Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2651: Chiêu mộ nhân tài

Chương 2651: Chiêu mộ nhân tài
Dù sao hắn cũng chỉ có hai cơ hội thất bại, nếu như lần thứ ba mà vẫn không thành công... Bạch tiền bối sẽ cần một cá thể ‘biết phát sáng’, dùng phi kiếm dùng một lần đẩy vòng tròn để trấn áp cảnh giới. Mà ở đây không có ai thích hợp để trở thành cá thể biết phát sáng hơn Tống Thư Hàng hắn, Tống Thư Hàng rất tự tin ở chuyện này!
Hơn nữa Tống Thư Hàng cũng không muốn vì hành vi xốc nổi của mình mà làm loạn kế hoạch lớn của Bạch tiền bối.
Thế nên hắn đang do dự.
“Thêm một tầng cho mộ địa trăm tầng này á? Sao tự nhiên ngươi lại có ý tưởng này vậy?”
Bạch tiền bối phân thân nghi hoặc hỏi lại, một trăm tầng tròn trĩnh chỉnh tề chẳng phải tốt lắm à?
“Nên nói thế nào nhỉ… nó xuất phát từ một loại trực giác và suy nghĩ muốn tăng thêm một tầng bảo hiểm cho mộ địa trăm tầng này.”
Tống Thư Hàng nói:
“Nhưng do kế hoạch tạo thần này rất quan trọng với Bạch tiền bối nên ta đang do dự.”
“Nếu vậy ngươi cứ dũng cảm mà làm đi! Ngươi có hai cơ hội để thất bại, chỉ cần đảm bảo lần thứ ba có thể thành công là được rồi!”
Bạch tiền bối phân thân dịu dàng nói:
“Tiếc là bản thể của ta không ở đây. Nếu không chúng ta cứ nâng hắn lên cao rồi thả xuống, rơi sấp tức là được, rơi ngửa tức là không được.”
Tống Thư Hàng: “…”
Cho dù ngài cho ta mười lá gan thì ta cũng không dám tung Bạch tiền bối lên cao, trừ khi… không đúng, chẳng có trừ khi gì cả!
Cho dù Bá Tống ta có phải nhảy lầu thì tuyệt đối cũng không dùng cách tung Bạch tiền bối lên cao như thế đâu.
“Trông ngươi vẫn có vẻ do dự quá, ngươi chưa hạ quyết tâm được à?”
Bạch tiền bối phân thân liếc Tống Thư Hàng một cái rồi nói:
“Thôi bỏ đi, vậy ta chịu thiệt một chút. Ngươi túm lấy ta rồi vứt lên trời đi. Đợi đến khi ta rơi xuống đất, úp sấp xuống đất tức là được, nằm ngửa nghĩa là không được! Tuy rằng ta không phải là bản thể, nhưng cũng là đại diện của phân nhánh số mệnh. Khi gặp vấn đề mấu chốt thế này, dùng ta để lựa chọn chắc chắn sẽ rất đáng tin.”
Tống Thư Hàng:
“Ta thà đi ném cái chân vàng của Bạch tiền bối để thử nghiệm còn hơn.”
Vừa dứt lời, hắn đã cảm thấy có ai đó đá mạnh vào lưng hắn.
“Á ~”
Tống Thư Hàng hét thảm một tiếng, bay thẳng lên trời như một quả pháo. Hắn xoay tròn một vòng giữa không trung, cuối cùng ngã uỳnh xuống đất.
Rơi sấp!
Nếu như không phải phòng ngự phần mặt đủ mạnh, nói không chừng hôm nay Bá Tống đại lão đã bị phá tướng luôn rồi.
Bạch tiền bối phân thân ngồi xổm xuống bên cạnh hắn, dịu dàng nói:
“Thế đấy, Thư Hàng à, tại sao ngươi không hiểu đạo lý họa từ miệng mà ra chứ?”
Tống Thư Hàng: “…”
“Còn nữa, ngươi rơi úp sấp thế này có nghĩa là kế hoạch rất thỏa đáng. Vậy nên cứ dũng cảm mà làm đi, Thư Hàng tiểu hữu.”
Bạch tiền bối phân thân mỉm cười nói:
“Đừng do dự nữa, do dự sẽ bại trận đấy!”
“Quyết đoán sẽ mất hết.”
Tống Thư Hàng bò dậy.
Trên nền đất cứng rắn của Cửu U in hằn dấu gương mặt của hắn. Sau này có khi nơi này lại trở thành tiểu ma địa của thế giới Cửu U cũng nên… Chúa tể Bá Tống đã từng in dấu mặt của mình tại đây!
Sau khi đứng dậy, Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn cái chân vàng của Bạch tiền bối trong không trung. Lúc nãy chiếc đùi này chỉ đá một cước tạo sát thương, không mang đến hiệu quả tôi thể cho hắn.
Đau chết mất.
Tống Thư Hàng vừa xoa eo vừa mở mạng chat Tu Chân, liên hệ với Bạch tiền bối:
[Bạch tiền bối, ta muốn tăng thêm một tầng bảo hiểm lên ‘bất hủ chi mộ’ cho đủ 101 tầng. Do dự sẽ thất bại!]
[Được.]
Bạch tiền bối trả lời ngắn gọn.
Tống Thư Hàng:
[Vậy ta làm đây, Bạch tiền bối!]
Sau khi có được quyết định của Bạch tiền bối bản thể, Tống Thư Hàng đã yên tâm hẳn.
Tâm niệm lóe lên, ý thức của hắn xuyên qua Tống U U, chiếu đến Ma Đế Cung trong thế giới ma hải.


Lúc này, Ma Đế Cung đã bị bảy vị tà ma cửu phẩm bao vây.
Tống U U ở bên trên khoanh hai tay trước ngực, phối hợp với bia đá đạo hữu trấn áp Ma Đế Cung chặt chẽ, khiến nó không thể động đậy gì được.
Ở bên ngoài còn có đại lão Rồng Đốm two híp mắt theo dõi từng thay đổi của thế giới ma hải.
Trong Ma Đế Cung.
Các đệ tử Vô Cực Ma Tông đều thấp thỏm lo âu.
Tông chủ bị Bá Tống đánh bại, không thấy tung tích… Ma Đế Cung bị trấn áp, không thể đưa bọn họ đến hiện thế. Các thành viên Vô Cực Ma Tông không còn đường để đi, chỉ có thể ngồi đợi phán quyết của Bá Tống Huyền Thánh.
Trong số các thành viên Vô Cực Ma Tông, người bất an nhất ngay từ đầu chính là Công Tử Hải.
Dù gì trong số những người ở đây, chỉ có một mình hắn từng đắc tội trực tiếp với Bá Tống thôi. Từ đầu chí cuối, ngay cả đồng bọn của hắn là Chính Năng cũng chưa từng gây thù chuốc oán chính diện với Bá Tống.
Nhưng thời gian cứ trôi đi, Công Tử Hải lại điều chỉnh được tâm trạng của mình. Đối mặt với tuyệt cảnh không còn cơ hội xoay chuyển thế này, Công Tử Hải không còn thấy bất an nữa, tâm lặng như nước.
Hắn vốn là người túc trí đa mưu, sau khi trải qua nhiều lần tôi luyện từ Bá Tống, tâm trí của hắn đã trở nên vô cùng mạnh mẽ. Nếu như ban đầu hắn tử bỏ Huyết Thần Toản, không kết oán với Bá Tống, có lẽ tương lai hắn sẽ trở thành một Ma Đế, được ghi vào trong sách giáo khoa ma môn như đại lão Hà Chỉ.
“Bá Tống sẽ đối phó với chúng ta như thế nào đây?”
Chính Năng ngồi xếp bằng, ngón tay lướt nhẹ trên pháp khí bản mệnh ‘Tử Trúc’ của mình.
“Nếu như ta đoán không sai, có lẽ chúng ta sẽ trở thành món quà ‘bộ ba’, bị số Bá Tống tặng cho tiểu cô nương Thiên Hà Tô thị kia.”
Công Tử Hải ung dung nói.
Hậu bối kia của A Thất đúng là may mắn, được đầu sỏ viễn cổ như Bá Tống yêu quý… Tình cảm đúng là một thứ thật kỳ diệu, không thể dùng bất cứ một công thức nào để tính toán được.
Đầu sỏ viễn cổ không biết đã sống bao nhiêu năm lại nhìn trúng một tiểu cô nương trẻ măng dưới trăm tuổi… Qủa nhiên, dù sống bao lâu đi nữa thì đàn ông vẫn thích mấy cô em trẻ trung xinh đẹp.
“Không hổ là kẻ địch cả đời của ta.”
Lúc này, Tống U U không thèm đếm xỉa gì tới cấm chế của Ma Đế Cung, xuất hiện trực tiếp trước mặt các đệ tử Vô Cực Ma Tông, đoạn lên tiếng nói:
“Công Tử Hải, không ngờ ngươi lại đoán được kế hoạch tiếp theo của ta. Ta đã bị ngươi nhìn thấu rồi.”
“Kẻ địch cả đời?”
Một vài trưởng lão trong Vô Cực Ma Tông nhìn Công Tử Hải với vẻ kinh ngạc.
Bá Tống đại lão đánh giá Công Tử Hải cao đến thế ư?
Công Tử Hải: “…”
Địch địch cái đầu ngươi ấy! Ta trở thành kẻ địch cả đời của ngươi khi nào chứ?
Tống U U khoác tấm chăn đơn của đại lão cái gì cũng có thể bán trên mình, giẫm lên hoa sen đen bước xuống từ trên không. Sau đó nghênh ngang ngồi lên vương tọa tông chủ của Ma Đế Ngạc, cúi đầu nhìn xuống đệ tử Vô Cực Ma Tông bên dưới.
“Ngươi định xử lý bọn ta thế nào?”
Chính Năng hỏi.
“Như suy đoán của Công Tử Hải, ta sẽ giao các ngươi cho Thiên Hà Tô thị xử lý. Đến lúc đó A Thập Lục sẽ quyết định tương lai của các ngươi… Ừm, gần đây tâm trạng của A Thập Lục rất tốt.”
Tống Thư Hàng nhìn lướt qua những đệ tử còn lại của Vô Cực Ma Tông.
Dưới quyền hạn của chúa tể Cửu U, uy áp đáng sợ phủ xuống.
Các thành viên Vô Cực Ma Tông chỉ cảm thấy hai chân nhũn như chi chi, đồng tử dãn ra, cơ thể của họ không ngừng truyền đạt cảm xúc kinh hoàng đến đại não.
“Những đạo hữu biết trồng linh thực, nuôi linh thú, chế tạo pháp khí, luyện chế đan dược bước lên trước báo danh đăng ký. Các ngươi làm công cho ta mười năm, ta sẽ thả các ngươi tự do.”
Tống Thư Hàng thong thả nói.
Thế giới hạch tâm của hắn rất cần nhân tài.
Mà đối với tu sĩ, mười năm chỉ chớp mắt là qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận