Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1138: Phần Thiên Hỏa Diễm Đao Thứ Thiệt

Chương 1138: Phần Thiên Hỏa Diễm Đao Thứ Thiệt
Vân Tước Tử tiền bối đột nhiên ôm đầu, vừa khóc lóc vừa lăn lộn trên đất. Chỉ thấy cô lăn nhanh từ trái đến phải, một đường lăn xa đến trăm mét, sau đó lại lăn từ phải đến trái, lăn nhanh về lại chỗ cũ, cứ lặp đi lặp lại như vậy.
Trông hơi kỳ quặc nhưng cũng có phần đáng yêu.
Người nham thạch khổng lồ nằm bất động trên đất như con cá chết chỉ biết trợn tròn mắt mà nhìn, đồng thời trong lòng lại lo lắng, không biết vị lão đại của thế giới Cửu U muốn chơi trò gì đây?
Tống Thư Hàng ở trong thế giới hạch tâm thấy mà cạn lời.
“Tống sư huynh? Sao vậy?”
Trong thế giới hạch tâm, bé Thi tò mò hỏi.
“Ta thấy được một người rất giống Vân Tước Tử tiền bối.”
Tống Thư Hàng đáp.
Nhưng cô gái rất giống Vân Tước Tử tiền bối này lại có sức chiến đấu khủng bố, hơn nữa màu tóc cũng không giống của Vân Tước Tử tiền bối.
Mái tóc dài của Vân Tước Tử tiền bối có màu xanh lam, rất chói mắt, còn tóc của cô gái rất giống Vân Tước Tử tiền bối lại có màu đen.
Nhưng cũng có thể là do sau khi vượt qua ma kiếp bát phẩm, Vân Tước Tử tiền bối bị tà năng Cửu U lây nhiễm cho nên màu tóc mới thay đổi chăng?
“Vân Tước Tử tiền bối độ kiếp thành công rồi ư? Sao nhanh vậy?”
Tô thị A Thập Lục kinh ngạc nói.
Sau khi suy nghĩ một chút, Tống Thư Hàng nói:
“Bây giờ ta vẫn chưa xác định được vị này có phải là Vân Tước Tử tiền bối hay không, trạng thái của cô ấy khá kỳ lạ, để ta chia sẻ hình ảnh cho các ngươi cùng thấy.”
Tong khi mọi người đang nói chuyện, mỹ nhân rắn công đức hiện thân bên cạnh Tống Thư Hàng, trong tay còn cầm thanh kiếm Xích Tiêu. Sau khi hiện thân, cô cắm Xích Tiêu xuống đất, tiếp đó nghiêng đầu nhìn Tống Thư Hàng.
“Đây là đâu?”
Xích Tiêu vừa quan sát không gian xung quanh vừa hỏi.
Ngay lúc Tống Thư Hàng đang định trả lời thì thấy mỹ nhân rắn công đức lại đột nhiên giơ tay cầm lấy nó, sau đó... cô lại há miệng nuốt Xích Tiêu vào.
“Này này này~~ đừng nuốt ta nữa, cho dù ngươi là một mỹ nhân nhưng cảm giác bị nuốt xuống vẫn quái dị lắm! Lại sắp bị nuốt vào rồi, a a a!”
Xích Tiêu kêu to, cuối cùng vẫn bị nuốt vào một cách tàn nhẫn lần nữa.
Tống Thư Hàng:
“...”
Tô thị A Thập Lục:
“...”
Thi và Tiểu Thải:
“...”
Sau khi bị nuốt chửng, Xích Tiêu im lặng hẳn.
Tống Thư Hàng co giật khóe miệng mấy cái sau đó bình tĩnh xoay người lại, chia sẻ hình ảnh bên ngoài thế giới hạch tâm cho mọi người cùng xem.
Trong hình.
Vân Tước Tử tiền bối tóc dài màu đen vẫn còn khóc, lăn lộn điên cuồng.
Còn người nham thạch khổng lồ oai phong lẫm liệt lúc trước thì đang nằm im trên đất không nhúc nhích, trông chẳng khác gì một con cá ướp muối phơi khô.
“Chuyện gì thế này?”
Tô thị A Thập Lục tò mò hỏi.
“Ngay lúc mỹ nhân rắn tiến vào thế giới hạch tâm, Vân Tước Tử tiền bối đột nhiên vận dụng lực lượng không gian hiện thân. Sau đó cô ấy nắm lấy người nham thạch khổng lồ nện xuống đất, khống chế được tên kia. Tình huống tiếp theo giống như các ngươi đang thấy đấy, cô ấy đột nhiên bắt đầu lăn lộn trên mặt đất.”
Tống Thư Hàng nhún vai một cái rồi nói.
Thi:
“Vân Tước Tử tiền bối đang khóc ư?”
Tiểu Thải:
“Trông cô ấy rất đau đớn thì phải?”
“Có nên đi ra ngoài tiếp xúc với cô ấy không?”
Tô thị A Thập Lục cau mày hỏi.
“Ta cảm thấy có điểm kỳ lạ, Vân Tước Tử tiền bối không chỉ có thể sử dụng lực lượng không gian, sức chiến đấu tăng vọt, mà màu tóc của cô ấy cũng thay đổi. Tạm thời chúng ta cứ ở đây qian sát tình hình rồi tính tiếp.”
Tống Thư Hàng trả lời.
...
Ngoại giới, Vân Tước Tử vừa khóc vừa nháo, sau khi lăn lộn hồi lâu rốt cuộc cũng bò dậy.
Cô đưa tay lau nước mắt.
“Đau quá, đau chết đi được, mới nãy rốt cuộc xảy ra chuyện gì thế? Sai lầm ở đâu?”
Cô lẩm bẩm một mình.
Tại sao đầu lại đột nhiên đau như búa bổ như vậy? Đau chết mất!
“Quả nhiên thí nghiệm vẫn có vấn đề, trở về phải nghiên cứu thêm mới được...”
Vân Tước Tử tự nói với mình.
Dứt lời, cô lại đưa tay nhắm ngay vào con mắt ánh sáng công đức do Tống Thư Hàng lưu lại, chuẩn bị đánh nát nó lần nữa.
Nhưng khi cô mới vừa đưa tay lên, cảm giác đầu đau như búa bổ kia lại xuất hiện.
Cô lại ôm đầu ngồi xổm xuống, khóc lóc nức nở.
Tống Thư Hàng:
“...”
Tô thị A Thập Lục, Tiểu Thải, Thi:
“...”
Vân Tước Tử tiền bối lại ngồi khóc hồi lâu, mái tóc dài sau lưng xõa ra như một tấm thảm.
Trong lúc cô khóc, màu tóc bắt đầu thay đổi từ đỉnh đầu trở xuống.
Vốn là màu đen nhánh lại dần chuyển sang màu xanh lam.
Đầu tiên chỉ có một mảng màu xanh lam nhỏ, sau đó nhanh chóng lan xuống dưới tựa như hiệu ứng domino.
“A a a, chuyện gì thế này, chuyện gì thế này!”
Vân Tước Tử ngẩng đầu, hoảng sợ kêu to.
Cô cảm thấy cơ thể rất bất thường.
Rõ ràng bộ thân thể này đã bị tà năng Cửu U đồng hóa, hoàn toàn biến chất, thế mà bây giờ lại đang khôi phục như trước kia là sao?
Một lát sau...
“A a a , đau quá đau quá, đau chết đi được! Mỗi lần đều đau thế này, không thể nhẹ nhàng một chút sao? Nhưng mà... Vân Tước Tử ta đã trở lại rồi!”
Vân Tước Tử xoa huyệt thái dương, chậm rãi đứng dậy, sau đó cô lớn tiếng hoan hô.
Lúc này màu tóc của cô đã biến thành nửa đen nửa xanh lam, hơn nữa phần màu xanh vẫn đang mở rộng không ngừng. Đi kèm với việc màu tóc khôi phục, làn da màu tím do bị tà năng Cửu U ảnh hưởng cũng bắt đầu trở về như trước.
“Ơ? Đừng mà, làn da đừng khôi phục như trước mà! Làn da màu tím trông rất hấp dẫn, để ta chơi thêm một thời gian nữa đi!”
Vân Tước Tử kêu lên.
Nhưng đột nhiên vẻ mặt cô lại biến đổi, trở nên lạnh lùng tàn nhẫn:
“Tại sao lại thế này? Ta đã kiểm tra rất nhiều lần, rõ ràng linh hồn của ngươi đã bị hủy diệt hoàn toàn, tại sao vẫn có thể sống lại chứ?”
Ngay sau đó, khuôn mặt Vân Tước Tử lại khôi phục vẻ dí dỏm cười đùa mới nãy:
“Ha ha ha, thế nên ngươi mới nhân cơ hội chiếm đoạt thân thể ta đấy à? Vô dụng thôi, không ai đoạt được thân thể ta đâu, ngươi đừng uổng phí công sức nữa.”
Vẻ mặt Vân Tước Tử lại trở nên lạnh lùng:
“Càng ngày càng thú vị rồi đây, nhưng thế này ta lại càng cảm thấy có hứng thấy. Giờ trở về thế giới Cửu U để ta nghiên cứu kỹ thân thể ngươi nào.”
Vẻ mặt lại thay đổi, Vân Tước Tử trạng thái hoạt bát nói:
“Không muốn, ta không thèm về lại Cửu U đi độ thứ ma kiếp nhàm chán kia đâu, nó dỏm quá. Bây giờ ta muốn đi độ thiên kiếp bát phẩm ở hiện thế, ta muốn trở thành một cô gái mang danh hiệu nghìn năm đệ lục thánh, ta thích số sáu nhất đấy.”
Vân Tước Tử trạng thái lạnh lùng:
“Đừng có mà mơ!”
Nếu tiến vào không gian độ kiếp thật thì cô sẽ gặp rắc rối to.
Dứt lời, Vân Tước Tử trạng thái lạnh lùng giơ tay vạch ra một khe hở không gian trong hư không, ngay sau đó thân thể Vân Tước Tử kiên quyết đi vào đường ngầm không gian.
Trong thế giới hạch tâm.
“Không thể để Vân Tước Tử tiền bối bị mang đi được, thân thể của cô ấy bị người chiếm đoạt rồi!”
Tống Thư Hàng nói.
“Phải nghĩ cách phá hỏng đường ngầm không gian... hoặc là đả thương thân thể để cô ấy không cách nào nhúc nhích được nữa!”
Lúc này, bên trong cơ thể mỹ nhân rắn công đức bỗng phát ra âm thanh, là tiếng của Xích Tiêu.
Tống Thư Hàng nhìn Xích Tiêu, hai mắt sáng rực lên.
“Xích Tiêu... đạo hữu, giúp ta một tay nhé!”
Tống Thư Hàng nói.
Trước đó Xích Tiêu có nói rằng nếu như có người biết Phần Thiên Hỏa Diễm Đao, lại dùng nó làm công cụ phụ trợ thì có thể chém ra một đao bá đạo.
Biết đâu có thể kéo Vân Tước Tử lại được thì sao?
Xích Tiêu nói:
“Trước tiên lấy ta ra khỏi bụng cô gái này đi.”
Tống Thư Hàng động ý niệm, mỹ nhân rắn công đức lập tức lấy Xích Tiêu ra lần nữa. Tống Thư Hàng giơ tay phải ra, chuẩn bị nhận lấy Xích Tiêu từ trong tay cô.
Nhưng lúc này mỹ nhân rắn công đức lại nghiêng đầu, có vẻ như cô rất thích Xích Tiêu.
Một lát sau, cô đột nhiên đến gần Tống Thư Hàng rồi tựa vào trong ngực hắn. Sau khi bị người nham thạch khổng lồ đánh nổ, kích thước thân thể cô đã rút nhỏ một vòng, đúng lúc có thể làm ra động tác chim nhỏ nép vào lòng thế này.
Sau đó cô áp sát tay phải của mình vào tay phải của Tống Thư Hàng. Theo sự chênh lệch về kích thước, tay phải của cô dung nhập vào trong tay phải của Tống Thư Hàng.
Nhìn qua giống như cô và Tống Thư Hàng đang cùng cầm Xích Tiêu.
Tống Thư Hàng:
“...”
Nhưng ngay lúc này, ánh mắt của hắn đột nhiên sáng lên.
Sức chiến đấu của Vân Tước Tử trạng thái lạnh lùng cực kỳ khủng bố, hạ gục người nham thạch khổng lồ cấp bậc Trường Sinh Giả trong vòng chưa đến một giây kia mà. Nếu Tống Thư Hàng trực tiếp hiện thân, đối phương chỉ cần giơ tay búng một cái cũng có thể búng chết hắn.
Đến lúc đó không những không cứu được Vân Tước Tử mà còn mất luôn mệnh phù quý giá.
Mà bây giờ nhìn thấy trạng thái bán hợp thể của hắn và mỹ nhân rắn công đức, trong đầu chợt lóe lên một ý tưởng!
“Giờ ngươi trở lại hiện thế đi.”
Tống Thư Hàng ra lệnh cho mỹ nhân rắn công đức.
Hắn muốn thử nghiệm một phương án.
...
Nghe theo lệnh của Tống Thư Hàng, thân hình mỹ nhân rắn công đức xuyên qua không gian, xuất hiện bên ngoài thế giới hạch tâm.
Còn Tống Thư Hàng lại không hiện thân.
Hay nói chính xác hơn là Tống Thư Hàng không hiện thân hoàn toàn, giống như lúc chỉ lộ đầu đạn của bom hạt nhân thiên kiếp ra khỏi không gian ấy. Lúc này Tống Thư Hàng chỉ lộ tay phải ra khỏi thế giới hạch tâm, vẫn giữ tư thế hợp nhất với tay phải của mỹ nhân rắn công đức.
Phần thân thể còn lại của hắn vẫn ở trong thế giới hạch tâm.
“Thành công!”
Tống Thư Hàng reo lên:
“Tiếp theo sẽ thử thi triển Phần Thiên Hỏa Diễm Đao!”
Mỹ nhân rắn công đức giơ tay phải lên cao, cầm Xích Tiêu nhắm ngay vào Vân Tước Tử.
Vân Tước Tử trạng thái lạnh lùng xoay đầu lại, nhìn mỹ nhân rắn công đức với vẻ chán ghét:
“Ánh sáng công đức gớm ghiếc!”
Nếu như trạng thái thân thể không xảy ra vấn đề thì chắc chắn cô sẽ đập nát ánh sáng công đức này.
Nhưng bây giờ không có thời gian, cô phải lập tức trở về thế giới Cửu U bởi vì cô cảm giác được sự phản kháng của Vân Tước Tử càng ngày càng mạnh. Nếu lại kéo dài trong chốc lát, nói không chừng sẽ bị cô ta đoạt lại quyền khống chế thân thể, tiến thẳng vào thế giới thiên kiếp đi độ thiên kiếp bát phẩm đáng chết kia thì nguy.
Tay phải của mỹ nhân rắn công đức và tay phải của Tống Thư Hàng cùng cầm Xích Tiêu.
“Toàn lực vận chuyển Hỏa Diễm Đao, ta sẽ phối hợp với các ngươi, bùng nổ toàn bộ đao ý.”
Xích Tiêu trầm giọng nói.
Tống Thư Hàng cắn răng, xoay cổ tay.
Ầm~
Trên thân Xích Tiêu bùng lên thiên hỏa thiêu đốt hừng hực, trong ngọn lửa kia hàm chứa đao ý hủy thiên diệt địa.
“Tên tiểu tử nhà ngươi giỏi đấy, có thể luyện Phần Thiên Hỏa Diễm Đao đến mức này coi như cũng có chút thành tựu. Tiếp theo đến lượt ta, để ta tăng uy lực của một đao này lên đến cửu phẩm.”
Xích Tiêu nói.
Ngay sau đó đao ý ngất trời, đao khí tung hoành ngang dọc, đao diễm bùng nổ.
Thiên hỏa hóa thành lửa phần thiên, bao phủ bốn phương tám hướng, cuốn về phía Vân Tước Tử trạng thái lạnh lùng.
Vân Tước Tử lạnh lùng âm thầm cắn răng, trong lòng oán hận:
“Chết tiệt, tưởng ta không thể giết ngươi ư? Chẳng qua là ta lười bóp chết một con kiến như ngươi thôi, đúng là tự tìm đường chết.”
Nó cưỡng ép phân ra một luồng tà năng Cửu U, hóa thành rìu lớn đón đỡ Phần Thiên Hỏa Diễm Đao của Tống Thư Hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận