Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1910: Giấu kín công lao và tên tuổi

Chương 1910: Giấu kín công lao và tên tuổi
Hóa thân chặn kiếp của Công Tử Hải đang chủ động tìm Tống Thư Hàng, hi vọng có thể thế thân cho hắn để cắt đứt nhân quả giữa hắn và Tống Thư Hàng.
Nếu Tống Thư Hàng không nhập mộng vào Công Tử Hải thì nói không chừng thật sự sẽ bị lừa. Tống Thư Hàng vô cùng tin tưởng vào khả năng bày mưu tính kế và sắp xếp bố cục của Công Tử Hải, nếu không phải số Công Tử Hải hơi nhọ thì mấy tháng trước hắn đã bị tên kia tính kế đến chết rồi.
[Nhưng nếu Công Tử Hải đã tự dâng hóa thân chắn kiếp cho mình thì ngu gì mà không nhận cơ chứ?] Tống Thư Hàng vui vẻ nói thầm.
Hóa thân chắn kiếp chắc chắn rất đáng tiền, món quà này hơi bị lớn đấy.
Trong lúc suy tư, Tống Thư Hàng cũng thoát ra khỏi trạng thái nhập mộng.
Nhập mộng kết thúc.
Hắn từ từ mở mắt ra, phát hiện mình đã được đặt trên giường trong phòng ngủ, giày còn chưa cởi.
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, sắc trời dần sáng, ngày mới đã bắt đầu.
Hắn lấy điện thoại di động ra nhìn, 7 giờ sáng, thứ ba, ngày 19 tháng 11, năm 2019.
“Giấc ngủ này dài thật, quả nhiên hiệu quả của bom khói thôi miên do Bạch tiền bối tự chế không phải chuyện đùa.” Tống Thư Hàng bò xuống khỏi giường, mở thế giới hạch tâm ra.
Tô Thị A Thập Lục bước ra khỏi thế giới hạch tâm. Sau khi bế quan, da thịt cô trắng như trứng gà bóc, như tuyết mùa đông, nõn nà mịn màng, khiến người ta không nhịn được mà muốn chọc một cái.
“Chào buổi sáng, Thư Hàng.” Tô Thị A Thập Lục vươn vai một cái: “Sao hôm qua ta gọi ngươi không đáp?”
Đêm qua khi kết thúc bế quan, Tô Thị A Thập Lục muốn ra khỏi thế giới hạch tâm, ai ngờ gọi mãi mà Tống Thư Hàng không trả lời, chỉ có Quy tiền bối và Thông Nương bị tiếng gọi của cô hấp dẫn mà theo cô tới tận bây giờ.
Tống Thư Hàng vươn ngón tay chọc nhẹ lên mặt cô một chút.
Tô Thị A Thập Lục: “…”
“Thích ghê.” Tống Thư Hàng nói.
Cảm xúc này rất tuyệt, chỉ chọc nhẹ một cái thôi mà đã thỏa mãn khôn cùng: “Khụ, hôm qua một phát minh mới của Bạch tiền bối gặp trục trặc ngoài ý muốn, ta dính chưởng nên ngủ như chết đến tận bây giờ đấy.”
“Thảo nào.” Tô Thị A Thập Lục nói.
Sau lưng cô, Quy tiền bối và Thông Nương cũng chui ra khỏi thế giới hạch tâm.
“Hôm nay đến Nho gia hả?” Tô Thị A Thập Lục hỏi.
“Ừ, lát nữa ta sẽ hẹn thời gian xuất phát cùng Hằng Hỏa tiền bối.” Tống Thư Hàng gật đầu nói: “À đúng rồi, mọi người đã nhìn thấy rừng cây bảo thạch trong thế giới hạch tâm chưa? Quả bảo thạch ăn ngon lắm, lúc ăn thì nhớ để lại hạt nhé, hạt cũng có tác dụng đấy.”
“Tiểu trợ lý hạch tâm mang một ít cho bọn ta, bọn ta đã nếm thử rồi.” Thông Nương cười hì hì: “Ăn xong cảm thấy cảnh giới tăng lên một chút.”
“Mọi người thích là được. A Thập Lục này, cô mang một ít về cho A Thất tiền bối nếm thử luôn nhé.” Tống Thư Hàng nói.
Đồng thời, hắn quét thần trí qua các tầng nhà, chuẩn bị liên hệ với Hằng Hỏa tiền bối.
“Ơ, Bạch tiền bối phân thân và Hằng Hỏa tiền bối đều không có nhà à?” Tống Thư Hàng ngờ ngợ.
Hai vị tiền bối chạy đi đâu mất rồi?
Thông Nương: “Hay là đi ăn sáng?”
“Để ta gọi điện thoại xem.” Tô Thị A Thập Lục lấy điện thoại di động ra, gọi cho Hằng Hỏa Chân Quân. Bạch tiền bối đang ở trong trạng thái phân thân, không biết có mang điện thoại hay không, cho nên cứ gọi thẳng cho Hằng Hỏa Chân Quân là chính xác nhất.
Điện thoại được kết nối rất nhanh.
Tô Thị A Thập Lục: “Chào buổi sáng Hằng Hỏa tiền bối, ngài và Bạch tiền bối đi đâu thế?”
“Bạch đạo hữu thao tác sai, đưa cả hai người bọn ta lên sao Hỏa rồi.” Hằng Hỏa Chân Quân đáp trong tuyệt vọng.
“Trên sao Hỏa mà vẫn có tín hiệu cơ à? Điện thoại cải tiến phiên bản mới ư?” Tống Thư Hàng đến bên Tô Thị A Thập Lục, hỏi.
Hằng Hỏa Chân Quân: “Không phải. Bây giờ bọn ta đang ở trong trụ sở bí mật của Bạch đạo hữu trên sao Hỏa, điện thoại chỉ có tín hiệu trong phạm vi trụ sở này thôi. Trưa nay hai bọn ta sẽ về đến Trái Đất, bây giờ Bạch đạo hữu đang tiến hành mấy thí nghiệm.”
“Được rồi tiền bối, vậy trưa nay chúng ta sẽ gặp nhau.” Tô Thị A Thập Lục nói.
“Chạy đến tận sao Hỏa? Rốt cuộc Bạch tiền bối thao tác sai kiểu gì mà có thể đưa cả ngài ấy và Hằng Hỏa Chân Quân lên đến sao Hỏa cơ chứ?” Tống Thư Hàng dở khóc dở cười.
Tô Thị A Thập Lục cất điện thoại đi: “Thế sáng nay chúng ta làm gì đây?”
Tống Thư Hàng xoa cằm: “Ha ha, nhân lúc rảnh rỗi, hay là chúng ta đi tìm Công Tử Hải đi?’
“Công Tử Hải là ai?” Quy tiền bối hỏi.
Thông Nương: “Kẻ địch lớn cả đời của Tống Thư Hàng, bây giờ chắc đang ở cảnh giới Linh Hoàng ngũ phẩm.”
Quy tiền bối liếc mắt.
“Chính là tên ma tu có được truyền thừa của Hà Chỉ Ma Đế đấy. Khả năng bày mưu tính kế của tên đó cực kì lợi hại, chỉ có điều số hơi nhọ mà thôi.” Tống Thư Hàng nói.
“Ngươi muốn đi làm nhục tên ma tu kia thật à?” Xích Tiêu Kiếm tiền bối hỏi.
Tống Thư Hàng: “Trực giác mách bảo ta rằng hắn sẽ cho ta một niềm vui bất ngờ.”
Nói không chừng hắn còn có thể bắt được tâm ma kiếp ở chỗ Công Tử Hải ấy chứ.
Tô Thị A Thập Lục hỏi: “Thư Hàng, ngươi biết Công Tử Hải đang ở đâu à?”
“Ha ha, hôm qua đang ngủ thì ta nhập mộng cuộc đời Công Tử Hải, cho nên có được một vài tin tức.” Tống Thư Hàng nói.
Tô Thị A Thập Lục gật đầu: “Vậy thì chúng ta đi tìm hắn thôi. Bây giờ là 7 giờ, chúng ta phải nhanh lên, có khi khoảng 11, 12 giờ là Bạch tiền bối và Hằng Hỏa Chân Quân đã về rồi đấy.”
“Ta để đồ lại cái đã.” Tống Thư Hàng mở rương trữ vật trong phòng, thả một quả bảo thạch, một phần thạch nhũ hóa hình của thế giới hắc long và mười hạt sen Đao Ý Thông Huyền vào trong.
Thông Nương: “Ơ? Ngươi bỏ đống đồ này vào rương làm gì? Thà đưa đây ta ăn hết cho.”
“Ta để lại cho Tiểu Thải.” Tống Thư Hàng gõ nhẹ lên búp hành của Thông Nương một cái.
Sau đó hắn gửi tin nhắn cho Tiểu Thải, bảo cô rằng mình đã để lại bảo vật hóa hình trong nhà Dược Sư, lúc nào rảnh thì nhớ đến một chuyến.
Gần đây Tiểu Thải luôn đi theo bảo vệ cha mẹ của Tống Thư Hàng, giám thị xem có kẻ xấu bụng nào tiếp cận ông bà hay không, đến bây giờ vẫn chưa có chuyện gì xảy ra cả.

Sau khi chuẩn bị xong xuôi, Tống Thư Hàng ôm lấy Quy tiền bối thu nhỏ, nhét Thông Nương vào túi, sau đó lên đường rời khỏi biệt thự của Dược Sư cùng với Tô Thị A Thập Lục.
Vừa ra khỏi nhà, Tống Thư Hàng đã thấy một đôi tình nhân có vẻ còn là sinh viên đang tranh cãi cách đó không xa.
“Tiểu Tư, em phải tin anh, anh qua lại với đám con gái đó chỉ để chơi bời, anh yêu mỗi mình em thôi.” Người con trai nói với vẻ mặt chân thành.
Ồ, không ngờ lại là một cao thủ tình trường.
Câu thoại này lôi trong cái phim truyền hình nào ra thế không biết? Suýt nữa thì Tống Thư Hàng đã tưởng là mỹ nhân rắn công đức thò ra cướp thoại rồi.
“Ừm… ta đã từng đập cho thằng cha kia một trận. Hắn đổi kiểu tóc khác, suýt nữa ta không nhận ra.” Tô Thị A Thập Lục đột nhiên truyền âm nói.
Tống Thư Hàng bật cười, không khỏi nhớ lại cảnh tượng lần đầu mình gặp Tô Thị A Thập Lục.
Lúc này, gã trai kia thấy Tô Thị A Thập Lục bên cạnh Tống Thư Hàng thì hơi biến sắc, sau đó lại nói với bạn gái bằng vẻ vô cùng nghiêm túc: “Trong lòng anh chỉ có một mình em, em tin anh đi, anh tuyệt đối không phụ lòng em đâu. Nếu anh mà yêu những cô gái khác thì sẽ bị trời đánh ngũ lôi.”
“Thằng ranh này nói láo.” Bậc thầy tâm lý Quy tiền bối lên tiếng.
“Thế thì chúng ta phối hợp với hắn ta đi.” Tống Thư Hàng nói.
Hắn miết hai ngón tay, thi triển lôi pháp duy nhất mà mình biết: Thiên Sư Chính Pháp – Dẫn Lôi thiên – Nhất Lôi.
Rầm!
Một tiếng sấm rền vang giữa không trung.
Tống Thư Hàng nhân cơ hội đó nắm tay Tô Thị A Thập Lục đi về phía xa, giấu kín cả công lao và tên tuổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận