ‘hiển thánh + giảng pháp’.
Việc ‘hiển thánh’ của thế giới Hắc Long trong tương lai sẽ chỉ thực hiện trong bản địa, tách biệt với hiện thế.
[Thư Hàng, Thư Hàng mau mau cứu ta!] Ngay lúc này, Đậu Đậu hét lớn trong đầu.
Gay to, đúng là căng thẳng quá quên mất cả lời thoại rồi.
Nó có thể cảm ứng được vô số ánh mắt từ chư thiên vạn giới đều đang nhìn chằm chằm vào mình, chẳng khác nào toàn bộ không gian tràn ngập những ánh mắt. Áp lực khổng lồ khiến lông đuôi nó như muốn nổ tung.
[Đừng căng thẳng, dựa theo lời của bản thảo giảng pháp là được. Bản thảo giảng pháp đã được kích hoạt, nó sẽ tự động chọn bài giảng pháp thích hợp nhất cho ngươi, ngươi chỉ cần đọc theo bản thảo là xong.] Tống Thư Hàng vội vàng trấn an.
[Không được đâu, giờ ta cứ mở miệng là sủa gâu gâu, đầu lưỡi không uốn được nữa rồi. Cứ như ánh mắt của toàn thế giới đều đang nhìn chằm chằm vào ta ấy.] Đậu Đậu nói: [Mau mau nghĩ cách giúp ta đi, đúng rồi, ngươi mau hỏi Hoàng Sơn đại ngốc, có cách nào cho ta hết căng thẳng không?]
“Hoàng Sơn tiền bối, có cách nào để Đậu Đậu bớt căng thẳng không? Nó đang cảm thấy ánh mắt toàn thế giới đều nhìn chằm chằm vào nó kìa.” Tống Thư Hàng hỏi.
Hoàng Sơn tiền bối suy nghĩ một chút rồi nói: “Bảo Đậu Đậu tưởng tượng ánh mắt của tất cả mọi người là ánh mắt của ‘Sở Sở’ thử xem? Hoặc nói với nó trong vô số ánh mắt này chắc chắn ẩn giấu rất nhiều ‘Sở Sở’, chỉ cần nghĩ như vậy, chắc chắn nó sẽ không căng thẳng nữa.”
Hai mắt Tống Thư Hàng sáng bừng lên, chiêu này thật tuyệt!
Hiểu rõ về Đậu Đậu thế này, không hổ là Hoàng Sơn tiền bối!
Nhưng hắn cũng âm thầm mặc niệm cho Đậu Đậu... bởi vì hắn hiểu rõ, Đậu Đậu chắc chắn không trốn thoát được khỏi lòng bàn tay của Hoàng Sơn tiền bối.
Tống Thư Hàng vội vàng liên hệ với Đậu Đậu: [Đậu Đậu, không cần phải e sợ những ánh mắt đó. Ngươi cứ nghĩ thử xem, tuy hàng trăm triệu ánh mắt thế này thì nhiều thật đấy, nhưng trong đó cũng ẩn giấu vô số ‘Sở Sở’ trong chư thiên vạn giới. Nói không chừng bây giờ tất cả bọn họ đều đang ngắm nhìn ngươi!]
[Sở Sở? Đúng rồi, bây giờ tất cả ‘Sở Sở’ trong chư thiên vạn giới đều đang nhìn ta!] Đậu Đậu dường như lập tức có thêm sức mạnh.
Nó ngẩng đầu lên, nhìn thẳng về phía trước.
Trong lòng nó, vô số ánh mắt kia như đã hóa thành ánh mắt mỹ miều của ‘Sở Sở’. Đủ loại Sở Sở, thậm chí có rất nhiều Sở Sở nó chưa từng nghĩ tới đều đang dõi theo nó.
Đậu Đậu há miệng: “Gâu gâu gâu ~ gâu!”
Chết cha, hưng phấn quá, thắt đầu lưỡi luôn rồi.
Nhưng Đậu Đậu nhanh chóng điều chỉnh lại.
“Hỡi chư vị, hỡi tất cả mọi người (Sở Sở) đang dõi theo ta.” Đậu Đậu dùng giọng Bắc Kinh tiêu chuẩn, nói lên tiếng lòng của mình: “Ta yêu các ngươi!!”
Tu luyện giả của chư thiên vạn giới đều nghe hiểu câu nói này.
“Ồ, vị Đậu Đậu Yêu Thánh này khéo nói ghê. Vừa bắt đầu đã đánh bài tình cảm... Lát nữa cho dù nó giảng pháp không được tốt, nể tình câu này, tu luyện giả trong chư thiên vạn giới cũng sẽ nâng cao đánh giá về giảng pháp của nó thêm một bậc.” Một vị Huyền Thánh lão luyện mỉm cười nói.
“Hơn nữa, rõ ràng câu nói này của nó không phải thuận miệng nói bừa. Trong câu nói kia ẩn chứa yêu thương thật lòng, xem qua livestream giảng pháp cũng có thể cảm nhận được. Có thể vị Đậu Đậu Yêu Thánh này tu luyện công pháp có liên quan tới ‘tình yêu vĩ đại’ chăng.”
Trong khoảnh khắc, đánh giá của một vài đại lão trong chư thiên vạn giới về Đậu Đậu đã cao thêm một cấp bậc.
...
...
Cùng lúc đó.
[Thư Hàng Thư Hàng, ta lại tắc rồi, mau cứu ta.] Đậu Đậu lại kêu thảm: [Do hưng phấn quá, bộc lộ thành công với Sở Sở trong chư thiên vạn giới xong, đầu óc ta trống rỗng mất rồi, vui quá đi. Lại quên bài rồi.]
Tống Thư Hàng: “...”
Căng thẳng quá ngươi tắc tịt, hưng phấn quá ngươi lại tắc tịt? Rốt cuộc tên tiểu yêu tinh nhà ngươi muốn ta hầu hạ thế nào?
“Đậu Đậu lại hưng phán quá rồi.” Hoàng Sơn Tôn Giả thở dài não nề, chẳng ai hiểu con bằng cha mẹ, Hoàng Sơn vừa nhìn vẻ mặt Đậu Đậu là biết nó định làm trò quỷ gì.
“Chắc là nghĩ tới chuyện có nghìn nghìn vạn vạn Sở Sở nhìn chằm chằm vào nó, nên high quá mức đây mà.” Lệ Chi Tiên Tử che mặt.
[Nội dung giảng pháp xuất hiện chưa?] Tống Thư Hàng hỏi.
[Xuất hiện rồi, là một bài giảng pháp có liên quan tới ‘tình yêu’.] Đậu Đậu trả lời rất nhanh.
Tống Thư Hàng: [Vậy ngươi dựa theo bản thảo giảng pháp bắt đầu giảng đi!]
Loại ‘bản thảo Huyền Thánh giảng pháp’ này chỉ cần mở miệng đọc là sẽ lập tức tiến vào trạng thái.
Cũng như Thất Sinh Phù tiền bối lúc trước, rõ ràng không có nghiên cứu sâu về Phật gia, nhưng sau khi bắt đầu giảng thì lập tức tiến vào trạng thái cao tăng tuyệt thế, miệng nở sen vàng, Phạn âm vang lên không dứt.
[Hưng phấn quá, không đọc nổi. Giờ ta mà há miệng ra là lại nói tiếng chó ngay.] Đậu Đậu trả lời.
Tống Thư Hàng: “...”
Ngươi là cái đồ máy hút sữa!
[Mau nghĩ cách đi, Thư Hàng, ta đờ ra cả nửa ngày rồi.] Đậu Đậu sắp khóc đến nơi.
Tống Thư Hàng day day giữa trán, một lát sau, hắn cắn răng nói: [Không cần nghĩ gì cả, nghe ta chỉ huy. Ta cố gắng hết sức tạo thế cho ngươi.]
“Nghe ngươi, nghe ngươi hết!] Đậu Đậu trả lời.
...
...
[Đầu tiên ngẩng đầu lên, dùng tư thế uy phong nhất ngồi xổm xuống.] Tống Thư Hàng nói, sau đó hắn nhìn về phía tiểu trợ lý lưới rồng: “Có thể chế tạo chút dị tượng thông qua quyền hạn lưới rồng, kiểu như hoa tươi hay hào quang bảy màu gì đó để tạo thế cho Đậu Đậu không?”
Tiểu trợ lý lưới rồng lắc đầu: “Không gian giảng pháp được xây dựng quá vội vàng, rất nhiều chức năng chưa được đưa ra. Hiện giờ không gian giảng pháp chỉ là không gian trắng trơn thôi.”
Không bột đố gột nên hồ, mặc dù có quyền hạn nhưng chức năng này còn chưa được đưa ra thì tiểu trợ lý lưới rồng cũng bó tay.
“Vậy... có thể chuyển những thứ mà ta tạo ra tới bên cạnh Đậu Đậu không?” Tống Thư Hàng lại hỏi.
Tiểu trợ lý lưới rồng nhắm mắt thử nghiệm một chút rồi gật đầu.
“Vậy là được rồi.” Tống Thư Hàng há miệng phun nhẹ một cái, từng đóa hoa sen trắng thanh khiết nở rộ trong hư không.
Đúng lúc này, mỹ nhân rắn công đức sau lưng hắn giơ tay chộp tới, nắm lấy một đóa hoa sen, vui vẻ nhét vào trong miệng.
Tống Thư Hàng quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào @#%× Tiên Tử.
Mỹ nhân rắn công đức chớp mắt, sau đó miệng ngậm hoa sen, từ từ ngã xuống đất: “A a a ~ a ~”
Tống Thư Hàng: “...”
Trong không gian giảng pháp.
Đậu Đậu ngẩng đầu ưỡn ngực, thể hiện tư thế uy phong nhất.
Tu luyện giả của chư thiên vạn giới đều lặng lẽ chờ đợi.
Ngay lúc này, đột nhiên trước mặt của Đậu Đậu Cổ Thánh có từng đóa hoa sen trắng thánh khiết nở rộ.
Dị tượng giảng pháp?
Nhưng Đậu Đậu Cổ Thánh còn chưa bắt đầu giảng pháp cơ mà?
Chẳng lẽ trong tư thế ngồi xổm của nó còn ẩn chứa điều huyền bí gì ư?
Đang lúc suy nghĩ, sau lưng Đậu Đậu đột nhiên xuất hiện 36 hư ảnh viễn cổ thánh viên, trong đó có một con thánh viên cực kỳ to lớn.
36 con thánh viên đồng thời lấy kinh văn Nho gia ra rồi lớn tiếng tụng niệm.
Mặc dù không nghe rõ bọn nó đang tụng niệm cái gì, nhưng cứ có cảm giác rất hoành tráng.
[Giơ chân phải ngươi lên.] Tống Thư Hàng lại lên tiếng.
Đậu Đậu nghe theo, chậm rãi giơ chân phải lên, vẻ mặt cao thâm khó dò.
[Không cần nghĩ gì cả, bắt đầu đọc theo ta.] Tống Thư Hàng lật xem quyển bản thảo giảng pháp của Đậu Đậu thông qua lưới rồng.
...
...
Trong mắt tu luyện giả chư thiên vạn giới và thế giới Hắc Long.
Đậu Đậu Cổ Thánh từ từ nâng chân lên.
Giờ phút này, thánh viên không ngừng tụng niệm kinh văn Nho gia sau lưng nó đều ngừng lại như thể đang lắng nghe Đậu Đậu Cổ Thánh giảng pháp.
“Bàn tay lớn ra sao?”
“Thế giới mênh mông tới đâu?”
“Trái tim của chúng ta lại mênh mang biết chừng nào?”
“Bàn tay chính là một thế giới, nhưng vì sao chúng ta lại không thể vượt thoát được thế giới trong lòng bàn tay ấy?”
“Đó là bởi vì, chúng ta không biết thế giới này rộng lớn tới đâu, bởi vì trái tim của chúng ta bị ràng buộc.”
“Một khi chúng ta biết thế giới này mênh mông chừng nào, thì thế giới này không thể nào trói buộc trái tim của chúng ta được nữa, và nó cũng không thể vây khốn nổi chúng ta.”
“Và thế là chúng ta đã thoát ra, vượt ra ngoài thế giới.”
Ban đầu, Đậu Đậu chỉ đọc từng câu trong ‘bản thảo giảng pháp’ theo Tống Thư Hàng. Nhưng sau khi bước vào trạng thái, Đậu Đậu cũng hệt như Thất Sinh Phù Phủ Chủ lúc trước, cả thể xác lẫn tinh thần chìm đắm vào bài ‘Yêu Thánh giảng pháp’ này.
Giờ khắc này, khí thế sâu thẳm trên người nó đã sinh ra biến hóa.
Nó đang giảng một quyển ‘tâm kinh’.
Đó là một quyển tâm kinh vô thượng có thể tăng cường tâm cảnh, tăng cường đạo tâm, thích hợp với chư thiện vạn giới và cả thế giới Hắc Long.
Cùng với nội dung giảng pháp được thể hiện ra, Đậu Đậu là người được lợi lớn nhất.
Tâm cảnh của nó tăng cường thêm nhiều.
Không chỉ có thế, thân thể của nó cũng xảy ra biến hóa. Trên yêu đan của nó, tranh chân dung của Tống Thư Hàng bọc thép chậm rãi biến mất, hóa thành đan văn cuối cùng.
Chất lượng yêu đan của yêu tu được phân loại dựa theo màu sắc, càng nhiều màu sắc thì chất lượng yêu đan càng cao.
Một số yêu tu từ nhỏ đã được tu sĩ nhân loại nuôi dưỡng, tu luyện công pháp nghiêng theo hướng nhân loại, khi kết đan trên yêu đan sẽ xuất hiện đan văn rất giống ‘long văn’.
Trên yêu đan của Đậu Đậu vốn có tám đan văn. Mà bây giờ, cuối cùng nó đã hóa thành yêu đan chín văn.
Thời gian Yêu Thánh giảng pháp không quá dài, lời lẽ trong tâm kinh của Yêu Thánh chư châu như ngọc, ngắn gọn nhưng lại khiến lòng người rung động, mang hiệu quả “nghe một lời nói, hơn cả đọc sách mười năm”.
Sau khi tâm kinh được giảng xong, tu luyện giả của chư thiên vạn giới và thế giới Hắc Long cảm thấy tâm hồn của mình được tẩy rửa, tâm cảnh được tăng cường rất nhiều.
Lĩnh ngộ được càng nhiều về bộ “Yêu Thánh tâm kinh” thì tâm cảnh càng tăng mạnh.
Giảng pháp kết thúc.
Đậu Đậu nhắm mắt lại, bản thân nó còn đang hồi tưởng lại diệu dụng mà “Yêu Thánh tâm kinh” mang tới.
Ngay lúc này, trong hư không có một luồng lực lượng phủ xuống người nó.
Khi Huyền Thánh giảng pháp hoàn tất, sẽ có đại công đức giáng lâm để bảo vệ trên người Huyền Thánh, giúp Huyền Thánh ngăn cản tâm ma kiếp phía sau.
Còn ‘Cổ Thánh giảng pháp’ của thế giới Hắc Long không có năng lực ngưng tụ lực lượng công đức. Cho nên nó chuyển hóa tất cả lực lượng công đức thành một buff chúc phúc vĩnh cửu, hạ xuống người Đậu Đậu.
Đây là một buff chúc phúc bảo vệ hệ tinh thần, từ nay về sau, công kích tinh thần lực dưới cấp tám không thể nào làm tổn thương Đậu Đậu được nữa.
Đậu Đậu lại mở mắt ra.
Nó đứng dậy, bước lên một bước, biến mất trong không gian giảng pháp.
Cùng thời gian, Tống Thư Hàng láng máng cảm ứng được ‘thế giới hạch tâm’ của bản thân có một luồng chấn động. Thân hình Đậu Đậu xuất hiện trong thế giới hạch tâm của hắn.
Kình đan bản mệnh của Tống Thư Hàng khẽ chấn động, như bị kích thích
Nhưng sau đó, kình đan nhanh chóng chìm vào đan điền, không nhúc nhích gì nữa.
...
...
“Qua được rồi.” Rốt cuộc Hoàng Sơn Tôn Giả cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Bản thảo giảng pháp của Đậu Đậu vẫn còn đặt đó.” Tống Thư Hàng nói: “Bản thảo giảng pháp đó còn dụng được 6 lần, tiếp theo tới phiên ai?”
Nhân tiền hiển thánh + giảng pháp mang lại rất nhiều lợi ích.
Có thể nói đó là một cơ duyên lớn, không thể bỏ lỡ.
“Vũ Nhu Tử lên trước đi, cô ấy đang ở trạng thái nhục thân.” Hoàng Sơn Tôn Giả suy nghĩ một chút rồi nói.
Vũ Nhu Tử lại cười hì hì lắc đầu: “Không, ta chờ một lát đã.”
Tống Thư Hàng nghi hoặc nhìn sang phía Vũ Nhu Tử.
“Có lẽ ta có thể kiếm được một bản thảo giảng pháp.” Vũ Nhu Tử nói: “Cho nên ta đợi một chút.”
“Thiên đế?” Tống Thư Hàng suy đoán.
“Ừ.” Vũ Nhu Tử gật đầu.
“Vậy tiếp theo để ta.” Cuồng Đao Tam Lãng nói.
Bắc Hà Tán Nhân: “Chú ý, đừng quên. Lúc giảng pháp tuyệt đối đừng tìm đường chết.”
“Yên tâm đi, Bắc Hà.” Cuồng Đao Tam Lãng cười hì hì, nguyên thần nhún người nhảy lên, búng mình về phía cánh cửa không gian.
Thân hình của hắn vượt qua cánh cửa không gian, biến mất không thấy đâu nữa.
Các đạo hữu lại chậm rãi ngẩng đầu, chuẩn bị xem Tam Lãng nhân tiền hiển thánh.
Ngay lúc này, Tống Thư Hàng ôm Tiểu m Trúc trong lòng cảm thấy thân thể mình như bị một loại lực từ hút lấy, di chuyển về phía Lưu Huỳnh Tiên Tử.
“Lưu Huỳnh Tiên Tử làm gì vậy? Đừng phát công mà.” Tống Thư Hàng kêu lên.
Lưu Huỳnh Tiên Tử: “??”
Ta có phát công đâu.
Đúng lúc này, nguyên thần của tất cả các tiền bối trong Nhóm Cửu Châu số một đều giống Tống Thư Hàng, như bị một loại ‘lực từ’ hút lấy, bay về phía Lưu Huỳnh Tiên Tử.
“Cái gì thế này?”
“Không phải ta, không phải ta thật mà.” Lưu Huỳnh Tiên Tử kêu lên.
“Để thế giới cảm nhận đau khổ đi... Các ngươi cảm thấy khi ta nhân tiền hiển thánh dùng lời thoại này xuất hiện thì có ngầu không?” Tạo Hóa Pháp Vương vừa bị hút bay ngược lại, vừa lên tiếng nói.
“Tống tiền bối!” Vũ Nhu Tử đưa tay nắm lấy Tống Thư Hàng.
“A a a ~”
Sau đó một đám người bị hút hết về phía cửa không gian, bay về phía Cuồng Đao Tam Lãng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận