Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1677: Nghe đi, đó là một tiếng ca tuyệt vọng

Chương 1677: Nghe đi, đó là một tiếng ca tuyệt vọng
Lực lượng tuôn trào từ hai viên kim đan không phải là linh lực, không phải là ma lực, mà là một loại lực lượng đơn thuần, cơ hồ người tu luyện nào cũng có thể sử dụng được.
Cảm giác rất ngầu, hẳn là một loại lực lượng cực kì cao cấp nào đó nhỉ?
Loại lực lượng đơn thuần này trào ra từ hai viên kim đan lưu ly, chảy vào năm viên tiểu kim đan còn lại của Tống Thư Hàng rồi tràn vào Kình đan bản mệnh của hắn.
Trong nháy mắt, nó bổ sung lại toàn bộ năng lượng mà Tống Thư Hàng đã tiêu hao. Không chỉ thế, cả cảm giác tinh thần mỏi mệt và thể lực đã bị ép cạn kiệt cũng khôi phục như ban đầu.
Giờ khắc này đây, trạng thái của hắn sung mãn như khi vừa mới bước vào không gian độ kiếp vậy.
Thế nhưng hắn không vui vẻ chút nào.
Chi viện và tin tức đến từ đại lão quả cầu béo khiến cho hắn không thể nào thích ứng được.
Dù sao thì đây cũng là đại lão mạnh nhất mà hắn đã cà khịa từ trước tới nay.
Tâm trạng của Tống Thư Hàng khá là phức tạp.
Bây giờ hắn có nên thi triển bí pháp phân thân dựa trên lời nhắc nhở của đại lão quả cầu béo không đây?
Dựa theo tin nhắn đính kèm của đại lão quả cầu béo thì dường như nó muốn kéo hắn từ thiên kiếp bát phẩm lên cửu phẩm ra ngoài.
Làm sao mà kéo được?
Dùng bí pháp tạo ra phân thân làm con tốt thí, sau đó minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương, đổi bản thể ra bên ngoài sao?
Nếu quả thực có thể ra ngoài thì Tống Thư Hàng không phản đối.
Bởi vì có Số Hamster và Lý m Trúc nên hắn không dám chắc có thể vượt qua được Thiên Nhật chi kiếp.
Đáng nhắc tới chính là… dù không có Số Hamster và Lý m Trúc thì hắn vẫn không dám chắc mình có thể độ qua được Thiên Nhật chi kiếp!
Bởi vì hắn chỉ là một huyền thánh rởm thôi.
Nhưng người đề nghị là đại lão quả cầu béo khiến cho Tống Thư Hàng lo rằng mình vừa ra ngoài một cái thì đã bị túm đầu lôi đi nghiên cứu rồi.
Bây giờ phải lựa chọn thế nào đây?
“Còn cần lựa chọn sao? Đương nhiên phải chạy khỏi thiên kiếp bát phẩm lên cửu phẩm này trước rồi!” Tống Thư Hàng cười ha hả mà nói.
Ra ngoài đối mặt với đại lão quả cầu béo, chỉ cần nắm chắc thời cơ, nếu kết nối được với thế giới hạch tâm thì có 50% có thể thoát thân.
Nhưng nếu cứ ở trong thế giới độ kiếp này thì cả hắn, cả Tà ma chuột Hamster và Tiểu m Trúc đều sẽ rơi vào cục diện cửu tử nhất sinh.
Tống Thư Hàng chỉ tay một cái.
Bí pháp phân thân được thi triển.
“Lần này lại vất vả cho anh bạn rồi.” Tống Thư Hàng nói với phân thân của mình.
Phân thân tồn tại chẳng phải là để gánh họa thay cho bản thể hay sao?
Phân thân đứng im không nhúc nhích.
“Bây giờ đại lão quả cầu béo định làm gì để chuyển bản thể của ta ra ngoài đây?” Tống Thư Hàng hơi tò mò.
Đồng thời, hắn hô to với Cật Qua Thánh Quân ở phía bên kia: “Cật Qua tiền bối, ngài độ kiếp tiếp nhé, chúng ta đi trước đây!”
Đi không từ giã thì bất lịch sự quá.
Cật Qua Thánh Quân nghe vậy thì đột nhiên quay đầu lại hét lên: “Đi trước một bước? Từ từ đã Bá Tống đạo hữu, ngươi đừng từ bỏ! Chống đỡ đi! Ta sẽ nghĩ cách tụ họp với ngươi. Chúng ta sẽ cùng nhau độ Thiên Nhật chi kiếp này!”
Cật Qua Thánh Quân cứ ngỡ Tống Thư Hàng định từ bỏ chống cự, chịu chết trong thiên kiếp, sinh ly tử biệt với hắn.
“Không không không! Cật Qua tiền bối hiểu lầm rồi! Ý của ta là hình như ta đã tìm cách rời khỏi thế giới thiên kiếp từ bát phẩm lên cửu phẩm này rồi. Cho nên ta muốn dẫn Số Hamster và Tiểu m Trúc đi trước. Dù sao nơi này cũng quá nguy hiểm với bọn ta, bây giờ bọn ta chưa thể gánh nổi thiên kiếp từ bát phẩm lên cửu phẩm. Hơn nữa nếu không bị bọn ta quấy nhiễu thì tiền bối độ kiếp cũng sẽ thuận lợi hơn nhiều.” Tống Thư Hàng vội trả lời.
Cật Qua Thánh Quân: “???”
Thư Hàng tiểu hữu gặp tâm ma à?
Giữa ban ngày ban mặt mà nói mơ gì thế? Vào không gian thiên kiếp rồi còn đòi đi ra? Ngươi nghĩ thiên kiếp là cái vườn hoa sau nhà mình hay sao mà muốn ra thì ra, muốn vào thì vào?
“Hay là Thư Hàng tiểu hữu không muốn cái chết của hắn tạo ra áp lực tâm lý cho ta, cho nên mới nói dối như thế để lừa gạt ta?” Cật Qua Thánh Quân thầm nhủ.
Với tính cách của Thư Hàng tiểu hữu thì hắn dễ làm chuyện ấy lắm.
“Bá Tống đạo hữu! Cố trụ vững đi! Ta lập tức sang đó cứu ngươi.”
Cật Qua Thánh Quân cắn răng nói.
Tống Thư Hàng có duyên với hắn, lại là một trong số rất ít người có thể tiếp xúc với mạng mạng công đức giống hắn, có thể nói hai người là bạn vong niên. Cật Qua Thánh Quân muốn dốc hết sức mình để bảo vệ người bạn này.
Tống Thư Hàng: “…”
Cật Qua tiền bối, ngài nghe hiểu tiếng người cho ta nhờ đi!
Cùng lúc đó, trong cơ thể Tống Thư Hàng lại nhận thêm một luồng lực lượng tinh thuần, trạng thái cả người lại được tăng cường thêm một lần nữa.
“Bạn tốt quả cầu béo lại truyền cho ngươi một phần năng lượng và gửi tin nhắn đi kèm: Hãy chuyển ý thức sang phân thân và chuẩn bị rời khỏi thế giới thiên kiếp.”
Đúng như Tống Thư Hàng suy đoán, quả nhiên đại lão quả cầu béo có cách kéo hắn ra khỏi thế giới thiên kiếp.
“Cật Qua tiền bối, đừng làm gì nóng vội! 994 ngày nữa chúng ta sẽ gặp lại nhau! Đến lúc đó ta có thể bày tiệc lớn, nhờ Biệt Tuyết Tiên Cơ làm bếp trưởng, chúc mừng Cật Qua tiền bối ngươi tấn thăng Kiếp Tiên, trở thành nghìn năm đệ nhất Kiếp Tiên!” Tống Thư Hàng hô lên với Cật Qua Thánh Quân.
Nói xong, hắn chuyển một phần ý thức sang thể nội của phân thân.
Phân thân của hắn khác với Bạch tiền bối, nó không có ý chí độc lập mà dùng chung một ý thức với bản thể.
Một khắc sau, chiếc máy nạp ma lực của Tống Thư Hàng bồng bềnh trôi ra.
Một phù văn lạc ấn trên nó sáng lên.
Từ phù văn lạc ấn có vô số sợi tơ lực lượng vươn ta, quấn quanh Tống Thư Hàng, Tiểu m Trúc, mỹ nhân rắn công đức và pháp khí tổ hợp tam thập tam thú.

Khoảng hai hơi thở sau.
Tống Thư Hàng cảm thấy trời đất như quay cuồng.
Vất vả lắm cảm giác quay cuồng mới rút đi, hắn mở to hai mắt.
Lúc này hắn đang ở giữa không trung, ánh sáng dịu dàng của lưới rồng bao quanh tứ phía.
Trước mặt hắn là Côn Na nữ sĩ đang mỉm cười, đôi mắt với đồng tử dựng thẳng vàng kim vừa xinh đẹp lại vừa uy nghiêm.
“Ta đã ra khỏi không gian thiên kiếp rồi sao?” Tống Thư Hàng vui vẻ nói.
Sau đó hắn đưa mắt nhìn xung quanh.
Tiểu m Trúc không ở đây, mỹ nhân rắn công đức không thấy đâu, pháp khí tổ hợp tam thập tam thú cũng không có.
Quan trọng hơn là hắn phát hiện ra thân thể mình không còn ở trong hình thái sương mù nữa mà trở lại trạng thái nhục thân rồi.
Tống Thư Hàng: “Ôi trời quên mất, Số Hamster vẫn còn đang ở trong dạ dày của ta!”
Hi vọng Số Hamster không bị hắn tiêu hóa mất.
Mặt khác, không biết nuốt sống Hamster Cửu U thì có trúng độc không, có bị bục dạ dày không đây?
Tống Thư Hàng hơi động ý niệm, nhanh chóng chuyển hóa cơ thể mình thành trạng thái sương mù.
Chuyển hóa thành công.
Có điều…
“Số Hamster đâu?” Tống Thư Hàng mở to hai mắt rồi thò tay lục lọi dạ dày của mình.
Số Hamster đâu rồi?
Trước đó nó còn ở trong dạ dày của hắn cơ mà. Con hamster to đùng đó đi đâu mất rồi mới được chứ?
Đừng bảo là bị tiêu hóa thật rồi nha?
Tống Thư Hàng ngẩng đầu lên nhìn về phía Côn Na nữ sĩ.
Đồng thời, suy nghĩ trong đầu hắn chuyển động thật nhanh.
Không thấy Tiểu m Trúc, không thấy mỹ nhân rắn công đức, không thấy pháp khí tổ hợp tam thập tam thú, Số Hamster trong dạ dày cũng không có.
Từ từ, có phải kịch bản có chỗ nào đấy sai sai không?
“Trạng thái hiện tại của ta là phân thân à?” Tống Thư Hàng hỏi.
Côn Na nữ sĩ đứng trước mặt hắn gật đầu.
Tống Thư Hàng: “…”
Chơi nhau hả?!
Vất vả nửa ngày trời, ngài kéo phân thân của ta ra nhưng lại bỏ bản thể của ta lại trong thế giới độ kiếp, để làm cái quái gì?!
Đảo lộn chính phụ như thế mà coi được sao?
Phân thân nổ mất thì còn ngưng tụ cái khác được.
Chứ bản thể của ta mà chết thì còn cái vẹo gì?
“Côn Na nữ sĩ, có phải cô kéo nhầm tài khoản ra không vậy?” Tống Thư Hàng hỏi.
Côn Na nữ sĩ mắt vàng kim bình thản lắc đầu: “Không sai, vốn dĩ ta muốn kéo phân thân của ngươi ra đấy. Bản thể của ngươi đang độ kiếp, làm sao mà ta kéo được. Ở thế giới nào thì đây cũng là thường thức mà.”
Tống Thư Hàng: “…”
Hắn ngửa cổ hỏi trời xanh.
Vì bản thể đang ở không gian độ kiếp, phân thân đang ở thế giới hắc long, cho nên cộng hưởng giác quan và cộng hưởng ý thức đều có chút ngăn cách.
Trong thời gian ngắn, theo một cách nào đó thì bản thể và phân thân của Tống Thư Hàng đã phân liệt thành hai cá thể khác nhau.
Không biết bản thể ở thế giới thiên kiếp xa xôi có ổn không nữa…
Hay là đi đời nhà ma rồi?

Trong thế giới độ kiếp bát phẩm lên cửu phẩm.
Cật Qua Thánh Quân thấy trên mình người khổng lồ hủy diệt mà Tống Thư Hàng triệu hồi ra có mạng lưới vừa quen thuộc vừa xa lạ quấn quanh thì trong lòng hơi động.
Ánh sáng tương tự như mạng mạng công đức kia khiến cho hắn cảm giác được lực lượng của quy tắc.
Có lẽ lưới ánh sáng này thực sự có thể kéo Tống Thư Hàng tiểu hữu ra khỏi thế giới thiên kiếp cũng nên.
“Thư Hàng tiểu hữu, nếu ngươi thực sự thoát được khỏi thế giới thiên kiếp thì tu luyện cho đàng hoàng, đừng có bày trò, đừng ăn ké thiên kiếp của người khác nữa. Mặt khác, 994 ngày nữa gặp nhau, nếu lúc ấy ngươi bày tiệc cho ta thì ta muốn ăn tiệc bí đao, đó là món mà ta thích nhất!” Cật Qua Thánh Quân hô lên.
Hắn cũng chúc phúc cho Tống Thư Hàng từ tận đáy lòng.
Hai mươi hơi thở sau.
Lưới ánh sáng kia biến mất.
Trái khoáy là người khổng lồ hủy diệt vẫn đang đứng sừng sững ở đó.
Khí tức của Tống Thư Hàng vẫn còn kia.
Khí tức của cô bé Lý m Trúc và sức mạnh công đức ủa @#%× Tiên Tử đều không biến mất.
Cật Qua Thánh Quân nghi ngờ nói: “Thư Hàng tiểu hữu, không cần trả lời ta đâu. Ngươi cứ đi đi, chúng ta sẽ gặp nhau ở hiện thế.”
Bên trong người khổng lồ hủy diệt.
Tống Thư Hàng ngửa cổ ngó trời xanh.
Xấu hổ quá phải làm sao đây? Ta phải trả lời Cật Qua tiền bối thế nào bây giờ?
Vì sao kẻ được kéo ra khỏi không gian thiên kiếp lại là phân thân của ta cơ chứ?
Chẳng lẽ đại lão quả cầu béo bị hoa mắt nên kéo sai người?
Tống *Mệt tim quá đỗi – Tuyệt vọng vô bờ* Thư Hàng.
Khoảnh khắc tuyệt vọng nhất trong đời người là khi đứng trước tử vong sao?
Không phải, tuyệt đối không phải.
Khoảnh khắc tuyệt vọng hơn như thế chính là trong nháy mắt ngươi rơi xuống vách núi tử vong, đột nhiên có một người vươn tay cứu giúp, cho ngươi hi vọng sống sót. Nhưng sau đó cánh tay cứu giúp ấy chỉ tháo mất cái đồng hồ hàng hiệu trên cổ tay ngươi, rồi đẩy ngươi xuống vực thẳm khôn cùng.
Không còn gì tuyệt vọng hơn thế nữa.

Trong thế giới lưới rồng kì lạ.
Côn Na nữ sĩ bình thản nói: “Bản thể của ngươi có năng lượng của ta trợ giúp, chí ít còn có thể chống đỡ thêm được một tháng nữa.”
“Cho nên ngươi cũng chỉ còn một tháng thời gian.”
“Trong một tháng này, ngươi phải tấn thăng tới cảnh giới lục phẩm của các ngươi. Khi đó ngươi sẽ có cơ hội hút bản thể của mình ra ngoài.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận