Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2333: Nguyện Vọng Của Ta Là Khiến Đại Lão Quả Cầu Béo Nếm Trải Sự Đau Khổ Của Ta

Chương 2333: Nguyện Vọng Của Ta Là Khiến Đại Lão Quả Cầu Béo Nếm Trải Sự Đau Khổ Của Ta
Sau đó ba mắt tiền bối và đại lão quả cầu béo clone đồng loạt nhìn về phía Tống Thư Hàng.
“Đương nhiên là ta cũng đồng ý.” Tống Thư Hàng trả lời.
Hai vị Chúa tể Cửu U đồng thời dùng một con mắt và ba con mắt, bốn con mắt nhìn chằm chằm vào ngươi, áp lực rất lớn.
Vả lại phù văn này là do ngựa siêu diễn lấy ra làm tiền cược, đừng nói là phù văn, dù ngựa siêu diễn lấy móng sắt làm tiền cược, Tống Thư Hàng cũng sẽ gật đầu đồng ý, dù sao cũng là ngựa của mình.
“Vậy cuối cùng đến lượt ta.” Nói xong, thiếu niên ba mắt lấy ra ba hạt giống: “Trước mắt trong tay ta không có bảo vật lẻ đồng giá, chất lượng không đủ sẽ dùng số lượng bù lại. Trong ba hạt giống này chứa bản thiết kế của ba loại pháp khí đặc biệt. Một loại là pháp khí chiến lược cấp hành tinh, một loại là pháp khí Khai Thiên Nhãn có uy lực siêu khủng thuộc loại tiêu hao, một loại là hộ thuẫn trường lực tuyệt đối có thể bao trùm hành tinh. Ba bản thiết kế này của ta đủ để làm tiền cược lần này.”
Lúc nghe ba mắt tiền bối giới thiệu, trong đầu Tống Thư Hàng lập tức nhớ đến vị đại lão hành tinh mọc mắt đánh với hắn mấy lần làm hắn đau gan kia. Vị này nằm trong top ba kẻ địch Tống Thư Hàng không muốn gặp nhất, cũng là đại địch duy nhất đâm công kích vào thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng tính đến thời điểm hiện tại.
Thân hình cấp hành tinh, pháp khí công kích có uy lực kinh khủng, hộ thuẫn trường lực tuyệt đối bọc kín người. Kết hợp ba bản thiết kế của ba mắt tiền bối lại, rõ ràng chính là hình mẫu của đại lão hành tinh mọc mắt.
Không ngờ ba mắt tiền bối lại lấy thứ này ra làm tiền cược.
Nhưng... hình như bản thiết kế ba hợp một này thiếu mất thứ gì đó thì phải?
Tống Thư Hàng xoa cằm suy nghĩ.
Một lát sau.
“Tiền bối, có bản thiết kế của lò động lực trái tim không?” Hắn đã nghĩ ra điểm quan trọng bèn hỏi.
Tống Thư Hàng vừa nêu ra vấn đề này, ba mắt tiền bối lập tức nhìn hắn với ánh mắt kinh ngạc.
Đây là vấn đề cốt lõi cơ mật, tại sao tên Tống Thư Hàng này biết được?
“Đây chính là điểm đê tiện của chủ nhân, bất kể bản thiết kế pháp khí hành tinh chiến lược, vũ khí hay hộ thuẫn thì hắn đều lấy ra nhưng bản thiết kế về lò động lực trái tim hắn lại âm thầm giấu đi. Đây là trái tim đấy, cực bẩn (1).” Quản gia nhãn cầu vừa thêm trà cho mọi người vừa “nhỏ giọng” lẩm bẩm với cường độ âm thanh mọi người đều có thể nghe thấy.
Thiếu niên ba mắt: “...”
Lúc này đại lão quả cầu béo clone đột nhiên nói: “Mặc dù không có lõi nhưng giá trị của ba bản thiết kế này đã đủ rồi.”
Nó không cần bản thiết kế về lõi, bản thân nó có công nghệ lõi lò động lực xuất sắc, đủ để dùng cho pháp khí chiến lược này, vậy nên nó có thể nhận ván cược này.
Ngựa siêu diễn thở phì phì, tỏ vẻ đồng ý.
Sau đó ba con mắt của ba mắt tiền bối, hai con mắt của ngựa siêu diễn, một con mắt của đại lão quả cầu béo clone đồng loạt nhìn về phía Tống Thư Hàng.
1, 2, 3, áp lực cực lớn.
“Ta cũng đồng ý.” Tống Thư Hàng gật đầu nói.
Không sao, bởi vì Bạch tiền bối two nắm giữ công nghệ lõi!
Bạch tiền bối two đã lừa được một lò động lực trái tim từ chỗ đại lão hành tinh mọc mắt, lắp vào cơ thể mặt trời nhỏ T233, tiện thể còn nghiên cứu nó. Với kỹ thuật của Bạch tiền bối two, phục chế một lò động lực trái tim cũng không phải việc gì khó.
Vả lại với cảnh giới, tài lực, nhân lực bây giờ của Tống Thư Hàng cũng không đủ chế tạo một pháp khí thuộc đẳng cấp này. Nếu số xui, không chừng cả đời cũng không có cơ hội chế tạo, tài lực chính là vấn đề lớn nhất.
Thế nên dù hắn có thắng cuộc thì cũng chỉ có thể lấy bản thiết kế áp đáy rương hoặc là chia sẻ với Bạch tiền bối và Bạch tiền bối two mà thôi.
“Các vị quá thành thật, nếu là ta, ta nhất định sẽ không bỏ qua trái tim của chủ nhân dễ dàng như vậy. A a a a~~” Quản gia nhãn cầu vừa nói xong lại bị treo lên cột vật tổ.
Cột vật tổ lần này có tạo hình rất đẹp, giống cây đuốc.
Quản gia nhãn cầu rơi vào giữa cây đuốc, hóa thành ngọn lửa cháy hừng hực.
May quá!
Tống Thư Hàng âm thầm lau trán. Không biết có phải ảo giác hay không, lần đầu hắn gặp ba mắt tiền bối thì quản gia nhãn cầu vẫn chưa gợi đòn thế này.
Nhưng sau nhiều lần tiếp xúc với ba mắt tiền bối, hắn cảm thấy quản gia nhãn cầu ngày càng bung lụa quá đáng.
Đặc biệt là lúc người càng nhiều, chế độ hành động của quản gia nhãn cầu lại càng phóng túng.
Rốt cuộc là do thân nhau rồi nên không ngụy trang nữa, để lộ ra bản chất vốn có? Hay là... bị lây bệnh?
“Dù sao chắc chắn không phải do ta lây.” Tống Thư Hàng nói với chính mình.
Thiếu niên ba mắt nhìn quản gia nhãn cầu cháy thành cây đuốc, im lặng sờ ngực trái của mình. Hắn cũng cảm giác được hôm nay quản gia nhãn cầu hăng máu một cách khác thường, giống như con công xòe đuôi, nóng lòng thể hiện bản thân.
Chẳng lẽ nó muốn đi ăn máng khác thật ư?
...
“Nếu đã xác định tiền cược, vậy mở nghi thức đánh cược.” Thiếu niên ba mắt nói: “Bước tiếp theo, chúng ta chơi trò gì đây?”
“Búa kéo bao?” Tống Thư Hàng đề nghị. Dù sao mới đánh cược với ba mắt tiền bối một ván xong, hắn không muốn chơi trò gì phức tạp nữ, muốn đơn giản một chút, cách sống đơn giản một chút.
Hắn vừa nói xong, ở bên cạnh có một móng ngựa đưa đến trước mặt hắn.
Ngựa siêu diễn nhìn Tống Thư Hàng chằm chằm... Hôm nay nếu Thư Hàng không thể dùng móng ngựa làm ra tạo hình búa kéo bao, nó sẽ cân nhắc đến việc mời Tống Thư Hàng ăn móng ngựa, ăn bằng mặt.
“Chơi quyết đấu sống còn đi.” Đại lão quả cầu béo lạnh lùng nhìn Tống Thư Hàng.
“Nếu đại lão quả cầu béo chịu ấp chế cảnh giới xuống cấp bậc Tôn Giả thất phẩm, ta không phản đối.” Lúc này Tống Thư Hàng không hề sợ.
Lúc ba mắt tiền bối đánh cược “ai khóc trước” với hắn còn áp chế thực lực, cảnh giới, thuộc tính xuống cấp bậc giống hắn. Công bằng mới là điểm mấu chốt trong nghi thức đánh cược của ba mắt tiền bối.
Chỉ cần đại lão quả cầu béo áp chế cảnh giới xuống thất phẩm, Tống Thư Hàng có lòng tin co rúm người lại, tuyệt đối không bị đại lão quả cầu béo giết chết dễ dàng.
“Hí~” Ngựa siêu diễn phát ra một tiếng hí dài.
“Hiểu rồi, ta có một trò chơi hẳn là rất thích hợp với mọi người.” Ba mắt tiền bối lại lấy ra một chiếc hộp.
Nhưng lần này trong hộp là một cục hỗn độn đen sì chứ không phải mô hình đồ chơi.
“Quy tắc trò chơi rất đơn giản, người sống cuối cùng là người thắng, có thể bỏ quyền giữa chừng. Trò chơi này có tên là thế giới nguyện vọng, trước khi tiến vào trò chơi, nguyện vọng lớn nhất trong lòng mọi người sẽ được thực thể hóa, trở thành thiên phú sau khi ngươi tiến vào trò chơi.” Ba mắt tiền bối giải thích.
“Nguyện vọng? Kiểu như thế giới hòa bình ấy à?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Chỉ là thực thể hóa nguyện vọng, biến nó thành thiên phú thôi. Nếu nguyện vọng của ngươi là thế giới hòa bình, vậy thiên phú thực thể hóa có thể là một năng lực phòng ngự mạnh mẽ lại không thể công kích.” Ba mắt tiền bối giải thích.
Nói xong, hắn mở hộp ra hẳn: “Chuẩn bị xong chưa?”
Tống Thư Hàng, đại lão quả cầu béo clone, ngựa siêu diễn nhìn nhau.
“Nếu là nguyện vọng... ta muốn đánh nổ đại lão quả cầu béo, khiến nó cũng thể nghiệm cảm giác gan đau khi ta bị nó đuổi giết.” Tống Thư Hàng nhìn chằm chằm vào đại lão quả cầu béo, trong lòng hiện ra một ý niệm như vậy.
Đại lão quả cầu béo cũng nhìn chằm chằm vào Thư Hàng, không biết trong lòng nó đang nghĩ gì.
Một lát sau.
Trò chơi bắt đầu...
Thân hình bốn người biến mất, tiến vào thế giới trò chơi.
Trong thế giới hỗn độn.
Tống Thư Hàng đột nhiên phát hiện... hắn biến thành một quả cầu.
Chú thích:
(1) 心脏 (tâm tạng) là trái tim nhưng riêng chữ 脏 có nghĩa là dơ bẩn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận