Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2141: Mở Mắt!

Chương 2141: Mở Mắt!
“Xem ra đúng là nhóm người Tống tiền bối đã lấy được kỳ ngộ trong pháp thuật nghịch chuyển thời gian.” Vũ Nhu Tử da đen phán đoán.
Theo bia đá phán đoán, cục tròn màu trắng chứa đựng sức mạnh thời gian lần lượt xuất hiện trong cơ thể Tống Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục mang đến lợi ích cực lớn cho hai người.
“Thật khiến người ta hâm mộ.” Vũ Nhu Tử da đen nói nhỏ.
Đáng tiếc cô không phải bản thể, nếu không, chắc ý thức bản thể của cô cũng có thể đi mạo hiểm với Tống tiền bối, tiến vào pháp thuật nghịch chuyển thời gian, khám phá những điều thần bí về thời gian nhỉ?
Số lượng cục trắng nhỏ xuất hiện trong cơ thể A Thập Lục không nhiều, sau khi xuất hiện chừng ba cục thì không thấy xuất hiện nữa.
Lúc này trong đan điền của Tống Thư Hàng lại xảy ra dị biến.
Khi một lớn bảy nhỏ tám cục tròn màu trắng lơ lửng trong đan điền bản mệnh, chẳng biết tại sao kình đan bản mệnh lại nổi điên lên.
Đột nhiên nó lại lao ra khỏi mặt hồ linh hồ, nâng đuôi lên đập liên hồi vào mấy cục tròn màu trắng kia.
“Dường như quen biết én quay về~ (1)” Mỹ nhân rắn công đức ngâm thơ.
Vũ Nhu Tử da đen sững sờ, buộc miệng nói: “Không thể đành sao hoa rã cánh (2)?”
Không đúng, ý của công đức tiên tử không phải thế này.
Sau khi suy nghĩ kỹ, Vũ Nhu Tử da đen suy đoán: “Ý mà công đức tiên tử muốn biểu đạt là hình như đã từng gặp cảnh này rồi?”
Vũ Nhu Tử da đen là một con tâm ma hiểu lòng người.
Bốp bốp bốp bốp~
Theo một loạt hành động điên tiết hổ báo của kình đan, bảy cục trắng nhỏ bị đánh bay ra ngoài, đi ngược lên trên dọc theo lối đi từ bản mệnh linh hồ đến bảy tiểu đan điền còn lại.
Về phần cục trắng lớn kia, do thể tích khá lớn, mặc dù bị kình đan bản mệnh đánh một trận nhưng vẫn ở lại trong đan điền bản mệnh, không bị đánh bay.
Bảy cục tròn nhỏ đi ngược dòng tiến vào bảy tiểu đan điền của Tống Thư Hàng, trong mỗi tiểu đan điền có một cục tròn nhỏ.
Ngay ngắn gọn gàng, cảnh đẹp ý vui.
Sau khi tiến vào tiểu đan điền của Tống Thư Hàng, mấy cục tròn nhỏ giống như chất xúc tác, bắt đầu ảnh hưởng đến từng phôi thai nguyên anh sắp thành hình.
Cũng trong lúc đó... cuối cùng hai chân của Tống Thư Hàng cũng được tái tạo xong!
Sau khi gót chân mọc ra, Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công, Thánh Viên Long Lực Thẩm Công, Nho Gia Kim Cương Thân, Cương Thủ biến dị, một loạt công pháp vận chuyển điên cuồng trong cơ thể hắn dần chậm lại.
Tốc độ vận chuyển công pháp từ chế độ quá tải khôi phục lại chế độ bình thường.
Một Tống Thư Hàng mới ra đời, dù là thiên kiếp cũng không thể hủy diệt hắn hoàn toàn.
Lúc thân thể khôi phục, di chứng sau khi Hà Chỉ Ma Đế truyền công còn sót lại trong cơ thể Tống Thư Hàng cũng biến mất.
Tổng cương truyền thừa Thánh Viên Long Lực Thần Công huyền bí vô cùng, trong lúc tái tạo thân thể còn nghiền nát hết những trạng thái xấu mà thân thể mắc phải.
Ngoài ra di chứng để lại sau khi đại lão quả cầu béo huyết tế Tống Thư Hàng lúc trước cũng bị nghiền nát.
Chỉ có chút sức mạnh nguyền rủa cuối cùng do huyết tế lưu lại bí quá hóa liều, cứ cố giãy giụa.
Sức mạnh nguyền rủa còn sót lại ngưng tụ thành một điểm, hiện ra trên đầu Tống Thư Hàng. Sau đó nó hóa thành một tấm da to, lao đến thân xác mới của Tống Thư Hàng.
Bộp!
Linh quỷ của Tống Thư Hàng đột nhiên đưa tay ra bắt lấy sức mạnh nguyền rủa, hai tay cô xoa nắn, vò sức mạnh nguyền rủa thành một cục.
Sau đó... trước ánh mắt khiếp sợ của bia đá đạo hữu, cô giơ sức mạnh nguyền rủa lên rồi nuốt luôn vào bụng, thỏa mãn liếm khóe miệng: “Ợ~”
Nếu là nguyền rủa huyết tế hoàn chỉnh của đại lão quả cầu béo, cô chỉ có thể gặm từng chút một như tằm ăn rỗi. Nhưng với chút nguyền rủa huyết tế còn sót lại này, đương nhiên cô có thể nuốt trọn một lần.
“Tại sao linh quỷ lại có năng lực cắn nuốt nguyền rủa chứ?” Bia đá đạo hữu nghi hoặc.
“Có thể là biến dị.” Vũ Nhu Tử da đen nhớ lại nói: “Ta nhớ linh quỷ trước của Tống tiền bối... Không đúng, hình như là linh quỷ trước trước chứ nhỉ? Ta cũng không nhớ rõ, nói chung là lúc đó linh quỷ của Tống tiền bối cũng có năng lực cắn nuốt nguyền rủa.”
Bia đá đạo hữu: “...”
Nghe có vẻ như Tống Thư Hàng từng có nhiều hơn một con linh quỷ?
Linh quỷ, đặc biệt là linh quỷ cấu hình cao là loại quý hiếm chứ không phải cải trắng.
Đối với các đại lão, linh quỷ cấu hình trung bình và thấp không tính là gì nhưng linh quỷ cấu hình cao thì một số đại lão cũng sẽ động tâm. Bản thân không cần cũng có thể giữ lại cho đệ tử hậu bối.
Bia đá đạo hữu cảm thấy bản thân lại phát hiện ra một điểm chung giữa Tống Thư Hàng và chủ nhân. Có thể bọn họ đều có thiên phú tầm bảo? Chính là loại ra cửa ngã một phát cũng có thể đập ra một quặng linh thạch?
Nếu đúng như vậy, chắc Tống tiểu hữu giàu lắm nhỉ?
Không chừng trong nhà có đến mấy quặng linh thạch cũng nên.
Đây là chuyện tốt bởi vì nó có rất nhiều chức năng VIP đặc biệt nhưng phải tiêu hao lượng lớn linh thạch mới kích hoạt được. Dù sao chủ nhân Bạch Thiên Đạo của nó chính là một người không thiếu tiền, có tiền cũng là một loại thiên phú siêu năng lực.
Nếu trong nhà không có mấy quặng linh thạch, thật sự không dùng nổi mấy chức năng VIP của nó.
Nếu Tống tiểu hữu cũng có rất nhiều linh thạch, vậy là có thể kích hoạt những chức năng kia của nó rồi, đến lúc đó ngay cả Trường Sinh Giả cũng có thể đối đầu trực diện ấy chứ!
Nghĩ đến đây, trong lòng bia đá đạo hữu bắt đầu vui vẻ.
“Ồ, thân thể của Thư Hàng tái tạo xong rồi à?” Lúc này, tiếng của Sở các chủ vang lên.
Sợi tóc ngố của cô chui từ đỉnh đầu Tống Thư Hàng ra.
Ý thức chính của Sở các chủ ở trong thế giới hạch tâm, ý thức để lại trong sợi tóc ngố chỉ là ý thức phụ, tương tự như trạm trung chuyển tín hiệu nên ý thức của cô mới không bị cuốn vào trong pháp thuật nghịch chuyển thời gian.
Chẳng qua bị pháp thuật ảnh hưởng, tín hiệu của cô bị nhiễu.
Mãi đến khi thân xác của Tống Thư Hàng khôi phục hoàn toàn, ý thức chính của cô mới kết nối lại với sợi tóc ngố.
“Đúng vậy Sở tiền bối, sự cố gắng của Tống tiền bối không uổng phí, hắn đã dùng tổng cương Thánh Viên Long Lực Thần Công tái tạo thân xác thành công.” Vũ Nhu Tử da đen đáp.
Sợi tóc ngố của Sở các chủ vươn ra, quan sát trạng thái của Tống Thư Hàng từ trên xuống dưới: “Ái chà~ Toàn thân trong suốt, thân như lưu ly, tiểu tử này kiếm lời rồi. Rất nhiều Huyền Thánh bát phẩm bình thường cũng không đạt được trạng thái thân như lưu ly cả người trong suốt thế này.”
“Thể chất của Tống tiền bối đạt đến cường độ bát phẩm rồi ư?” Vũ Nhu Tử da đen tò mò hỏi.
“Khó mà nói, thân lưu ly trong suốt này là một loại cảnh giới luyện thể. Nhưng bây giờ ngay cả tổng cương Thánh Viên Long Lực Thần Công hắn cũng tu luyện thành công, tố chất thân thể đạt đến lĩnh vực bát phẩm cũng không có gì lạ.” Sở các chủ trả lời.
Chỉ dựa vào cường độ thân thể này, nếu độ thiên kiếp lục tấn thất bình thường, không biến dị, Tống Thư Hàng nằm im cũng qua được, thậm chí còn có thể trêu đùa thiên kiếp một phen.
“Hơn nữa thân lưu ly này còn có một diệu dụng.” Sở các chủ nói.
Mọi người vểnh tai lên nghe Sở các chủ giảng giải.
“Có được thân lưu ly trong suốt này, đi bệnh viện khám bệnh không cần chụp CT hay X quang gì cả, chỉ cần khống chế tốt là có thể khống chế mức độ trong suốt hóa thân thể theo ý muốn của bản thân, ngay cả khoa chỉnh hình cũng không cần đi.” Sở các chủ cười to.
Bia đá đạo hữu: “...”
“Theo như mạch suy nghĩ của Sở tiền bối, nếu Tống tiền bối là con gái, vậy khi mang thai có thể thấy được hình hài của đứa trẻ trong bụng luôn rồi còn gì?” Vũ Nhu Tử da đen che miệng cười khẽ.
Dứt lời, cô nhìn về phía những “phôi thai nguyên anh mập mạp” trong cơ thể Tống Thư Hàng.
Sau đó cô thấy được nguyên anh trong tiểu đan điền thứ nhất của Tống Thư Hàng từ từ mở mắt ra.
Chú thích:
(1) (2) Hai câu trong bài Hoán Khê Sa của Án Thù, theo bản dịch của Nguyễn Xuân Tảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận