Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1638: Tiêu đời, quá tải nên nóng lên rồi

Chương 1638: Tiêu đời, quá tải nên nóng lên rồi
Ngoài ra, Tống Thư Hàng còn nhớ, trong hình ảnh Bạch tiền bối và Bạch tiền bối two cắm cột ở thế giới Cổ U thì không thấy cột của Thánh Nhân Nho gia và các đại lão khác đâu.
Những cây cột kia bị người ta hủy đi rồi ư? Hay tàng hình rồi?
Nếu như tàng hình, vậy hắn có nên nghĩ biện pháp nhổ mắt… đánh ba cái là có thể vỡ đúng không nhỉ?
Phì, đây là tật xấu gì vậy. Mắt mà cái đại lão cắm, chán sống hay gì mà đi nhổ?
Trong lúc đang suy tư, giọng nói của Thánh Nhân vang lên bên tai Tống Thư Hàng.
[Nhìn cho kỹ vào, nghe cho kỹ vào, chỉ một lần này thôi đấy.]
Giọng nói này, cứ như Thánh Nhân Nho gia đang lẩm bẩm một mình vậy, nhưng Tống Thư Hàng cứ có cảm giác Thánh Nhân Nho gia đang nói chuyện với hắn.
Sau đó con mắt của Thánh Nhân nhìn thẳng vào mấy cây cột khác ở thế giới Cổ U.
Cây cột đầu tiên là một cột sáng màu trắng như thật như ảo.
Lúc con mắt của Thánh Nhân nhìn cây cột chằm chằm, một bóng người mờ ảo hiện lên.
Bóng người này không nhìn rõ được dung mạo, tóc dài tới lưng.
Đôi tay của bóng người chắp phía sau lưng, đứng bên cạnh cây cột mà mình dựng lên, như có lĩnh ngộ vậy.
Sau một lúc lâu, hắn thở dài nói: “Ai, thật muốn đổi kiểu tóc.”
Tống Thư Hàng: “…”
“Sau khi trở thành thiên đạo, thân thể bất hủ, ngay cả tóc cũng bất hủ bất diệt. Cắt không được, để dài cũng không xong. Có ngày, đột nhiên phát hiện mình có một sợi tóc đặc biệt dài, dài hơn đám tóc khác. Nhưng căn bản là cắt không đứt, không cách nào sửa lại được, khó chịu quá đi mất.” Bóng người tiếp tục nói.
Tống Thư Hàng co giật khóe miệng.
Thiên đạo bất hủ bất diệt, nhưng nghe đâu cũng có rất nhiều phiền não?

Lúc này, Thánh Nhân quả quyết dời ánh mắt, tầm mắt rơi vào trên một cây cột tạo thành từ kim cương màu vàng.
Lúc Tống Thư Hàng nhìn thấy kim cương màu vàng thì mắt sáng lên.
Trong bụng hắn cũng có một vật tương tự, kim cương công đức.
Theo ánh mắt Thánh Nhân dời đi, cũng có một bóng người xuất hiện bên cạnh cây cột kim cương màu vàng.
Đây là một nam tử ăn mặc như đạo nhân, toàn thân tỏa ra ánh sáng công đức che phủ dung mạo của hắn, đồng thời trên đỉnh đầu hắn còn có ‘vòng sáng đại đạo Trường Sinh Giả’.
Đây là một vị Trường Sinh Giả cường đại.
“Kỳ quái, rõ ràng ta đang xông thiên quan tầng thứ mười mà, sao lại chạy đến đây thế này? Có điều, nhiều tiền bối cắm cột ở đây như thế, ta cũng cắm một cây vậy.” Vị Trường Sinh Giả này nói.
Một lát sau, vị Trường Sinh Giả này thở dài: “Thì ra là thế, một thế giới khác thường. Tiểu thế giới hoàn toàn khác biệt với chư thiên vạn giới. Lần này đáng giá, quả nhiên… tích góp công đức là quyết định chính xác. Người có công đức cường đại thì vận khí luôn không quá kém.”
Đúng đúng đúng, ta cũng tán thành những lời này, tiền bối! Tống Thư Hàng thầm liều mạng bấm like ủng hộ vị Trường Sinh Giả phía trước.
Ngoài ra, thế giới Cổ U này hoàn toàn khác với chư thiên vạn giới, trong lòng Tống Thư Hàng cũng có cùng suy đoán. Lời của vị Trường Sinh Giả này ăn khớp với suy đoán trong lòng Tống Thư Hàng.

Mắt của Thánh Nhân dời đi lần nữa.
Lần này hắn nhìn về phía một cây cột ma thần khắc các loại ma vật.
Nhìn từ bên ngoài, cây cột ma thần này là bản thăng cấp của mấy cây cột ma thần mà An Tri Ma Quân dùng để độ kiếp kia.
Đây là cây cột do một vị đại lão Ma môn cắm xuống ư?
Theo ánh mắt Thánh Nhân hạ xuống, dưới cột ma thần cũng hiện lên một bóng dáng.
Bóng dáng ấy như người lại tựa ma, toàn thân có rất nhiều bộ phận đã ma vật hóa. Cũng không thấy rõ dung mạo, đỉnh đầu có ‘vòng sáng đại đạo Trường Sinh Giả’.
“Nơi này là một thế giới Cửu U thu nhỏ ư? Như vậy, có phải còn một chư thiên vạn giới thu nhỏ đối ứng với nó không? Ha ha ha ha, xem ra ta vẫn chưa đến đường cùng. Tuy rằng tranh đoạt bất hủ thất bại, nhưng ở chỗ này có lẽ ta còn có cơ hội.” Bóng dáng như người lại tựa ma kia phát ra tiếng cười điên cuồng.
Một vị đại lão Trường Sinh Giả thuộc Ma môn đã từng tranh đoạt thiên đạo.
Đồng thời, lời hắn nói càng thêm khẳng định suy đoán của Tống Thư Hàng.
Thế giới hắc long, thế giới Cổ U rất khác biệt với chư thiên vạn giới bên ngoài.
Chúng nó là mô hình thu nhỏ của chư thiên vạn giới và thế giới Cửu U.
Thế giới hắc long đối ứng chư thiên vạn giới, mỗi một ‘tiểu thế giới vảy rồng’ trên người nó đều đối ứng với một giới trong chư thiên vạn giới. Mà Cổ U này thì đối ứng với thế giới Cửu U.

Mắt Thánh Nhân lại chuyển sang một cây cột khác.
Đó là một cây cột bàn long.
Trên cột có một thần long uy vũ quấn quanh… Nhưng thần long này chỉ có một chân, hơn nữa râu rồng của nó còn cuốn lại thành hình cây quạt.
[Đại lão Thiên Đạo Rồng Đốm!] Tống Thư Hàng liếc mắt là nhận ra hắn ngay.
Tạo hình đặc biệt như vậy, cây quạt đỏm dáng kia nữa, tuyệt đối sẽ không lẫn đi đâu được.
Hắn cũng từng đến thế giới Cổ U này ư?
Trong lúc đang suy tư, đại lão Thiên Đạo Rồng Đốm mà Tống Thư Hàng thấy quen kia hiện thân bên dưới cột bàn long.
Có điều lúc này hắn còn chưa phải ‘trạng thái thiên đạo’, đỉnh đầu hắn xòe ra một vòng sáng đại đạo Trường Sinh Giả.
Trước khi hắn thành đạo thì đã đến nơi này.
Rốt cuộc cũng gặp một vị tiền bối quen thuộc, trong lòng Tống Thư Hàng cảm thấy rất thân thiết.
Rồng Đốm một chân đứng trước cây cột, trên người phát ra một loại khí thế ngưng trọng.
Sau một lúc lâu, hắn đột nhiên nhảy lên, đạp một cước về phía cây cột: “Không ngờ tên ‘mê mắt’ như ngươi cũng cắm mắt ở đây, ăn cớt đi nè, một ngày nào đó ta sẽ làm thịt ngươi!”
Ầm.
Hắn bị bắn ngược về, rơi phịch xuống đất.
“Định mệnh, còn bắn ngược nữa.” Đại lão Rồng Đốm tức giận nói.
Tống Thư Hàng: “…”
Không đành lòng nhìn thẳng.
Mặc khác, quả nhiên mắt mà các đại lão cắm vào, loại gà yếu như hắn cũng đừng vọng tưởng rút được mắt, sẽ chết đấy.
Thiên Đạo Rồng Đốm bò dậy từ dưới đất.
Hắn nghiêm túc đứng trên cột bàn long của mình lần nữa, sau đó lặng lẽ tăng thêm vài cái phù văn lên cột bàn long.
Tống Thư Hàng đoán chừng, hẳn là hắn thêm vào một loại chức năng như ‘bắn ngược’.
Sau khi thêm phù văn xong, đại lão Rồng Đốm đột nhiên cười ha ha: “Theo dấu chân tiền nhân, một mạch tiến về trước quan sát là có thể thu được rất nhiều tin tức tuyệt mật. Một bước một dấu chân, đo lường tiểu thế giới Cửu U. Cắm vào cây cột mang ấn ký của mình tại mỗi ‘giao điểm’ là có thể đạt được tin tức phản hồi lại từ các ‘giao điểm’ này. Đây là một trò chơi tìm bí mật, giải mã mê man. Ở nơi này, ta có một chuyện muốn nói với kẻ đến sau – hung thủ chỉ có một kẻ, chân tướng chỉ có một loại – thế giới Cổ U này thật ra là một mảnh vỡ của cựu thế giới. Thiên địa cuối cùng cũng sẽ có ngày mục nát, duy nhất không mục nát chỉ có một thứ. Mà trong cựu thế giới mục nát sẽ giữ lại một vài thứ vì chính thứ bất hủ duy nhất kia. Đây chính là đáp án, hãy cảm ơn ta đi.”
Tống Thư Hàng: “…”
Nên nói sao cho phải đây?
Cảm giác hiện tại trong lòng hắn cứ như mở ra một quyển ‘tiểu thuyết trinh thám’ vô cùng kinh điển, vừa lật trang đầu tiên, sau đó thấy ngay tên của nhân vật nào đó trên trang thứ nhất bị người ta khoanh tròn đánh dấu: Đây là hung thủ.
Đoán chừng chính là cảm giác như vậy.

Thánh Nhân Nho gia bình tĩnh dời mắt đi.
Nội tâm Thánh Nhân quả nhiên mạnh mẽ không ai có thể so sánh được.
Tầm mắt hắn rơi vào trên thân một cây cột vẽ ‘con mắt’.
Chính là cây cột bị đại lão Rồng Đốm lúc trước phẫn nộ đạp một cước kia.
Dưới cây cột này không có bóng dáng nào… Hoặc có lẽ đã từng có bóng dáng, nhưng bị người xóa đi.
Nhưng lại có tiếng một câu nói được lưu lại.
[Bất hủ vĩnh hằng duy nhất ư? Khặc khặc.]

Thánh Nhân thu tầm mắt lại lần nữa.
Sau đó, đường nhìn của Thánh Nhân bắt đầu đi về trước. Mỗi một bước đều có khoảng cách tiêu chuẩn, cứ như đang đo đạc thế giới Cổ U vậy.
Một lát sau, hắn đi đến bên dưới một nơi tụ tập cột kế tiếp.
Cũng chính là chỗ được gọi là ‘giao điểm’.
Thánh Nhân lấy thẻ tre ra lần nữa, viết kinh văn Nho gia lên đó, khiến thẻ tre hóa thành cột lớn rồi cắm vào trong giao điểm.
Sau đó, một màn hình tràn vào trong mắt Thánh Nhân.
Đó là hình ảnh của một thế giới ‘sơ sinh’.
Thiên địa sơ khai, thế giới sơ sinh…
Lượng tin tức trong nháy mắt ấy là cực lớn.
Tin tức lớn đến không cách nào tính ra được, thông qua con mắt Thánh Nhân mà tràn vào ý thức Tống Thư Hàng.
Đầu óc Tống Thư Hàng căng ra, trong mắt trái như truyền đến mùi vị bị thiêu đốt.
Không ổn, quá tải rồi.
Ngay sau đó, đường nhìn của hắn bất chợt rút khỏi thị giác của Thánh Nhân Nho gia.
“Nóng quá.” Tống Thư Hàng la lên.
Mắt Thánh Nhân lúc này cứ như hóa thành quả cầu kim loại bị nung đỏ, bỏng cả hốc mắt của Tống Thư Hàng.
Tạo Hóa Tiên Tử vươn tay đặt trên hốc mắt Tống Thư Hàng, cẩn thận lấy con mắt Thánh Nhân ra. Sau đó, cô thi triển liên tiếp mấy phát trì dũ thuật rơi vào hốc mắt Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng thở ra một hơi nhẹ nhõm thật dài, đau đớn bị đốt trong hốc mắt giảm dần đi.
Tay kia của Tạo Hóa Tiên Tử cầm mắt Tống Thư Hàng rồi ấn một cái vào hốc mắt hắn, lắp mắt của chính hắn lại.
Xích Tiêu Kiếm: “Ngươi lại có tin tức gì à?”
Vì sao mắt Thánh Nhân đột nhiên nóng lên rồi bốc khói chứ?
“Ừ, ta phát hiện thế giới hắc long và Cổ U này quả nhiên là nơi khó lường.” Tống Thư Hàng kích hoạt trì dũ thuật trên găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ của mình để iảm đau đớn nơi hốc mắt, thuận tiện áp chế đau đớn nơi thận và lưng luôn.
Nhiều đại lão như vậy, trước hoặc sau khi thành đạo đều hạ xuống nơi này, tiến vào vùng đất Cổ U rồi cắm mắt ở đó.
Ngay cả Bạch tiền bối và Bạch tiền bối two cũng tiến vào Cổ U.
Tống Thư Hàng sờ cằm: “Có cơ hội, ta có nên vào đó cắm mắt không nhỉ?”
“Mặc dù không biết ngươi đang nói gì, nhưng cứ có cảm giác ngươi lại đang chuẩn bị tìm đường chết.” Xích Tiêu Kiếm tiền bối tốt bụng nhắc nhở.
“Việc này lát nữa ta sẽ nói rõ với Xích Tiêu Kiếm tiền bối… Hơn nữa, nhiều đại nhân vật như vậy đều đi vào cắm mắt, nói không chừng sau Thánh Nhân, Xích Tiêu Tử tiền bối cũng từng tiến vào cắm mắt cũng nên. Lát nữa về chúng ta sẽ nói kỹ hơn.” Tống Thư Hàng nói.
“Được.” Xích Tiêu Kiếm đáp.
“Tiếp đến, ta còn một ý tưởng muốn thử xem.” Tống Thư Hàng nói.
Lúc trước hắn có hai chuyện muốn thử nghiệm, một là thử xem siêu độ thuật có hiệu quả với đám tà linh hay không.
Hai là, hắn muốn thử tiến vào khu vực ‘lưới rồng cấp 6’.
Cảnh giới tu chân của bản thân hắn có thể tiếp tục nằm lại ở ngũ phẩm.
Tiếp đó, cấp phó máy nạp ma lực này, nếu như xông vào lưới rồng cấp 6 thì sẽ có biến hóa thú vị gì.
Sự tăng lên của lưới rồng có quan hệ với tinh thần lực.
Tinh thần lực của Tống Thư Hàng đã sớm đạt đến tiêu chuẩn lục phẩm. Trên lý thuyết, tinh thần lực đạt tiêu chuẩn, lại có đầy đủ ‘lượng ma lực’, quyền hạn trong lưới rồng của hắn có thể tăng lên tới cấp 6.
Để đề phòng sự cố, hắn muốn chuẩn bị một ít biện pháp phòng hộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận