Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1923: Ta thích nhìn bộ dạng xoắn xuýt này của ngươi đấy

Chương 1923: Ta thích nhìn bộ dạng xoắn xuýt này của ngươi đấy
Dứt lời, Thiên Đế hất tay lên. Ba mảnh vỡ Thiên Đình bị áp súc bị ném ra, bay tới trước mặt Đại lão cái gì cũng có thể bán.
Có điều Đại lão cái gì cũng có thể bán lại há hốc mồm không dám tin.
Thế này là hàng về lại tay mình rồi ư?
Hắn giơ tay lấy ra một cây gậy dài màu vàng, chấm lên mảnh vỡ Thiên Đình để kiểm tra thật kỹ.
Đúng là mảnh vỡ Đông Phương Xuân Các hàng thật giá thật của Thiên Đình rồi!
Nhưng Thiên Đế chịu phối hợp như thế, nếu trong chuyện này mà không có âm mưu gì thì hắn sẽ chặt đầu mình xuống cho đệ tử hàng gì cũng có làm bóng để đá!
“Rốt cuộc cô đang giở trò gì thế hả!?” Đại lão cái gì cũng có thể bán trầm giọng gặng hỏi, hắn phất tay lên, chiếc chăn cuốn lấy ba mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ lại rồi thu hồi.
“Đám buôn bán các ngươi toàn như thế cả, chẳng bao giờ chịu tin người ta. Ta không phối hợp với ngươi thì ngươi nói nắm đấm của mình cứng, bắt ta phải trả hàng lại cho ngươi. Bây giờ ta đầu hàng, phối hợp trả đồ lại cho ngươi thì ngươi lại ẩm ương. Thế rốt cuộc là ngươi muốn ta phải làm gì mới vừa lòng đây? Đúng là đồ khó ưa khó chìu.” Thiên Đế cười lớn nói tiếp: “Nhưng ta lại thích nhìn bộ dạng xoắn quẩy này của ngươi đấy.”
Đại lão cái gì cũng có thể bán: “...”
“Ta bảo đảm cho ngươi là được chứ gì, hàng ta trả lại cho ngươi đúng là mảnh vỡ của Đông Phương Xuân Các. Hơn nữa ta cũng không lén đổi hàng, đây chính là ba mảnh vỡ đã bị ta lừa lấy đi lúc trước.” Thiên Đế nói rõ.
Mặt trời nhỏ sau lưng cô phát ra ánh sáng chói mắt như tôn lên vẻ đẹp tuyệt thế của cô.
“Cô có động tay động chân gì không đấy?” Đại lão cái gì cũng có thể bán cảm thấy thật mệt tim.
Lần đầu tiên hắn phát hiện, khi đối thủ bỗng dưng phối hợp với ngươi quá đỗi lại là chuyện khó chịu như thế. Thà đánh một trận ra trò rồi hắn giành lại mảnh vỡ Thiên Đình từ chỗ Thiên Đế còn yên tâm hơn.
“Động tay động chân thì chắc chắn có rồi, đây là thi năng lực giữa ta và ngươi. Nếu như ngươi có thể kiểm tra ra trên ba mảnh vỡ này có thủ đoạn gì, sau đó phá giải nó thì xem như ta thua. Ngược lại thì là ngươi thua.” Thiên Đế giơ ngang hai tay, trên mặt đầy vẻ tự tin.
“Cô tự tin đến thế cơ à?” Đại lão cái gì cũng có thể bán kéo chăn lên, thân hình co rụt lại.
“Bởi vì trẫm là Thiên Đế.” Thiên Đế hơi hất cằm lên.
Đại lão cái gì cũng có thể bán cười lớn, thân hình ẩn vào trong bóng tối rồi biến mất tăm.
Dù là thủ đoạn gì đi nữa, chỉ cần ba mảnh vỡ Thiên Đình này vào tay thì hắn nhất định sẽ tìm ra dấu vết mà Thiên Đế để lại.
Hắn rất tự tin ở điểm này.
Đại lão cái gì cũng có thể bán biến mất, phong tỏa không gian được giải trừ.
“Cứ nghiên cứu cho kỹ vào đi nhé, cái gì cũng có thể bán đạo hữu.” Thiên Đế mỉm cười đến là duyên dáng.
Cô mở cánh cổng không gian ra rồi bước vào, đi đến gần bạch vân thư viện của Nho gia.
Cho dù cái gì cũng có thể bán đạo hữu nghiên cứu tới sang năm cũng đừng hòng tìm ra được cái gì, bởi vì cô căn bản không để lại bất kỳ thủ đoạn gì trên ba mảnh vỡ Thiên Đình kia.
Cô có thể tưởng tượng ra cảnh cái gì cũng có thể bán vò đầu bứt tóc để nghiến cứu rồi.
Cô thích xem bộ dạng xoắn xuýt của người khác như thế.
Về phần tại sao cô lại thẳng tay trả hết ba mảnh vỡ Thiên Đình lại cho cái gì cũng có thể bán như thế ư?
Bởi vì thứ cô muốn ở trong ba mảnh vỡ Thiên Đình đó, bộ phận của liên quan đến “đạo” của cô đã được lấy về. Cho dù không có ba mảnh vỡ này thì cô cũng có thể nghĩ cách bù vào sau.
Ở thời đại viễn cổ, Thiên Đình cũng thường xuyên đập đi xây lại, hoặc là do đủ loại sự cố bất ngờ khiến Thiên Đình bị tổn hại. Nếu Thiên Đình đã có tổn hại thì đương nhiên cũng phải có cách sửa chữa rồi.
Ba mảnh vỡ này cũng không lớn lắm, sửa chữa lại cũng không tốn công mấy.
Cuối cùng còn có một điều nữa, cô biết rõ người mua mảnh vỡ Đông Phương Xuân Các là Tống Thư Hàng tiểu hữu. Thế này thì sẽ có rất nhiều chỗ để làm việc về sau... chơi với Tống Thư Hàng tiểu hữu vui hơn tốn thời gian cà khịa với cái gì cũng có thể bán nhiều.
“Ừm, thời gian quý giá lắm.” Thân ảnh của Thiên Đế tan biến giữa đường hầm không gian.
Cô còn bận thu hồi mảnh vỡ Thiên Đình ở Nho gia đây này.
...
Nho gia.
Đoàn người Bạch tiền bối phân thân, Tống Thư Hàng, Tô Thị A Thập Lục, Quy tiền bối + Thông Nương và Bạch Hạc Chân Quân đã đi tới lối vào của thế giới Kim Liên dưới sự dẫn dắt của Hằng Hỏa Chân Quân.
Lối vào thế giới Kim Liên vẫn chưa mở ra.
Lúc Tống Thư Hàng đến gần thì đã cảm ứng được thế giới hạch tâm của mình và thế giới Kim Liên ẩn ẩn sinh ra cộng minh.
Chẳng qua sau sự cố ở thế giới Kim Liên lần trước thì Tống Thư Hàng và Hằng Hỏa Chân Quân đã hợp sức phong tỏa hoàn toàn lối đi giữa thế giới Kim Liên và thế giới Tà Liên.
Nên thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng cũng không thể kết nối với thế giới Kim Liên được.
Hai tiểu thế giới chỉ cộng minh một lúc rồi yên tĩnh lại.
Tống Thư Hàng xoay đầu lại nhìn Bạch tiền bối phân thân đứng bên cạnh.
Không thất thần, không đột nhiên đòi bế quan, trạng thái của Bạch tiền bối phân thân rất bình thường.
Hơn nữa hôm nay mình lại có vận may trung cát, ấn đường cũng không đen.
Tống Thư Hàng yên lòng hẳn.
“Hằng Hỏa tiền bối, tiếp theo chúng ta phải làm gì đây?” Tống Thư Hàng đánh tiếng.
Hằng Hỏa Chân Quân: “Để ta biểu diễn lại cho Thư Hàng tiểu hữu và Bạch đạo hữu hiểu rõ vấn đề cái đã. Lúc trước ta nghe Tống Thư Hàng nói đến chuyện chuyển mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ vào tiểu thế giới của mình xong thì bèn quay lại Nho gia định thử xem sao. Kết quả quá trình không được thuận lợi cho lắm.”
Nói xong thì Hằng Hỏa Chân Quân vỗ tay một cái. Đệ tử Nho gia ở phía xa bắt đầu khống chế vài tờ giấy mỏng, chuyển một mảnh vỡ lớn cỡ cái quảng trường tới.
Những tờ giấy kia chính là kinh văn do đệ tử Nho gia viết, sau khi kích hoạt, dùng hơn hai mươi tờ giấy là có thể vận chuyển mảnh vỡ to cỡ cái quảng trường.
“Lối vào thế giới Kim Liên của bọn ta khá lớn.” Hằng Hỏa Chân Quân giải thích: “Cho dù không ‘thu nhỏ’ lại thì cũng có thể nhét thẳng một thứ to cỡ mảnh vỡ quảng trường này vào.”
Tống Thư Hàng hâm mộ muốn chết.
Cả môn phái Nho gia phải nỗ lực nghìn vạn năm để tạo ra thế giới Kim Liên khổng lồ này, thế giới hạch tâm vừa sinh ra thì đã vô cùng rộng lớn, là một tiểu thế giới hoàn chỉnh.
Hiện tại thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng chỉ có một mình hắn cố gắng cày bừa, diện tích của nó hoàn toàn không thể sánh nổi với thế giới Kim Liên.
“Bình thường mà nói, những vật thể khác nhau nhưng có hình thể tương đương đều có thể dễ dàng đưa vào trong thế giới Kim Liên. Nhưng lúc chuyển mảnh vỡ Thiên Đình vào thì sẽ bị bắn ngược lại.” Hằng Hỏa Chân Quân nói tiếp.
Mấy đệ tử Nho gia kia khống chế mảnh vỡ quảng trưởng của Thiên Đình tới gần thế giới Kim Liên.
Mảnh vỡ được nhét từ từ vào bên trong.
“Chẳng phải rất thuận lợi đấy ư?” Tống Thư Hàng lấy làm khó hiểu.
Vừa dứt lời thì thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng bỗng cảm ứng được thế giới Kim Liên đã sinh ra dao động giống như “buồn nôn”.
Ngay sau đó, mảnh vỡ quảng trường Thiên Đình to đùng kia đã bị “phun” ra.
Vèo ~
Có lẽ là bị thế giới hạch tâm ảnh hưởng nên mảnh vỡ quảng trường mà thế giới Kim Liên phun ra đúng lúc bắn thẳng về phía đám người Tống Thư Hàng.
“Sao lại bắn qua đây thế này.” Hằng Hỏa Chân Quân lẩm bẩm, Nho gia đã có chuẩn bị sẵn cho phản ứng này từ trước nên cũng không cần phải lo.
“Cẩn thận!” Tống Thư Hàng nắm chặt lấy bàn tay của A Thập Lục, kéo cô ra sau lưng Quy tiền bối rồi ngồi xổm xuống nấp.
Lúc này Quy tiền bối đang ở hình thái rùa lớn cao ba thước, ở hình thái này thì tầm nhìn của nó khá cao.
Mai rùa cao ba thước cũng có thể cho Tống Thư Hàng và A Thập Lục nấp được.
“A a a, ta thì sao đây.” Thông Nương hét toáng lên, vì lười đi bộ nên cô đã nhét Ngộ Đạo thạch vào trong mai của của Quy tiền bối.
Nếu như mảnh vỡ Thiên Đình nện lên mai rùa của Quy tiền bối thì chẳng phải cô sẽ thành hành ép ư?
“Yên tâm đi, bọn ta đã có chuẩn bị sẵn từ trước, sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu.” Hằng Hỏa Chân Quân tiền bối cười nói.
Ầm!
Mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ bị phun ra nện lên một lá chắn vô hình nên được cản lại, cuối cùng rơi xuống trước mặt Quy tiền bối.
“Yên tâm đi, hôm nay dầu gì ngươi cũng có vận may trung cát. Chắc chắn sẽ không có chuyện đang đứng thì bị mảnh vỡ Thiên Đình đập bẹp đâu.” Bạch tiền bối phân thân nói.
Có những lời này của Bạch tiền bối thì Tống Thư Hàng yên tâm hẳn ra.
“Cũng giống như bây giờ ấy, tối đa chỉ nện ở trước mặt thôi chứ chắc chắn không làm ngươi bị thương.” Xích Tiêu kiếm tâm ma an ủi.
Tay phải của Tống Thư Hàng rục rịch, muốn trở tay quất một phát Dưỡng Đao thuật quá đi.
“Nên cũng giống như vừa rồi đấy. Phần lớn mảnh vỡ Thiên Đình đều như vậy, cho dù đã nhét thẳng vào trong thế giới Kim Liên thì chỉ lát nữa cũng sẽ bị thế giới Kim Liên đẩy ra mà thôi.” Hằng Hỏa Chân Quân nói.
Bạch tiền bối ngồi xổm xuống bên cạnh mảnh vỡ quảng trường nọ: “Tất cả mảnh vỡ Thiên Đình đều bị bài xích ư?”
“Gần như tất cả đều bị bài xích, tới giờ Nho gia chỉ thành công di chuyển hai mảnh vỡ với diện tích cực nhỏ vào thế giới Kim Liên. Nên ta mới muốn nhờ Thư Hàng tiểu hữu sang đây xem sao.” Hằng Hỏa Chân Quân đáp.
Tống Thư Hàng cũng bước đến bên cạnh mảnh vỡ Thiên Đình, giơ tay thử cảm ứng mảnh vỡ này.
Cảm giác giống hệt như những mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ mà Tống Thư Hàng từng tiếp xúc.
“Bạch tiền bối, ngươi thấy sao?”
“Vẫn chưa có manh mối gì, trước tiên cứ để ta kiểm tra thật kỹ cái đã. Lát nữa chúng ta lại vào thế giới Kim Liên, để xem hai mảnh vỡ Thiên Đình đã được chuyển vào đó thành công có khác gì với mảnh vỡ bị bài xích này hay không. Ngươi thì sao? Có ý kiến gì không?” Bạch tiền bối hỏi ngược lại.
Tống Thư Hàng gật đầu: “Vừa rồi lúc mảnh vỡ Thiên Đình này được đưa vào thế giới Kim Liên thì thế giới hạch tâm cảm ứng được thế giới Kim Liên đang buồn nôn.”
“Buồn nôn?” Hằng Hỏa Chân Quân ngu người.
Thông Nương vỗ tay cái bép: “Nói vậy là mảnh vỡ Thiên Đình không hợp với khẩu vị của thế giới Kim Liên, cảm thấy ăn không ngon nên mới phun nó ra à? Nếu đã vậy thì chúng ta chế biến cho mảnh vỡ Thiên Đình này ngon một chút nhé?”
Tống Thư Hàng cười hề hề: “Ví như cho thêm chút dầu hành thơm phức lên ấy hả?”
Thông Nương rùng mình.
“Nói đùa thôi, bây giờ cô là nhân viên làm công, hơn nữa ta cũng đã hứa với cô là sẽ không ngắt búp hành của cô bừa bãi nữa rồi.” Tống Thư Hàng nói với vẻ chân thành: “Trừ khi có được sự đồng ý của cô.”
Thông Nương lắc đầu nguầy nguậy.
“Nếu như thế giới Kim Liên bài xích mảnh vỡ Thiên Đình này thì tiểu thế giới của Thư Hàng ngươi có bị như thế không?” lúc này A Thập Lục đột nhiên hỏi.
Tống Thư Hàng suy tư một lúc rồi đáp: “Hằng Hỏa tiền bối có muốn thử chuyển mảnh vỡ Thiên Đình này vào trong thế giới hạch tâm của ta, xem thử thế giới hạch tâm có bài xích nó hay không?”
Chỉ cần cẩn thận một chút, đừng để thế giới hạch tâm dung hợp với mảnh vỡ Thiên Đình là được, xem như thí nghiệm.
“Không thành vấn đề, thật ra bọn ta cũng đang định làm như thế.” Hằng Hỏa Chân Quân đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận