Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1654: Bảo Đao Đồ Long, Click Vào Tặng Ngay

Chương 1654: Bảo Đao Đồ Long, Click Vào Tặng Ngay
Giống như lúc thấy chấm đỏ hiện ra mỗi khi có thông báo cập nhật phần mềm hoặc là thông báo có tin nhắn mới, làm người ta nhịn không được muốn đưa ngón tay bấm vào nó.
Nếu cứ để nó đấy không bấm vào, người mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế sẽ cảm thấy rất khó chịu.
“Ha ha.”
Tống Thư Hàng cười khẽ.
Ngây thơ!
Ngươi tưởng ta sẽ bấm vào ư?
Có vết xe đỗ lần trước, lần này chắc chắn ta sẽ không ‘ngứa tay’ mà bấm vào đâu.
Trong nhóm Cửu Châu số 1 có một câu danh ngôn là ‘dại bất quá tam’, chơi ngu không quá ba lần.
Nói cách khác, có một số việc, trong lòng mình phải tự hiểu rõ, tự tìm đường chết cũng phải có chừng mực.
Hắn đã phạm lỗi ‘ngứa tay’ một lần rồi, tuyệt đối sẽ không phạm vào lần thứ hai.
Vả lại, nếu nhìn thấy chấm đỏ nhỏ thì chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế sẽ phát tác, vậy nên hắn quyết định không chú ý đến viên tiểu kim đan thứ bảy này nữa.
Mắt không thấy tâm không phiền.
Tống Thư Hàng quả quyết lui ra khỏi tiểu đan điền thứ bảy.
“Bảo đao Đồ Long, click vào tặng ngay!”
Hắn vừa lui ra bỗng nghe thấy mỹ nhân rắn công đức đọc lời thoại bên tai hắn. Câu thoại này còn có cả BGM, âm nhạc mạnh mẽ có tiết tấu nổ vang. Tiếng nhạc phát ra từ trong thân thể mỹ nhân rắn công đức.
Hắn quay qua nhìn @#%× Tiên Tử, sau đó thấy được trên mặt cô lộ rõ vẻ nóng lòng muốn thử, còn ngón tay thì đang từ từ mò đến trên lưng hắn.
Tống Thư Hàng:
“...”
“Đừng ham hố, ở giai đoạn đầu chúng ta phải đi theo con đường phát triển ổn định, trước hết phải độ qua thiên kiếp của viên tiểu kim đan lưu ly trong tiểu đan điền thứ sáu cái đã.”
Tống Thư Hàng nói.
Mỹ nhân rắn công đức đành phải rụt tay về.
Vào thời khắc quyết định, cô vẫn rất phối hợp với Tống Thư Hàng.
Nhưng sau khi rụt tay về, CÔ lại bổ sung một câu:
“Bảo đao Đồ Long, click vào tặng ngay...”
“Ta đã thấy quảng cáo này, cũng từng chơi game này rồi.”
Tống Thư Hàng thở dài:
“Ngốn của ta không ít tiền.”
“Hầy.”
Mỹ nhân rắn công đức dùng giọng nói của chính cô thở dài não nề.
“Nếu bây giờ có thần binh Xích Tiêu kiếm của ta ở đây thì tốt biết mấy, nó nhất định hiểu được ý của ta.”
Mỹ nhân rắn công đức ngẩng đầu nhìn trời nói.
Cô nói bằng giọng của chính mình, rất êm tai dễ nghe, âm thanh tự nhiên không chỉnh sửa chính là âm thanh tuyệt vời nhất.
Tống Thư Hàng lập tức chỉ ra lỗi sai trong lời nói của mỹ nhân rắn ngay:
“Không, đó không phải thần binh của cô, đó là thần binh của Xích Tiêu Tử đạo trưởng. Mặc dù có lúc Xích Tiêu kiếm tiền bối cứ nói Xích Tiêu Tử đạo trưởng là chủ nhân tiền nhiệm của ngài ấy, nhưng thật ra ngài ấy vẫn là thần binh của Xích Tiêu Tử tiền bối, từ trước đến giờ chưa từng thay đổi.”
“Hầy.”
Mỹ nhân rắn công đức lại thở dài, sau đó cô lại nói:
“Nét cuối cùng trên bức diễn đồ kim đan ‘thế giới được kết nối’ rất quan trọng. Sau khi bấm vào, lợi nhiều hơn hại. Hơn nữa nếu ngươi bỏ lỡ cơ hội hoàn thành nét vẽ mắt cho rồng lần này, không chừng đời này ngươi không thể gặp lại lần hai đâu.”
Tống Thư Hàng:
“!!!”
“Thiếp thân nói hết rồi, ngươi tự quyết định đi.”
Mỹ nhân rắn công đức bổ sung thêm một câu.
Tống Thư Hàng đột nhiên giật mình nói:
“Chờ Đợi Và Lời Hứa Tiên Tử, đây là lần đầu tiên ta nghe thấy cô nói một đoạn dài như vậy đấy.”
Hơn nữa không phải lời thoại lấy từ kho lời thoại trong lúc cô giả ngốc, mà là lời nói phát ra trong lúc ý thức cô đang tỉnh táo.
Tình huống này quả thật phải dùng hai chữ ‘hiếm thấy’ để hình dung.
“Bảo đao Đồ Long, click vào tặng ngay!”
Vẻ mặt của mỹ nhân rắn công đức biến đổi, cô lại bắt đầu đọc lời thoại. Lúc lời thoại vang lên, trên người cô lại phát ra BGM ầm ầm.
“...”
Tống Thư Hàng:
“Chẳng lẽ không nói chuyện bình thường được à?”
Mỹ nhân rắn công đức ngừng giây lát, sau đó đột nhiên bày ra tư thế bạch hạc giương cánh:
“Ta cảm thấy mình còn cứu được mà?”
Đây là giọng của Tống Thư Hàng.
“Hết thuốc chữa rồi, chờ chết đi, cáo từ [giọng của Xích Tiêu kiếm].”
Tạo Hóa Tiên Tử đột nhiên chui ra, bày tư thế kim kê độc lập, ngay lập tức giành lấy lời thoại tiếp theo.
Mỹ nhân rắn công đức:
“!!!”
Cô từ từ quay đầu lại một cách cứng nhắc, cả quá trình nhìn cứ như đang nhảy điệu popping, cô dùng ánh mắt khiếp sợ nhìn Tạo Hóa Tiên Tử.
Chẳng phải đã hứa là chỉ cướp lời thoại của Tống Thư Hàng thôi à?
Tại sao ngay cả lời thoại của ta cũng cướp luôn vậy?
Sao lại như vậy chứ?!
Tạo Hóa Tiên Tử bày ra tư thế kim kê độc lập, lúc này cô đi chân trần... Chỉ thấy ngón chân đáng yêu của cô không ngừng điểm trên mặt đất, sau đó thân thể cô xoay lại đưa lưng về phía mỹ nhân rắn công đức, mặt nhìn Tống Thư Hàng:
“Tống... A đần, đồ rê mi fa~~”
Tống Thư Hàng chậm rãi đưa tay lên sờ tim mình.
Mẹ ơi, tim con mệt quá.
Mệt tim quá, muốn về hưu.
Ta nghĩ mình cần hai viên thuốc trợ tim khẩn cấp.
Lúc này đây... hắn cảm thấy mình đã thể nghiệm được tâm lý của Hoàng Sơn tiền bối.
Chờ sau khi trở về, mình nhất định phải làm một thành viên ngoan ngoãn trong nhóm Cửu Châu số 1, không để mẹ Hoàng Sơn lo lắng nữa.
Mà ở bên cạnh, sau khi sững sốt hồi lâu, Côn Na nữ sĩ và lão tộc trưởng đột nhiên vỗ tay như sấm.
Mặc dù nghe không hiểu Thư Hàng tiên sinh và hai vị hồn sủng nữ sĩ của hắn đang nói gì, nhưng thoạt nhìn hình như hai vị hồn sủng nữ sĩ đang biểu diễn.
Hơn nữa biểu diễn rất xuất sắc, Côn Na nữ sĩ và lão tộc trưởng đương nhiên sẽ không keo kiệt tiếng vỗ tay của mình.
Tống *lòng càng đau, đau như dao cắt, thuốc trợ tim khẩn cấp cũng không cứu được trái tim ta * Thư Hàng.
...
“À Thư Hàng tiên sinh này, trong lúc ngươi hôn mê đã xảy ra chuyện gì thế?”
Côn Na nữ sĩ hỏi.
Sau khi nghe câu hỏi này, Tống Thư Hàng im lặng nhìn Côn Na nữ sĩ:
“Nghi thức chuyển chức kết thúc, Côn Na nữ sĩ cô biến mất, sau đó... ta vẫn ở trong không gian chuyển chức. Vậy nên xin hỏi Côn Na nữ sĩ, có phải cô quên mang ta về không?”
“Ơ?”
Côn Na nữ sĩ ngơ ngác:
“Không thể nào, người chủ trì nghi thức này là ta, khi ta giải trừ nghi thức chuyển chức, không gian chuyển chức đó sẽ tự động biến mất, ý thức của hai chúng ta cũng sẽ trở về. Vậy nên không hề có chuyện ta quên mang Thư Hàng tiên sinh về được.”
“Nhưng ta vẫn ở trong không gian chuyển chức thật mà.”
Tống Thư Hàng nói:
“Ta còn tưởng Côn Na nữ sĩ quên mang ta về nên ta cứ ở mãi trong không gian kia, chờ Côn Na nữ sĩ lại đi vào mang ta ra ngoài. Sau đó ta cứ chờ mãi ở trong đó nhưng Côn Na nữ sĩ vẫn không xuất hiện.”
Đúng là một câu chuyện bi thương.
“Xin... xin lỗi.”
Côn Na nữ sĩ nói.
Mặc dù không phải lỗi của cô nhưng sau khi nghe Tống Thư Hàng kể, cô lại cảm thấy mình đã làm chuyện rất có lỗi với Thư Hàng tiên sinh.
Lão tộc trưởng:
“Vậy sau đó Thư Hàng tiên sinh đi ra bằng cách nào?”
Tống Thư Hàng xoa cằm:
“Về sau lại có một người xuất hiện trong không gian chuyển chức dưới hình dáng của Côn Na nữ sĩ. Cô ấy thêm ta làm đồng minh, sau đó không gian vỡ nát, ta đi ra ngoài.”
Lúc nói đến đây, Tống Thư Hàng nhớ lại vị Côn Na nữ sĩ kỳ lạ trong không gian chuyển chức. Đồng tử dựng đứng và tròng mắt màu vàng đậm kia để lại ấn tượng rất sâu sắc trong lòng Tống Thư Hàng.
Cặp mắt dựng đứng màu vàng đậm kia rất đẹp... hơn nữa còn mang đến uy áp không nhỏ. Cấp bậc uy áp này không hề thấp hơn ánh nhìn mang thai của Thánh Nhân Nho gia.
“Đây là lần đầu tiên ta nghe nói đến chuyện này. Thư Hàng tiên sinh, ngươi chuyển chức chưa?”
Côn Na nữ sĩ hỏi.
Tống Thư Hàng lắc đầu.
Côn Na nữ sĩ chau mày, rơi vào trầm tư.
Chuyện càng khác người, càng là chuyện cô chưa từng tiếp xúc, không cách nào hiểu nổi thì càng khơi dậy lòng hiếu kỳ của cô. Không ngừng biết thêm kiến thức mới, không ngừng khám phá bí ẩn mới, đây là bản năng của học giả.
Cô mở quyển sổ của mình ra, nhanh chóng ghi chép lại.
Sau đó Côn Na nữ sĩ lại nói:
“Thư Hàng tiên sinh, bây giờ chúng ta nghỉ ngơi một lúc, chuyện này ta cần phải suy nghĩ thật kỹ. Ưm... Chờ sau bữa trưa, ngươi có thể phối hợp với ta làm kiểm tra thân thể không?”
“Không thành vấn đề.”
Tống Thư Hàng trả lời.
“Vậy lát nữa gặp lại.”
Côn Na nữ sĩ cười nói.
Cô chuẩn bị thông qua lưới rồng liên hệ với mấy người bạn thân, cùng nhau nghiên cứu chuyện mà Thư Hàng tiên sinh gặp hôm nay. Tốt nhất là có thể triệu tập mấy vị bạn tốt ở tiểu thế giới vảy rồng sát bên đến.
“Vậy lão phu đi trước chuẩn bị bữa trưa cho mọi người.”
Lão tộc trưởng cười nói.
Chờ lão tộc trưởng và Côn Na nữ sĩ đều rời đi, Tống Thư Hàng giơ một tay chống cằm suy tư.
Ý thức của hắn lại tiến vào trong đan điền thứ bảy.
Trên hạch tâm kim đan Cổ U rồng phách, chấm tròn nhỏ vẫn đang nhấp nháy.
Có nên bấm vào nó không?
Theo như lời @#%× Tiên Tử nói, nếu bỏ lỡ cơ duyên hoàn thành nét vẽ mắt cho rồng lần này, không chừng cả đời đừng mơ gặp lại. Đây cũng là nguyên nhân khi cơ duyên hoàn thành nét vẽ mắt cho rồng đến, dù chuẩn bị thế nào các tu sĩ ngũ phẩm tu chân giới đều lập tức tiến hành điểm mắt.
Cơ duyên là thứ quá mờ ảo, ngươi không hề biết lúc nào nó đến, cũng không hề biết sau này nó có đến nữa hay không, vô cùng tùy tính.
Vả lại @#%× Tiên Tử đã nhắc khi bấm vào chấm tròn này, lợi nhiều hơn hại.
Trong chuyện này chắc chắn tiên tử sẽ không hãm hại hắn.
Bây giờ bọn họ cũng coi như là một cá thể.
“Bảo đao Đồ Long, click vào tặng ngay ư?”
Tống Thư Hàng bật cười, ý thức của hắn ngưng tụ thành hình người, xuất hiện ở bên cạnh Cổ U Long Phách.
Lúc này Cổ U Long Phách từ hình người hóa thành hình cầu, điểm đỏ trên thân cứ nhấp nháy trông rất bắt mắt.
Tống Thư Hàng đưa tay về phía điểm đỏ:
“Nói rõ trước, nếu thuộc tính của bảo đao Đồ Long không hợp ý ta, ta... ta cũng không làm gì được ngươi.”
Ngón tay của hắn bấm vào điểm đỏ kia, cũng chính là tiết điểm quan trọng nhất nằm ngay chính giữa diễn đồ kim đan thế giới được kết nối.
Lúc hắn đưa tay bấm vào điểm đỏ, chẳng biết lúc nào mỹ nhân rắn công đức đã xuất hiện sau lưng thể ý của hắn. Cánh tay cô khoác lên tay phải của Tống Thư Hàng, phối hợp với hắn đồng thời bấm vào tiết điểm kia.
Sau khi bấm vào điểm đỏ, nét vẽ mắt cho rồng hoàn thành.
Trên Cổ U Long Phách, cả bức vẽ hệ thống mạng công đức được kích hoạt.
Linh lực, tinh thần lực và ánh sáng công đức do mỹ nhân rắn công đức điểm ra bắt đầu vận hành trên mạng lưới kia.
Cổ U Long Phách bắt đầu biến hóa, lát sau đã hóa thành lưu ly kim đan màu đen.
Thể chất của Tống Thư Hàng được cường hóa.
Linh lực của Tống Thư Hàng cường hóa.
Thần thức của Tống Thư Hàng được cường hóa.
Một lần nữa lột xác toàn diện trên quy mô nhỏ.
Số lượng thánh viên tăng lên đến con số 33, một con số may mắn.
Những thứ này chỉ là cường hóa cơ bản.
“Nói là bảo đao Đồ Long mà? Bảo đao đâu?”
Tống Thư Hàng nhìn mỹ nhân rắn công đức.
Thân hình mỹ nhân rắn công đức biến mất.
Ngay sau đó, Tống Thư Hàng cảm thấy ý thức của bản thân điên cuồng xoay tròn như bị hút vào trong máy giặt.
Một lúc lâu sau, cảm giác xoay tròn biến mất, Tống Thư Hàng mở mắt ra.
“Ô, Bá Tống đạo hữu, ngươi lại tới rồi.”
Tiếng của Cật Qua Thánh Quân vang lên bên tai hắn:
“Không ngờ lại gặp được ngươi, có thể gặp ngươi trước khi sắp tấn thăng cửu phẩm âu cũng là duyên phận của chúng ta.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận