Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2475: Trận phá!

Chương 2475: Trận phá!
“Chết tiệt, đừng đuổi theo ta nữa. Đã nói rồi, Bá Tống ở ngay bên dưới. Ngươn muốn tìm Bá Tống thì liên quan gì tới ta chứ!” Âm thanh tựa tiếng sấm phẫn nộ rít gào.
[Âm thanh này? Chờ chút, bản thể của ta đến rồi!] Sau khi thần thức Côn Vương ở sâu trong thân thể Uyên Tử nghe thấy âm thanh này, tâm tình như sắp hỏng mất.
Bản thể, ngươi đừng tới đây!
Bá Tống bên này có thần trang toàn thân, bên cạnh còn có năm vị chiến lực Trường Sinh Giả trở lên, là đội hình tử vong, ai tới đều phải chết!
“Ể? Là Côn Vương tiền bối?” Tống Thư Hàng cẩn thận lắng nghe bèn nhận ra thân phận chủ nhân của âm thanh này.
Giọng của Côn Vương tiền bối rất đặc thù, độ phân biệt cực cao.
Nhưng mà, sao Côn Vương lại chạy đến đây rồi?
Hơn nữa hình như nó đang bị người ta truy sát?
Còn có… vừa rồi Côn Vương hét lên rằng ‘Bá Tống ở Nho gia’.
[Là cầu di vật Thiên Đạo bói toán từ xa, tìm được Côn Vương tiền bối? Cũng một mạch truy sát nó?] Trong lòng Tống Thư Hàng suy nghĩ chốc lát đã có suy đoán.
“Côn Vương tiền bối? Ta có ấn tượng! Vị tiền bối này từng khiêu chiến lão sư… Lão sư đại chiến với nó một ngày một đêm, cũng lấy nó làm tài liệu giảng dạy, thông qua phương thức hình chiếu để tiếp sóng cuộc chiến kia đến Nho gia, biểu diễn phương thức chiến đấu giữa Trường Sinh Giả cho bọn ta. Đồng thời, lão sư còn thí nghiệm nhiều loại pháp thuật hoàn toàn mới trên người nó. Đúng rồi, sự tích của Côn Vương tiền bối hiện vẫn còn ghi lại trong sách giáo khoa của Nho gia bọn ta.” Thất sư huynh Trì Tử suy tư nói.
[Ta không còn mặt mũi nữa!] Ý thức Côn Vương trong thân thể Uyên Tử âm thầm rít gào.
Vốn là, trước đây nó và Thánh Nhân Nho gia đại chiến một ngày một đêm, phần thực lực này được chư thiên vạn giới thừa nhận. Dù sao, trong cuộc chiến bất hủ thời kỳ viễn cổ, đối thủ có thể đại chiến một ngày một đêm với Thánh Nhân Nho gia cũng không nhiều.
Không ngờ rằng, lúc ấy Thánh Nhân Nho gia lại lấy nó làm tài liệu giảng dạy, vừa thực chiến vừa nhân cơ hội dạy dỗ đệ tử. Hơn nữa, còn ghi nó vào trong sách giáo khoa.
Đậu xanh, lúc nào đó nhất định phải nghĩ cách xóa đi nội dung trong sách giáo khoa của Nho gia mới được!


“Có kẻ đang đuổi giết Côn Vương… Côn Vương là Trường Sinh Giả lâu năm, thực lực mạnh mẽ vô cùng. Ai lại có thể đuổi theo nó chạy tán loạn khắp thế giới nhỉ?” Nhị sư huynh Ôn Tử nhíu mày. Hơn nữa, từ tiếng gào thét vừa rồi của Côn Vương thì mục tiêu chân chính của tồn tại cường đại đang truy sát nó thật ra là ‘Bá Tống’?
“Phân phó tất cả thành viên Nho gia lui về thế giới Kim Liên!” Tam sư huynh Nhan Tử bình tĩnh hạ lệnh.
Đối phương hướng về phía Bá Tống mà tới, vậy kế tiếp rất có thể sẽ có một trận ác chiến. Lúc này, hiệu quả của thế giới Kim Liên hiện ra rồi. Có thế giới Kim Liên ở đây, mặc kệ Nho gia gặp phải tai nạn gì đều đứng ở thế bất bại!
“Nếu như ta đoán không sai, rất có thể là cầu di vật Thiên Đạo.” Tống Thư Hàng bình tĩnh phân tích.
Đồng thời, hắn duỗi tay lấy cột phong ấn Nho điển đặt trong thế giới hạch tâm ra.
Trước mắt bao người, hai tay Tống Thư Hàng liên tục chà xát bên trên cột phong ấn. Mái tóc dài của hắn hóa thành hai mươi bàn tay, cũng điên cuồng chà lên cột phong ấn.
Mỗi một lần hai mươi bàn tay chà lên đều sẽ hiện ra bảo quang bảy màu.
Cột phong ấn đang phong ấn Nho điển không ngừng chấn động.
Dường như mỗi lần bàn tay Tống Thư Hàng chà lên nó đều có thể giúp nó đạt được cường hóa?
[Bản thể của ta bị cầu di vật Thiên Đạo đuổi theo ư?] Một tia ý thức Côn Vương tức giận.
[Ngoài ra, Bá Tống đang muốn cởi bỏ phong ấn à? Không đúng, hiệu quả này rõ ràng là đang cường hóa phong ấn!]
Nó đoán không ra rốt cuộc Bá Tống muốn làm gì.
“Không được, thời gian quá cấp bách.” Tống Thư Hàng buông tay, thả cột phong ấn ra.
Muốn thành lập tình hữu nghị với cột phong ấn thì ít nhất cần thi triển Dưỡng Đao thuật một ngày một đêm làm cơ sở. Thời gian quá ngắn, căn bản không đạt được hiệu quả.
Chỉ đành tạm thời từ bỏ ý tưởng dùng cột phong ấn để phong ấn cầu di vật Thiên Đạo.
Như vậy, chỉ có thể thử dùng thủ đoạn ‘phong ấn Bạch chưa biết số 1-33 ở thế giới nhân tạo’. Đây vốn là thủ đoạn định dùng để phong ấn đại lão quả cầu béo phân thân clone. Hiện tại xem ra, phải dùng trên người một quả cầu khác rồi.
Mặc dù tình huống vô cùng nguy cấp, nhưng Tống Thư Hàng cũng không kinh hoảng.
Thế giới hạch tâm của hắn vẫn chưa quéo, hơn nữa ý thức của Bạch tiền bối two ở ngay bên cạnh, khiến hắn tràn đầy cảm giác an toàn.
“Hiện tại tình huống bên ngoài như thế nào?” Bạch long tỷ tỷ ngẩng đầu, hỏi.
Phía sau, Hằng Hỏa tiền bối bước nhanh đến, trả lời: “Tồn tại nghi là cầu di vật Thiên Đạo kia vẫn đang đuổi theo Côn Vương tiền bối. Dường như nhận định Côn Vương chính là Thư Hàng. Điều này giúp Nho gia bọn ta tranh thủ đủ thời gian rút lui.”
Dứt lời, Hằng Hỏa Chân Quân giương tay lên, chiếu hình tình huống bên ngoài trong thế giới Kim Liên.
Bên ngoài đại trận kết giới phòng ngự của Nho gia, một quả cầu thể lỏng đen kịt đang truy sát Côn Vương.
Thủ đoạn công kích của quả cầu kim loại thể lỏng đơn giản thô bạo, nó trực tiếp hóa thân thể mình thành màn nước khủng bố, không ngừng chụp về phía Côn Vương, muốn nuốt trọn cả người Côn Vương.
Côn Vương không ngừng né tránh, đạo thuật trên người nó không ngừng chém ra, đánh về phía quả cầu kim loại thể lỏng. Nhưng toàn bộ công kích của nó đều bị màn nước ‘cầu di vật Thiên Đạo’ cắn nuốt. Thậm chỉ, cầu di vật Thiên Đạo này còn có thể cường hóa một bộ phận các đạo thuật đã nuốt vào rồi phun ngược lại.
Trong lúc đó, Côn Vương thử phá vỡ đại trận hộ tông Nho gia.
Nhưng cường độ đại trận hộ tông của Nho gia vượt qua dự tính của Côn Vương. Đại trận này từng được người khác cường hóa, có lực lượng cấp bậc Trường Sinh Giả. Hơn nữa, âm thầm cường hóa đại trận hộ tông là tu sĩ Nho gia chính tông.
Chẳng biết từ lúc nào, Nho gia lại sinh ra một vị Trường Sinh Giả?
Lại thêm sau khi bốn trong mười ba Kiếp Tiên hồi sinh trở về, cũng vẫn luôn ra tay sửa chữa đại trận hộ tông Nho gia.
Dưới hai tầng cường hóa, nhất thời nửa khắc Côn Vương không cách nào phá vỡ đại trận Nho gia, không cách nào dẫn cầu di vật Thiên Đạo tới Nho gia.
Côn Vương vừa tức vừa giận, trong lòng hận không thể nuốt Bá Tống vào rồi tiêu hóa, lại lôi hắn ra ngoài bón phân cho hoa!
“Thu lại một màn này đi, đến khi đó thừa dịp trước khi bốn người bọn ta tiêu tán sẽ làm yếu ảnh hưởng của pháp tắc trong đó, bổ sung vào kho tư liệu giảng dạy của Nho gia chúng ta.” Nhị sư huynh Ôn Tử hòa nhã nói.
Nho gia trải qua mấy lần đại kiếp, kho tư liệu giảng dạy trở nên khuyết thiếu rất lớn. Trong khoảng thời gian này, bốn người bọn họ vẫn đang điên cuồng bổ sung vào kho tư liệu, bọn họ muốn lưu lại càng nhiều truyền thừa tài phú tri thức quý báu cho Nho gia hơn nữa.
Hằng Hỏa tiền bối gật đầu: “Từ lúc bắt đầu thì ta đã cho thu lại rồi.”
“Đúng vậy, sao ta không nghĩ tới điều này!” Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Hắn cũng là người có đệ tử, tương lai khẳng định cần các loại tri thức để dạy đệ tử.
Lúc đánh nhau với đại lão trước đây, hắn đều không âm thầm thu lại cảnh chiến đấu, lãng phí biết bao nhiêu tri thức làm tài liệu giảng dạy?
Tri thức cũng là tài phú.
Ầm ~~
Lúc này, cầu di vật Thiên Đạo đột nhiên âm thầm phát lực, tốc độ tăng lên mấy lần, đụng vào người Côn Vương một cách hung hãn.
Thân thể khổng lồ của Côn Vương bị đụng vào phía trên đại trận hộ tông Nho gia, há mồm phun ra… lượng lớn bảo vật!
Những bảo vật này rơi xuống đất, tỏa sáng lấp lánh.
Những thứ này đều là vật sưu tầm quý báu của Côn Vương, tồn trữ trong không gian nơi bụng nó. Kết quả bị cầu di vật Thiên Đạo đụng một cái, phun ra không ít.
Roẹt roẹt ~
Cùng lúc đó, đại trận hộ tông Nho gia cũng không chống đỡ nổi, vỡ vụn ra.
Côn Vương và cầu di vật Thiên Đạo nện xuống bên trong Nho gia!
Bạn cần đăng nhập để bình luận