Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2377: Cảm Giác Cấp Bách Của Bạch Tiền Bối

Chương 2377: Cảm Giác Cấp Bách Của Bạch Tiền Bối
Đám số liệu này quá mức to lớn và cặn kẽ.
Tên của từng cư dân người khổng lồ trên ‘mảnh vỡ thế giới nhân tạo’, cùng với số liệu bắt đầu từ lúc họ được sinh ra cho tới bây giờ đều bao quát bên trong. Chẳng qua vì gói số liệu trong đầu Tống Thư Hàng cũng không hoàn chỉnh, cho nên ‘số liệu cuộc đời’ của những cư dân này cũng đứt quãng.
Không chỉ như vậy, trong đám số liệu này còn bao hàm nhiều nội dung hơn.
Sinh vật, không phải là sinh vật. Tất cả động vật, hoa cỏ cây cối, thậm chí là kết cấu của tiểu thế giới nhân tạo đều bao hàm trong gói số liệu này.
Có thể nói một gói số liệu này… chính là một thế giới hoàn chỉnh!
Vì sao trên người Bạch chưa biết lại mang theo nhiều số liệu như vậy?
Sau khi truyền hết gói số liệu cho Tống Thư Hàng, Bạch chưa biết 20-30 thiếu 23 buông mắt thần thứ ba ra.
“Bạch tiền bối.” Thân thể Tống Thư Hàng bị nổ thành một đám sương mù lại ngưng tụ khôi phục lại lần nữa rồi lên tiếng: “Có thể nói cho ta biết ngươi là tồn tại như thế nào không?”
Thứ mà bí pháp giám định không cách nào nói cho hắn biết, vậy vì sao không trực tiếp hỏi chính bản thân bọn họ?
“Tồn tại như thế nào?” Bạch chưa biết ngẩng đầu lên, gương mặt lộ vẻ nghi hoặc.
Một lát sau, hắn đột nhiên lộ ra vẻ mặt tường hòa, hai tay chặp lại… Tựa như số 23 lúc trước vậy, thân hình hóa thành hạt biến mất không thấy.
Tống Thư Hàng: “! ! !”
Lúc vị Bạch chưa biết 20-30 thiếu 23 biến mất, ‘Cổ Thần’ ở bên ngoài cũng biến mất theo.
Chân phải trước của số sư tử sắtrơi xuống đất.
Nguy cơ từ Cổ Thần được giải trừ mà chẳng hiểu ra sao.
************
Linh Điệp đảo, hiện thế.
Bên một bờ hồ trong đảo, Bạch Thánh Quân từ từ mở mắt ra.
Hắn vừa thức giấc, đôi mắt mê ly, còn chưa hoàn toàn tỉnh ngủ.
“Bạch tiền bối tỉnh rồi.” Nơi xa truyền đến giọng của Vũ Nhu Tử.
Lúc này cô đang chạy trên mặt nước, chơi đùa với mỹ nhân rắn công đức. Sau khi thấy Bạch tiền bối tỉnh lại, mỹ nhân rắn công đức nhẹ nhàng lướt đi, cùng Vũ Nhu Tử đạp lên gợn sóng, chạy đến bên bờ.
“Vừa rồi Bạch tiền bối đã ngủ thiếp đi.” Vũ Nhu Tử dựa vào bờ, cười hì hì nói.
Bạch tiền bối mỉm cười đáp: “Không phải ngủ, mà đang thực nghiệm ‘kế hoạch tạo thần’… nhưng nửa chừng thì ngủ quên.”
Xa xa, Thất Tu Thánh Quân và Lục Tu Tiên Tử nắm tay đi tới.
Phía sau là Linh Điệp Tôn Giả và Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử.
Mấy người đi tới bên cạnh Bạch Thánh rồi ngồi xuống.
“Kế hoạch tạo thần của Bạch đạo hữu có manh mối rồi à?” Thất Tu Thánh Quân tò mò hỏi.
“Ừm, không lâu trước đây ta đã thành công kết nối với Mộng giới, Mộng giới là một vị diện vô cùng nhỏ trong chư thiên vạn giới, vừa lúc thích hợp với kế hoạch của ta. Lần này, ta đã thành công tạo thành tám phần mười hình thức ban đầu của pháp thuật, đợi sau khi ta hoàn thành hai phần kết cấu pháp thuật còn lại, là có thể tiến vào phân đoạn tiếp theo của kế hoạch.” Bạch tiền bối gật đầu trả lời.
Bởi vì vị diện để thực nghiệm ‘tạo thần’ là Mộng giới, cho nên lúc thi hành kế hoạch, Bạch tiền bối phải đi vào trạng thái ngủ say.
“Bạch tiền bối, lần này thời gian ngươi tỉnh lại sớm hơn thời gian dự định, đã xảy ra chuyện gì ư?” Vũ Nhu Tử cố gắng duy trì tư thế ngồi thục nữ, mở miệng hỏi.
“Ừ, vốn muốn xây dựng hoàn tất tất cả kết cấu hình thức ban đầu tại Mộng giới một mạch luôn, nhưng giữa chừng thì ngủ gật.” Bạch tiền bối nói.
Lúc hắn ngủ gật, không hiểu sao lại mơ thấy Thư Hàng tiểu hữu… Về chuyện này, hắn ngại nói với các đạo hữu.
Bạch tiền bối nói: “Ta cần nghỉ ngơi chốc lát, sau đó lại tiến vào Mộng giới để hoàn thiện công tác chuẩn bị sơ kỳ. Phân đoạn tiếp theo, ta cần mấy vị đạo hữu trợ giúp.”
Thất Tu Thánh Quân mỉm cười gật đầu, mấy người bọn họ nghe về kế hoạch tạo thần của Bạch Thánh Quân nên mới lưu lại.
Vì để có thể tham dự kế hoạch này.
Loại kế hoạch này tuyệt đối là một đại cơ duyên.
“Bạch tiền bối không nghỉ ngơi nhiều chút à?” Vũ Nhu Tử mở miệng hỏi.
“Ừ, không thể nghỉ ngơi nhiều được. Có cảm giác… không còn thời gian nữa rồi.” Bạch tiền bối nhíu mày nói.
“Không còn thời gian?” Thất Tu Thánh Quân nghi hoặc hỏi.
“Đúng.” Bạch tiền bối gật đầu đáp.
Hắn có thể cảm giác được thời gian vô cùng cấp bách, kế hoạch tạo thần này phải hoàn thành càng nhanh càng tốt!
“Có nguy cơ gì sắp giáng xuống à? Di vật Thiên Đạo?” Linh Điệp Thánh Quân hỏi.
“Không rõ lắm, chỉ là có một loại cảm giác như thế thôi.” Bạch tiền bối nói.
Nét mặt mấy vị Thánh Quân đều trở nên ngưng trọng.
Rốt cuộc là thứ gì hoặc sự kiện gì khiến Bạch Thánh Quân sinh ra cảm giác nguy cơ?
“Ta đi liên hệ với Hoàng Sơn đạo hữu, bảo hắn thông báo cho các thành viên trong nhóm, để mọi người dạo này nên chuẩn bị sẵn sàng. Linh Điệp đảo sẽ tiến vào trạng thái cảnh giới cao độ trong thời gian này.” Linh Điệp Thánh Quân quyết định rất nhanh.
Thất Tu Thánh Quân gật đầu nói: “Ta cũng sẽ thông báo với các vị đạo hữu.”
Vũ Nhu Tử trưng ra vẻ mặt nghi hoặc: “? ? ?”
“Mọi người không cần quá khẩn trương, có chút khác biệt giữa cảm giác cấp bách và nguy cơ. Nếu không ta đã nhắc nhở các ngươi từ sớm.” Bạch tiền bối ở bên cạnh vội vàng bổ sung.
Sau khi mọi người nghe nói như thế lập tức thở phào nhẹ nhõm.
“Ta lại đến Mộng giới một chuyến, tranh thủ hôm nay khắc cho xong hình thức ban đầu của pháp thuật.” Bạch tiền bối lấy ra một bình đan dược, nuốt một viên, lần nữa nhắm mắt, duy trì tư thế đả tọa rồi ngủ thiếp đi.
Vũ Nhu Tử lấy ra một chiếc ô lớn từ túi thu nhỏ một tấc, cắm bên cạnh Bạch Thánh Quân.
“Vậy chúng ta còn báo cho Hoàng Sơn đạo hữu biết không?” Linh Điệp Thánh Quân hỏi.
“Tốt nhất nên thông báo một tiếng, để các đạo hữu trong nhóm chuẩn bị sẵn sàng, hơn nữa ta cũng phải báo cho thành viên trong tông môn của ta.” Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử nói. Cô chú ý tới, trên thực tế, vừa rồi sau khi Bạch Thánh Quân tỉnh dậy thì không hề nghỉ ngơi, chỉ hàn huyên vài câu với mọi người rồi lại dùng đan dược tiến vào Mộng giới.
Nói cách khác, lần này hắn tỉnh lại rất có thể là truyền tin tức về cảm giác cấp bách đến cho mọi người.
Cho nên mặc kệ cảm giác cấp bách là cái gì, trước hết cứ bảo mọi người chuẩn bị sẵn, tuyệt đối sẽ không sai.
**************
Tiểu thế giới nhân tạo.
Cơ giáp sư tử thí thần bị mang về căn cứ dưới lòng thành phố.
Móng phải vốn bị bắn ra cũng được lắp lại lần nữa.
Tống Thư Hàng không phản kháng, hắn và nhóm vật trang sức ẩn nấp trong móng phải, cũng không bị đám người khổng lồ đầy màu sắc phát hiện. Kể tử đó, xem như thành công lẻn vào, đương nhiên hắn lười làm mình bại lộ.
Lúc này, Tống Thư Hàng và nhóm vật trang sức đang mở hội nghị giao lưu.
“Các vị tiền bối, các ngươi nói Bạch tiền bối liên tục xuất hiện từ trong Cổ Thần rốt cuộc là gì?” Tống Thư Hàng đề xuất chủ đề cho buổi hội nghị hôm nay.
“Đầu tiên chúng ta sử dụng phương pháp loại trừ, Bạch liên tục xuất hiện chắc chắn không phải người máy.” Xích Tiêu kiếm tâm ma tiền bối nghiêm túc nói.
Tống Thư Hàng vung tay cho liên tục hai mươi phát Dưỡng Đao thuật, Xích Tiêu kiếm tâm ma tiền bối bèn an tĩnh lại.
“Chúng ta sử dụng phương pháp loại trừ, đầu tiên Bạch liên tục xuất hiện chắc chắn không phải Bạch Thánh Quân ở hiện thế.” Bia đá đạo hữu nói tiếp lời.
Trong lúc nói chuyện, trung tâm vòng tròn mà mọi người tạo thành chậm rãi ngưng tụ một bóng người.
Dung nhan tuấn mỹ, mái tóc dài chấm đất, trên người mặt trang phục chiến đấu bó sát.
“Ồ? Tại sao lại là Thư Hàng tiểu hữu.” Vị Bạch tiền bối này lên tiếng.
Bia đá đạo hữu: “…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận